Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Con Đường Hạnh Phúc

11 Tháng Mười Một 201907:45(Xem: 4726)
Con Đường Hạnh Phúc

CON ĐƯỜNG HẠNH PHÚC

Diệu Châu


Con Đường Hạnh Phúc
Ai trong chúng ta xuất hiện giữa cuộc đời này đều mang trong mình những nỗi niềm khát khao hạnh phúc. Trên con đường của cuộc đời từ khi sinh ra cho đến lúc lớn lên đều phải kinh qua nhiều cột mốc thăng trầm lịch sử khác nhau, mỗi giai đoạn là một giai thoại sống mang đậm nhiều dấu ấn và ý nghĩa quan trọng. Chúng ta đã gặp không ít lần vấp ngã, thành công, khổ đau, hạnh phúc hay thất vọng, thậm chí cái cảm giác mọi thứ như đang sụp đổ ngay trước mắt và cứ như thế trôi qua mỗi ngày. Phần lớn, con người chúng tathói quen rong đuổi theo những đam mê, khát vọng, những thành tựu mang tính chất tạm bợ và rồi ta cứ thế đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa. Thế là sự tuyệt vọng trong từng suy nghĩ đến từ việc sở hữu quá nhiều mong muốn, từ mong muốn này đến những mong muốn khác, chúng ta đã vươn lên một tầm cao mới nhưng vì tham vọng quá nhiều của bản thân, vì thế mà niềm hạnh phúc của chúng ta lại quay trở về vị trí ban đầu như chưa từng có gì.  Đó chính là vòng xoáy của sự hưởng lạc, của dòng đời, chúng ta đã tìm đến nó như một liều thuốc an thần tạm thời , nhưng…

Sau một thời gian dài chìm đắm trong sự xoay vòng của thời gian, tôi đã dừng lại và lắng mình xuống, suy nghĩ nối tiếp suy nghĩ. Tôi đang nặng về vật chất chăng? Tôi đang muốn nâng tầm cái tôi lên sao? Và tôi cứ lầm lũi bước đi như thế ư? Danh lợi, địa vị, tài năng, sự nghiệp, khổ đau … đâu mới là cái đích đến? Phải chăng, tôi vẫn chưa thật sự thấy được mình có hạnh phúc trong cuộc sống! Nếu như nỗi tuyệt vọng trong tôi nảy sinh từ việc tìm kiếm cái nhiều hơn thì câu trả lời ở đây là gì? Rất và rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi khi đó… Và Thầy đã xuất hiện như một vị Bồ Tát để khai mở mạch nguồn nhựa sống trong tôi, cả một cánh rừng như bừng tỉnh sau những trận hỏa hoạn, cây cối như có một nguồn nước tưới mát và được tưới tẩm trở lại.

Tôi nhớ mãi buổi tối hôm ấy, trong lòng chất chứa một sự tuyệt vọng không lối thoát, tôi đã đến bên Thầy và chăm chú ngồi nghe Thầy giảng. Sự thanh cao toát lên trên gương mặt đầy phúc hậu của Thầy đại diện cho hình ảnh của một vị Tu sĩ có một vẻ đep từ bitrí tuệ. Người đã cho tôi trải nghiệm hết sự huyền diệu này đến mầu nhiệm khác qua cách sống và lối truyền trao Phật pháp của Thầy, tôi chăm chú như một đứa trẻ thơ được ông bà kể cho nghe những câu chuyện cổ tích thần thoại. Chỉ vài ngày trước đó thôi, tôi đã mắc kẹt trong một đường hầm tăm tối và vô vọng, Thầy đã kể cho nghe về cuộc đời của Thầy, của những người dân nơi quê nhà của Thầy, Thầy kể cho nghe về quá trình tu tập cũng như gửi những đường link mà Thầy chia sẻ Phật Pháp ở trong và ngoài nước, chỉ bấy nhiêu thôi mà tôi đã tự mình chiêm nghiệm được ra hành trình của mình đã và đang đi ôi sao mà nó hạnh phúc quá, nó có xá chi với biết bao mảnh đời mà Thầy đã kể. Chỉ cần nhìn, nghe và quan sát thôi cũng thấy được bao nhiêu điều tốt đẹp. Quả thực tôi đã lỡ tay lấy một cọng cỏ mà bỏ quên cả một cánh rừng, sự huyền diệu nằm trong đôi mắt mà bấy lâu nay nó ẩn mình bởi vì tôi đã không đặt tâm trí của mình vào đó.

 

Và từ đó tôi được Thầy truyền trao về các giáo lý Phật pháp một cách đơn giảndễ hiểu nhất, Thầy tặng tôi cuốn sách “Quyền lực đích thực của Thiền sư Thích Nhất Hạnh”. Thầy nói: “Cuốn sách này đã đi bên Thầy qua biết bao nhiêu chặng đường, nay tặng cho con làm hành trang” Tôi đã rưng rưng khi nhận món quà giá trị này từ tay Thầy, tôi đã đọc và nghiền ngẫm ngày này qua ngày khác. Thực ra những gì tôi cần ngay lúc này nó đều được gói gọn trong cuốn sách mà Thầy tặng. Tôi đã tìm ra được nguyên dochân lý của sự khổ đau mà bấy lâu nay tối đã mắc kẹt trong đó, tôi đã dần tìm ra được giải pháp cho một lối đi của riêng mình, tôi đã biết vận dụng những gì Thầy truyền trao và những gì trong nội dung cuốn sách vào thực tế cuộc sống và công việc, cuốn sách đã thức tỉnh mọi suy nghĩ sai lầm trong tôi và tôi đã thực hành những bài tập mà Thiền sư đã hướng dẫn. Tôi tâm đắc nhất với bài thiền tập hơi thở chánh niệm, trong đó có một nội dung mà sau khi đọc xong tôi như bừng tỉnh. Tôi sẽ kể các bạn nghe để cùng tôi trải nghiệm năng lượng nhiệm mầu ấy, khi đọc xong hãy cùng nhau nhắm mắt dừng lại một chút để cùng trải nghiệm cảm xúc thăng hoa này nhé.

Hãy tưởng tượng một đóa hoa trong nắng sớm. Hoa chưa nở nhưng tia nắng đang ôm ấp hoa, năng lượng mặt trời đang thấm dần vào hoa. Mặt trời không chỉ chiếu quanh đóa hoa. Tia nắng mặt trời thấm vào hoa một cách tự nhiên và một giờ sau hoa sẽ bừng nở. Chánh niệmmặt trời ôm ấp hoa cảm thọ. Nếu cứ để mặc, không chăm sóc nỗi sợ hãi, hờn giậntuyệt vọng thì cảm xúc tiêu cực đó sẽ biến thành sức mạnh tàn phá. Nếu biết cách chế tác chánh niệm sẽ nhận diện và ôm ấp những cảm thọ khổ đau ấy. Thực tập hơi thở và bước chân chánh niệm không những nuôi dưỡng, tưới mát thân tâm mà còn giúp nhận diện và ôm ấp khổ đau. Thay vì dung năng lượng để đè nén khổ đau, ta hãy sử dụng năng lượng đó để bảo toàn cơ thể. Ôm ấp khổ đau sẽ nuôi lớn chúng ta”1. Nếu cùng người thương ngồi trong chánh niệm thì sức mạnh của chánh niệm càng tăng gấp bội nhờ sự bảo hộyểm trợ cho nhau.

Thầy đã từng dạy tôi về sự bố thí giữa cho và nhận. Bố thícúng dường hay giúp đỡ sẻ chia là một hạnh nguyện cao cả của các vị Bồ Tát, chúng ta nên noi theo, tuy nhiên đó là một việc cũng không hề dễ dàng đối với kẻ cho và người nhận. Thầy nói với tôi “Muốn tu tập bố thí thì trước tiên tâm con phải rộng lớn, không mong cầu, thấy khổ liền giúp mà không thấy mình là kẻ ban ơn, hãy nỗ lực buông xảđiều kiện, hãy giúp mọi người, sống yêu thương nhau bằng trái tim hiểu biếttrí tuệ với tinh thần tốt đời đẹp đạo” Chúng tôi cũng đã thực tập và noi theo những lời Thầy dạy, thành tựu cho đến ngày hôm nay thì quả thực là một quá trình nuôi dưỡngtrị liệu.

Thầy đã tổ chức và hướng dẫn tôi tham gia rất nhiều các buổi thiền trà, sinh hoạt trao đổi về Phật pháp, thầy đã dạy cho tôi biết thế nào về tình “ Huynh đệ” mọi thứ phải cảm nhận được sự thân thương gần gũi, tình cảm chân thành, thầy hướng dẫn và chỉ bảo tận tình từ lời ăn tiếng nói, từ những hành động thiếu chuẩn mực hằng ngày trở thành những điều tự nhiên không gượng ép. Từ đây, mọi thứ đang lớn dần trong tôi, tôi đã áp dụng những lời thầy dạy trong cuộc sống thường nhật, không còn tự mình nuôi những cơn giận giữ, bực bội mà đã biết ôm ấp, chuyển hóa nó mỗi ngày, nay tôi đi làm với rất nhiều năng lượng. Ngay khi thức dậy tôi đã tự tặng mình một nụ cười thật tươi và bắt đầu một ngày mới.

 

Thế là, một ngày đẹp trời trong tiết thu tháng 10 với bao ước ao và khát vọng, Thầy đã đến bên tôi và ân cần nói “Nay con đã đủ trưởng thành, cũng nên cho con một Pháp danh để con có thể tự mình đi trên con đường của đạo pháp” Tôi không thể tin được vào mắt mình, hai hàng nước mắt cứ thế tuôn ra vì hạnh phúc. Buổi lễ quy y cho tôi được tổ chức vài ngày sau đó, bản thân là một người con gái mạnh mẽ, đủ tự tin để vượt qua mọi sóng gió, thế mà giờ đây lại khóc thút thít khi quỳ dưới chân Phật, nghe Thầy đọc năm giới quý báu từng câu từng chữ thấm nhuần như thể hòa quyện vào dòng máu đang chảy trong cơ thể tôi. Giây phút thiêng liêng ấy tôi không thể diễn tả và quên khoảnh khắc ấy được. Thầy dặn tôi rằng; “Từ nay con phải ý thức được những khổ đau do sát hại gây ra, ý thức được những khổ đau do lường gạt, trộm cướp và bất công xã hội gây ra, ý thức được những khổ đau do thói tà dâm gây ra, ý thức được những lời nói do thiếu chánh niệm gây ra….” Trong buổi lễ thiêng liêng đó tôi đã tự hứa với lòng nguyện theo hạnh đại bi để bảo vệ sự sống, luôn đem lại niềm vui sống và an lạc cho mọi người mọi loài, bảo vệ sự tiết hạnh và sự an toàn của mọi người và mọi gia đình trong xã hội, luôn noi theo hạnh ái ngữ và lắng nghe để dâng tặng niềm vui cho người và cho đời. Từ nay tôi được gọi Thầy là Sư phụ, cám ơn sư phụ, người là một người thầy khả kính và đức hạnh, đã bỏ hết sự khát khao của tuổi trẻ để theo đuổi con đường đạo pháp để tìm ra được chân lý và trao truyền lại cho chúng con. Con biết sứ mệnh của Người rất lớn lao, trên con đường đi đó cũng sẽ có rất nhiều trăn trở mà sư phụ đã tâm huyết dành trọn cuộc đời mình cho con phụng sự dấn thân. Con thầm cầu mong cho Sự phụ có thật nhiều sức khỏe để tiếp tục con đường hoằng truyền Chánh Pháp để cho nhiều người biết đến nền minh triết của đạo Phật, trong sáng, lành mạnh mà ai ai cũng có thể đến để tìm về nguồn cội chân lý, tránh xa những hư ảo, cám dỗ trong cuộc đời này.

 

Và từ nay, con đã chính thức là con của Phật! 

 

_________________________

1 Thích Nhất Hạnh, Quyền Lực Đích Thực (The Art of Power), TNHH Sách Phương Nam, 2008, tr.67.

 

 Quyền lực đích thực
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 15437)
Một ngày mùa xuân, thi sĩ ngồi tĩnh tâm bên bờ nước trong vườn. Trời mưa nhè nhẹ, văng vẳng đâu đây tiếng chim bồ câu rung rúc vang vọng lại.
(Xem: 17178)
Daisy là đóa hoa của nàng công chúa Bạch Tuyết, có trái tim yêu thương không sợ hãi - dù gặp bà mẹ ghẻ phù thủy độc ác mà nàng không hận thù.
(Xem: 16262)
Trong cuộc sống, có rất nhiều cái mình không thể, hoặc không đủ trí tuệ, khả năng nhận biết sự hiện diện (từ xa) của nó nên mình đặt nó vào hai chữ… bất ngờ!
(Xem: 12800)
Khác hơn thường lệ, đôi bạn thân Hiển và Phước, đối ẩm trong lặng lẽ, chẳng ai chịu mở lời. Hiển nâng chung trà hớp từng ngụm...
(Xem: 14888)
Tư Lợi có ba cô gái đang xuân tuổi từ 24 đến 30, đều xuất thân đại học, đều có việc làm tốt tại San Jose, California, đứa nào cũng theo nếp sống Âu Mỹ giao du rộng rãi...
(Xem: 17303)
Tuổi thơ là những tối mùa hè cùng chị gái nằm trên trần đếm sao. Đếm mãi không hết, đếm đến tận bây giờ.
(Xem: 56377)
Dẫu cả thế giới quay lưng với bạn thì bạn cũng đừng vội quay lưng với mình. Đừng hết yêu đời, đừng nhìn đời bằng màu đen...
(Xem: 15354)
Khi thấy một con kiến đang bò, hãy thử lấy ngón tay chặn, sẽ thấy nó cuống cuồng quay lui, tìm đường chạy. Có phải vì nó cũng biết sợ, biết đau không?
(Xem: 14363)
Công bình một đề tài tranh cãi quen thuộc trong đời sống gia đình hằng ngày, thí dụ như chuyện ba đứa trẻ, Anne, Bob và Clara, cùng đòi làm chủ một cây sáo.
(Xem: 15666)
Một sớm đầu năm, bật cửa sổ, làn sương mù ùa vào cùng tia nắng đầu tiên, ta sẽ reo lên ngỡ ngàng. Một loài hoa trắng tinh khiết đang phô diễn hết vẻ đẹp trần gian.
(Xem: 14129)
Căn bệnh lớn nhất của chúng ta là muốn chiếm hữu những gì mà mình cho là tốt đẹp, và chạy trốn hoặc chống đối lại những gì mà mình không thích.
(Xem: 16670)
Quán, có nghĩa là nghĩ đến sâu sắc một cái đó… Ngồi thật im, thật vững chải, chú ý từng hơi thở vào-ra và tôi quán mình là em bé 5-6 tuổi.
(Xem: 14209)
Tàng cây có hình dáng lạ kỳ, từng nhánh đơm thêm từng nhánh mới, dường như chỉ cần có một chỗ nhỏ nhoi nào đó ở thân cây thì mầm cây tức thì nẩy nhánh, đơm cành.
(Xem: 16214)
Đá núi vô tri sao lại có ngôn ngữ? Có đấy, đá có ngôn ngữ riêng của nó, thứ ngôn ngữ mang tên tình yêu, mang tên cái đẹp và sự rắn rỏi, can cường…
(Xem: 17441)
Henry Miller là một trong vài ba thiên tài nhân loại đã đánh thức dậy thế lực mãnh liệt nhất của Lòng Đại Bi trong ý thứcvô thức của con người trên mặt đất.
(Xem: 13393)
Sự im lặng rùng rợn của Thi CaVăn Chương là cái “bất khả tư nghị” của tất cả những đỉnh cao nhất của Thi CaVăn Nghệ Nhân Loại.
(Xem: 12890)
Sự bám víu tất cả là ở trong tâm. Thay đổi tâm hành sẽ giúp ta chuyển hóa. Cảm xúc, khổ đau hay niềm vui đều chỉ là tâm tưởng.
(Xem: 15058)
Thôi, đừng than van nữa, bạn hãy nhìn lại mình đi, bạn còn có đủ đôi bàn tay, bạn còn rất trẻ, và bạn hoàn toàn có khả năng lao động để thay đổi cuộc sống của mình.
(Xem: 14564)
Nếu giữ được tâm an lạc tự tại, khi gặp phải nghịch cảnh chướng duyên sẽ là bí quyết giúp bạn chế ngự không để các ác tính giận dữ và thù hận phát khởi.
(Xem: 13735)
Hận thù không thể khắc phục và diệt trừ bởi tâm thù hận. Một người đang tức giận, nếu bạn đáp trả họ bằng sự giận dữ, kết quả rất tai hại.
(Xem: 14058)
Nếu không hiểu rõ giá trị truyền thống của các tôn giáo bạn, thì chúng ta rất khó bày tỏ lòng kính trọng các tín ngưỡng khác biệt.
(Xem: 13764)
Tôi nghĩ là điều sai lầm khi chúng ta hy vọng rằng những vấn đề khó khăn hiện nay của chúng ta có thể giải quyết bằng tiền bạc hay quyền lợi vật chất.
(Xem: 13328)
Hiện nay nhân loại sống trên trái đất này, đang phải đối đầu với một vấn đề nan giải là bằng cách nào chúng ta có thể giúp đỡ mọi người sống có hạnh phúc.
(Xem: 13381)
Trong mọi tình huống có hại cho tinh thần, tình trạng có khả năng nguy hiểm và bệnh hoạn nhất là sự lo nghĩ trường kỳ.
(Xem: 13740)
Tồn tại qua bao nhiêu thế kỷ, ngày nay bánh xe Pháp của vua A Dục với một sứ mạng mới, đã gởi đến mọi quốc gia trên thế giới bức thông điệp hòa bình của Ấn độ ngàn xưa.
(Xem: 14184)
Đức Phật dạy rằng điều lành, nghĩa là các kết quả thiện phát sinh từ những nguyên nhân tốt; và kết quả xấu chỉ có thể dẫn đến từ các nguyên nhân bất thiện.
(Xem: 15007)
Người Tây Tạng vốn có tinh thần tôn trọng cá nhân khá cao, cho nên họ sẵn sàng chấp nhậntôn kính hết thảy mọi hình thức tín ngưỡngtôn giáo.
(Xem: 16225)
Trong lúc làm kẻ khác đau khổ, con người đã tự gây đau khổ cho chính mình. Ðó là điều mê lầm hoặc muốn lầm mê của con người. Vô minh là nguồn gốc của mọi tội ác.
(Xem: 14011)
Điều quan trọng nhất trong cuộc sống của con ngườitình thương. Thiếu tình thương, con người không thể có hạnh phúc chân thật.
(Xem: 15723)
Dr. Rajendra prasad (1884-1963), là một học giả và chính trị gia Ấn Ðố nổi tiếng.
(Xem: 14903)
Dưới đây là một câu chuyện thực, rất cảm động, xảy ra tại Nhật Bản nhiều năm trước đây.
(Xem: 12506)
Bình thản, bình tĩnh, thanh thản, thanh bình, yên lặng, trầm tĩnh, trầm lặng, dịu dàng, nhẹ nhàng, ông tự lặp đi lặp lại trong đầu và tìm cho ra hết tất cả những chữ đồng nghĩa với chữ “Ruhe”
(Xem: 13618)
Khi sống quay cuồng, mải chạy đuổi theo khát vọng, chúng ta vô tình bỏ quên những hạnh phúcchúng ta đang có, đến khi hạnh phúc mất đi...
(Xem: 17078)
Nếu như có thời gian, thì bạn nên đi đâu đó, lang thang qua những miền gió cát, thiên di về những nơi xa lơ, xa lắc nào đó.
(Xem: 14281)
Nhà văn Becsnaso đã từng nói:“ Trên thế giới có biết bao nhiêu kỳ quan đẹp đẽ, nhưng trái tim của người mẹ là kỳ quan vĩ đại nhất”.
(Xem: 14162)
Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km.
(Xem: 19626)
Con Bê khẻ mở mắt nhìn lên. Hai chân trước nó đưa ra tựa như muốn chắp lại. Trên khóe mắt đọng lại đôi dòng lệ nhỏ. Nó đang sám hối...
(Xem: 19794)
Bà Tú sung sướng đón nhận đạo pháp của bậc chân tu đạo hạnh với cõi lòng nhẹ nhàng, êm dịu như vừa hứng được ngọn gió mát lành...
(Xem: 17993)
Hình ảnh những bến đò, những sân ga thường gợi cho chúng ta sự linh động của đến, đi, chia tay và hội ngộ, khởi hành và điểm tới...
(Xem: 21634)
Ở cao nguyên Hùng Hoàng (Manosilā) có rất nhiều Tỳ-kheo quảng học đa văn và tiếng nói thì lớn như tiếng rống của sư tử.
(Xem: 20433)
Đồng hành không có nghĩa chỉ là đi với nhau mà còn phải nương tựa vào nhau, không phải chỉ tìm đến cái đích của chuyến đi mà còn chia sẻ với nhau trong chuyến đi.
(Xem: 23301)
Ngón tay của bậc đạo sư dùng để chỉ mặt trăng cho học trò, chứ không phải ngón tay là mặt trăng. Người học trò lại bám lấy ngón tay và cho ngón tay là mặt trăng.
(Xem: 22592)
Một hôm những chú sâu ăn chơi bất kể đối với những chiếc lá non, bất chợt lại có những chú chim sẻ xuất hiện làm cho những chú sâu khiếp đảm...
(Xem: 17196)
Nắng chiều vừa sụp tắt lúc tôi đặt chân đến chân đồi Mandalay huyễn hoặc. Trăng mùng 8 lên cao trên bầu trời trong vắt. Những bậc thềm có mái che...
(Xem: 16921)
Xã hội Ấn nói chung khá bình lặng, hiền hòa. Họ sống gần gũi với thiên nhiên và rất yêu mến thiên nhiên. Ở đây ta có thể bắt gặp công viên bất cứ nơi đâu.
(Xem: 19017)
Chuyến xe bắt đầu rời khỏi đô thị nhộn nhịp hướng về vùng cao nguyên bạc ngàn đồi núi, và điểm đến của tôi cũng không phải là quá xa, nhưng đã nhiều năm chúng tôi không gặp...
(Xem: 24080)
Với Sparky, việc học rất quan trọng nhưng cũng là điều không tưởng. Bởi nó (tiêu) tất cả các môn ở lớp 8. Nó thi rớt môn vật lý trong trường trung học...
(Xem: 21417)
Con trai tôi đang cẩn thận lau chùi mặt bếp lò, giọt nước mắt của nó hoà lẫn với nước lau cửa sổ rơi xuống bệ. Tôi nhìn quanh căn bếp tôi đã quá mệt mỏi không thể lau dọn nổi...
(Xem: 22431)
Có một cậu bé sống trong trại mồ côi từ nhỏ. Cậu bé luôn luôn ước mơ rằng mình có thể bay được như những chú chim.
(Xem: 24727)
Người chủ tiệm treo tấm bảng "Bán chó con" lên cánh cửa. Những tấm biển kiểu như vậy luôn hấp dẫn các khách hàng nhỏ tuổi. Ngay sau đó, có một cậu bé xuất hiện.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant