Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tôn Giả Tu Bồ Đề

04 Tháng Mười Một 201901:40(Xem: 4620)
Tôn Giả Tu Bồ Đề

Tôn Giả TU BỒ ĐỀ

 
Tâm Minh Ngô Tằng Giao

ton gia a

 

 

 

TRUYỆN THƠ:

Tâm Minh NGÔ TẰNG GIAO

 

Tôn Giả

TU BỒ ĐỀ

 

1- QUÝ TỬ RA ĐỜI

 

Tu Bồ Đề sinh ra đời

Một ngày đặc biết đất trời lạ sao

Trong nhà của cải biết bao

Tự nhiên biến mất đường nào ai hay.

Các thầy tướng số đoán ngay:

“Đây là việc đáng mừng thay thật tình!

Khi mà quý tử vừa sinh

Bạc vàng, châu báu trở thành ra không

Điều này tốt đẹp vô cùng

Tương lai cậu bé thoát vòng lợi danh

Đặt tên cậu là ‘Không Sinh’

Hay là ‘Thiện Cát’ quả tình hợp thay!”

Thời gian chỉ mới ba ngày

Bỗng nhiên của cải hiện ngay lại rồi

Y nguyên như cũ mà thôi

Thật là điềm rất lạ đời xưa nay.

 

2- THÍCH LÀM TỪ THIỆN

 

Khi còn niên thiếu trước đây

Tu Bồ Đề sống đủ đầy, giàu sang

Tuy gia đình lắm bạc vàng

Chàng đâu nô lệ, chẳng màng giữ chi

Bạc tiền cha mẹ cho kia

Chàng luôn tìm dịp phân chia giúp đời,

Đôi khi cởi áo tặng người

Biếu ai nghèo khó, tả tơi, bần hàn.

ton gia b.jpg 

Mẹ cha thấy vậy phàn nàn

Chàng bèn kính cẩn phân trần trước sau:

“Thưa rằng không rõ vì đâu

Thân tâm con cảm thấy sao rõ ràng

Những gì trên khắp thế gian

Cùng con quan hệ vô vàn thiết thân

Như cùng thân thể, chung phần

Nào đâu có khác, thật gần gũi thay

Nên con đem của trong tay

Giúp người cũng giống giúp ngay chính mình!”

Sau khi chàng đã trần tình

Thời chàng tiếp tục giúp quanh xóm làng.

Mẹ cha thấy khó khuyên chàng

Cho nên quyết định tìm đường cầm chân

Không cho đi lại xa gần

Cấm ra khỏi cửa, giữ luôn trong nhà.

Vận may từ đó ai ngờ

Tu Bồ Đềthời giờ rảnh rang

Đọc về triết học kỹ càng

Đọc về tôn giáo lời vàng khắc ghi

Để rồi kiến thức ai bì

Chàng thưa cha mẹ rất chi tự hào:

ton gia c.jpg 

“Vạn tượng dày đặc biết bao

Khắp trong vũ trụ hiện vào tâm con

Nhưng tâm khi xét ở trong

Dường như trống rỗng chẳng còn vật chi!”

 

3- QUAY VỀ NƯƠNG TỰA PHẬT

 

Nơi thôn xóm Tu Bồ Đề

Phật đi giáo hóa lần kia ghé vào

Dân làng vội vã theo nhau

Quy y với Phật trước sau rộn ràng,

Mặc dù tín ngưỡng nhà chàng

Bà La Môn giáo đã hằng bao lâu

Giờ đây cha mẹ cùng nhau

Xin quy y Phật. Thấy sao lạ lùng!

Lại xưng tụng Phật vô cùng:

“Từ bi, trí tuệ, thần thông tuyệt vời!”

Ngạc nhiên, muốn hiểu rõ thôi

Tu Bồ Đề lén tới nơi đạo tràng.

Đêm nay đèn đuốc sáng choang

Tới nghe thuyết pháp dân làng đông sao

Phật ngồi trên pháp tòa cao

Chàng nhìn, lòng bỗng dâng trào niềm tin:

“Ngài sao tướng mạo uy nghiêm

Vô cùng viên mãn giữa miền hào quang!”

Chàng nghe Phật dạy tỏ tường:

“Chúng ta tất cả chung cùng bản thân

Đừng phân biệtngã” với “nhân

Ta” với “người” chẳng chia phân chút nào

Nhân duyên hòa hợp dài lâu

Ta và vạn pháp nương nhau muôn đời

Nên khi bố thí cho người

Cũng là lợi lộc cho nơi chính mình!”

Chàng nghe cảm động thật tình

Những lời Phật dạy anh minh sáng ngời.

Sau khi đức Phật trở lui

Quay về tịnh thất nghỉ ngơi, khuya rồi

ton gia d.jpg 

Tu Bồ Đề lén theo thôi

Muốn xin gặp Phật nhưng hơi ngại ngần

Thập thò qua lại vài lần

Phật bèn lên tiếng gọi luôn chàng vào.

Chàng quỳ ra mắt thỉnh cầu:

“Con xin được Thế Tôn thâu nhận vào

Xuất gia theo học đạo màu

Trong hàng đệ tử dài lâu của Ngài!”

Chàng xưng danh tánh xong xuôi

Phật lên tiếng dạy: “Mọi người địa phương

Nói con thông tuệ nhất vùng

Lành thay con muốn theo đường xuất gia

Nhưng còn ý kiến mẹ cha

Hai người có thuận thông qua chuyện này?”

Chàng bèn kính cẩn thưa ngay:

“Phụ thân con chắc khi hay rõ rồi

Sẽ cùng hoan hỉ mà thôi

Hai người cũng đã theo Ngài quy y!”

Phật vui chấp nhận tức thì,

Tu Bồ Đề được yên bề xuất gia

Khoác lên mình áo cà sa

Trở thành đệ tử thật là uy nghi.

 

4- KHẤT THỰC NHÀ GIÀU

KHÔNG TỚI NHÀ NGHÈO

 

Một bình bát với ba y

Tu Bồ Đề sáng ra đi theo đoàn

Cùng đi khất thực trong làng,

Chiều nghe Phật giảng đạo vàng uyên thâm

Rồi tham thiền rất chuyên cần,

Nhưng khi khất thực thầy luôn khác người

Chọn nhà giàu có mà thôi

Không ngừng chân trước nhà nơi nghèo nàn

Thầy thường bộc lộ tâm can:

“Người nghèo sinh sống vô vàn khó khăn

 

ton gia e.jpg

 

Tự nuôi thân không đủ ăn

Không còn chi để phát tâm cúng dường

‘Lòng dư, sức thiếu’ đáng thương

Đừng nên bắt họ đảm đương chuyện này!”

Thầy Đại Ca Diếp khác thay

Chỉ nhà nghèo mới khiến thầy dừng chân

Chọn nhà nghèo túng xin ăn

Nói rằng: “Muốn họ được ban phước lành

Cúng dường tạo phước tâm thành

Kiếp sau thoát khổ, mặc tình sướng vui!”
Hai thầy khác biệt nhau rồi

Phật hay biết được Ngài thời sửa sai:

Dạy rằng: “Khất thực hàng ngày

Phải đi tuần tự nhà này, nhà kia

Giàu, nghèo không được phân chia

Chớ nên chọn lựa! Oai nghi giữ gìn!”

 

5- KHÓC TRONG PHÁP HỘI BÁT NHÃ

 

Tại nơi tu viện Kỳ Viên

Tu Bồ Đề đã nêu lên một lần

Điều thầy thắc mắc thiết thân:

“Thiện nam, tín nữ phát tâm bồ đề

Làm sao an trú trọn bề?

Và khi vọng niệm u mê quấy rầy

Làm sao hàng phục được ngay?”

Pháp hội bát nhã hôm nay đông người

Phật nghe hỏi bèn trả lời:

“Trong khi bố thí ta thời chớ quên

Để an trú tâm cho bền

Bố thí vô tướng’ ta nên nhớ hoài

Không thấy ta, không thấy người

pháp bố thí xét thời cũng không!”

Nói xong Phật dạy thêm luôn:

“Độ sinh cũng vậy, cũng không khác gì

Muốn hàng phục vọng niệm kia

Độ sinh vô ngã’ thầy thì nên theo

Theo ‘ba không’ vừa mới nêu

Ta và người được độ đều là không

Cũng không có pháp độ luôn,

Ba không phải nhớ nằm lòng chớ quên!”

Thầy Tu Bồ Đề hiểu liền

Nghe lời khai ngộ quả nhiên tuyệt vời

Hiểu sâu sắc đủ mọi lời

Trong lòng cảm kích, lệ thời khẽ tuôn,

Và rồi trong khắp tăng đoàn

Đứng đầu hiều rõ “tính KHÔNG” là thầy.

 ton gia f.jpg

6- “KHÔNG” LÀ GÌ?

 

Bà La Môn giáo vùng này

Có người trí thức một ngày nêu lên

Hỏi rằng: “Thầy nói khó tin!

Hãy nhìn vạn vật khắp trên cõi trần

Hiện đang tồn tại rõ ràng

Tại sao thầy lại cho rằng là ‘không’?”

Thầy Tu Bồ Đề giảng luôn:

“Ngôi nhà trước mặt hiện trong mắt người

Do bốn yếu tố mà thôi

‘Đất, nước, gió, lửa’ cùng vài nhân duyên

Hợp thành nhà, cấu tạo nên

Tách riêng từng thứ nhà liền tiêu vong

Cho nên ta gọi là ‘không’

Nhà không thật có như trong ý mình

Như ta nhận thức thường tình!

’, ‘không’ chẳng khác, hợp thành ‘một’ luôn

Nhớ rằng ‘sắc bất dị không

Không bất dị sắcghi lòng chớ quên!

ton gia g.jpg 

Những gì có ‘sắc’ hiện lên

Đều không có thật, chẳng bền vững lâu

Tấm thân ta cũng khác đâu

Chỉ là ‘giả có’, rã vào tương lai!”

Rồi thầy chỉ tới cây xoài

Dạy rằng: “Khi trái chín. Rồi rụng rơi

Hạt xoài được đất chôn vùi

Nảy mầm. Mọc lại. Với thời gian qua

Thành cây xoài mới. Nở hoa

Trở thành nguyên dạng như là trước tiên,

Một khi có đủ nhân duyên

Hột xoài, đất, nước lại thêm tay người

Thì ta có cả vườn xoài,

Nếu nhân duyên thiếu ta thời thấy ngay

Cây xoài không mọc tại đây

Đó là ‘không’ đấy! Điều này chớ quên!

Sinh thành tạo bởi nhân duyên,

Đến khi hoại diệt cũng nguyên nhân này!”

 

7- NGƯỜI NGHINH TIẾP PHẬT

TRƯỚC NHẤT

 

Cung trời Đao Lợi một ngày

Phật đang chuẩn bị từ đây trở về,

Tin vui, đệ tử vừa nghe

Tranh nhau rảo bước vội đi đón Ngài

Muốn là người trước nhất thôi,

Tu Bồ Đề cũng nghe lời báo trên

Đang ngồi vá áo động bên

Thầy bèn ngưng lại, đứng lên theo cùng

Muốn đi đón Phật chào mừng

Nhưng rồi nghĩ lại thầy dừng chân ngay

Trở vào trong động vá may

Trong khi ngồi xuống lòng thầy nghĩ suy:

“Đi nghinh đón Phật làm chi?

Chân thân của Phật dễ gì thấy ra

Bằng sáu căn trước mắt ta

Nếu đi nghinh đón quả là lầm sai

Khác nào nghĩ pháp thân Ngài

Thật do tứ đại lâu nay hợp thành

Thế là ta đã vô minh

‘Tính KHÔNG các pháp’ chẳng rành biết chi!”

Thầy Tu Bồ Đề không đi

Thản nhiên vá áo lòng thì ung dung.

Phật về từ chốn thiên cung

Bao nhiêu đệ tử đón mừng tới đây

Liên Hoa Sắc trong số này

Quỳ thưa cùng Phật cơ may của mình

Rằng: “Con vui có duyên lành

Nhanh chân đón Phật cung nghinh hàng đầu.”

Phật bèn dạy: “Không phải đâu

Tu Bồ Đề chính người đầu mà thôi

Tuy ngồi trong động xa xôi

‘Tính KHÔNG’ hiểu rõ tuyệt vời hơn ai

pháp thân của Như Lai

Cho nên mới thực là người đầu tiên!”

 

ton gia h.jpg

 

8- MƯA HOA RỢP ĐẤT

CÚNG DƯỜNG

 

Thầy Tu Bồ Đề thường xuyên

Ưa vui sống giữa thiên nhiên, núi rừng

Những ngày mưa gió bão bùng

Ngồi yên trong động, thầy không ra ngoài,

Những hôm nắng ráo đẹp trời

Kinh hành, thiền định ven đồi, dưới cây.

Ở trong động núi một ngày

Thầy ngồi nhập định, tâm đầy an nhiên

Chợt đâu oai đức bừng lên

Tỏa ra ánh sáng tới miền thiên cung

Khiến cho ngay gìữa hư không

Chư thiên xuất hiện cùng tung hoa trời

Và cùng ca ngợi hết lời:

“Tu Bồ Đềcõi người mà thôi

Nhưng mà xứng được cõi Trời

Mưa hoa rợp đất tận nơi cúng dường

Chúng tôi kính ngưỡng vô cùng

Và xin đảnh lễ tỏ lòng bữa nay!”

Thầy nghe bèn xuất định ngay

Ngước nhìn và hỏi: “Quý ngài là ai?”

 

ton gia i.jpg

 

Dẫn đầu thiên chúng đáp lời:

“Tôi là Đế Thích, đồng thời quanh tôi

Đều là thiên chúng cõi Trời!”

Thầy bèn cảm tạ! Hoa rơi thơm lừng!

Việc này đặc biệt vô cùng

“Chư thiên ca ngợi, cúng dường muôn hoa”

Ngoại trừ có Đức Phật ra

Thầy người duy nhất! Quả là quý thay!

 

9- CHƯ THIÊN TRỔI NHẠC

THĂM BỆNH

 

Thầy Tu Bồ Đề một ngày

Bị lâm bệnh nặng, hao gầy tấm thân

Tâm thời mệt mỏi vô ngần

Nhưng thầy cố gắng quyết tâm ngồi thiền

Giữ cho chánh niệm vững bền

Đồng thời quán tưởng: “Các duyên đời này

Có quan hệ bất ổn thay

Cộng thêm nghiệp báo trước đây chất chồng

Nên mình bệnh hoạn khốn cùng

Thuốc men chỉ trị bệnh trong tạm thời

Phải cần sám hối ngay thôi

tu thiền quán để rồi nhận chân

Các điều nhân quả xoay vần

Mới trừ đau khổ nơi tâm ý người,

Khổ đau tâm ý diệt rồi

Khổ đau thân thể tức thời tiêu tan!”

Thầy thiền định một thời gian

Để rồi cảm thấy nhẹ nhàng trong tâm

Ung dung tự tại tấm thân

Bệnh tình khổ não biến dần hết luôn.

Ngay vào lúc đó trên không

Vua Trời Đế Thích hiện cùng chư thiên 

Cùng thần âm nhạc uy nghiêm

Giáng lâm đàn hát, trổi lên giữa trời

Sau khi khúc hát ngưng rồi

Cả đoàn bái kiến thầy nơi đất liền.

Tạ ơn, thầy vội đứng lên

Thốt lời đáp lễ, tâm hồn thăng hoa:

“Tu Bồ Đề bệnh sinh ra

Khi mà các pháp bất ngờ chống nhau

Nhưng mà pháp Phật nhiệm màu

Nước cam lồ khiến bệnh mau hết rồi

Thêm thiền như gió xuân tươi

Khiến tôi bình phục, nay thời an nhiên!”

Chư thiên hoan hỉ vô biên

Cùng nhau đảnh lễ rồi lên đường về.

*

Xưa tôn giả Tu Bồ Đề

Trí tuệ bát nhã muôn bề tinh thông

Nhận chân về đạo lý KHÔNG

Sâu xa, màu nhiệm nhất trong tăng đoàn

Mọi người xưng tụng vẻ vang

Thầy là bậc nhất am tường tính KHÔNG.

 

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(6-2012)

 

__________________________

 

Tham khảo:

“MƯỜI VỊ ĐỆ TỬ LỚN CỦA PHẬT”

Nguyên tác Hán văn: Tinh Vân Pháp Sư

Dịch: Hạnh Cơ - Hiệu đính: Tịnh Kiên

 

Tranh vẽ:

“THẬP ĐẠI ĐỆ TỬ PHẬT THÍCH CA”

Lời: Thái Thuận - Tranh: Trường Quán

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 13332)
Bỗng chợt thấy già nua nào có tuổi, Chẳng buồn lo, hân hoan lòng tràn ngập. Ngày tháng trôi, ra đi từng bước nhỏ
(Xem: 27526)
Nhâm Thìn năm mới ước mơ Xin dùng tâm khảm họa thơ tặng đời Cầu cho thế giới, muôn loài Sống trong hạnh phúc, vui say hòa bình
(Xem: 11571)
này cô, cô ni nhỏ xin giữ thật vắng lặng từng bước cô đi thật dịu dàng hãy lắng nghe từng góc chùa tiếng gió xao xác của rừng thiền năm xưa
(Xem: 11561)
Viết, để khen tặng người trong cuộc đã vì tình thương, sự sống, vượt qua mọi lằn mức của khổ đau, chịu đựng và thân phận - TNT Mặc Giang
(Xem: 21700)
Xuân pháo đỏ cúc vàng bánh tét Con thơ cười giữa tiếng trống lân Khói nghi ngút giữa nhan và pháo Chan hòa trong nắng ấm tình xuân
(Xem: 10687)
Nửa mùa tóc trắng bơ vơ, Mắt xanh mòn mỏi chợt mơ vô thường... Nguyên Siêu
(Xem: 12002)
Ra đi khắp bốn phương trời Tìm ai mỏi gót muôn đời còn xa Ta về gặp lại tình ta Dấu chân viễn mộng chỉ là phù vân.
(Xem: 11178)
Giác Hoàng Phổ Chiếu - Nén hương tưởng niệm Giác Linh Cố HT Thích Thanh Đạm - Thích Minh Tuệ
(Xem: 19596)
Những truyện cổ Phật Giáo tuy giản dị nhưng rất thâm thúy, thường hàm chứa đầy đủ và sâu sắc về đạo đức, giáo dục, luân lý và triết học.
(Xem: 36651)
Xin chắp tay hoa mỉm miệng cười Hoa Ưu Đàm Bát nở xinh tươi Xanh vàng đỏ trắng sen thơm ngát Phiền não, Bồ đề, một niệm thôi
(Xem: 16863)
Đất lành còn đó dư hương Xuân thu đông hạ hằng vương vấn lòng Ngày về mòn mỏi ngóng trông Nào ai hiểu được thuyền không nước buồn
(Xem: 12856)
Ta lên núi, học làm Tiên nhẫn nhục, mặc thói đời nhân ngã với thị, phi! Mây có hẹn, mà quên về cũng được
(Xem: 10555)
đêm như cất tiếng âm hao, tiếng tan vô thức, tiếng vào hư không. dẫu bao nương nhẹ cánh hồng...
(Xem: 12189)
Kinh ví như tấm gương Soi gương thấy tâm mình Nếu đọc nhưng chưa thấy: Thiếu công phu tham thiền
(Xem: 12761)
Áo bồng bềnh đời du tăng khất sĩ Mắt bình yên nhìn thế sự phù vân Trao thức giả lời ngọc vàng minh triết Tặng hiền nhân niềm cảm hứng nhân văn
(Xem: 10935)
Sáng nay em không là một mình Và em chưa bao giờ chật hẹp. Trên em có trời Dưới em có đất
(Xem: 10449)
Phụng sự chúng sanh cúng dường mười phương chư Phật Nào đâu dị biệt Nam tông, Bắc tông...
(Xem: 9762)
Hôm nay niềm nhớ dâng về Huế Em viết bài thơ gửi mến thương Nét bút theo lòng mơ dáng chị Dịu hiền như mặt nước sông Hương
(Xem: 10573)
Dốc lên lưng chừng Thiền viện Từng dòng phồn tạp áo hoa Vô thanh hòa ngàn âm giọng Trực Tâm ngưỡng A Di Đà
(Xem: 19386)
Mẹ già tần tảo tháng ngày Giành con tấm áo kịp tày lứa đôi Hiên ngoài rả rích giọt rơi
(Xem: 10143)
Về quê giỗ mẹ Thừa Thiên giữa ngày áp thấp triền miên mưa. Và, lay phay mùi gió thanh trà...
(Xem: 15510)
Ôi Tình Mẹ dạt dào như biển lớn, Khi con đau Mẹ thức suốt năm canh, Từ sinh ra cho đến tuổi trưởng thành...
(Xem: 18346)
Con đành xa Mẹ từ lâu Đến nay mấy bận bạt màu xiêm y Thời gian còn lại những gì?! Còn hình bóng Mẹ khắc ghi trong lòng.
(Xem: 9895)
Tiếng kinh, trong như giọt nước mắt Rơi trên một chiều sẫm nắng Trên những tàn sala xanh biếc
(Xem: 8869)
Nhớ xưa theo Mẹ đến trường Cây bông lan dại bên đường lả lơi Mùa xuân dừng lại mỉm cười Xanh xanh tha thướt ngang trời bóng mây
(Xem: 9779)
Anh may mắn được về thăm xứ Huế tôi vẫn lênh đênh cách trở muôn trùng lòng thương Huế tháng năm còn đọng mãi...
(Xem: 9066)
Mưa tạnh đầu non lá rung sương Lửa trại còn un khói hoang đường Vằng vặc đêm dài trăng mười sáu...
(Xem: 12334)
Làn tóc rối trải dài trên thềm vắng Trăng có về, ngây ngất bức thảm hoang Người lữ hành trên đường đời cô quạnh...
(Xem: 13055)
Nào là hoa bưởi hoa chanh, Nào câu quan họ mái đình cây đa, Xin đừng bắt chước câu ca, Đi về dối mẹ để mà yêu nhau... Xuân Quỳnh
(Xem: 12615)
Từ khi lộ ánh trăng thiền Tri ân sâu nặng cơ duyên cuộc đời Vô ngôn sáng giữa muôn lời Dấn thân thế sự, chẳng rời Tánh Không.
(Xem: 12174)
Yêu Tổ Quốc, xin khấu đầu Tiên Tổ Gia hộ cho non nước mãi trường tồn Việt Nam này toàn vẹn khắp núi sông...
(Xem: 11499)
Vũ trụ càn khôn đã định ban Giang sơn gấm vóc ở Phương Nam Muôn đời hiện hữu cùng trời đất Son sắt tinh hoa kết sử vàng
(Xem: 14116)
Em đi, chàng theo sau. Em không dám đi mau, Ngại chàng chê hấp tấp, Số gian nan không giầu.
(Xem: 14075)
Lên miền Cực Lạc hội đồng, Mọi người khi ấy đều trông rành rành. Cho hay lành lại gặp lành, Nam mô Di Phật tu hành thì hơn.
(Xem: 12049)
Chữ tình nghĩa trời cao, đất rộng, Nỗi đoạn trường còn sống còn đau. Mấy lời tâm sự trước sau, Đôi vầng nhật nguyệt trên đầu chứng cho.
(Xem: 12387)
Khi lòng an định, Xuân về xanh non, Tâm thiền tỉnh thức, Buông nhịp sống mòn.
(Xem: 13314)
Hè đến xuân cài bên sắc nắng Gió vui câu hát niệm vô thường Hoa thoảng vị thiền màu khói bạc...
(Xem: 14546)
Có những kẻ trọn đời - góc khuất Dâng hiến trái tim hồng, với nghĩa vụ vô danh Họ quên mất mùa Xuân...
(Xem: 12268)
Đầy vơi con nước kinh thành Mù sương vẽ mãi bức tranh cội nguồn Hoàng cung dõi ánh trăng sương...
(Xem: 14582)
Đất ơi, ngươi xinh đẹp biết bao, và siêu phàm biết mấy! Hoàn hảo biết bao khi ngươi vâng lời ánh sáng...
(Xem: 13566)
Cung đàn reo thánh thót, Từng nhịp khúc buông lơi... Tình tang... Theo nốt nhạc
(Xem: 14653)
Một ngày rồi ta, trả Hơi về Gió Một ngày rồi ta, trả Thân về Đất Một ngày rồi ta, trả từng hạt Nước...
(Xem: 13722)
Em và Tôi như là hai hạt bụi, Trôi lạc loài qua bao kiếp khổ đau Nay có phải từ muôn trùng duyên nghiệp...
(Xem: 13293)
Trăm năm mặc chuyện có, không; trên đầu chữ Phật trong lòng chữ tâm; Gương huyền chiếu giữa tòng lâm...
(Xem: 13775)
Ai đem nước đổ ra sông Để cho con nước bềnh bồng trôi đi Nước kia có tội tình gì Đừng buôn đừng bán đừng vì lợi danh
(Xem: 12424)
Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Mẹ Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Cha Nhớ thương cửa cửa nhà nhà
(Xem: 12639)
Cầm kỳ thi họa thú Bát nhã diệu hành thâm Cuộc lữ hành hát hỏi tri âm Đâu chốn cõi truy tầm duyên nợ
(Xem: 12966)
Trông trời trông đất trông mây Con trông thấy Phật vun đầy hồng ân Non cao biển rộng xa gần...
(Xem: 17452)
Tạ ơn Tam Bảo chở che Ác ngăn việc trước, lành dè việc sau Trải bao ngày tháng cơ cầu Vững tâm, chánh niệm phủi lau bụi trần
(Xem: 12678)
Chuông điểm chùa xa ngân giọt nhỏ Tri âm nương bóng nguyệt theo về Mời nhau lưng chén, quên phù thế...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant