Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Vui Khổ Tự Gây

18 Tháng Hai 201607:27(Xem: 9013)
Vui Khổ Tự Gây

VUI KHỔ TỰ GÂY

Thiện Ý

Vui Khổ Tự Gây


Dùng nụ cười để thay đổi thế gian; đừng để thế gian thay đổi nụ cười của bạn.
Vô Danh.


Một văn sĩ nổi tiếng xứ Anh Goerge Orwell có viết rằng: “Hạnh phúc chỉ có mặt khi mình chấp nhận nó.” Thật vậy, trong cuộc sống chúng ta gặp không biết bao nhiêu là khổ đau và luôn cả hạnh phúc. Nhưng thật đáng tiếc là mình cứ kè kè mang theo những thứ đau khổ, như giận hờn, ghen tức, oán hận, buồn thương…  Đây là những thứ hành lý mà mình cứ khư khư ôm theo hết ngày này qua tháng nọ.  Thỉnh thoảng, chúng ta có buông xuống.  Nhưng buổi sáng bỏ xuống thì buổi chiều lại nhặt lên. 

Cái phiền não, khổ đau mà chúng ta cứ bỏ xuống lại nhặt lên mỗi ngày.  Lâu dần, chúng trở thành những gánh nặng hành lý, luôn ám ảnh trong tâm, như những con đường mòn mình khắc sâu trong não bộ và ý thức của mình.  Chúng ta sẽ dễ dàng nhận dạng ra những con người như vậy khi tiếp xúc với họ vài lần.  Như một kẻ lâu ngày không tắm giặt, thân hình hôi thối.  Nhưng vì quen với mùi hôi hám đã lâu nên không còn cảm thấy chính mình hôi hám, dơ dáy nữa.  Dù là có nhiều người ngửi thấy mùi hôi, nói mình dơ bẩn, chúng ta cũng không thèm chấp nhận vì đã quen thuộc với cái ‘mùi’ đó rồi!
 

Vì nhiễm mùi tiêu cực, chán chường với thế thái nhân tình trong tâm thức, nên đi đâu mình cũng thấy nhan nhản những con người, những hoàn cảnh đáng chán như vậy!  Sự bi quan, yếm thế như bao phủ, ‘quản lý’ con người mình nên, hầu như, cách suy nghĩ, nói năng, hành động (ý, khẩu, thân) đều nhuốm mùi tiêu cực, yếm thế.  Như ông bà mình có câu: ‘ngưu tầm ngưu, mã tầm mã’ nghĩa là ai hay nắm níu khổ đau, phiền não thì hay đi kiếm kẻ bi quan, yếm thế mà chuyện trò, ta thán.  Riết rồi, con người mình đi đâu cũng bốc mùi bi lụy, chán chường.  Thậm chí, mình quen thuộc với chúng đến độ thiếu chúng thì mình cảm thấy đời mình trống vắng! 

Trong kinh Tương Ưng “Bài Kinh Về Mũi Tên”:  Một lần nọ đức Phật hỏi các đệ tử: “Người chưa hiểu Phật pháp gặp chuyện vui thích hay đau khổ. Người hiểu Phật pháp cũng gặp chuyện vui thích hay đau khổ. Vậy người không hiểu Phật pháp và người hiểu Phật pháp khác nhau ở chỗ nào?”.

Các đệ tử mới thưa với đức Phật: “Kính mong đức Thế Tôn hãy làm con mắt sáng, chỉ dạy cho chúng con”.

Đấng Thế Tôn giảng rằng: "Một người bình dị không được học hỏi mỗi khi phải gánh chịu một giác cảm đau đớn, thì sẽ ta thán, oán trách, đau buồn, đấm ngực (hối tiếc vì mình đã lỡ lầm) và hoảng sợ. Đấy là cách mà người ấy cảm nhận hai sự đau đớn: trên thân xác và trong tâm thần. Chẳng khác gì như người ta bắn một mũi tên vào một người nào đó, sau đấy lại bắn thêm một mũi thứ hai: người này tất phải chịu sự đau đớn của hai mũi tên. Cũng thế, một người bình dị không được học hỏi mỗi khi phải gánh chịu một cảm nhận đớn đau thì sẽ ta thán, oán trách, đau buồn, đấm ngực và hoảng sợ. Đấy là cách mà người ấy cảm nhận cả hai thứ khổ đau: trên thân xác và cả trong tâm thần

"Đối với một môn đệ cao quý được hưởng sự giáo huấn thì dù phải gánh chịu một giác cảm đau đớn thì cũng không ta thán, oán trách, đau buồn, không đấm ngực cũng không hoảng sợ. Vì thế người ấy cũng chỉ cảm nhận một sự đau đớn duy nhất trên thân xác, không có một sự đau đớn nào xảy ra trong tâm thần. Đấy cũng chẳng khác gì như người ta chỉ bắn một mũi tên vào một người nào đó, và sau đấy thì không bắn thêm một mũi tên nào khác nữa. Vì thế người ấy cũng chỉ cảm nhận sự đau đớn gây ra bởi một mũi tên duy nhất mà thôi. Cũng thế, một môn đệ cao quý được hưởng sự giáo huấn thì dù phải gánh chịu một giác cảm đau đớn thì cũng không ta thán, oán trách, đau buồn, không đấm ngực cũng không hoảng sợ. Người ấy chỉ cảm thấy đau đớn duy nhất trên thân xác, nhưng tâm thần thì không hề xao xuyến.  (Hòa thượng Minh Châu dịch). 

Anh thợ mộc, mà tôi thuê để giúp sửa lại căn nhà cũ, vừa trãi qua một ngày làm việc đầy trắc trở.  Bánh xe bị xẹp khiến anh mất cả giờ làm việc, cái cưa điện bị hư, và bây giờ chiếc xe truck cũ không muốn khởi động máy.  Trong lúc tôi chở anh về nhà, anh ngồi bên lặng câm, mệt mỏi.  Vừa đến nhà, anh liền mời tôi vào để giới thiệu gia đình anh. Khi chúng tôi trên đường hướng về cửa chính, anh bổng dừng lại, đứng bên cạnh một cây nhỏ trước cửa nhà một vài phút; hai tay anh vuốt ve thân và nhánh của cây, miệng thì thầm cái gì đó. 

Khi cánh cửa mở ra, anh ta dường như biến thành một người khác.  Bộ mặt rám nắng của anh bổng nở một nụ cười tươi, anh ôm hai con nhỏ vào lòng, và trìu mến hôn vợ.  Sau khi giới thiệu xong, anh tiễn tôi ra xe.  Chúng tôi đi ngang qua cái cây nhỏ nọ, và óc tò mò đã khiến tôi không nhịn được.  Tôi bèn hỏi anh ta làm gì mà đứng vuốt ve cái cây kia trước khi vào nhà vậy!

“À, đó là cái cây phiền não của tôi,” anh ta đáp, “Tôi biết tôi không thể tránh khỏi những trắc trở, khó khăn trong công chuyện làm ăn, nhưng dứt khoát một điều là, những khó khăn, trở ngại đó không dính dáng gì đến vợ con tôi cả.  Vì vậy, tôi treo chúng ở cái cây này mỗi chiều sau khi vào nhà.  Rồi sáng sớm, tôi lại mang chúng theo.”

“Điều đáng buồn cười là,” anh ta mỉm cười nói, “khi tôi ra cái cây để lấy chúng mỗi sáng, thì chúng không còn nhiều như chiều hôm trước tôi treo chúng ở đây nữa!”

giải pháp của anh thợ mộc nói trên vẫn chưa là đúng cách như lời Phật dạy.  Nhưng ít nhất anh ta đang đi đúng hướng:  học cách buông bỏ những khổ đau, phiền não khi về đến nhà.  Buông bỏ những thứ mà mình đã hằn sâu trong não bộ và tâm thức, không phải là chuyện dễ làm vì cái khó khăn nhất, như đã trình bày ở trên, là mình có tự nhận mình đang tiêu cực, khổ não hay không? Mình có tự nhận mình có ‘bốc mùi’ hay không?  Chỉ khi nào mình đã tự chấp nhận thì mọi chuyện sau đó đều tương đối dễ dàng hơn!

Chúng ta phải bắt đầu học cách tạo những con đường mòn mới, những con đường tươi mát, tích cực trong tâm, trong não, cho dù đời sống của mình vẫn còn khó khăn, trắc trở.  Mỗi sáng thức dậy, khi đánh răng súc miệng bạn thử mở miệng cười với chính mình trong gương.  Một hình thức tạo một thói quen mới, học mỉm cười.  Những bước căn bản đầu tiên này, dù nhỏ, nhưng nói lên ý chí của bạn muốn thay đổi cuộc đời mình.

Không chú ý đến những việc mình không muốn làm và tập trung nhiều vào những điều mình thích làm.  Chẳnh hạn như, thay vì bực bội với những ý nghĩ tiêu cực luôn xâm nhập tâm trí mình thì mình lại tập trung năng lực vào những việc làm, ý nghĩ tốt lành, tươi mát.  Đặc biêt, tránh xa những hành động lôi kéo mình vào nơi tiêu cực, như lên mạng xem những tin tức tiêu cực, hoặc gọi phone nói chuyện với những người luôn tiêu cực, dù đó là bạn thân của mình.  Não bộ của chúng ta chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong cơ thể, nhưng nó tiêu thụ từ 25% đến 30% năng lượng của thân.  Thế nên, sau những cơn sân giận, bực tức chúng ta cảm thấy mình mệt mỏi, kiệt quệnăng lượng bị tiêu hao quá nhiều.  Nếu cứ để những năng lượng trong thân bị tiêu hao bởi những tư tưởng tiêu cực thì làm sao chúng ta có thể cảm thấy nhẹ nhàng, an lạc cho được? 

Chánh niệmthần dược trị căn bệnh tiêu cực, khổ não này.  Nhờ chánh niệm chúng ta có thể ‘chuyển hướng’ suy nghĩ của mình, hoặc nếu mình rơi vào những ý tưởng tiêu cực mình sẽ bắt gặp chúng ngay.  Cho nên, thiền quán không phải là một cái gì ghê gớm lắm; ngược lại, thiền là cách giúp chúng ta theo dõi những lăng xăng, náo động trong tâm.  Chúng ta không làm gì được với những ý nghĩ bất tịnh này, nhưng chúng tathể không tạo thêm điều kiện để chúng tăng trưởng.  Càng tự trách mình về những ý nghĩ bất tịnh này, chúng ta càng nuôi dưỡng chúng mạnh thêm lên.  Thiền quán giúp mình khéo léo tránh xa, làm ngơ chúng; và vì vậy, chúng dần dần biến mất. 

Cũng vậy, khi mình có những ý nghĩ hạnh phúc, tốt lành thiền quán hay niệm Phật giúp mình nuôi dưỡngduy trì chúng.  Nếu thực tập thường xuyên thì những tiêu cực sẽ ngày càng bị thu nhỏ lại và niềm vui hạnh phúc được thêm nhiều.  Nhớ rằng, chính mình là người tạo ra chúng, trói buộc lấy mình thì cũng chính mình mới có thể giải thoát cho mình.  

 

                                                                                  Thiện Ý
                                                           (trước rằm tháng Giêng, năm Bính Thân)
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 11226)
Con đường mà mỗi người phải trải qua quả thật đầy rẫy những chướng ngại, hoang mang và lầm lẫn. Vì thế phải cần có một vị thầy đích thật...
(Xem: 12168)
Trí Hải đã vượt suối trèo non tìm lên chùa Từ Vân trên núi Ngọc Trảng, phía Tây núi Kim Phụng, đến gặp thiền sư Trúc Lâm...
(Xem: 10359)
Diễm phúc sao trong phút cuối trong một đời kẻ vô nghì như tôi với quá nhiều tội lỗi lại được Hoà Thượng trụ trì ngồi niệm hồng danh Phật tiếp dẫn.
(Xem: 11509)
Hạnh phúc của con người không đến từ sự thù hận, tức giận cho nên sự trang trải tình thương trong cuộc sống xã hội là điều cần thiết nhất để hóa giải sự xung đột.
(Xem: 10899)
Xin nhớ rằng: chính nhờ những trải nghiệm khổ đau chúng ta mới đánh giá đúng đắn và hiểu thấu giá trị đích thực của hạnh phúcan lạc...
(Xem: 10662)
Thường hay tự nhủ rằng: Mình không có được cái diễm phúc sanh nhằm thời có Phật, nhưng được nghe Pháp Phật; được gặp người bạn đồng tu và được làm thân người.
(Xem: 10102)
Thiện tâm không chấp nhận máu đổ để chiến thắng nên ăn chay, không giết hại muôn loài là giải nghiệp sát sanh.
(Xem: 11444)
Những năm trước, hai gốc tùng trước sân như hai đứa trẻ, dáng điệu miệt mài trong cơn gió hiu hắt của mùa thu. Quanh năm suốt tháng, không một lời qua lại...
(Xem: 10224)
Đức Phật không phải là quan tòa để phán xử và tự cho mình có quyền phép để đưa người này vào Thiên Đàng hay đẩy người kia xuống Hỏa Ngục.
(Xem: 11128)
Tôi hát cho mẹ bài Năm Uẩn Chẳng Là Ta phổ nhạc từ Bát Nhã Tâm Kinh. Mắt mẹ vẫn nhắm chặt, hơi thở lên xuống đều đặn.
(Xem: 12700)
Cuộc tu là một chiến trận, binh lực phải được vận dụng để đối phó với những gì thật sự là đối phương, chẳng để nhằm vào những khóm lau bụi cỏ để hái hoa bắt bướm.
(Xem: 10998)
Ðối với đạo Phật, cái chính là tinh thần từ bi bình đẳng. Từ bi bình đẳng là một trong những đặc điểm nổi bật và quan trọng nhất trong Phật Giáo.
(Xem: 11930)
Sự khác biệt của mọi vật là do nghiệp riêng của chúng, chứ bản chất chúng vẫn là Chân Như. Như sóng sanh khởi từ đại dương, biến thành một làn sóng di động...
(Xem: 11982)
Một chậu quỳnh hoa có nhiều nụ là tin tức được mọi người đón chờ. Chậu hoa được đặt gần bên chánh điện, món quà sang nhất của thiền viện...
(Xem: 10480)
Tháng 8, đất trời hân hoan chào đón những đợt nắng mới, nô nức và nồng nhiệt như cảnh đồng loại đang nô đùa ngoài bể xa.
(Xem: 10917)
Khi đời sống nội tâm của bạn được lành mạnh, sung túc thì cuộc sống bên ngoài cũng sẽ ảnh hưởng theo và ngày càng trở nên phong phú.
(Xem: 10548)
Thực ra, tên gọi và hình thức món chay sẽ không là gì nếu ta không quá xem trọng nó. Mọi vật sẽ trở nên bình thường như những món quà hương vị của cuộc sống...
(Xem: 13512)
Thật vậy, luôn có một sự tương quan chặt chẽ giữa lòng vị thahạnh phúc. Nhiều công trình nghiên cứu còn cho thấy là hành động cho mang lại nhiều xúc động tốt đẹp hơn...
(Xem: 11220)
Thủy vừa nói vừa đưa mắt nhìn ra xa. Đôi mắt đen láy đượm buồn. Trong nhà Thủy là người giống mẹ hơn cả, đặc biệt là đôi mắt.
(Xem: 10572)
Vậy, Tiểu Sư Phụ đi đâu? Cô bé hỏi. Nhìn đôi mắt thủy sắc, tôi trả lời - trả lời với chính mình, đi đâu à? Tôi cũng hỏi câu này nhiều lắm rồi.
(Xem: 10439)
Ca ngợi con ngườihoa sen không chỉ là tôn vinh sự chiến thắng vinh quang sau cùng của chúng, mà còn là ca ngợi sự kiên nhẫn, chịu đựng, gian khổ khó khăn...
(Xem: 12704)
Không ai có thể biết trước những gì sẽ xảy ra vào ngày mai... Thế nhưng ta vẫn có một niềm tin... Vậy thì hãy hành xử một cách tốt đẹp nhất và không hối tiếc gì cả.
(Xem: 11655)
Tôi tự nghĩ hóa ra khủng hoảng kinh tế cũng là những gì liên hệ đến xúc cảm. Tôi nghĩ rằng người ta dung túng quá đáng các thứ xúc cảm tàn phá, chẳng hạn như sự tham lam...
(Xem: 15055)
Tôi cảm thấy rằng những hệ thống không thực tế do con người tạo ra cuối cùng sẽ trở lại trong cung cách nhân bản tự nhiên. Chúng tôi yêu mến tự do.
(Xem: 16316)
Tiết Vu Lan bâng khuân nhớ Cha công dưỡng dục, mùa Báo hiếu bùi ngùi thương Mẹ đức cù lao... Thích Hạnh Tuệ
(Xem: 11779)
Ta hiện hữuhiện hữu với cha mẹ, với thầy, với bạn. Ta hiện hữuhiện hữu với con người, với muôn loài và với thiên nhiên. Không có cha mẹ thì sẽ không bao giờ có ta.
(Xem: 11624)
Không biết tự bao giờ, hình ảnh cái hàng rào quê bình dị, thân thương gắn liền với tuổi thơ nhọc nhằn nhưng cũng nhiều niềm vui đã in sâu trong tâm thức của tôi.
(Xem: 14008)
Như một vị Đạt Lai Lạt Ma đầu tiên du hành sang phương Tây, ngài cũng đã ca tụng những đạo đức bất bạo động đến hàng triệu người...
(Xem: 12128)
Con thuyền sau những tháng năm đưa khách qua sông, rồi đỗ mục ở bến sông đời lặng lẽ… Thích Hạnh Tuệ
(Xem: 13659)
Điều cần thiết, trước nhất, là xóa tan cội rễ của những cảm xúc tiêu cực, của phiền não, tiêu trừ chính nguồn gốc của sân hậnthù oán.
(Xem: 12081)
Nắng đã biến thành là thứ tâm linh vô giá, che chở cho đời, cho con người, như bàn tay của Bồ tát Quán Thế Âm, đem niềm vui hạnh phúc cho nhân loại.
(Xem: 11547)
phải chăng sau cánh cửa hẹp là phương trời phóng khoáng, sau ưu phiềnan lạc thảnh thơi, sau bất hạnhhạnh phúc ngọt ngào…
(Xem: 13132)
Theo sự nghiên cứu, chúng tôi không hề thấy có việc đốt vàng mã cúng tế người chết được ghi trong tam tạng kinh điển của nhà Phật.
(Xem: 14245)
Tôi nghĩ con người phải mang theo tâm linh của họ - - và sự đấu tranh của họ. Và tôi nghĩ có thể là một phương pháp bất bạo động.
(Xem: 11784)
Chư Tăng sống có mục đích công ích thì quần chúng sẽ không xa rời đạo Phật; chư Tăngquần chúng đều hướng vào tâm linhcông ích xã hội...
(Xem: 12463)
Giáo lý của Đức Phật bao gồm hai mặt của một thực tại, đệ Nhất nghĩa đế thuộc bình diện siêu việtđệ nhị nghĩa đế thuộc về thế giới hiện tượng.
(Xem: 12102)
Chức năng chính của chùa chiền tự viện là hoằng duơng Phật pháp, thực tập lời Phật dạy và tổ chức các hoạt động có tính giáo dục chứ không chỉ là du lịch mà thôi.
(Xem: 11983)
Để có cái nhìn sâu sắc và thấu triệt được mọi vấn đề của cuộc sống, bạn chỉ cần lặng lẽ quan sát thân tâm mình và hoàn cảnh đương tại một cách rõ ràng, khách quan...
(Xem: 11553)
Trong một kiếp người ta có vật chất ta cũng không thể mang theo lúc chết, không có gì là của mình ngoài nghiệp, điều lành, phước báu mình đã tạo.
(Xem: 11406)
Ngày mới vào lớp một, ngày đó lớp một nhỏ nhất, không có mầm chồi lá như bây giờ, tôi đã có một người bạn. Khá thân. Hắn thương tôi lạ.
(Xem: 11445)
Ở khía cạnh tu học thì những người bạn đạo hoặc huynh đệ đồng tu chính là người thầy của mình, bởi sự tu tập và những kiến giải của họ...
(Xem: 11318)
Đây là cuộc lễ kéo dài nhiều ngày nhất và quan trọng nhất, vì, ngoài lễ cầu hòa bình, còn kèm chúc mừng sinh nhật và truyền quán đỉnh đặc biệt.
(Xem: 13234)
Tôi xem thật là quan trọng để có một đời sống hạnh phúc. Cội nguồn chính của hạnh phúc là trong chính chúng ta.
(Xem: 11590)
Cho đến nay tư tưởng Phật Giáo đã thấm nhuần trong tâm hồn Dân Tộc Việt Nam thành một khối keo sơn khó phai mờ và lay chuyển...
(Xem: 13341)
Ngược dòng thời gian, cách đây cả 2300 năm, Trung quốc là nước đã biết trồng dâu nuôi tầm, lấy kén ươm tơ dệt lụa... Lê Chương
(Xem: 11831)
Những hình ảnh về các sinh hoạt lễ hội của chùa và đình vẫn còn in đậm trong ký ức tôi cho đến ngày nay... Huỳnh Kim Quang
(Xem: 13645)
Vườn tâm hoa tuệ của những câu chuyện đầy yêu thương sẽ được theo những bước chân của mình trên những vấn đề của cuộc sống nơi xứ người để mang lên sẻ chia...
(Xem: 12376)
Tất cả những gì Ngài chọn, tất cả cả những gì Ngài làm và tất cả những gì Ngài nói đều là hành hoạt của một vị Thánh, của một vị Phật.
(Xem: 11125)
Trong đạo Phật, cái thương đích thực nó được làm bằng cái hiểu, không hiểu thì không có thương. Cha mà nếu không hiểu con thì càng thương con, con càng khổ.
(Xem: 13208)
Tự lựcyếu chỉ để mình vượt thoát mọi khổ đau, nó có được khi mình hiểu đến nơi đến chốn, khi mình biết thương mình thật sự.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant