Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Một Cõi Thong Dong

12 Tháng Sáu 201612:18(Xem: 9986)
Một Cõi Thong Dong


mot-coi-thong-dong-tanh-thien 
M
c Lc

 

Đôi Lời Giới Thiệu…………………………………………..trang 7

Lời Tâm Tình…………………………………………………trang 17

Một Cõi Thong Dong…………………………………… trang 18

Sanh Tử Vô Can……………………………………………trang 19

Nhìn Đâu Cũng Đẹp………………………………………trang 21

Tôi Muốn………………………………………………………trang 23

Tạ Ơn Đời………………………………………………………trang 25

Tìm Về……………………………………………………………trang 26

Xuân Mãi Còn Đây…………………………………………trang 28

Cảm Giao………………………………………………………trang 30

Tâm ………………………………………………………………trang 31

Hạt Bụi……………………………………………………………trang 32

Đêm Qua…………………………………………………………trang 34

Chú Tiểu…………………………………………………………trang 36

 Viễn Ly……………………………………………………………trang 37

Một Kiếp Người………………………………………………trang 38

Tôi Yêu……………………………………………………………trang 39

Nhắc Nhở Chính Mình…………………………………….trang 40

Nhẹ Tựa Đường Tơ…………………………………………trang 41

Sương Mai………………………………………………………trang 43

Rồi Cũng Qua Đi………………………………………………trang 45

Hoa Đốm…………………………………………………………trang 47

Tu Chơi……………………………………………………………trang 49

Tỏ Tường…………………………………………………………trang 50

Mẹ Đi……………………………………………………………….trang 51

Sắc Son…………………………………………………………….trang 52

Hạ Mình…………………………………………………………..trang 53

Ra Đi………………………………………………………………..trang 55

Cực Lạc Nơi Ta…………………………………………………trang 56

Mẹ Là Cả Bài Kinh……………………………………………trang 58

 Tắm Phật…………………………………………………………trang 60

Tự Cảm……………………………………………………………trang 61

Biển…………………………………………………………………trang 63

Cát Bụi…………………………………………………………….trang 64

Đố Ai……………………………………………………………….trang 65

Hương Lòng…………………………………………………….trang 66

Chơi…………………………………………………………………trang 67

Đừng Nương Tựa Ai…………………………………………trang 68

Tan Hòa Với Pháp Thân…………………………………….trang 70

Mẹ……………………………………………………………………trang 72

Hương Xuân…………………………………………………….trang 73

Bài Thơ Cuối Năm……………………………………………trang 74

Đói Ăn Xin Tự Tại…………………………………………….trang 75

Nẽo Về Cực Lạc……………………………………………….trang 77

Phật Vẫn Ngồi Yên……………………………………………rang 78

Ảo Ảnh……………………………………………………………trang 79

 Liễu Tri……………………………………………………………trang 81

Chết Cũng Vui…………………………………………………trang 83

Một Nắng Hai Sương………………………………………trang 85

Mùa Xuân Bất Tận…………………………………………..trang 87

Tôi Vẫn Muốn………………………………………………….trang 89

Tình Già……………………………………………………………trang 90

Thắp Đuốc………………………………………………………..trang 91

Nhìn Giọt Sương Tan………………………………………..trang 93

Sám Hối…………………………………………………………….trang 94

Như Làn Gió Thoảng………………………………………….trang 95

Lặng Khóc………………………………………………………….trang 96

Máu Đã Lan Tràn……………………………………………….trang 98

Hư Huyễn…………………………………………………………trang 100

Một Thoáng Qua Rồi…………………………………………trang 101

Yêu Em………………………………………………………………trang 103

Về Với Chính Ta………………………………………………….trang 105

 Uyên Nguyên……………………………………………………trang 107

Canh Bạc Cuối Đời……………………………………………trang 108

Như Một Vỡ Tuồng……………………………………………trang 110

Đầu Năm Mơ Ước………………………………………………trang 111

Một Thoáng Vu Lan……………………………………………trang 113

Ung Dung…………………………………………………………..trang 115

Mây Trắng Thong Dong……………………………………..trang 117

Vẫn Đẹp Tình Xuân…………………………………………….trang 118

Một Cành Mai…………………………………………………...trang 119

Chuyển Hóa…………………………………………………….…trang 121

Ta Còn Gì Để Mất……………………………………………….trang 122

Mây Trắng Đường Xưa……………………………………….trang 124

Thiền Khách…………………………………………………………trang 126

Đức Phật Ngồi Yên………………………………………………trang 128

 

 Đôi lời giới thiệu

 

“Ta đến từ nơi cõi sắc không

Ngày về chẳng hẹn chẳng chờ mong

Như mây thoáng hiện rồi tan biến

Để lại trời xanh đẹp mát lòng.”

 

Tôi có duyên quen biết với nhà thơ Tánh Thiện khi tôi mới vừa đặt chân lên miền đất hứa, Thầy là người đón tôi từ phi trường Lax, để đưa về chùa Việt Nam ở Los. Thấm thoát đã mấy mươi năm trôi qua, nhưng tôi vẫn còn nhớ tâm trạng vui mừng của tôi lúc bấy giờ. Đến một nơi chốn mới toanh, lạ người lạ cảnh không kẻ thân sơ, mà có người đón mình thì thật là hạnh phúc biết bao.

 

Càng vui mừng hơn, khi được hân hạnh đọc tập thơ của tác giả và viết những dòng giới thiệu nầy, trong tôi cái cảm giác vui mừng năm xưa như có dịp sống dậy. Từng lời thơ từng con chữ cứ thế vây quanh bám cứng, quyện chặt vào hồn thấm vào tấc dạ, trãi dài miên man theo từng lối đi về đọng lại cảm xúc. Nó bùng lên soi sáng cuộc lữ, từng lời thơ chắp cánh tung bay trên từng nỗi thao thức. Cảm xúc sâu lắng thong thả từ tốn của nhà thơ từng bước đơm hoa hé nụ. Lời thơ, đâu đó dẫn ta rong chơi đến những chân trời mới lạ đẹp vô ngần, cứ thế tô điểm sắc màu trên từng nẽo đi chốn về, cõi xa xăm muôn thuở được kéo lại cận kề một bên trong từng nỗi lòng tấc dạ. Cái yên ấm an lành trong từng lời thơ cứ thế dạt dào thắm đượm tấm lòng tri ngộ của những tháng ngày trao ra gởi nhận, những ân tình sâu lắng cứ vậy thi nhau san sẻ sớt chia, nỗi lòng cảnh sống tràn ngập lý tưởng cao đẹp đạo đời.

 

Từng cảm xúc từng lời thơ từng nỗi niềm chung riêng, ôm trọn vào lòng tỏa lên sức sống diệu kỳ trong mỗi tâm thức, vang vọng điệp khúc bình sanh sánh bước thong dong lên đường tiến thẳng về phía trước, vượt chướng duyên nghịch cảnh, mở rộng tấm lòng phơi bày tỏ rõ nguồn cơn. Hùng khí ngất cao, hiên ngang trực diện với muôn ngàn biến động nổi trôi, bình thản an nhiên ngút trời ngập lối một thời hy sinh vì và cho lý tưởng giải thoát.  Tâm đó người đó thơ đó, lúc nào và bao giờ vẫn thong dong dạo quanh cõi tử sinh huyễn mộng, mĩm cười với gió trăng, chốn đi nẽo về thênh thang lộng gió. Ở đó, nơi chốn ấy dư âm đó, vẫn đêm ngày tỏa sắc đọng hương trong lòng mỗi chúng ta.

 

Thơ Tánh Thiện đã từng góp mặt ở báo Phật Giáo Việt Nam, một tờ báo có từ lâu đời ở nơi hải ngoại những thập niên trước. Những bài thơ trong tuyển tập nầy, hầu hết cũng đã được tuần báo Bút Việt News vùng Dallas, tiểu bang Texas phổ biến, nay gom lại thành tuyển tập thơ để gởi đến bạn đọc như một “cách chơi” đẹp, lời tạ ơn tri ngộ.

 

Thơ Tánh Thiện thể hiện tấm chân tình dễ thương khiêm cung giản dị, hiện rõ trong từng cảm xúc từng lời từng chữ, một sự bình dị mộc mạc, đến độ như dốc hết nỗi lòng kể hết tấc dạ trao gởi cho nhau, to nhỏ với nhau cùng nói cho nhau nghe. Đôi khi, còn là lời nhắn nhủ thân thương chứa đầy cảm xúc tươi đẹp đạo đời, mà ít ra trong cuộc sống đầy dẫy bận rộn lo toan giành giật nầy, chúng ta cần một lời khuyên chơn chất, một lời nói thật một lời ngay thẳng, chứa đượm tấm chân tình hiên ngang rõ ràng.

 

 “Ta ước gì nhẹ thoáng

Như mây trắng đường xưa

Thiền phòng đêm trăng chiếu

Rõ biết chẳng thiếu thừa.”

 

Điều đặc biệt ở nhà thơ, là khi cảm xúc trổi dậy ra sao như thế nào, thì hồn thơ cũng y như thế ấy, một sự trân trọng nâng niu không chèn ép thúc đẩy o bế ngữ ngôn. Cảm xúc và cái thấy của nhà thơ, nơi cảnh nơi người nơi tâm thức, như được hòa nhập cùng một khối quyện chặt với nhau, nguyên vẹn thuần khiết không méo mó biến dạng, không trau chuốc nhào nén, nên thơ của Tánh Thiện trong sáng lồng lộng, thong dong trong từng câu chữ ý tưởng. Từng lời từng chữ từng câu là cả một tấm lòng thủy chung gởi gấm trong ấy, dâng trọn cho đời cho đạo cho người và cho tất cả. Tấm lòng ấy tấc dạ đó, vẫn miệt mài đêm ngày phụng hiến cho lý tưởng cao cả, nỗ lực khắc ghi lời nguyền son sắc cho cuộc đăng trình tìm về sống với tánh Phật sẵn có trong mỗi chúng ta.

 

“Phật ở nơi nào Phật ở đâu

Bao năm tìm đến bạc mái đầu                                                 

Giờ đây nhìn lại lòng thấu hiểu

Phật ở tâm người tỉnh lặng sâu.”

 

Giữa chốn ba đào biến động trôi nỗi đó đây, của cảnh của người tâm thức, thì sự dừng lại để tư duy chiêm nghiệm, nhìn thẳng vào nội tâm gạn lọc chính mình, trở thành một sự tối cần cho cuộc sống vốn đã lung lay tả tơi tơi tả, âu đó cũng là điều thiết thựccấp bách. Chiêm nghiệmquán chiếu, để thấy mọi sắc màu có không nơi cõi đời tạm dung, không còn là nỗi ám ảnh lo sợ mất mát, mà là điều tự nhiên vốn dĩ như thế, thường tại như thế đến đi như thế, có gì để phải buồn vui được mất lo toan, bình thản hít thở cho đúng nhịp thì cõi lòng nhẹ tênh, có gì khác biệt ở đây ở đó ở đâu bao giờ?                                   

 

“Ta có gì khác biệt

Nơi cõi đời tạm nương

Trăm năm một tia chớp

Liễu tri giấc mộng thường.”

Mấy câu cuối của bài thơ “Như Một Vỡ Tuồng” nhà thơ còn cho ta một khái niệm hết sức rõ ràng vào chính cái tâm cảnh mà ta đang đêm ngày đối diện lo lắng. Khi ta khổ đau buồn chán, cũng là lúc ta trôi nổi theo cảnh theo người, là khi ta chưa nhận biết được tâm của ta như thế nào và ra làm sao. Nó lăng xăng dao động hay bình thản ung dung, ta có làm chủ được nó hay để nó mãi đi hoang không hẹn ngày về, mãi quên mãi chìm mãi trôi dạt nơi sông mê bể khổ. Khi đối diện với bao biến động, ta có đủ dũng khí để vượt qua bình tâm để tồn tại, biết cách bỏ buông những nhọc nhằn lụy phiền, hay cam lòng mặc nhiên gánh trọn niềm đau nỗi khổ trên vai. Còn đó những trăn trở canh cánh chôn sâu trong lòng, cũng đến lúc phải buông xuống, và đây cái cách nhà thơ gợi ý cho ta.

 

Ta về học lấy chữ Tâm

Càng đau càng phải tự mình bỏ buông

Cuộc đời như một vỡ tuồng

Tử sanh là gió vui buồn là mây.”

 

Trong bài thơ Hoa Đốm, nhà thơ Tánh Thiện còn dẫn lối cho chúng ta, bằng cách nào để tìm thấy Phật sống với Phật. Khi ta nhận biết nguyên lý của các pháp thường biến hóa không thật, luôn bị vô thường chi phối tác động. Một khi nhận biết rõ ràng, thì Phật ở ngay trước mặt ở tại đây không ở đâu xa, ở ngay trong tâm của mỗi chúng ta, không cần phải tìm cầu lung tung hướng vọng chạy đuổi theo bên ngoài.

 

Phật ở trong ta khỏi phải tìm

Tìm mãi lâu ngày cũng phát điên

Nhìn xem vạn pháp như hoa đốm

Là thấy Phật ngay trước mặt liền.”

 

Và ở đoạn khác nhà thơ còn nhắn gởi, cái cung cách ta thường lạy lục van vái xin xỏ vốn không mang lại kết quả, bởi không hề có đấng tối cao nào đủ thẩm quyền để ban bố ân phước cho ta cả. Đức Phật cũng không ngoại lệ, Ngài chỉ là bậc đạo sư chỉ cho ta con đường chân thiện mỹ, đi hay không là quyền của mỗi chúng ta. Mọi tương tác đều do định luật nhân quả tác động, đây là nguyên lý công bình và sòng phẳng, ta tạo gì làm gì thì nhân đó quả đó, ai tạo nấy mang, tạo gì gánh nấy, rõ ràng là như vậy.

                                          

Phật chẳng giúp gì nguyện với xin

Vườn thiền lá rụng đẹp nguyên trinh

Mãi mê tham vọng bao giờ hết

Nhân quả theo ta bóng với hình.”

 

Mẹ là tất cả là Phật hóa thân, là suối nguồn vi diệu, là lời thơ  cao đẹp bất tận chảy mãi trong lòng, là bóng mát cây cao che chở giông tố cho ta trong cuộc đời nầy. Trên thế gian nầy có một thứ tình không gì có thể thay thế đổi thay được, đó là tình mẹ. Mẹ như vầng trăng sáng lồng lộng trên cao, soi đường ôm ấp vỗ về, dõi mắt theo từng bước ta đi, trông ngóng ngày ta trở về. Lòng mẹ còn là bến nước con thuyền đưa ta đến chốn bình yên, còn là biển cả bao dung độ lượng, âm thầm dưỡng nuôi, nhận vào tất cả mà không hề đắn đo than vãn, cầu mong cho ta vượt sông mê bể khổ. Tiếng mẹ vọng về như lời kinh nhắc nhở ta vững bước trên đường đời.

Mẹ như bến nước con thuyền

Đưa ta đến chốn bình yên nắng vàng

Dù bao khốn khổ nguy nan

Mẹ mong ta vững bước sang biển trần

Lắng nghe tiếng hải triều âm

Như là tiếng mẹ âm thầm gởi trao.”

 

Ở đời, mỗi chúng ta còn có những ân tình khắt cốt ghi tâm, những ơn nghĩa không dễ gì đáp trả hay phai nhạt lãng quên. Những tháng ngày tương ngộ, những mong chờ cho và nhận, cảnh và người, ta và bạn trở thành nỗi niềm ray rức khôn nguôi. Tạ ơn đời ơn người ơn chúng sinh, tình người tình đạo, tấm chân tình đó, âu cũng là cái ơn cái nghĩa lớn rồi vậy, trong muôn vàn làm sao cho trọn cho phải, trả sao cho hết kể sao cho xiết. Sống cho thật đẹp thật tốt và có ý nghĩa, cũng là phần nào đáp đền trong muôn một.

 

Kiếp sau xin lại làm người

Đừng xin làm tắt tiếng cười bên nhau

 Lòng ta còn nhớ hôm nào

Tương chao cùng nếm, pháp mầu cùng chia.”

 

Trong chổ tình riêng và lòng chung với chừng đó, người viết xin được tạm dừng với hai câu “Giang tay ta đón bình minh, nguyện xin đền đáp chúng sinh khắp trời.” và trân trọng giới thiệu tập thơ Một Cõi Thong Dong đến với bạn đọc bốn phương.

 

Như Hùng

Mùa Xuân năm Bính Thân 2016

 
mot coi thong dong
Lời Tâm Tình

 

Tôi thường tâm niệm rằng cuộc đời nầy là một cuộc chơi. Tập thơ nầy ra đời cũng là một cách chơi, nhưng tôi vẫn thích cách chơi của người có tâm hồn đạo vị. Hơn là những cách chơi mà nó không đem lại cho lòng mình an lạcgiải thoát. Xin hãy đọc tập thơ nầy và xem nó như một đám mây, như một cơn gió thổi, chẳng có gì quan trọng. Có quan trọng chăng là ta lặng yên trong vài phút tư duy, tỉnh lự để thấy rõ hiện tượng vạn pháp là không để ta có thể sống bình yên trước cơn mưa bão của cuộc đời. Đó cũng là cách chơi của tôi khi cho ra đời tập thơ nầy.

Kính cẩn

Xuân Bính Thân 2016

Tánh Thiện

 
mot-coi-thong-dong-tuyen-tap-tho-cua-tanh-thien

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 5528)
Vua A Xà Thế một ngày Cúng dường Đức Phật lễ đầy trang nghiêm, Hôm sau vua họp tôi hiền Cùng ngồi bàn chuyện cúng thêm dâng ngài.
(Xem: 5419)
Một món quà nho nhỏ Ấm lòng kẻ lỡ đường Đến những người bất hạnh Đang thiếu thốn tình thương .
(Xem: 6106)
Sau tám vạn bốn ngàn năm Dấn chân đường đạo, ẩn thân cửa thiền Sống đời tu sĩ bình yên Nhà vua hạnh phúc kia liền mệnh chung
(Xem: 5955)
Một lần té bẳy lần ta đứng dậy Đứng một mình tiếp tục bước đường đi Ta không mong ai cứu vãn điều gì Chỉ muốn được cất bước đi vô ngại .
(Xem: 6884)
Hình như đất vẫn thì thầm Đừng gieo thơ thẩn nẩy mầm thở than Hình như trời đã than van Sáng mưa chiều bão gió càng thong dong
(Xem: 7468)
Xã buông duyên phận một đời Giữ chi phiền muộn bởi lời thề xưa Vô thường réo gọi sớm trưa Học buông hành xã nắng mưa chẳng màng
(Xem: 7790)
Điều Ngự Trượng Phu xuất thế gian, Vô ưu mừng rỡ tỏa non ngàn. Tỳ Ni thị hiện sen nâng bước, Lộc Uyển quảng khai đạo khởi lan.
(Xem: 5642)
Không phiền não cầu mong chi giải thoát Cứ thong dong như nước chảy qua cầu (T.Tuệ Sĩ?) Người ơi đừng mãi lo sầu Mở tung cánh cửa nhiệm mầu tâm ta
(Xem: 6523)
Trầm hương len gió thắm y vàng, Phật Đản linh thiêng diệu thế gian. Vang vọng kinh thâm niềm hỷ lạc, Diễn bày pháp bảo hướng bình an.
(Xem: 5604)
Liễu nghĩa Phật Thừa khai Pháp Nhẫn Đường về Cực Lạc chẳng hề xa Thâm tín Phật ngôn lìa giả tướng Ta Bà (hay)Tịnh Độ ở Tâm ta . Quán chiếu lời vàng ngộ Sắc Không .
(Xem: 4656)
Thiền môn nét đẹp lắng yên Lòng người đạo sĩ an nhiên tháng ngày Mở khai tâm trí trong ngoài Như như bất động hiển bày nội tâm
(Xem: 5163)
Phật từng khuyên dạy chúng sanh: "Họa từ cái miệng phát sinh tức thời Các con ăn nói lựa lời Giữ gìn cái miệng cuộc đời được an!"
(Xem: 5416)
Ngài từ thuở rất xa xưa Quyền cao, chức trọng lại dư bạc vàng Nhưng về già nhận ra rằng Càng thêm tuổi tác lại càng khổ đau
(Xem: 5559)
Ba trăm sáu lăm ngày là mấy ? Cõi hồng trần trông thấy mà thương Đời người như khói mây sương Sáng trong lấp lánh vô thường biến tan .
(Xem: 12106)
Đọc tụng kinh văn lắng nghiệp trần, Lời kinh thánh thoát diệt tham sân. Đèn thiền tỏa chiếu xua niềm tục, Đuốc tuệ ngời soi thấu lẽ chân.
(Xem: 6089)
Vọng niệm lăng xăng suốt tháng ngày, Đảo điên, quanh quẩn, lắm dời thay. Đi đi, đến đến, thô tâm hiện, Đứng đứng, ngồi ngồi, vọng nghiệp bày
(Xem: 6054)
Chơn tâm tịch tĩnh chiếu đêm ngày, Động tịnh xưa nay, chẳng đổi thay. Đến đến, đi đi, tuỳ cảnh hiện, Cười cười, nói nói, ứng duyên bày.
(Xem: 5905)
Cuộc sống trăm năm tưởng đâu nhiều Nào ngờ như cảnh khói lam chiều Thoáng qua giây lát rồi tan biến Còn lại bầu trời thật đáng yêu .
(Xem: 6835)
Đưa người trở lại con đường Hiểu thương từ trong ánh mắt Rạng ngời khắp cả năm châu Muôn người cùng nhau khai phóng Niềm vui khắp cả địa cầu .
(Xem: 5890)
Thiêng liêng mầu nhiệm ánh dương tràn , Ban rải tình thương đến muôn vàn, Diễn giảng kinh vàng lan khắp chốn, Hoàng dương chánh pháp dứt kêu than.
(Xem: 5970)
Khổ lụy tai ương mãi bám vây Tới lui luẩn quẩn biết ai thay. Ba đường giác ngộ nào đâu thấy ! (*) Sáu nẻo trầm mê chẳng có hay !
(Xem: 5060)
Tháng tư hướng về quê cũ Hai bờ ngăn cách đại dương Biết bao người con dân Việt Ra đi mang cả tình thương .
(Xem: 6169)
Nụ cười kết nối tình ta Hoà trong ánh mắt thiết tha cõi lòng Cười cho xuyên suốt mây hồng Cho đời đẹp mãi tấm lòng bên nhau .
(Xem: 6338)
Có hai người bạn lái buôn Bàn nhau sửa soạn lên đường đi xa Đem hàng hóa để bán ra Cùng đi một hướng, cùng qua một vùng,
(Xem: 5994)
Tham lam, sân hận dài lâu Si mê không dứt, Đạo mầu chẳng tin Ngày lìa dương thế muộn phiền Vợ như nghiệp chướng theo liền bên ta,
(Xem: 6607)
Bình bát cơm muôn nhà Duyên hoá độ ngàn xa Bước đi cùng khắp chốn Mây trắng trải ngàn hoa .
(Xem: 6615)
Xôn xao trần thế sống an nhiên, Xả bỏ ưu tư chẳng lụy phiền. Sáng sáng tụng kinh trên điện Phật, Chiều chiều thiền tọa dưới hàng hiên.
(Xem: 6989)
Trong chiều nghiêng tím đỏ Giai điệu nào rung lên Đôi bàn tay bé nhỏ Trên dương cầm thân quen
(Xem: 10407)
Tôi đi trong chiều Cali Màu hoa vàng ngập tràn giữa chiều nắng gió Những cánh chim gọi nhau về tổ Mây tím vắt ngang chiều như tà áo ai bay
(Xem: 5731)
Hương phấn chiều về hoa trắng bay Đời ta trôi dạt tận phương này Vui cùng vui với nguồn tâm đạo Vui tiếng chuông chùa giữa đổi thay .
(Xem: 6948)
Chuông ngân từng tiếng thật linh thiêng, Cảnh tỉnh hàm linh khắp mọi miền. Xả bỏ phàm tình, tu thánh giáo, Gieo trồng tuệ nghiệp, chứng tâm nguyên.
(Xem: 5427)
Thiết nghĩ đời người chẳng bao lăm, Trao dồi đạo nghiệp nguyện tinh cần. Vun mầm đức tuệ, xây niềm lạc, Tưới nước bi từ dựng cảnh an.
(Xem: 7385)
Trăng thiền chiếu sáng khắp thiên nhân, Chiếu nẻo vô minh, soi lỗi lầm. Chiếu cội Bồ Đề, soi thể tánh, Soi lòng Bát Nhã, tỏ nguồn tâm.
(Xem: 7067)
Ta về một cõi tâm không Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn Còn yêu một thuở đi hoang Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya
(Xem: 4851)
Vàng bạc giấy tiền đốt tiêu hao Ô nhiễm môi trường khổ biết bao Thà đem cứu giúp người đói khổ Phước đức ân sâu nghĩa đồng bào .
(Xem: 9263)
Đời là tạm chẳng có chi là thật Xác thân này cũng là cõi hư vô Nhìn hạt sương lóng lánh sáng hôm nào Một tia nắng biến tan về biển cả .
(Xem: 6629)
Ngoài trời mưa lạnh sáng nay Ta ngồi yên lặng nhìn ngay chính mình Cuộc đời là cả hành trình Buồn vui thương ghét tự mình biết thôi .
(Xem: 5640)
Thành Ba-La-Nại thuở xưa Ở miền bắc Ấn có vua trị vì Quốc vương nhiều ngựa kể chi Nhưng riêng một ngựa kia thì tuyệt luân
(Xem: 6822)
Duyên lành Thầy đã xuất gia, Bốn mươi năm chẳng như là chiêm bao Lăng Nghiêm vang vọng thuở nào Mà trong tiềm thức Ưu đàm rộ bông
(Xem: 6159)
Hạt giống Phật muôn đời như trăng sáng Thế mà ta chẳng nhận biết bao giờ Mãi mò tìm trăng dưới nước ngoài khơi Càng tìm mãi mãi càng thêm mệt xác .
(Xem: 6637)
Mắt em quán trọ của ngàn sao Ngọt ngất hoang sơ ánh rượu đào Pha loãng nắng tà dâng cát bụi Ấm lòng khách lữ bước lao đao.
(Xem: 5476)
Bốn chục năm qua một tấm lòng Ngoài đời trong đạo vẫn thong dong Không con không cái không sự nghiệp Ta vẫn là ta giữa đại đồng .
(Xem: 5841)
Lung linh tỏa sáng đài cao, Cúi đầu gập lạy len vào tánh trong. Hiểu rằng chẳng ỷ cầu mong. Nương theo pháp Phật thong dong cõi trần.
(Xem: 5765)
Mãi niệm thời qua trong tĩnh lặng, Luôn đi tháng đến chốn bình an. Sáng rồi quang rạng thêm ngày mới, Khổ ải trầm luân hiểu chẳng than.
(Xem: 7257)
Vì vô minh mãi quên đi Khi gieo nhân ác quả thì đớn đau Từ kiếp này qua kiếp sau Con đường địa ngục đọa mau thoát nào.
(Xem: 6880)
Tôi nhắc lại chúng sinh Đừng bao giờ bỏ cuộc Mặc chuyện chi xảy ra Mặc diễn tiến quanh ta Chớ bỏ cuộc bao giờ.
(Xem: 5230)
Đường tu chẳng muộn bao giờ Xin đừng cố đợi cố chờ làm chi Mai này ta có thể đi ( chết ) Còn đâu học pháp từ bi thánh hiền
(Xem: 5712)
Nhớ Thu xưa hoa đắng trái sầu Nhìn lá phong vàng thổn thức đau Khung trời kỷ niệm còn vương vấn Xuôi ngược dòng đời lắm khổ đau…
(Xem: 5848)
Đã hết rồi tuổi già sắp đến Đốt hương lòng thắp nến soi tâm Đã đi đã đến âm thầm Tử sinh một thoáng trầm luân vạn đời
(Xem: 8366)
Quan Âm đức hạnh nguyện cao thâm, Hiện tướng đoan nghiêm giữa thế trần.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant