Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Đi Đến Một Kết Luận

29 Tháng Mười Một 202019:07(Xem: 3753)
Đi Đến Một Kết Luận
Đi Đến Một Kết Luận

 

Nguyên bản: Coming to a Conclusion

Tác giả: Đức Đạt Lai Lạt Ma

Chuyển ngữ: Tuệ Uyển

 

di den mot quyet dinh

 

Thực tại được biết chắc sau này

Của những gì trước đây được tưởng tượng bởi vô minh

 

-Tràng Hoa Quý BáuLONG THỌ ĐẠI SĨ-

 

 

Vào giữa thế kỷ thứ mười bảy, Đức Đệ Ngũ Đạt Lai Lạt Ma đã nhấn mạnh tầm quan trọng như thế nào để việc phân tích không trở thành một bài học thuộc lòng như vẹt mà phải là sống động.  Khi chúng ta tìm kiếm cho một “cái tôi” tồn tại cụ thể như vậy mà không thể tìm kiếm được nó hoặc là cùng giống hay khác biệt với tâm thứcthân thể, điều thiết yếu là phải tìm kiếm cùng khắp; bằng khác đi chúng ta sẽ không cảm thấy tác động của việc không tìm thấy nó.  Đức Đệ Ngũ Đạt Lai Lạt Ma đã viết:

 

Cái kiểu thức của sự không khám phá ra chỉ là sự lập lại nghèo nàn của mệnh đề “không tìm thấy.”  Thí dụ, khi một con bò bị mất, người ta không chỉ chấp nhận như thật sự bởi một lời tuyên bố, “Nó không ở trong một vùng như thế như thế.”  Đúng hơn bằng sự tìm kiếm nó khắp mọi nơi trên vùng đất cao, trong vùng trung du, và ở vùng đất thấp, rồi thì chúng ta mới đi đến kết luận chắc chắn rằng nó không thể tìm thấy nó được.  Ở đây cũng thế, qua sự thiền quán cho đến khi mà đi đến một kết luận, chúng ta đạt được một niềm tin.

 

Một khi chúng ta dấn thân trong sự phân tích qua cách này, chúng ta sẽ bắt đầu nghi ngờ về cái cảm giác mạnh mẽ của của một “cái tôi” tự cấu thành mà trước đây dường như hiện hữu vô cùng rõ ràngChúng ta dần dần bắt đầu nghĩ, “Aha!  Trước đây điều này dường như vô cùng chân thật, nhưng có lẽ nó không thật sự như thế.”  Rồi thì, khi chúng ta phân tích nhiều hơn nữa, chúng ta sẽ trở nên chắc chắn hơn (không chỉ một cách giả tạo mà từ trong sâu thẩm) rằng một “cái tôi” như vậy hoàn toàn không tồn tạiChúng ta sẽ vượt khỏi cái giới hạn của ngôn ngữđạt đến sự chăc chắn về điều ấy, mặc dù nó xuất hiện thật cụ thể, nhưng nó không tồn tại trong cách ấy.  Đây là ấn tượng trãi rộng  của sự phân tích:  một quyết định từ trong tâm thức của chính chúng ta rằng “cái tôi” loại này thật sự không tồn tại.

 

Thông thường khi tôi sắp thuyết pháp cho một đám đông, tôi chú ý rằng đối với tâm thức của tôi, mỗi người trong thính chúng dường như hiện hữu riêng biệt tương ứng trên từng vị trí của chính họ qua năng lực của chính họ, hơn là tồn tại chỉ qua năng lực của tư tưởng, chỉ tồn tại một cách quy ước của thế gian.  Tất cả họ dường như tồn tại trong một điều kiện rắn chắc cường điệu; đấy là họ có vẻ như thế nào, họ xuất hiện như thế nào, họ lóe ra trong tâm thức tôi như thế nào.  Nhưng nếu họ thật sự hiện hữu trong cách này, họ sẽ có thể tìm thấy được qua loại thẩm tra mà tôi vừa diễn tả, trái lại không thể tìm thấy họ được.  Có một sự mâu thuẩn giữa việc họ xuất hiện như thế nào và họ thật sự tồn tại như thế nào.  Do vậy, tôi đánh thức tâm thức tôi bất cứ điều gì tôi biết về vô ngã, phản chiếu, thí dụ, qua lời tuyên bố của Long Thọ Đại Sĩ trong Căn Bản Trung Quán Luận -“Tuệ Trí”, ở đấy ngài đã thẩm tra Đức Phậttồn tại một cách cố hữu hay không:

 

Đức Phật không phải là phức hợp của tâm-thân ngài.

Ngài không khác hơn phức hợp thân-tâm ngài

Phức hợp tâm-thân không ở trong ngài; ngài không ở trong ấy.

Ngài không sở hữu nó.  Đức Phật là gì ở đấy?

 

Long Thọ nêu Đức Phật như một thí dụ của biểu hiện vô ngã, của sự vắng mặt một con người tồn tại cố hữu (có tự tính).  Trong cùng cách, chúng ta cần phản chiếu trên sự vô ngã của chính chúng ta.  Khi chúng ta áp dụng  sự phản chiếu này đến chính tôi, tôi nghĩ:

 

Thầy tu Tenzin Gyatso không không phải phức hợp thân- tâm của ông ta.

Ông không gì khác hơn là phức hợp thân-tâm của ông ta.

Phức hợp thân-tâm không phải ở trong ông; ông ta cũng không ở trong nó.

Ông không sở hữu nó.  Tenzin Gyatso là gì ở đấy?

 

Tu sĩ Tenzin Gyatso không là gì trong phức hợp thân-tâm, từ đỉnh đầu cho đến gót chân.  Khi tôi tìm ông đạo Tenzin Gyatso, không thể tìm ra điều gì – không phải là cái thấy, không phải là cái nghe, không phải là cái ngửi, không phải cái nếm, không phải cái xúc chạm, và không phải cái suy tư; không phải ý thức lúc thức, không phải ý thức trong mộng, không phải ý thức ngủ sâu, và cuối cùng ngay cả không phải linh quang lúc lâm chung.  Có bất điều gì ở đây là Tenzin Gyatso không?  Không điều gì có thể tìm thấy là Tenzin Gyatso.

 

Cũng thế, không có điều gì bên ngoài phức hợp thân-tâm là Tenzin Gyatso.  Thêm nữa, Tenzin Gyatso không tùy thuộc trên phức hợp thân-tâm như một thực thể riêng biệt, như một rừng cây trên tuyết; cũng thế, cả hai thứ ấy sẽ đòi hỏi Tenzin Gyatso và phức hợp thân-tâm hoàn toàn khác biệt, và điều ấy là không thể được.  Cũng thế Tenzin Gyatso không sở hữu phức hợp thân-tâm, giống như con người sở hữu con bò, mà điều ấy đòi hỏi những thực thể khác biệt hoàn toàn, hay như một thân cây sở hữu cái lõi của nó, mà chúng sẽ là hoàn toàn giống nhau.

 

Thế thì Tenzin Gyatso là gì ở đấy?  Chắc chắn, không có điều gì có thể tìm thấy – không có một bộ phận nào của phức hợp thân-tâm, không lệ thuộc trên phức hợp thân-tâm như một thực thể riêng lẻ, không trong sự sở hữu của phức hợp thân-tâm, và không ngay cả sự tương tục của phức hợp thân-tâm.  Rõ ràng rằng tự ngã chỉ đơn thuần được thiết lập trong sự lệ thuộc trên phức hợp của thân-tâm.

 

Sự phân tích này giữ quan điểm trong một sự đối lập với cung cách mà chúng ta thường suy nghĩ.  Khi tôi nghĩ, “tôi là một tu sĩ”, có một sự xuất hiện trong tâm thức tôi về một thầy tu với sở hữu thân thểtâm thức.  Tất cả con người chúng ta, điều ấy là chắc chắn, nhưng khi chúng ta xác định chính chúng ta như một con người và khi chúng ta nhận dạng một người nào khác như một kẻ khác biệt ở đấy, hai điều này xuất hiện hầu như một cách cụ thểTuy nhiên, khi chúng ta áp dụng sự phân tích để quyết định con người thật sự là gì – khi chúng ta phân tích con người này là một loại tâm thứcthân thể nào đấy – chúng ta không bắt được bất cứ điều gì là cá nhân ấy.  Cũng thế, không thể có điều gì đấy hoàn toàn riêng biệt với thân thểtâm thứccá thể ấy.  Đây là trường hợp, đây là hệ thống Phật Giáo thậm thâm dạy chúng ta rằng một cá thể chỉ được thiết lập trong sự lệ thuộc trên thân thểtâm thức.

 

Khi tôi sử dụng sự phân tích, tôi hiểu rằng những gì lúc khởi đầu dường như rõ ràng sờ mó được thì hoàn toàn không hiện hữu trong cách này.  Con người xuất hiện để hiện hữu vô cùng quả quyết lại rõ ràng không thể tìm thấy.  Điều này dường như hiện hữu trong tự chính nó được thấy phụ thuộc trên tư tưởng.

 

Phản chiếu trên điều này, khi tôi nhìn vào thính chúng, tôi thấy rằng tất cả hàng chục nghìn người đang nghĩ “tôi”, “tôi”, “tôi” trong một cách mà thực tếsai lạc, đưa đẩy chính họ vào trong rắc rối.  Nhìn họ trong cách này giúp cho tôi – và sẽ giúp quý vị - kêu gọi từ lòng yêu thương quan tâm cho chúng sinh bị vướng trong bẩy sập của nhận thức sai lầm.  Đây là việc tôi thường bắt đầu những buổi thuyết giảng của tôi như thế nào.

 

Bằng việc thiền quán và trau dồi dần dần bốn bước này, chúng ta sẽ phát triển một năng lực để thẩm tra bất cứ điều gì và mọi thứ trong cách này – thấy sự xung đột của hiện tướngthực tại, và sự lừa dối từ những chiều sâu mà con người và sự vật không hiện hữu trong cách mà chúng xuất hiện.  Điều được hiểu bằng tâm thức hoàn toàn quả quyết như thế là việc vắng bóng sự tồn tại cố hữu của “cái tôi”, mặc dù chúng ta thường tin tưởng nó một cách rất mạnh mẽ.  Chúng ta hoàn toàn thấu hiểu sự tồn tại cố hữu hoàn toàn không có.  Tâm thức chúng ta trở nên hòa nhập trong tính không ấy.

 

Thiền Quán Phản Chiếu

 

Ôn tập lại bốn bước đối với nhận thức:

 

1-    Số  không trên mục tiêu, sự xuất hiện của “cái tôi” giống như nó được thành lập trong tự nó và từ chính nó.

2-    Quả quyết rằng nếu “cái tôi” tồn tại trong cung cách dường như thế, nó phải hoặc là một với tâm thứcthân thể hay tách biệt khỏi tâm thứcthân thể.

3-    Quán chiếu một cách hoàn toàn những rắc rối với “cái tôi” và phức hợp tâm-thân giống như vậy.

  1. a.     “Cái tôi” và thân-tâm sẽ phải là một hoàn toàn và trong mọi cách .
  2. b.     Thừa nhận rằng một “cái tôi” sẽ là vô nghĩa.
  3. c.      Sẽ không thể nghĩ về “thân thể tôi”, hay “cái đầu tôi” hay “tâm thức tôi”
  4. d.     Khi tâm thứcthân thể không tồn tại nữa, tự ngã cũng sẽ không tồn tại.
  5. e.      thân thểtâm thức là số nhiều, tự ngã một người cũng phải là số nhiều.
  6. f.       Vì “cái tôi” chỉ là một, thân thểtâm thức cũng phải là một.
  7. g.     Giống như tâm thứcthân thể được sản sinh và tan rả, “cái tôi” được sản sinh một cách cố hữu và tan rả một cách cố hữu. Trong trường hợp này, không có những tác động toại ý của các hành động đạo đức cũng không có những ảnh hưởng đớn đau của các hành vi phi đạo đức sẽ sinh ra kết quả cho chúng ta, hay chúng ta sẽ trãi nghiệm những ảnh hưởng của các hành vi mà chính chúng ta không phạm phải.

4-    Quán chiếu một cách hoàn toàn những rắc rối của “cái tôi” và phức hợp thân-tâm hiện hữu khác biệt một cách cố hữu.

  1. a.     “Cái tôi” và thân-tâm sẽ phải là hoàn toàn tách biệt.
  2. b.     Trong trường hợp ấy, “cái tôi” sẽ có thể được tìm thấy sau khi dẹp hết tâm thứcthân thể.
  3. c.      “Cái tôi” sẽ không có những đặc trưng của sản sinh, vĩnh cửu, và hư hoại, là điều vô lý.
  4. d.     “Cái tôi” một cách ngớ ngẫn sẽ phải chỉ là một điều bịa đặt của sự tưởng tượng hay thường còn.
  5. e.      Một cách phi lý, “cái tôi” sẽ không có bất cứ những đặc trưng vật chấttinh thần.

 

 

Trích từ quyển How to see you as you really are

 

Bài liên hệ

 

Đặt Nền Tảng Để Tuệ Giác Sinh Trưởng

Khám phá cội nguồn của vấn đề

Thấu Hiểu Sự ThậtCần Thiết

Cảm nhận tác động của mối liên hệ hổ tương

Đánh Giá Đúng Lý Duyên Khởi

Thấy mối liên hệ tương duyên của mọi hiện tượng

Đánh Giá Duyên KhởiTánh Không
Tập trung tâm thức chúng ta
Hướng tâm thức chúng ta cho thiền tập
Thiền tập trên chính mình trước nhất
Nhận Ra Rằng Mình Không Thể Tồn Tại Trong Và Tự Chính Mình

Quyết định những sự lựa chọn
Phân tích tính chất đồng nhất

Phân tích sự khác biệt

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 6769)
Thức giấc đêm xuân giữa tĩnh mơ, Ngỡ ngàng cầm bút viết dòng thơ. Cảnh đời lưu lạc nương năm tháng, Kiếp số lênh đênh níu phút giờ.
(Xem: 6083)
Cuối đông lên núi viếng thăm Thầy Vách đá chênh vênh cỏ phủ đầy Lơ lững én bay nương cánh gió Lờ mờ sương tỏa lẫn chân mây
(Xem: 8326)
Có đâu miền giải thoát Ở phía bên kia đời. Bây chừ không an lạc Chắc gì mai thảnh thơi.
(Xem: 10184)
Nửa đời người tôi hiểu được Vô thường- ấy lẽ thường nhiên Và ta chỉ là chiếc lá Trong rừng nhân loại vô biên..
(Xem: 8553)
Khi nằm mộng ai biết mình đang mộng Tỉnh giấc rồi mới biết đã từng mơ?. Người tu Đạo, hỏi bao giờ hết mộng Thưa, là khi Khai ngộ, thoát mê mờ.
(Xem: 9915)
Trong quá khứ, con đã lang thang trên những con đường dài, đơn độc, Nhưng giờ đây, hỡi Đấng Bảo Hộ, nhờ tưởng nhớ đến ngài,
(Xem: 9027)
Con quy y Phật, Pháp, Tăng Cho đến ngày đạt được giác ngộ Nhờ công đức của hạnh thí và các ba la mật khác, Nguyện thành tựu Phật quả để phổ độ chúng sinh.
(Xem: 8292)
Năm nay tuổi đã sáu lăm rồi Muôn dặm đường trần, mấy ngược xuôi Sóng bụi thời gian vương ý sống Trải lòng năm tháng lấy niềm vui.
(Xem: 10160)
Bình Định Quê Hương Tôi của Mai Nhật Thu và Mặc Giang
(Xem: 12461)
Cuộc đời nhiều lối chông gai Ai ơi hãy tạo đức tài để qua Xin đừng tính toán gần xa Hơn thua tranh chấp có là gì đâu
(Xem: 11487)
Ta ngồi đó bên khung trời đổ nát Nhìn mây trời vần vũ điệu “sắc - không” Chim mỏi cánh bay về nơi vô định Cây trơ xương ủ rũ giữa mùa Đông
(Xem: 7233)
Người qua một giấc Đông miên Trở mình tỉnh thức.. ngoài hiên Xuân về Gió xuân lay nhánh Bồ đề Chắp tay sen, chợt bốn bề ngát hương !
(Xem: 7915)
Về chùa lễ Phật vui năm mới Hái lộc mừng xuân đón khí lành. Hạnh phúc sẻ chia cùng bạn đạo Buồn vui gánh vác với anh em.
(Xem: 7730)
Khỉ kia nắm đậu trong tay Bỗng đâu một hột lọt ngay ra ngoài Chỉ rơi một hột đâu thôi Nhưng mà khỉ cũng tức thời hoảng lên Buông rơi cả nắm đậu liền
(Xem: 8220)
Xuân khứ bách hoa lạc Xuân đáo bách hoa khai Sự trục nhãn tiền quá Lão tòng đầu thượng lai
(Xem: 6238)
Ngày xưa ở tại ven sông Có chàng khỉ sống ung dung một mình Mạnh sức lực, lớn thân hình Thêm tài nhảy nhót tài tình kể chi.
(Xem: 8074)
Cầu Thế giới Thanh bình Nhân sinh An lạc, Để thưởng Xuân với cảnh đẹp muôn màu
(Xem: 9029)
Mừng năm mới mọi người đều nô nức Đón xuân sang vạn vật thắm xanh tươi Niềm hân hoan biểu lộ những nụ cười Xuân Di Lặc bao dung và hỷ xả
(Xem: 6908)
Ở Ba La Nại thuở xưa Nơi miền bắc Ấn có vua trị vì Nhà vua có vị quan kia Đại thần hiền trí rất chi có tài
(Xem: 6086)
Ngày xưa trong chốn rừng sâu Có bầy khỉ nọ cùng nhau họp đoàn Đếm ra đủ tám mươi ngàn Bầu ra vua khỉ đầu đàn chỉ huy
(Xem: 7263)
Giấu, lèn, nén hồn mình vào cõi thơ Cho sức chữ bật lên trang giấy mới Ơi mùa Xuân đang tới! Trước mắt mình trời đất đẹp như mơ.
(Xem: 7141)
Tại vùng Hy Mã Lạp Sơn Tám mươi ngàn khỉ họp đàn sống chung Dưới quyền khỉ chúa hào hùng, Gần khu vườn ở cánh rừng bên sông
(Xem: 11249)
Cuộc đời ni ngắn lắm Đừng bận lời thị phi Thấy điều chi có ích Lặng lẽ làm, rồi đi !
(Xem: 6073)
Nước kia có một ông vua Vốn ham việc lạ, lại ưa chuyện đùa Tuổi vua bẩy chục có thừa Một hôm cao hứng nhân mùa đầu Xuân
(Xem: 5866)
Xưa kia ở chốn núi rừng Có đàn khỉ nọ khoảng chừng năm trăm Họp bầy nô rỡn quanh năm, Một hôm khỉ rủ nhau thăm bìa rừng
(Xem: 10308)
Sáng nay vô tình mở Bản nhạc thiền không tên Chợt giật mình tỏ ngộ Thấy điều gì quen quen
(Xem: 8684)
Có bao giờ ta tự hỏi ta chưa? Những bực bội, giận hờn, chua cay, ích kỉ... Dù tất cả chỉ là điều phi lý Bởi cuộc đời vốn chẳng dính gì ta
(Xem: 7461)
Phải chi mây đã ngừng bay Phải chi gió chỉ nhẹ lay bên thềm Phải chi nắng hỡi đừng lên Phải chi nỗi nhớ đành quên một lần
(Xem: 6535)
Tiền thân Đức Phật một thời Từng là chú khỉ sống nơi khu rừng Thân hình to lớn hào hùng Xiết bao mạnh mẽ, vô cùng thông minh
(Xem: 5435)
Tuy Xuân đến lá Lan vẫn héo, Thu dầu sang hoa Quế vẫn thơm, Vui thay ý nghĩ lạ đời, Chính người tự tại có trời mới hay
(Xem: 6337)
Thiếu thiểu ly gia lão đại hồi, Hương âm vô cải mấn mao thôi
(Xem: 6725)
Tuổi nhỏ xa quê, già trở lại, Giọng quê không đổi, tóc mai thay, Nhi đồng tuy thấy nhưng chẳng biết, Cười hỏi khách rằng đến nơi nao
(Xem: 6218)
Rượu nho ngon lạ tuyệt vời, Đựng trong chén ngọc ai thời chẳng hay, Tỳ Ba reo rắc đêm ngày, Ngựa chờ trước ngõ muốn say sao đành
(Xem: 10455)
Tưởng niệm Trưng Vương sáu tháng hai, Nữ lưu từng nếm mật nằm gai, Tướng xua Tô Định, tan muôn giặc, Vua ngự Mê Linh, đẹp một ngôi
(Xem: 12643)
Mười năm kháng chiến chống quân Minh Lê Lợi khởi nghĩa đất Lam Sơn Anh hùng áo vải nêu chí khí Toàn dân hợp lực cứu núi sông
(Xem: 10739)
Bạch Đằng giang xóa tan ngàn năm Bắc thuộc Vua Ngô Quyền xây dựng thiết lập triều ca
(Xem: 8003)
Vua Trần Nhân Tôn Đệ nhất quân vương đất trời Nam An dân, an quốc, bình thiên hạ Quốc Tổ, quốc Tông, đã định ban
(Xem: 7700)
Đất Bình Định, đất địa linh nhân kiệt Người Bình Định, người khí tiết anh hùng Đã từ xưa nhiều thế kỷ Cha Ông Đến hôm nay và đàn em thế hệ
(Xem: 9403)
Người anh hùng áo vải Tây Sơn Đệ nhất tướng tài nước Việt Nam Đánh Nam, dẹp Bắc yên thiên hạ Thống nhất giang sơn hưởng thái bình
(Xem: 12656)
Nhớ về Bà Triệu nước ta, Nửa đầu thế kỷ thứ ba diệt Tàu, Tên Bà rực sáng minh châu, Thoi đưa không đổi sắc màu thời gian
(Xem: 7776)
Trưng Nữ Vương - Trưng Nữ Vương, Nữ kiệt anh thư của đất nước Việt Nam
(Xem: 6252)
Ta đi cho vững bước mình Ta đi để thấy sắc hình là không Cuối đời học mãi chưa xong Duyên sanh diệu hữu pháp không nhiệm mầu
(Xem: 7949)
Trần Quốc Tuấn - Hưng Đạo Đại Vương, Một danh tướng kiệt xuất nhất đời Trần
(Xem: 7247)
Khi vừa thức giấc mỗi ngày, Bạn ơi hãy nghĩ thân này hôm nay, Thật là may mắn lắm thay, Vẫn còn tỉnh dậy với đầy niềm vui.
(Xem: 14663)
Chùa Khánh Anh - Paris Pháp Quốc
(Xem: 10512)
Nhìn lá rơi vô thường luôn biến hoại, Thân xác này cũng duyên hợp tử sanh, vũ trụ kia do tứ đại hợp thành, đâu còn mãi mà thâu gom chấp thủ.
(Xem: 7709)
Bạn có biết mùa thu đang đi tới Có nghĩa rằng mùa hạ phải qua mau Những oi bức, những muộn phiền, bực bội Cũng trôi theo dòng nước qua cầu.
(Xem: 8182)
Chiều đông nắng ngủ trong mây Dòng sông ngủ suốt từ ngày thu xa Vầng trăng ngủ giữa rừng hoa Lời ca ngủ chốn bao la ý từ
(Xem: 11489)
Đôi khi cơn giận dỗi Làm khổ chính đời ta Và những người vô tội Giữa cuộc sống Ta bà
(Xem: 11854)
Có, không chỉ một mà thôi, Tử, sinh đợt sóng chuyển nhồi tạo ra. Trăng nay, trăng cũng đêm qua, Hoa cười năm mới cũng hoa năm rồi.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant