Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Lại thêm một ngày

09 Tháng Ba 202020:18(Xem: 4298)
Lại thêm một ngày
Lại thêm một ngày
Thơ: Hoang Phong
Diễn ngâm: Thanh Trung  Hồng Vân

 khong dinh mac 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời.
Lại thêm một ngày cho em, 
Lại thêm một ngày cho anh,
Lại thêm một ngày cho những người còn sống trên cõi đời này.
 
Thức dậy sáng hôm nay,
Em có đứng trước gương chải tóc,
Những lọn tóc rối trên vai?
Em vẫn thường nói rằng:
"Tóc dài vướng lắm anh ạ!
Lắm khi em chỉ muốn cắt nó đi".
 
Riêng, mỗi ngày và mỗi ngày,
Anh vẫn thích ngắm em đứng trước gương chải tóc,
Những lọn tóc rối trên vai.
Em vừa nghiêng đầu vừa ngửa đầu ra sau,
Nửa vén, nửa hất nhẹ những lọn tóc dài óng ả ra lưng.
 
Duyên dáng làm sao,
Cái cử chỉ  thật là con gái của em!
Có những phụ nữ lại cúi xuống,
Kéo hết tóc ra phía trước,
Rồi bất chợt hất mạnh ra sau.
 
Anh thấy nó phũ phàngthô bạo quá.
Anh thích cái mong mang nửa vời,
Như nụ cười của nàng Mona Lisa.
Chưa hẳn nàng không cười, mà chưa hẳn nàng sẽ cười.
 
Anh thích cái dư âm của yên lặng giữa hai nốt nhạc,
Cái ranh giới giữa hiện thựchư vô,
Cái ngỡ ngàng của một cô bé mới lớn,
Cái đậm đà giữa yêu thương và hờn dỗi,
 
Cũng như anh đã thích cái cử chỉ rất là phụ nữ của em,
Nửa vén, nửa hất nhẹ những lọn tóc rối trên vai.
 
Cái cử chỉ thật tự nhiên,
Nhỏ nhoi và tầm thường.
Hạnh phúc đối với anh cũng giản dị như vậy,
Thầm kín và nhẹ nhàng.
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời,
Một ngày cho những người còn sống trên cõi đời này.
 
Một ngày rồi lại một ngày,
Vì ai em để tóc dài vướng vai?
 
Nghiêng đầu em vén lọn dài,
Cho anh vuốt nhẹ bờ vai sợi mềm.
Một ngày rồi lại một ngày,
Trôi trên suối tóc bờ vai sợi dài.
 
Ngày xưa còn đó, hôm nay,
Em còn để ngọn tóc dài vướng vai?
Một ngày rồi lại một ngày,
Chảy theo suối tóc bờ vai em mềm.
 
Ngày xanh trôi nhẹ êm êm,
Vai em nho nhỏ sợi mềm mong manh.
Êm đềm trôi nhẹ ngày xanh,
Hai bờ vai nhỏ mong manh sợi dài.
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời,
Một ngày cho những người còn sống trên cõi đời này.
Anh xin mỗi ngày và mỗi ngày
Dành lại cho những ai cái hạnh phúc của uy quyền, giàu sangdanh vọng.
 
Mong manh hạnh phúc của anh,
Chập chờn cánh bướm đầu cành tập bay,
Thênh thang như một bóng mây,
Bay về quỹ đạo nào đây giữa trời.
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời,
Anh xin xa lánh cái hạnh phúc của chói lọi, của xa hoarực rỡ.
Anh xin từ bỏ cả yêu thương lẫn oán hờn.
 
Âm thầm hạnh phúc của anh,
Như con sâu nhỏ gặm vành lá xanh,
Như sương run nhẹ đầu cành,
Chực rơi xuống lớp cỏ xanh cỏ vàng.
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời,
Anh xin dành lại cho mọi nguời,
Cái hạnh phúc của rượu cay,
Của miếng thịt hồng, của làn da trắng phếu.
 
Êm êm hạnh phúc của anh,
Trên vai em đó lọn xanh sợi dài
Thật thà hạnh phúc của ai,
Sợi nào còn rối, sợi nào vướng vai?
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời,
Anh xin xa lánh những tiếng hát, những giọng cười,
Anh xin chối bỏ cái hạnh phúc của chiến thắng, uy danhlãnh đạo.
 
Nhẹ nhàng hạnh phúc của anh, 
Như cơn gió thoảng bên mành tường hoa.
Nhẹ như một hạt phấn hoa,
Rơi êm trong gió bay vào hư vô.
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời.
Quả đất quay thêm một vòng,
Ngân hà văng xa thêm mấy mươi năm ánh sáng?
 
Anh vẫn còn đây,
Vẫn chiếm một chút không gian vũ trụ này.
Thêm bao nhiêu người đã nằm xuống?
Thêm bao nhiêu đứa trẻ đã ra đời?
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời,
Trên quả đất này bao nhiêu viên đạn vọt khỏi nòng?
Bao nhiêu hận thù lại nổ tung?
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời.
Bao nhiêu nước mắt lại rơi.
Thêm bao nhiêu nụ hôn trên má,
Được bao nhiêu nụ cười trên môi?
 
Thêm một ngày cho cuộc đời,
Một ngày gần gũi với con người,
Hay một ngày gần lại với hư vô?
 
Ta đã làm được gì cho người?
Ta đã làm gì được cho ta?
 
Hạnh phúc nào cho những người nằm xuống?
Hạnh phúc nào cho những người vừa đến?
Hạnh phúc nào cho những kẻ sắp ra đi?
 
Sáng hôm nay thức dậy,
Tim anh vẫn đập, nhắc anh nhớ tình người.
 
Anh yêu thương những người nằm xuống,
Anh yêu thương những ai còn đếm từng ngày trong cuộc đời,
Dù đang đếm trong hạnh phúc, khổ đau, oán hờn hay tham vọng.
Anh yêu thương những người sắp cất bước ra đi,
Quằn quại hay nhẹ nhàng, thảnh thơi hay nuối tiếc.
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời,
Một ngày cho những người còn sống trên cõi đời này,
Nhưng, sáng hôm nay lại không có anh bên cạnh.
Lấy ai em hỏi phải mặc áo nào để ra phố với anh?
 
Em mặc chiếc áo xanh xanh,
Nõn như màu lá, long lanh da trời,
Trong như sắc nước biển khơi,
Mỏng như gió thoảng, nhẹ hơn mây hồng.
 
Nắng thu phơn phất hây hồng, 
Anh đem quấn nhẹ nửa vòng vai ai.
Thiên nhiên màu áo hôm nay,
Vướng trên lưng áo mảnh mai sợi mềm.
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời,
Một ngày tim còn đập, một ngày anh còn yêu.
Yêu thiên nhiên, anh thương từng hạt cát,
Hoang vu sa mạc nào bát ngát.
 
Trời cao anh yêu thương muôn sao,
Âm thầm tuần du trong quỹ đạo.
Sâu xa anh thường từng tế bào,
Thân sinh vật nơi muôn ngàn thế giới.
 
Giản dị là yêu thương này,
Như hơi anh thở nhịp tim từng ngày.
Như bờ vai nhỏ sợi dài,
Tay em vén nhẹ sáng ngày hôm nay.
 
            Bures-Sur-Yvette/Saint-Rémy-Lès-Chevreuse
                                    27.10.97
            
            Bài thơ làm nhẩm vào một buổi sáng mùa thu trong khi lái xe từ nhà đến "Trung tâm Khảo cứu" của Công ty. Hai bên đường cây cỏ đã bắt đầu đổi màu, đó đây một vài biệt thự cổ kính nấp mình sau những tàn cây im lìm trong sương sớm. Đến sở thay vì ghé vào quầy cà-phê uống một tách, tán gẫu vài câu với các bạn đồng nghiệp, thì vào thẳng phòng làm việc chép ra giấy, viết tiếp và sửa lại bài thơ này  
 
Mona Lisa
Tranh Leonardo Da Vinci (1503)
 
            Nếu chăm chú nhìn vào đôi môi và đôi mắt của nàng Mona Lisa thì chúng ta sẽ có cảm tưởng dường như nàng sắp nở một nụ cười với mình. Thế nhưng nếu tiếp tục nhìn lâu hơn một chút vào đôi mắt hóm hỉnh đang liếc nhẹ của nàng, thì bất chợt chúng ta cũng có thể sẽ cảm thấy chưa hẳn nàng sẽ cười với mình. Người nghệ sĩ nắm bắt được cái giây phút kỳ lạ đó của sự sống và đã dừng lại đó. 
 
            Thông thường chúng ta nhận biết được dòng nhạc và cả âm hưởng của một bài hát, thế nhưng không mấy khi chúng ta "lắng nghe" được cái yên lặng giữa hai nốt nhạc. Cũng vậy chúng ta sống với các xúc cảm liên tục dấy lên trong tâm thức mình: nào là yêu thương, oán hờn, nuối tiếc, hy vọng, ước mơ..., thế nhưng không mấy khi chúng ta lắng nghe được sự tĩnh lặng sâu xa và thầm kín trong một nơi rất sâu và vắng lặng của tâm thức mình. 
 
            Chẳng hạn một hôm nào đó, trong lúc đang đi tản bộ trong một cảnh vườn thật đẹp, bất chợt chúng ta nhận thấy có một con sâu bám vào vai áo. Phản ứng của chúng ta có thể là một tiếng thốt không vừa lòng, mặt cau lại vì vết bẩn của con sâu để lại trên vai áo sau khi đã hất nó đi. Chúng ta không ý thức được là chính mình đã va chạm vào sự sống của một sinh vật trong thiên nhiên. Sự thúc đẩy của các thứ bản năng sinh tồn, truyền giống và sợ chết bên trong chúng ta đã thúc đẩy chúng ta thốt lên lời bất bình đó và khiến mặt chúng ta cau lại. Chẳng phải đó là cách mà chúng ta đánh mất một chút hạnh phúc nào đó mà chúng ta đang tìm kiếm trong cõi đời này? Chúng ta không nhận thấy cái hạnh phúc của một con sâu nhỏ bé đang gặm một chiếc lá non, mà chỉ thấy cái nhơ nhớp của nó đang dính vào vai áo của mình. 
            
            Thật vậy, đôi khi một thoáng cảm nhận yêu thương thật nhỏ nhoi trong cuộc sống cũng đủ để mang lại cho chúng ta một niềm hạnh phúc thật sâu xa. Chúng ta thường không cảm nhận được cái hạnh phúc giản dị của một con sâu trên một chiếc lá mà chỉ tìm cách chạy theo hoặc cưỡng lại các xúc cảm đang dấy lên bên trong tâm thức mình. Xúc cảm luôn khuấy động trong tâm thức chúng ta, chúng không bao giờ dừng lại, kể cả trong những giấc chiêm bao
 
            Leonardo Da Vinci đã dừng lại với đôi mắt hóm hỉnh và đôi môi sắp cười của nàng Mona Lisa, và đã chia sẻ một thoáng hạnh phúc đó với chúng ta hôm nay. Thế nhưng tại sao chúng ta lại không biết dừng lại với chính mình, tạo ra cho mình một sự bén nhạy giúp mình cảm nhận được những thoáng hạnh phúc nhỏ nhoi và sâu xa bên trong chính mình: 
            
            Âm thầm hạnh phúc của anh,
            Như con sâu nhỏ gặm vành lá xanh,
            Như sương run nhẹ đầu cành,
            Chực rơi xuống lớp cỏ xanh cỏ vàng
            ...
            Êm êm hạnh phúc của anh,
            Trên vai em đó lọn xanh sợi dài.
            Thật thà hạnh phúc của ai,
            Sợi nào còn rối, sợi nào vướng vai?
            
            Những cảm nhận hạnh phúc nhỏ nhoi trong từng ngày đôi khi cũng có thể làm cho cuộc sống của chúng ta bớt tẻ nhạt. Qua các cảm nhận đó, chúng ta cũng có thể tự hỏi cho đến hôm nay, chúng ta đã trải qua bao nhiêu ngày trong cuộc đời mình? Những ngày đó đầy ắp hay trống rỗng, hạnh phúc hay đau buồn, thương yêu hay oán hận? Chúng taý thức được là hôm nay lại thêm một ngày cho mình, một ngày cho những người vừa đến và một ngày cho những kẻ sắp cất bước ra đi? 
 
            Lại thêm một ngày cho cuộc đời.
            Hạnh phúc nào cho những người nằm xuống?
            Hạnh phúc nào cho những người vừa đến?
            Hạnh phúc nào cho những kẻ sắp ra đi?
 
            Lại thêm một ngày cho cuộc đời,
            Trên quả đất này bao nhiêu viên đạn vọt khỏi nòng?
            Bao nhiêu hận thù lại nổ tung?
 
            Lại thêm một ngày cho cuộc đời.
            Bao nhiêu nước mắt lại rơi.
            Thêm bao nhiêu nụ hôn trên má,
            Được bao nhiêu nụ cười trên môi?
            
            Nếu tự hỏi như vậy thì chúng ta cũng sẽ thấy là ngoài những thoáng hạnh phúc nho nhỏ bên trong lòng mình, còn có những thứ hạnh phúc khác to lớn hơn nhiều. Vậy những thứ hạnh phúc ấy là gì? Trên hành tinh này, mỗi ngày trung bình có 160.000 người nằm xuống và 380.000 đứa trẻ sinh ra đời. Tình thương yêu tất cả con người, dù họ đã ra đí, bắt đầu đếm hay đang đếm những ngày cuối cùng của đời mình, chính là thứ hạnh phúc to lớn đó. Mở rộng hơn nữa là tình thương yêu tất cả chúng sinh, dù đấy chỉ là một con sâu không may vướng phải vai áo của mình: 
 
Lại thêm một ngày cho cuộc đời.
Ta đã làm được gì cho người?
            Ta đã làm được gì cho ta?      
 
            Nếu biết hỏi như thế thì không những chúng ta sẽ biết thương yêu con người nhiều hơn mà cả thiên nhiênvũ trụ, có nghĩa là thương yêu từng hạt cát trong sa mạc và cả từng vì sao trên trời. Cái hạnh phúc đó thật mênh mông, thế nhưng không phải là không thực hiện được: 
 
            Giản dị là yêu thương này,
            Như hơi anh thở nhịp tim từng ngày.
            Như bờ vai nhỏ sợi dài,
            Tay em vén nhẹ sáng ngày hôm nay.
 
 
                                                                                    Bures-Sur-Yvette, 06.03.20
             
 
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 5067)
Hãy giơ tay vẫy chào, Ông Mặt Trời vừa thức giấc. Để sáng soi và ban sự sống cho đời. Chỉ cần ông ấy ngủ yên thôi. Thì trái đất sẽ biến thành đất chết.
(Xem: 4562)
Hãy yêu Mẹ lúc này đây Khi mình chung sống vui vầy một nơi Đừng chờ khi Mẹ qua đời Rồi con mới tỏ những lời yêu thương Khắc vào nền đá hoa cương Mộ bia lạnh lẽo khó vương tình người.
(Xem: 4618)
Ở Ba La Nại thuở xưa Vua và hoàng hậu rất ư vui mừng Vừa sinh hoàng tử đầu lòng Đã bao ngày tháng cầu mong chuyện này.
(Xem: 3659)
Nhớ Thầy Nhân Mùa Phật Đản Sinh Lần Thứ 2637 - Tưởng niệm Ngài Thích Quảng Đức và Pháp nạn 63
(Xem: 8980)
Mẹ như Bồ Tát hiện giữa đời Yêu thương bằng cả một nụ cười Ngàn kiếp con xin đền đáp trả Nguyện sống tu hành thoát khổ vơi .
(Xem: 5253)
Thiêng liêng mầu nhiệm ánh dương tràn , Ban rải tình thương đến muôn vàn, Diễn giảng kinh vàng lan khắp chốn, Hoàng dương chánh pháp dứt kêu than.
(Xem: 4733)
Điều Ngự Trượng Phu xuất thế gian, Vô ưu mừng rỡ tỏa non ngàn. Tỳ Ni thị hiện sen nâng bước, Lộc Uyển quảng bày đạo khởi lan.
(Xem: 5966)
Ly cà phê mỗi sáng Ta lặng ngồi nhớ ghi Qua bao lời Phật dạy Chuyển bước đẹp từ bi .
(Xem: 6097)
Tháng năm thành kính cúng dường Nhân ngày Phật Đản dọn đường quét tâm Kiên trì hành Pháp chuyên thâm Kính quy Tam Bảo chẳng lầm được đâu .
(Xem: 4976)
Ngày xưa ở tại nước kia Có bà goá phụ Đề Vi rất giàu Chồng thời chết đã từ lâu Lại không con cái, u sầu mãi thôi
(Xem: 5938)
Ngày Phật Đản tịnh chay nhớ nghĩ Noi gương lành theo bước Phật đi Sống đời thiền quán tư duy Trải lòng chia sẻ khắc ghi nhớ về .
(Xem: 6139)
Lộc biếc hoa vờn khắp rặng cây, Hòa vui gió lộng cả nơi nầy. Xuân về thắm đượm mùa hương đẩy, Tiết lại khơi tràn ánh nắng bay.
(Xem: 5237)
Tùng xanh thẳng đứng một thân cây, Tán lá xoè ra mát đất này. Sớm sớm chim kêu mừng nắng dậy, Chiều chiều gió lộng gợi cờ bay.
(Xem: 6830)
Dương trần lại xuống khổ nào vơi! Vẫn biết không đâu chẳng đặng rời… Nghiệp đã nhiêu thời qua khắp nẻo, Duyên còn vạn thuở đến nhiều nơi…
(Xem: 4304)
Ngày xưa có một nhà buôn Dẫn đoàn xe nọ lên đường đi xa Đem theo hàng hóa bán ra Lời nhiều muốn kiếm phải qua nước ngoài,
(Xem: 5944)
Rừng chiều đọng bóng tà dương Mây chiều nghiêng xuống tìm hương cuộc đời Trời chiều một thoáng Ta-Người (*) Tự tình hoa cỏ, nụ cười bình an.
(Xem: 5778)
Còn vương kiếp nạn chẳng do trời, Hỏi hết dương trần rõ bậu khơi. Vạn sắc bày qua lòng vẫn khởi, Trăm niềm rảo đến dạ nào lơi.
(Xem: 3918)
Ngày xưa có chú nai hiền Nhởn nhơ vui sống giữa miền hoang sơ Trong khu rừng rậm ven bờ Sông Hằng cuồn cuộn sóng mờ nhân gian.
(Xem: 3796)
Huyễn gởi ghìm tâm cầu hướng thiện, An nhiên tĩnh tại hết mơ huyền.
(Xem: 3865)
Hương từ lan mọi nẻo Nhật tuệ chiếu muôn phương Thiền sàng Tăng tỉnh toạ Phật điện trầm lan xông
(Xem: 5052)
Gánh nước cây rừng siêng tưới: cây lớn cây nhỏ thấm ân Quảy trăng nhẹ hẫng vai gầy: sao hôm sao mai rực sáng
(Xem: 5142)
Kính Giác Linh Ni Sư an vui Phật Quốc, sớm trở lại Ta Bà, tiếp tục con đường hoằng pháp độ sinh.
(Xem: 4055)
Mây đùa cảnh liệng vờn xuân óng, Hội đến tình trao thỏa cõi bồng. Cảm nghĩ quê nhà luôn sống động, Đi về vạn lối vẫn hoài trông…
(Xem: 4080)
Bắt chước ai ta chúc xuân nào ! Xuân về bướm lượn thấy lao xao, Trong vườn trước ngõ mai chớm nở, Cuối dậu bên hè cúc đón chào.
(Xem: 3625)
Tuy là thầy của Nhật Hoàng Thiền sư vẫn thích lang thang du hành Ngài tuy đã rất nổi danh Vẫn làm khất sĩ dạo quanh khắp vùng.
(Xem: 5346)
Bình bát ngàn nhà muôn dậm xa Thân giáo Từ Tôn khắp mọi nhà Mây trắng đường dài duyên hoá độ Mỗi bước chân về gió nhẹ qua .
(Xem: 6058)
Sự phê phán không làm ta hạnh phúc Cảm thông người ta mãi được an vui Dù ai kia có nói nặng đôi lời Hành xả bỏ mới là người đại trí .
(Xem: 5495)
Đời không thơ như đời thiếu nước Ta không Thầy như gió thiếu mây Dù cho sống tận trời Tây Nguồn thơ kết nối ở đây bây giờ .
(Xem: 6608)
Có người thợ ở làng xa Chuyên làm mặt nạ thật là khéo tay Rành nghề sinh sống lâu nay Trong nhà hình vẽ treo đầy khắp nơi
(Xem: 9201)
Sống an hưởng lạc đời người Đó nguồn hạnh phúc ngự nơi cõi lòng Khi mà muốn được thong dong Giới hạnh đạo đức song song giữ gìn
(Xem: 4793)
Vùng Đất Mũi một vùng trời sông nước Dưới tận cùng miền đất của quê hương Dân hiền hoà sống bình dị yêu thương Hoà với biển cùng trời mây bát ngát .
(Xem: 4615)
Đầu xuân nhận được cuốn Tập san Cách nửa địa cầu thật ngút ngàn, Trình bày nội dung cùng hình thức, Vô cùng tuyệt hảo cách trang hoàng...
(Xem: 7112)
Lộc nõn hoa tràn đón tiết sang Bên thềm thất nhỏ rộ mai vàng Việc đời cứ thế vờn tròng mắt Sự thể mãi hoài liếc ngõ tâm
(Xem: 5160)
Phật khi còn tại thế gian Có vua hung ác, bạo tàn, hại dân Nghe ngài thuyết pháp ở gần Vua theo dân chúng ân cần tới lui
(Xem: 5304)
Tháng giêng tạo phước phóng sanh Nguyện mong muôn vật an lành tự do Tìm về nguồn tổ ấm no Vui niềm đoàn tụ giữa trời bao la .
(Xem: 5069)
Xuân thiền chiếu tỏ rạng nhân thiên, Phật ngự toà sen tỏa nét hiền. Khói giới hương thơm dâng phụng cúng, Đèn thiền lửa sáng thắp trao truyền.
(Xem: 6329)
Nắng hồng rực rỡ trời mây Chim muông ríu rít, cỏ cây rộn ràng Hào quang chói lọi ánh vàng Theo chân Đức Phật lên đàng sáng nay
(Xem: 13689)
Đón nắng mới, ngày đầu năm mới Hỷ xả bao la tận chân trời Tâm sáng dẫn đường ta đi tới Ôi kìa! Tương lai toả rạng ngời!
(Xem: 6786)
Một khối sầu tư mỏi dặm dài Xuân về hoài cảm những ai ai Cành Mai mùa cũ trong hoài tưởng Hương Cúc thu nào thoảng gió mai
(Xem: 5975)
Ngày mai nắng ấm tiết xuân sang, Én lượn mây thêu dệt mộng vàng. Tuệ nghiệp vun trồng hoa giác nở, Tâm thiền tỏa chiếu bóng mê tan.
(Xem: 5077)
Đầu xuân dâng nén tâm hương Cúng dường Tam Bảo mười phương hiện tiền Nguyện mong thế giới bình yên Muôn người vui sống trọn niềm an vui .
(Xem: 6013)
Cung thỉnh an vui đến mọi nhà, Chúc nhau hạnh phúc nạn tai xa. Tân niên bè bạn tình sâu nặng, Xuân mới gia đình nghĩa mặn mà.
(Xem: 6004)
Lời Phật dạy bình an sự sống Vật và người cũng muốn sống thôi Dùng dao giết hại mãi rồi Đời đời chịu cảnh luân hồi khổ đau .
(Xem: 4223)
Thoáng, đã mười năm vắng Tết nhà Phương trời lữ thứ hỏi mây qua Đâu mùa hương cũ xa xôi nhớ Chiều muộn tàn năm bóng mẹ già.!
(Xem: 4573)
Thở đi một mùa xuân mới Cùng nhau vun đắp tình thương Nhục vinh cuộc đời bỏ lại Sá gì giấc mộng đế vương .
(Xem: 6314)
TRĂNG đậu bên hiên chột dạ THƠ, TRĂNG huyền lơ lững gợi tình THƠ TRĂNG xuyên mây bạc vờn cơn gió TRĂNG liếc vườn hoa kết vận THƠ
(Xem: 6066)
Tình tăng lữ tháng ngày luôn gắn bó Sách tấn nhau cùng tiến bước đường tu Dẫu mai đây gặp cảnh gió mây mù Mối duyên đạo chẳng bao giờ phai nhạt .
(Xem: 4854)
Ngẫm lại lâm phiền, ủ khổ đau Thân nầy bọt bóng sẽ về đâu? Vơ đầy cũng chỉ bay sương khói Nhét đẫy nhưng rồi lộn bể dâu
(Xem: 5379)
Hương pháp muà xuân đẹp ngát trời Cõi lòng rộng mở khắp muôn nơi Nhớ Ngài Di Lặc ngồi thanh thoát Bụng chứa càn khôn rộn tiếng cười .
(Xem: 4865)
Hoa bay giữa trời ngát hương thơm Canh khuya tỉnh giấc mộng đêm trường Áo cũ nâu sòng hương toả khắp Bạt trắng bụi mờ nét phong sương .
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant