Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Bình thường tâm thị đạo

05 Tháng Mười Hai 201000:00(Xem: 14472)
Bình thường tâm thị đạo

Khu vực tôi ở có một con đường hai hàng thông cổ thụ, tàn lá giao nhau như lọng che, vừa tạo nét đặc thù, vừa luôn luôn cho bóng mát. Tôi lò dò mua căn nhà ở đây cũng vì cái lọng che lồng lộng giữa không gian, thoảng hương thông ngan ngát này. Có lẽ cũng vì con đường đẹp và râm mát nên rất nhiều người đi bộ chọn đi ngang đây. Tôi nghĩ, 99% người địa phương chịu khó dành một ít thì giờ nào đó trong ngày để đi bộ vì lý do sức khỏe. Không ông bà bác sỹ nào không khuyên thân chủ của mình đi bộ, như hình thức thêm vào một toa thuốc, tùy theo tuổi tác, sức lựcgiới hạn lộ trình dài hay ngắn. Còn 1% kia chỉ đi khi hứng thú, đi hóng gió, hoặc đi để mà .... đi ( như tôi chẳng hạn ).

 Ấy, tuy không có mục đích rõ ràng nhưng tôi cũng đi khá thường xuyêncảm thấy một tiếng đồng hồ tản bộ đã cho tôi sự thư dãn tinh thần lúc nào không hay. Trời vừa sắp tắt nắng là tôi xỏ đôi giầy Bata vào chân, chụp cái nón nỉ lên đầu, mở cửa sau, chào mấy gốc bưởi, hít hà dăm nụ huệ trắng rồi bước ra đường, cứ theo hai hàng thông cao mà chậm rãi bước.

Tôi cũng chẳng đặt cho mình một hình thức cố định nào. Khi thì bỏ một băng giảng vào máy nghe, đeo theo, vừa đi vừa nghe giọng Thầy Phước Tịnh rất nhẹ nhàng, lịch lãm “ Thưa đại chúng, hôm nay là ngày ..... chúng ta sẽ nói chuyện về ....” hoặc Thầy Trí Siêu giảng Kinh Kim Cang rất xúc tích mà lại đơn giản, dễ hiểu vô cùng ! ( Phật tử vô minh như tôi mà hiểu được chút chút, đủ biết thầy Trí Siêu đã lựa lời, uyển chuyển theo căn cơ chúng sanh chừng nào )

 Nhưng hôm nay hơi khác thường. Trời còn nắng gắt mà tôi đã mở cửa sau, bước ra đường, quên chào gốc bưởi, quên thưởng thức hương huệ và hình như quên cả cái nón nỉ ! Nhưng chẳng sao. Tâm tôi đang có điều bất an. Tôi chỉ cần “ Làm một cái gì đó ” thay vì ngồi trong bốn bức tường, tự gậm nhấm phiền não và để mặc cho phiền não gậm nhấm mình ! Và thói quen đi bộ đã vô tình kéo tôi ra đường khi trời còn nắng.

 Mấy ngày nay, thời tiết bỗng nóng hực. Rải rác đó đây đã có những đám cháy rừng có cơ nguy hiểm, lân lan vào đô thị. Mây rất cao, trong vắt, như đành nhường lối cho ông mặt trời giương oai, phà xuống mặt đất sức nóng trên trăm độ. Dưới sức nóng này, dù tôi đang đi giữa những tàng thông cũng vẫn nóng. Có phải thực sự thời tiết đang nóng như vậy không, hay chính từ tôi ? Ba cõi không an giống như nhà lửa mà !

 Mặc ! Nóng thì nóng, nắng thì nắng, tôi cứ chậm rãi bước. Phải chi tôi đeo theo một băng giảng, và nếu Thầy Phước Tịnh có tha-tâm-thông, tôi chắc Thầy sẽ từ bi mở đầu thế này : “ Thưa đại chúng, hôm nay là một ngày rất nóng, chúng ta sẽ nói chuyện về Giòng-Suối-Mát-Tự-Thân ...” Tôi có thể hình dung được nhân dáng Thầy Phước Tịnh, ông thầy tu nhỏ nhắn, hòa ái, nhẹ nhàng mà từ cách di động viên phấn trên bảng đen viết đôi giòng chữ Hán đến cách nâng tách nước, hớp một ngụm nhỏ .... nhất nhất đều biểu lộ chánh niệm. Nhân cách đó như coi nhẹ mọi sự, như chẳng có chi quan trọng mà đồng thời lại là trân quý từng hạt sỏi, giọt sương. Tôi chưa đủ sức diễn tả gẫy gọn những cảm nghĩ này của mình nhưng rõ ràng là mỗi lần hội đủ duyên đi nghe giảng, tôi đều cảm nhận như thế, từ Thầy.

“ Cái gì đây? ”.

Tôi dừng vội lại, đến mức suýt ngã chúi về phía trước !

Một bông hoa dại vàng rực nở từ khe nứt của lề đường xi măng !

Trời đang hừng hực nắng, nền xi măng tưởng như có thể bốc khói. Vậy mà, bông hoa vẫn từ đó vươn lên, nở rộ ! Tôi thấy mình quỳ xuống bên hoa, nhìn cho kỹ. Vết xi măng nứt rất nhỏ, có sự tình cờ nào của bụi phấn hoa nhờ gió thoảng đưa qua ? Hay sự vụng về của con chim nào tha hạt, nhả rơi vào đó ? Hay duyên của bông hoa vừa hội đủ, từ kiếp nào ? Hay duyên của chính tôi đã bước tới đúng sát na này ? Thật là kỳ diệu ! Quỳ xuống chưa đủ, tôi đưa tay, sờ nhẹ cánh hoa như để chứng nghiệm đây là thật.

Đây là thật.

Không phải chỉ bông hoa là thật mà tôi sửng sốtthông điệp cực kỳ uyên nguyên, cực kỳ hiển lộ, bông hoa đang mang cho tôi cũng là thật. Đó là: THÔNG ĐIỆP CỦA SỰ HIỆN HỮU CHÂN NHƯ, MẦU NHIỆM.

Thời xưa, có lần ngài Triệu Châu hỏi ngài Nam Tuyền Phổ Nguyện :

- Như hà thị đạo ? ( Thế nào là đạo? )

Ngài Nam Tuyền trả lời :

- Bình thường tâm thị đạo ( Tâm bình thường là đạo )

Câu trả lời quá đơn giản đến mức khó tin nhưng khi ngài Nam Tuyền khai triển thêm thì ngài Triệu Châu lãnh hội ngay.

Tâm không bình thường là tâm ở trong hai trạng thái : vọng thứcvô ký. Những tạp nghĩ lao xao quen huân tập không dừng, dẫn đến vọng thức ; sự mơ màng, ngầy ngật dẫn đến vô ký.

Tâm bình thường là trí tuệ Bát Nhã, sáng trong, nhận biết rõ ràng nhưng thinh lặng, rỗng rang. Đó là Tâm Đạo.

Dưới ánh nắng chói chang, từ khe nứt nhỏ của nền xi măng cháy bỏng, bông hoa vàng đã nhẹ nhàng nở, rất tự nhiên, thanh thản, như không cần bất cứ một sự cố gắng nào ! Chỉ có người đang chiêm ngưỡng hoa mới bàng hoàngsức mạnh kỳ diệu của duyên hợp cho hoa có mặt phút giây này, cho tôi chứng nghiệm sự mầu nhiệm của lẽ đạo mà nhận ra mình quá yếu đuối, quá bé nhỏ trước bông hoa bên đường kia !

Từ khô cằn đất đá, hoa còn biết nương khe nứt mà nở cho đời thì sự phiền não trong tôi có đáng gì mà tôi không nở được Đóa Hoa Tâm ?

phải chăng hoa mang Tâm Bình Thường nên hoa đang là Đạo ?

Chắc chắn, đây không phải lần đầu tôi nhìn thấy bông hoa dại nở từ vết nứt xi măng, nhưng sao chỉ ở ngày hôm nay, phút giây này, tôi mới bắt được thông điệp vô ngôn mầu nhiệm ? Có phải ở một sát na nào nhanh như lằn chớp, tôi cũng mang Tâm Bình Thường trong trạng thái rỗng rang đúng khi nhìn thấy bông hoa; hay bông hoa đã ở đó, chờ bước chân người phiền não để lóe lên một ánh minh quang ?

Dù thế nào, những chiêu cảm tuyệt vời này đang cho tôi niềm tin mãnh liệt ở lời Phật dạy, là mọi chúng sanh đều sẵn có Phật tánh như nhau, chỉ khác ở mức độ dầy, mỏng của màn vô minh che lấp, ở mức cạn, sâu của trí tuệ phản quang tự kỷ, và quan trọng hơn cả là ở thời gian dài, ngắn giũ được Phật tánh đó. Quý đạo hữu hãy thử kiểm lại mà xem, thế nào cũng nhận ra nhiều lúc tâm mình rất an lạc, rỗng rang, cái nhìn của mình trước vạn hữu rất thanh thản mà lại rất sâu sắc nên có thể nhận ra bản chất chân thật mà mình không hay. Nhưng tiếc rằng tâm chúng ta đã huân tập lâu đời, luôn chạy theo cảnh, theo tình bên ngoài nên phút giây chạm vào Chân Như, chưa kịp nhận biết thì cảnh đó tình kia đã cuốn ta trôi lăn vào vọng tưởng ! Nói thế có nghĩa là, trong đời sống bát nháo chập chùng vô minh này, chúng ta từng có phút trở về với cái ta vô sinh bất diệt, tức là có những phút giây ta từng là Phật mà ta không biết, hay chưa kịp biết đã trở lại chúng sanh ! Đó chính là câu Đức Phật khẳng định: “Ta là Phật đã thành, các con là Phật sẽ thành”. Đức Thế Tôn ĐÃ THÀNH Phật vì Ngài giữ được Phật tánh thường xuyên, không từng đứt đoạn. Chúng sanh SẼ THÀNH vì tâm điên đảo luôn làm biến diệt giòng chân như. Cái tâm luôn chạy nhảy là thủ pham ngăn chúng sanh thành Phậtcâu chuyện ẩn dụ về tâm cho chúng ta thấy rõ hơn ở điểm này.

Câu chuyện như vầy: Một hôm, hai thầy trò mang trà xuống núi đổi gạo, muối. Sư phụ thong dong đi trước, chú tiểu đeo tay nải đi sau. Được một quãng, Thầy bỗng dừng lại, nhìn đệ tử của mình và bảo:

- Con đi trước thầy đi.

Chú tiểu không hiểu sao thầy bảo mình đi trước nhưng cũng phải vâng lờirụt rè đi trước sư phụ. Được một quãng, thầy lại bảo :

- Này con, bước chậm lại, đi sau thầy đi.

Mới qua rừng sồi, chú tiểu ngạc nhiên thấy thầy dừng lại, nhìn mình rồi điềm đạm :

- Con hãy bước đi trước thầy.

Cứ thế, lúc thầy bảo chú đi trước, lúc lại bảo đi sau nên khi hai thầy trò nghỉ chân bên bờ suối, chú tiểu không đừng được mà hỏi thầy rằng :

- Bạch sư phụ, chắc là sư phụ đang dạy con điều chi nên suốt chặng đường núi, khi thì bảo con đi trước, lúc lại bảo đi sau ?

Thầy đưa tay khấy nhẹ giòng suối mát, dịu dàng nói :

- Có chi đâu con, khi thầy bảo con đi trước thầy, đó là lúc thầy nhìn thấy tâm con, hoặc trong vắt không vẩn một vọng tưởng, hoặc tràn đầy ý thiện lành không mong gì cho mình mà chỉ mong lợi ích cho người. Khi đó, con đang là Phật, thầy phải thỉnh con đi trước thầy. Nhưng tâm Phật ấy, con chẳng giữ được lâu, vọng tưởng buông lung lại dắt con vào những cơn mê, xoay quanh tham sân si hơn thiệt ở đời. Khi đó, con không là Phật nữa mà là chúng sanh nên thầy truyền con đi sau thầy là vậy.

Chú tiểu giật mình, nhớ ra là sư phụ đã đạt tha-tâm-thông nên NHÌN thấy tâm mình rõ như đọc chữ trên trang giấy !

Thưa quý đạo hữu, câu chuyện nhỏ này có cho chúng ta niềm hoan hỷchúng ta cũng từng có phút giây là Phật mà ta không biết, không nắm bắt kịp, hoặc có chợt nhận ra cũng chưa đủ năng lực giữ được lâu dài ? Nếu có chút hoan hỷ thì sau đó cũng nên băn khoăn “Làm sao giữ được Phật tánh đó ở cùng ta?”

Để tự kiểm điểm, mỗi tối, trước khi đi ngủ, chúng ta thử nhớ lại trong ngày, xem có phút giây nào ta mang Tâm Bình Thường không ? Nếu có, dù chỉ ngắn ngủi, ta hãy thả vào hồ-tâm một mầm sen. Rồi cũng chính ta sẽ lặng lẽ ngắm hồ để thấy có đóa sen nào nhô lên không ?

Bạn muốn thấy hồ-tâm mình thơm ngát hương sen hay chờ mãi chỉ có bùn lầy nước đọng ?

Nam Mô Phương Tiện Thánh Cư Độ, A Di Đà Như Lai, Giải Thoát Tướng Nghiêm Thân, Biến Pháp Giới Chư Phật.

 

Như-Thị-Am, tháng 7.2006


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 8531)
Giới luật là nền tảng của thanh tịnh; thanh tịnh là chất liệu cho hòa hợp. Không thanh tịnh thì khó lòng có hòa hợp trong...
(Xem: 8900)
Thông thường, rất nhiều người trong chúng ta nghĩ rằng một người giàu có thường là người hạnh phúc, hay ít ra,
(Xem: 7556)
Một học giả nổi tiếng của Đại Hàn, mặc áo dài đen của Khổng Giáo với cổ cao, và tay dài rộng, ngồi xếp bằng trước Đức Đạt Lai Lạt Ma.
(Xem: 8527)
đệ tử Phật, được tu hành trong giáo pháp của Như Lai, đôi khi chúng ta nghĩ đó là bình thường nhưng kỳ thực,
(Xem: 9167)
Trong kinh Phật dạy: “Nhứt niệm sân tâm khởi, bá vạn chướng môn khai” hay “một niệm sân nỗi lên, cháy tiêu cả rừng công đức”
(Xem: 8216)
Trong Kinh Như Thị Ngữ (Itivutthaka), Đức Phật nói: "Tất cả những công đức mà ta thực hiện ở trên đời góp lại cũng không bằng...
(Xem: 7995)
Đức Phật đã dạy: “Gieo nhân nào gặt quả đó”. Ngày hôm nay quý vị được làm thân người, sáu căn đầy đủ thì phải biết rằng...
(Xem: 7290)
Đã là ngày thứ mười lăm của lịch Tây Tạng, một cách truyền thống đây là thời gian để làm mới. Đức Đạt Lai Lạt Ma đang ở ...
(Xem: 8992)
Một nhân duyên lớn nhân dịp chùa Điều Ngự tổ chức khánh thành chánh điện chùa, ban tổ chức HT.Thích Viên Lý đã mời...
(Xem: 8159)
Thiền quán ví như người cha. Tình yêu ví như bà mẹ. Trong mỗi người chúng ta đều có hai giòng máu của mẹ và của cha. Chúng ta có...
(Xem: 8733)
Thật vậy, ngay sau khi thành đạo, Đức PHẬT đã tuyên bố “LỜI GIẢI CHO BÀI TOÁN KHỔ” của thế gian một cách rất ngắn gọn, giản dị, và...
(Xem: 12056)
Vào một mùa Xuân với thời tiết mát mẻ rất đẹp. Trong một vườn hoa, có muôn loài hoa đang ...
(Xem: 12149)
Phóng dật là tâm buông lung, chạy theo dục vọng, không siêng năng tu tập các thiện pháp.
(Xem: 13558)
Phật dạy: “Cũng vậy, hàng ngày ông thường tạo nghiệp lành, khi chết thì ông sẽ theo nghiệp lànhtái sinh vào cõi lành. Ngược lại, nếu ...
(Xem: 9048)
Nếu bạn có từ bi thì bạn mới có thể hiểu được hoàn cảnh nghiệp báo của họ. Nếu bạn có trí tuệ bạn mới ...
(Xem: 8994)
Theo quan niệm chung của Phật tử xưa nay, khi nói đến trách nhiệm truyền bá Phật giáo, đều công nhận “do tăng già đảm nhiệm”, hoặc...
(Xem: 11344)
Khóa An Cư Kiết Hạ do GHPGVNTNHK tổ chức tại Niệm Phật Đường Fremont San Jose, miền Bắc California
(Xem: 7185)
Ánh sáng buổi trưa chiếu ấm áp và dễ chịu trên những tàn tích của Đại Học Na Lan Đà cổ xưa. Đức Đạt Lai Lạt Ma và...
(Xem: 7828)
Chúng ta học Phật chỉ cầu chuyên nhất, sợ nhất là xen tạp; chỉ cần nắm chắc những điểm quan trọng rồi nỗ lực thực hành thì...
(Xem: 7957)
Từ vô thuỷ, thiên nhiên đã hiện hữu. Mẹ thiên nhiên đã đến trước loài người hàng triệu năm.
(Xem: 8153)
Tsuglagkhang, chính điện với hơn 10 ngàn thính chúng tham dự buổi giảng pháp trong ba ngày của đức Đạt lai Lạt ma.
(Xem: 10793)
Riêng trong tận đáy lòng những Phật Tử Việt Nam ở hải ngoại chúng ta, ông Tiến sĩ Neudeck có một chỗ đứng rất đặc biệt...
(Xem: 9756)
Trong thời gian qua trên các phương tiện truyền thông Internet đã có những bài viết và phim ảnh ngụy tạo nhằm đánh phá Phật Giáo một cách...
(Xem: 9175)
Chuyến đi Việt Nam lần này, ngoài việc làm lễ giỗ cho Mẹ, chúng tôi về Tổ Đình Long Tuyền đảnh lễ Sư Phụ...
(Xem: 7908)
Đức Đạt Lai Lạt Ma bước ra khỏi chiếc xe đại sứ bọc thép trắng và cất bước hướng đến một khán đài tạm cạnh tháp Sarnath...
(Xem: 9558)
Lạy Phật là một pháp tu rất tiện lợi, khỏi cần đến chùa, ở trong phòng tại nhà, nơi vắng vẻ vẫn thực hành được...
(Xem: 9393)
Nếu không thể để nỗi đau của riêng mình và oán giận ở lại đằng sau, thì tôi vẫn là còn.. ở trong tù. Tha thứ cho người khác, nhưng thực ragiải thoát chính mình.
(Xem: 8232)
Cầu nguyện với khát vọng. Chúng ta cầu nguyện với khát vọng cho tất cả chúng sinh. Điều này cũng nên bao gồm cả trái đất, nơi...
(Xem: 8305)
Luân hồi (Samsàra : Là sự sống chết nối tiếp nơi một chúng sinh. Như chúng ta biết, dòng nhân quả diễn tiến ...
(Xem: 10916)
Muộn phiền từ tâm mà sinh ra. Nếu muốn một cuộc đời không phiền muộn, hãy học theo 7 bài học của ông bà xưa.
(Xem: 9447)
Thành kính dâng Giác Linh Bổn Sư Trưởng Lão Hòa Thượng thượng Chơn hạ Phát
(Xem: 7606)
Có một cảm giác hấp dẫn mạnh mẽ bất ngờ tại thiền phòng riêng của Đức Đạt Lai Lạt Ma ở Dharamsala...
(Xem: 8190)
Nhìn chung quanh chúng ta, sự vật nào cũng có những nguyên nhân, để có thể giải thích tại sao là cái này mà không là cái khác,,,
(Xem: 8325)
yêu thươnghết lòng bảo vệ con cái, cha mẹ đã dốc hết tất cả sức lực của mình, chăm chút từng li từng tí, thậm chí là sắp đặt an bài sẵn cho cuộc đời của con cái.
(Xem: 8173)
Thanh tịnh tâm ý hay làm trong sạch tâm ý là một điều hết sức căn bản trong việc tu tập cho nên
(Xem: 8908)
“Nếu bạn muốn người khác hạnh phúc, hãy thực hành tâm từ bi. Nếu bạn muốn mình hạnh phúc, hãy thực hành tâm từ bi.”
(Xem: 9894)
Thị phi là một yếu tố hiển nhiên trong cuộc sống nó giống như gió bụi giữa hư không .
(Xem: 18633)
Làm người, hạnh phúc nhất không phải là giàu có, thành đạt mà là thanh thản. Vì chỉ có thanh thản thì mới có giấc ngủ ngon.
(Xem: 9785)
Hai vị cao tăng người Thái được mời đến nhà một vị cư sĩ để dùng điểm tâm sáng. Trong căn phòng khách nơi...
(Xem: 11258)
Một cử chỉ đẹp của Tổng Thống như vậy sẽ là một bài học bổ ích cho mọi người thực hành theo.
(Xem: 8936)
Bao nhiêu năm ao ước cho đến hôm nay tôi mới có duyên lành được hành hương về Tây Trúc - Tây Trúc hay Thiên Trúc là...
(Xem: 7706)
Trải qua hàng nghìn năm con người đã được hướng dẫn để tin rằng chỉ có những phương pháp kỷ luật khắt khe tiến hành của...
(Xem: 8811)
Tôn giáo ở đâu trước tình trạng cuộc sống không định hướng?
(Xem: 8402)
Nếu một vị khất sĩ tu Từ Quán, dầu chỉ thực tập trong một chốc lát, thời gian bằng một cái búng tay thôi, thì vị khất sĩ đó đã xứng đáng là một vị khất sĩ rồi.
(Xem: 8123)
Người học Phật ai cũng biết, để thăng hoa tiến đạo thì phải thiểu dục, muốn ít. Vì ham muốn là cội nguồn của mọi khổ đau.
(Xem: 9149)
Những ngày hội mừng Một Trăm Năm Giải Nobel Hòa Bình là trọn vẹn. Tôi đang ngồi tại phòng khách gác lững...
(Xem: 8598)
Quan điểm của Phật giáo về luân hồi ngang qua các loài sống làm giảm khoảng cách tinh thần giữa con ngườiđộng vật.
(Xem: 8983)
Đau khổ của con người đến từ nỗi sợ bị mất một thứ gì đó, mà sở dĩ người ta sợ là bởi vì họ đã quá quen thuộc đến nỗi trở thành thói quen hay
(Xem: 9342)
Tất cả các Pháp Hữu Vi là vô thường! Đó là một sự thật! Cũng là lời di huấn cuối cùng của Đức Bổn Sư dành cho chúng ta trong Kinh Đại Bát Niết Bàn, Trường Bộ Kinh.
(Xem: 9982)
Vào lúc nầy đây, bạn yêu thích sở hữu một khu đất rộng, Trên đó bạn xây một ngôi nhà to lớn, cho bạn vẫy vùng, cùng với vườn đất bao quanh, Nhưng bạn ơi, khi đến giờ phút bạn phải ra đi, Bạn sẽ để lại tất cả sau lưng, và ra đi với hai bàn tay trắng.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant