Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Bài Mới Nhất trang Văn Học
Điền Email để nhận bài mới

Hãy Giơ Tay Vẫy Chào

14 Tháng Năm 201804:53(Xem: 4938)
Hãy Giơ Tay Vẫy Chào
Hãy Giơ Tay Vẫy Chào

Đào Văn Bình

Hãy Giơ Tay Vẫy Chào

Hãy giơ tay vẫy  chào,
Ông Mặt Trời vừa thức giấc.
Để sáng soi và ban sự sống cho đời.
Chỉ cần ông ấy ngủ yên thôi.
Thì trái đất sẽ biến thành đất chết.
***
Hãy giơ tay vẫy  chào,
tiên nữ hiện ra nơi Cung Quảng.
Để ánh trăng rằm chiếu sáng lung linh.
Để thủy triều con nước dâng lên.
Để thôn làng rộn rã suốt thâu đêm .
Chày giã gạo rộn ràng theo tiếng hát.
***
Hãy giơ tay vẫy chào,
Những học sinh đang tung tăng chân sáo,
Cắp sách đến trường.
Và cả những em bé trong khu vườn Mẫu Giáo.
Đó là tương lai của Tổ Quốc.
Là những búp măng non.
Thật dịu dàng…
Xin chớ mạnh tay măng sẽ gẫy.
***
Hãy giơ tay vẫy chào,
Những nông phu đang dầm mưa dãi nắng.
Chào ruộng đồng và cả cái nắng, cơn mưa.
Bằng tấm lòng biết ơnchân thành cảm tạ.
Khi ăn một bát cơm xin cúi đầu hồi hướng.
***
Hãy giơ tay vẫy chào những bà mẹ.
Chẳng quản gian lao, tần tảo nuôi con.
Nay chim đủ lông bay khắp bốn phương.
Lòng thương nhớ không bao giờ đứt đoạn.
Vậy nhớ công ơn cha mẹ.
Không gì hơn là lễ Vu Lan.
***
Hãy giơ tay vẫy chào,
Những người thợ đang đổ mồ hôi trên công trường xây dựng.
Họ là những vị thần sáng tạo.
Từ đất hoang lên thành phố.
Từ bãi lầy lên nhà ở của chúng ta.
Từ con sông hai bờ chia cắt.
Nay nhịp cầu thuận tiện biết là bao.
Xin cúi đầu và chân thành ngưỡng mộ.
***
Hãy giơ tay vẫy chào,
Mái trường xưa cũ.
Bao thầy cô miệt mài làm chức năng Khổng Tử.
Trong thời đại học trò tinh ranh hơn quỷ dữ .
Với đồng lương chết đói,
Thế mà vẫn không rời.
Nền giáo dục quốc gia không hề đứt đoạn.
Công ơn này lớn như cha mẹ.
***
Hãy giơ tay vẫy chào ngôi bệnh viện.
Hỏi ai trong đời chưa một lần không đến?
Từng phút giây cứu giúp mạng người.
Dù có ăn lương, dù chức năng phải thế.
Nhưng tình người sao nỡ quên ơn?
Xin nghiêng mình và dâng đóa hồng thắm đỏ.
***
Hãy đưa tay vẫn chào các ni cô đang ngồi tụng Kinh Cứu Khổ.
Xóa nhòa nhan sắc.
Phẩm hạnh không rời.
Đem tình thương, cứu độ đến cho người.
Nhưng ngoài kia bao cô gái thương ôi!
Khoe tất cả, không chút gì giấu diếm!
Tìm tiền bạc, tiếng tăm bằng đường lõa thể.
Chẳng tìm đâu xa.
Địa Ngục, Cung Trời ngay trước mắt chúng ta.
***
Hãy giơ tay vẫy chào cả những ông cảnh sát.
Đang chạy ngược chạy xuôi lo xã hội yên bình.
Rồi mưa nắng đứng điều hòa xe cộ.
Trong lúc chúng ta an lành ngồi trong công sở.
Hãy nở một nụ cười cảm tạ.
Mạch máu lưu thông quan trọng lắm đó nghe.
***
Hãy đưa tay vẫn chào.
Những chiến binh còn rất trẻ.
Canh giữ biên cương, núi rừng, biển cả.
Súng chẳng rời tay.
Mắt nhìn phía trước.
Đời chiến binh gian khổ biết là bao.
Lòng yêu nước không thước nào đo được.
***
Hãy giơ tay vẫy chào,
Những người phu đổ rác.
Họ thức dậy rất sớm khi chúng ta còn ngủ.
Họ làm vệ sinh, làm đẹp thành phố này.
Họ cả đời phải ngửi những mùi hôi mùi thối.
Những đồ dơ của chính chúng ta.
Nhưng tâm hồn họ rất đẹp...
Và có khi đẹp hơn cả chúng ta.
***
Hãy giơ tay vẫy chào.
Cả những người vô gia cư.
Đang vật vờ trên đường phố.
Hay chui rúc ở những bụi cây khốn khổ.
Hay dưới gầm cầu xa lộ.
Chẳng còn nhân cách con người!
Nghĩ thật bùi ngùi thương cảm.
Và hiểu rằng rồi ta cũng có thể ngồi đây.
Khi gia đình đổ vỡ.
Khi mộng ước tiêu tan.
Khi tình yêu ngang trái.
Khi nghị lực chẳng còn.
Khi rượu và xì-ke tàn phá.
Ôi cuộc đời thật muôn vàn đau khổ!
***
Hãy đưa tay vẫy chào,
Cực Lạc Quốc.
chúng ta thường mơ ước.
Không phải ở Phương Đông.
Mà ở ngay chính lòng ta.
Khi tâm mình trong sạch,
Thì Tịnh Độ hiện tiền.
Chẳng phải đợi chết đi rồi mới có.
***
Hãy giơ tay vẫy chào,
một lần thôi vĩnh biệt.
Những tư tưởng kỳ thị, cho mình là Số Một.
Coi công nương hơn gái quê hèn.
Và dù quê hèn nhưng gái quê hữu ích.
Còn công nương chẳng tích sự cho ai.
Không công nương đời ta vẫn thế.
Không gái quê, không gạo thóc, đói dài.
Và cũng đưa tay vẫy chào cả những bài ca dao:
Anh đi trên ruộng lúa.
Em yêu nước trên đồng.
Mái chèo em khua nhẹ.
Anh yêu cả con sông.
Con sông dài đẹp quá.
Chạy theo rặng núi xa.
Buông lời ru tha thiết.
Tình em mãi mặn mà.
Quê ta còn đứng đó.
Bờ ruộng lúa mênh mang.
Đời vui bên bếp ấm.
Em chẳng ước giàu sang.
Ai qua dòng sông nhỏ.
Đời em vẫn nhẹ nhàng.
Áo anh dù cho bạc.
Em chẳng bỏ quê làng.
***
Hãy giơ tay vẫy chào,
Một lần thôi và không bao giờ gặp lại.
Những oán hờn đang vây phủ đời ta.
Xin giã biệt và sợ hết hồn hết vía.
***
Hãy đưa tay vẫy chào,
Một lần thôi chẳng gặp.
Lòng tham lam vơ vét bạc tiền.
Tỉ phú rồi mà vẫn muốn kiếm thêm.
Chết đi rồi đầu óc muốn điên lên.
Sợ cháu con ăn chơi phá nát.
Nơi Địa Ngục hay Cung Trời than khóc.
Tiền của tôi, trả lại cho tôi!
Nghĩ tội nghiệp và vô cùng đau khổ.
***
Hãy giơ tay vẫy chào,
Một lần thôi và một lần giã biệt.
Những hận thù, hung hăng, đố kỵ.
Giết chết tình thương bằng đe dọa, chiến tranh.
hãnh diện coi mình là chân lý.
***
Hãy giơ tay vẫy chào,
Và chẳng mong gặp lại.
Những tư tưởng cực đoan, xa rời trí tuệ.
Để biến loài người thành một lũ âm binh.
Của loài cừu chỉ biết có “vâng”.
Chỉ có “dạ” và cúi đầu tuân phục.
Thật đáng thương cho những người sống không trí tuệ.
Không hiểu rằng mọi chúng sinh không hề có thấp-cao.
Đều thành Phậtnhân thân bình đẳng.
***
Hãy giơ tay vẫn chào,
Và chẳng mong gặp lại.
Cái Ngã đầy kiêu căng phách lối.
Chất chứa đầy tham vọng cuồng điên.
cầu xin “Đại Tử Nhất Phiên”.
Để sống lại một con người rất mới.
Con người mới biết yêu thương đồng loại.
Biết cảm thông và hiểu lẽ Vô Thường
***
cuối cùng,
Hãy giơ tay vẫy chào,
Một con người vĩ đại,
Ở ngay chính lòng ta.
Đó là Ông Phật.
Thế nhưng Ông Phật đó lại bị chính con người nhỏ bé của chúng ta đè xuống.
Chúng ta lấy một chút lợi lộc nhỏ nhen, danh vọng, yêu đương, quyền thế,
Để đè Ông Phật đó.
Cho nên chúng ta muôn đời chỉ là con người bé nhỏ, tầm thường.
Chúng sinh thật tức cười!
Chạy vòng vòng, cầu Phật khắp mọi nơi.
Nhưng giết chết Ông Phật ở ngay trong lòng ta đó.

Đào Văn Bình
(Nhân mùa Phật Đản PL. 2562-TL. 2018)
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 1275)
Người đã đến, vầng hồng dương rạng rỡ Bước nhiệm huyền bừng nở những đài sen,
(Xem: 1203)
Trong những bài thuyết pháp, Lục Tổ Huệ Năng nói nhiều đến thấy tánh, trí huệ Bát nhã… nhưng ngài cũng nói nhiều đến ...
(Xem: 2059)
Tôi là dòng suối nhỏ Reo ca dưới mặt trời Uốn mình qua rừng vắng Lòng cuộn lá thu rơi.
(Xem: 2950)
Khi Phật giáo lần đầu du nhập vào Trung Quốc, những người nắm giữ quyền lực không chỉ dần tin và thực hành theo Phật giáo mà họ cũng cố gắng kiểm soát nó.
(Xem: 3037)
Phật giáo Tây Tạng đã trải qua những thời kỳ thăng trầm gắn với những biến cố lịch sử làm thay đổi đời sống con người và xã hội.
(Xem: 4268)
Hình ảnh con trâu tượng trưng cho tâm ý của chúng sinh. Mỗi người ai cũng đều có một con “trâu tâm" của riêng mình.
(Xem: 4997)
Đông đã qua rồi xuân ở đây Vườn xuân hoa nở nắng xuân đầy Xuân tâm rạng chiếu mầm xuân dậy Ánh nguyệt ngời soi tuệ nghiệp xây
(Xem: 3686)
Chúng ta đã quen với thể loại thơ Thiền sáng tác nhiều thế kỷ trước từ các ngài Trần Nhân Tông, Tuệ Trung Thượng Sỹ, Hương Hải…
(Xem: 2390)
Cầu cho Nước Mỹ an lành, Hùng mạnh bác ái dẫn đầu Năm Châu, Tự Do lan tỏa địa cầu, Nhân dân hạnh phúc, yên an, thái bình...
(Xem: 3430)
Nơi thành Xá Vệ xưa kia Vợ chồng nhà nọ rất chi là giàu Vì cha ông họ từ lâu Chết đi để lại đời sau gia tài.
(Xem: 4254)
Bốn người bạn thuở xa xưa Môn sinh trường học trầm tư vùng này Cùng nhau quán tưởng hàng ngày, Một hôm cam kết từ nay thi tài
(Xem: 3783)
Gia đình điền chủ thời xưa Có con trai nọ mới vừa sinh ra Đẹp lòng mẹ, hài lòng cha Khi chàng khôn lớn cả nhà vui tươi.
(Xem: 3623)
Bốn chín ngày đêm nhập định thiền Kiết già phu tọa cạnh bờ thiêng Thân tâm khế hợp điều hơi thở Ý tứ hài hoà quán pháp duyên
(Xem: 3521)
Thành Xá Vệ nước Ấn xưa Có ông trưởng giả rất ư là giàu Tính tình hào hiệp từ lâu Sẵn lòng bố thí trước sau mọi nhà
(Xem: 3768)
Thiền sư cất túp lều tranh Một mình ẩn dật tu hành rừng sâu Thị thành xa lánh từ lâu Tâm hồn thanh thản, đạo mầu kiên trinh.
(Xem: 3485)
Trong vương quốc nọ thuở xưa Có chàng hoàng tử mới vừa sinh ra Vua cha cùng với hoàng gia Đón mừng quý tử thật là vui tươi,
(Xem: 3225)
Nắng chiều rơi rụng ven Sông. Lơ thơ tơ nắng nhuộm hồng bờ vai, Đò chiều cập bến đợi ai ? Mái chèo khắc khoải ngày dài đợi mong...!
(Xem: 4358)
Như Lai lẳng lặng chốn dương trần, Phóng rọi quang từ thoát khổ luân. Hóa giải nhiêu đường qua chín cõi, (**) Soi cùng khắp nẻo ứng ba thân.(*)
(Xem: 4035)
Từ ngày lọt lòng mẹ, Tôi biết thở một mình, Thuở bé nằm trong nôi, Tôi biết khóc gọi mẹ.
(Xem: 3528)
Ngày xưa ở tại nước kia Có bà goá phụ Đề Vi rất giàu Chồng thời chết đã từ lâu Lại không con cái, u sầu mãi thôi
(Xem: 3435)
Trong vương quốc nọ thuở xưa Có chàng hoàng tử mới vừa sinh ra Vua cha cùng với hoàng gia Đón mừng quý tử thật là vui tươi,
(Xem: 3576)
Thực tại được biết chắc sau này Của những gì trước đây được tưởng tượng bởi vô minh
(Xem: 4012)
Đêm tịnh huệ tọa thiền thu huyền mộng Giữa biển đời sóng dội gió bão giông! Hồn vũ trụ ngân vang khuya thạch động Hạt cát reo theo thế giới đại đồng...
(Xem: 3443)
Lái buôn tên gọi Tàu Dư Mỗi năm gần Tết thường ưa mang hàng Đi xa, đến một xóm làng Bán buôn quen biết đã hằng bao năm
(Xem: 6573)
Thuở xưa đức Quán Thế Âm Chọn nơi đây chốn sơn lâm tuyệt vời Mở mang Phật pháp giúp đời Đạo tràng xây dựng cho người tu tâm,
(Xem: 3963)
Ngày xưa ở một ngôi làng Nhiều người có của giàu sang vô cùng Ông kia giàu nhất trong vùng Có nhiều vàng bạc chứa trong nhà mình.
(Xem: 3284)
Ngày xưa ở một ngôi chùa Trụ trì là một thiền sư lâu đời Thầy tu từ thuở thiếu thời Cùng ngày với chú heo nuôi trong chùa
(Xem: 3383)
Người ta kể chuyện ngày xưa Có người trông giống thầy tu vô cùng Cột đầu, bện tóc, hở lưng Mặc đồ rách rưới, sống vùng hoang vu
(Xem: 3510)
Ngày xưa ở tại nông thôn Có gia đình nọ sống luôn thuận hòa Nuôi hai bò trong trại nhà Lông màu hung đỏ, mượt mà, dịu êm
(Xem: 3379)
Lời quê một chút gọi là, Ân sư - hiền mẫu - sơn hà sáng soi
(Xem: 4111)
Xin gửi tặng độc giả xa gần hai bài thơ của nữ thi sĩ người Mỹ Louise Glück (1943-), vừa đoạt giải Nobel Văn chương, ngày thứ năm vừa qua, 08.10.20.
(Xem: 4232)
Sống ĐẠO vui đời có áng THƠ, Tâm bình học ĐẠO chảy dòng THƠ. THƠ hay nguyện lớn, cần nương ĐẠO, ĐẠO cả rộng bàn, dựa ý THƠ.
(Xem: 4279)
Trước bàn thờ Phật trang nghiêm Đèn hay nến thắp sáng lên ánh hồng Con thầm cầu nguyện trong lòng Mong sao giác ngộ, thoát vòng u mê
(Xem: 3664)
Giòng sông nào đưa ta về tĩnh lặng? Cơn gió nào thổi cuốn não phiền đi? Cỏ và cây in dấu bước chân đi, Ngồi nơi đây, trú an trong tỉnh thức.
(Xem: 4689)
Pháp Phật viên dung vạn cõi hòa, Người trời liễu ngộ, lặng niềm ca. Tu chơn phá động qui đường chánh, Niệm ảo ghiền tham đến nẻo tà.
(Xem: 4126)
A Na Luật được sinh ra Ở trong vương tộc rất là nổi danh Thật thà, hoạt bát, thông minh Múa ca, âm nhạc quả tình tinh thông
(Xem: 6546)
Ở bên sườn núi thuở xưa Có ngôi chùa nhỏ với sư rất già Lông mày sư tựa tuyết pha Chòm râu cước trắng mượt mà đẹp thay,
(Xem: 5262)
Trong ngôi thiền viện thuở xưa Đứng đầu là một thiền sư lâu đời Lìa trần tuổi chín mươi hai Danh ngài viện chủ khó ai sánh cùng,
(Xem: 3917)
Ni cô quyết chí tu hành Cầu tìm giác ngộ lòng thành thiết tha Nên cô nhờ thợ tạc ra Một pho tượng Phật thật là uy nghi
(Xem: 6525)
Đọc Thơ Phật Của Thi Sĩ Tâm Tấn - Viết về tập thơ “Cuối Đời Lọc Những Tinh Sương” của thi sĩ Tâm Tấn
(Xem: 3902)
Ngày xưa, ngày xửa, ngày xưa Có hoàng tử nọ khi vừa sinh ra Tin lành tràn ngập quốc gia Vua, hoàng hậu với muôn nhà mừng vui,
(Xem: 5452)
Miền Nam Ấn Độ một thời Cách thành Vương Xá chỉ vài dặm thôi Quê hương đó chính là nơi Thầy Xá Lợi Phất ra đời thuở xưa,
(Xem: 4181)
Một chiếc nệm trắng tinh, Nếu chân bạn lấm lem. Mà bạn leo lên đó, Thì nệm cũng trở thành một tấm bùn nhơ.
(Xem: 4141)
Dù ta không có bạc tiền Vẫn còn bảy thứ để đem tặng người.
(Xem: 4152)
Khi chim còn sống trên đời Chim ăn kiến nhỏ thấy thời khó chi, Nhưng khi chim bị chết đi Kiến thời ăn nó có gì khó đâu.
(Xem: 3730)
Đây lời Phật dạy lâu rồi: "Ta xem chức tước, thứ ngôi trên đời Của hàng vua chúa mọi thời
(Xem: 4228)
Có chàng chiến sỹ thuở xưa Tìm qua thăm hỏi thiền sư một lời: "Thiên đường, địa ngục đôi nơi Thực chăng hay chỉ nói chơi đặt bày?"
(Xem: 3752)
Thuở xưa có một thanh niên Rất là hiếu thảo khắp miền biết danh Là con một, đã trưởng thành Nhưng chưa chịu lập gia đình với ai
(Xem: 3849)
Có ông lãnh chúa vùng kia Một hôm cho thuộc hạ đi triệu mời Thỉnh hai vị khách tới chơi Hai thiền sư nọ là người tiếng tăm.
(Xem: 4228)
Anh chàng Đại Lãng thuở xưa Có tài đô vật rất ư tuyệt vời Lại thêm sức mạnh hơn người, Khi trong nội bộ ngay nơi viện nhà
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant