Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Ôi hạnh phúc

04 Tháng Hai 201100:00(Xem: 17630)
Ôi hạnh phúc


Một ngày kia, khi duyên lành tròn đủ, tôi quyết định lòng nương tựa chốn thiền môn. Niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời tôi chính là giây phút đầu tiên tôi đặt chân vào tòa nhà chánh Pháp. Một luồng rung cảm lâng lâng niềm hỷ lạc đang rần rần chạy khắp cả châu thân. Tôi ngơ ngác, bàng hoàng như chú chim non lạc đàn vừa tìm về nguồn cội. Ôi, hạnh phúc! Một nguồn hạnh phúc vô biên mà trước đây tôi chưa từng được tận hưởng. Tôi sung sướng như muốn hét to lên cho cả đất trời đều biết và cùng tôi chia sẻ - trọn niềm vui.

Từ giây phút mầu nhiệm ấy, tôi bắt đầu một cuộc sống mới. Cuộc sống tự thân trong ánh sáng đạo vàng, xa rời vòng tay thương yêu chăm sóc của mẹ cha.

Thế rồi, thời gian thấm thoát trôi qua, tôi dần dần thấm sâu vào nếp sống thiền môn quy củ bên tiếng mõ, lời kinh cùng tiếng chuông ngân nga thanh thoát lúc canh tàn. Cuộc sống thiền môn đã un đúc trong tôi một cảm giác lạc quan, an toàn tối thượng. Tôi không còn hoảng sợ, lo lắng, bất thần trước những buổi chiều thu hiu hắt hay những lúc hoàng hôn buông xuống. Ngay cả những đêm khuya thanh vắng với hàng vạn cung bậc âm thanh nỉ non, não ruột của muôn loại côn trùng cũng không còn khiến tôi chạnh lòng rơi lệ, kinh hãi, lo âu khi nghĩ về giây phút giã biệt cõi trần, người thân để ra đi mênh mang trong cõi xa mờ.

Từ đây, trước mắt tôi là một bầu trời quang đãng, một con đường thênh thang xán lạn, một niềm tin bất động với thời gian. Tôi vui sống với những chuỗi ngày hồn nhiên đầy ý vị trong lý đạo, tình thầy, tình bằng hữu thân thương.

Rồi một ngày mới lại đến. Tôi được bước vào lớp gia giáo đầu tiên của nền giáo dục Phật giáo. Nơi lớp học khai tâm nầy tôi được đào tạo, đắp xây một nền móng kiến thức căn bản cần thiết để làm nền tảng vững chắc cho các cấp bậc thượng tầng về sau. Và khóa học chúng tôi cũng kết thúc. Buổi học cuối cùng của niên khóa được thay bằng buổi trò chuyện thâm tình đầy đạo vị của thầy trò chúng tôi qua bao tháng năm dài cộng tác kẻ nhận người trao. Đây là những phút giây vô giá mà thầy trò chúng tôi cùng san sẻ. Chúng tôi hân hoan đón nhận từng giọt, từng lời pháp thoại quý mà thầy đã trao bằng cả tấm lòng cho người học đạo. Điều khiến tôi tâm đắc nhất là lời dạy thiết tha, chân thành được thốt ra từ tận đáy lòng một người thầy - giáo viên trường chuyên Trung học phổ thông - người mà mấy mươi năm về trước đã từng là vị Tăng chúng xuất chúng, đứng đầu trong việc điều hành một trường Bồ-đề Phật giáo. Chỉ vì một niệm mê, nhận lầm hạnh phúctrọn đời thầy ôm mối hận không nguôi.

Từ cuộc sống bản thân, Thầy rút ra những điều tâm huyết tha thiết truyền lại cho chúng tôi trong giờ phút chia ly hy hữu này. Thầy nói: Kính thưa quý chú, quý cô! Quý chú, quý cô là những mầm non tương lai của giáo hội, là những người hạnh phúc nhất trong đoàn thể những người hạnh phúc - giáo hội Tăng già. Hạnh phúc thay hàng xuất gia tu sĩ, không có hạnh phúc nào bằng hạnh phúc được làm Tăng. “Vui thay Tăng hòa hợp. Hòa hợp tu vui thay” (PC 194). Đúng vậy, chỉ có những bậc xuất gia tu hành phạm hạnh mới là những người đang sống và đang đi trên con đường hạnh phúc. Quý chú, quý cô là những người hạnh phúc nhất, là người có đầy đủ trong tay cơ duyên, điều kiện để tiếp cận bầu trời chân thiện mỹ. Điều mà người thế gian có mong mõi cũng không bao giờ có được. Vì thế, quý chú, quý cô hãy tự hào về lý tưởng của mình và gắng trân trọng, giữ gìn những gì mình đang có; đừng vì một phút xao tâm mà đánh mất một lý tưởng tối thượng này, như cá nhân tôi thì thật là đáng tiếc. Hạnh phúc là những gì quý vị đang có trong tầm tay, hãy nắm giữ lấy đừng để nó vụt bay. Một khi hạnh phúc tuột khỏi tầm tay thì khó mà tìm lại được. Vả lại, chân hạnh phúc không thể nào tìm thấy nơi đâu ngoài cuộc sống Tăng đoànPháp tạng. Nếu có chăng thì đó cũng chỉ là một thứ hạnh phúc mong manh, huyễn ảo như ánh chớp, sóng nắng, như thành Càn-thát-bà mà thôi. Chúng chỉ là những ảo ảnh được trá hình tuyệt hảo đầy ma lực của ngũ dục khổ đau. Vì vậy, rời xa giáo pháp Tăng đoàn để hướng ngoại tìm cầu hạnh phúc là một sai lầm lớn, là điều ngông cuồng giống như tìm kiếm lông rùa sừng thỏ chốn nhân gian hay tìm dầu trong sỏi đá. Điều này cũng được đức Phật minh định trước lúc nhập Niết-bàn: “Này A-nan, hãy tự mình là ngọn đèn cho chính mình, hãy tự mình y tựa chính mình, chớ y tựa một gì khác… dùng Chánh pháp làm ngọn đèn, dùng Chánh pháp làm nơi nương tựa, không nương tựa vào một pháp nào khác, những vị ấy, này A-nan, là những vị tối thượng trong hàng Tỳ-kheo của Ta.” (Kinh Đại bát Niết-bàn, Trường bộ kinh tập III, Tr 101). Nhân đây tôi mong quý cô, quý chú luôn tỉnh giác; đừng rơi vào tâm lý nhầm lẫn, dễ duôi như bước chân sai lạc của tôi trước đây để rồi đánh mất lý tưởng cao đẹp của mình.

Thông qua lời chia sẻ trên, chúng ta nên củng cố niềm tin của mình đối với Tam bảo để tự thăng hoa nếp sống thanh cao đạo đức, chớ bỏ lỡ vị tríđiều kiện có được, để rồi sau này ăn năn thì đã quá muộn màng.

Nói thì thật dễ, song thực hành mới là vấn đề đáng bàn phải không quý huynh đệ. Hơn nữa, chúng ta là những Tăng Ni trẻ có nhiều ý tưởng sống đầy sinh động nhưng nội lực lại quá non kém, còn cõi trần thì tràn ngập thinh sắc xôn xao, có sức quyến rũ hấp dẫn lạ kỳ. Nếu chúng ta không tự nỗ lực “phản quan tự kỷ”, “phản kỷ hồi nguyên” cùng sự trợ lực, sách tấn của Thầy tổ, huynh đệ, bạn bè, đồng môn thì khó lòng thoát khỏi cạm bẫy nhân gian và cuộc chiến thầm lặng, cô đơn nơi cõi lòng cũng dễ bị thất bại thảm hại trong phút chốc. Vậy chúng ta là những hành giả đã chọn đời kiếm khách độc hành, mang gươm báu cất bước vào cõi tịch liêu trên dặm đường thiên lý, quay về nội tâm cô đơn thì đừng làm kẻ bại trận nhục nhã trước đối thủ ngũ dục thấp hèn mà phải là những chiến sĩ anh dũng, chiến đấu một mất một còn trong cuộc chiến nội tâm oanh liệt để mang về những chiến thắng vẻ vangca khúc khải hoàn. Đây chính là sự chiến thắng tối thượng trong muôn ngàn sự chiến thắng mà đức Phật đã từng ca ngợi tán dương: “Chiến thắng vạn quân không bằng tự chiến thắng mình. Tự chiến thắng mình là chiến công oanh liệt nhất” (PC 103). ❑

Nguồn: Tâp San Pháp Luân 20


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 10576)
Ông là một “người lính già” đặc biệt, một “người lính già” bất tử, vì ông cũng đồng thời là một thiền sư, vì ông đã ngộ đạo với Thượng sĩ Huệ Trung trước đó.
(Xem: 11787)
Những ngày trời nắng, khi những giếng khác quanh đó đã cạn, giếng nước xóm tôi cũng chỉ hơi vơi đi một chút, rồi những cơn mưa bất chợt lại làm đầy lên.
(Xem: 12345)
Không biết tự bao giờ những câu nói dân dã quen thuộc của ba, của mẹ, của bà con hàng xóm vất vả tảo tần với cây lúa của khoai đã in sâu trong suy nghĩtâm thức của tôi
(Xem: 11845)
Việc Sầm Hoa dịch từ “tự viện” thành “chùa”, và lược dịch “Ấn Độ giáo cao cấp tăng lữ” thành “cao tăng” tức là đã có chủ ý nhắm đến đạo Phật, muốn bôi nhọ chư Tăng.
(Xem: 10793)
Những khám phá độc đáo và những lời dạy về sự giác ngộ đã trở nên gần gũi hơn qua việc thực hành tôn giáo, với khái niệm lúc ban đầu về Phật giáo đang tiến triển dần...
(Xem: 11282)
Con đường mà mỗi người phải trải qua quả thật đầy rẫy những chướng ngại, hoang mang và lầm lẫn. Vì thế phải cần có một vị thầy đích thật...
(Xem: 12341)
Trí Hải đã vượt suối trèo non tìm lên chùa Từ Vân trên núi Ngọc Trảng, phía Tây núi Kim Phụng, đến gặp thiền sư Trúc Lâm...
(Xem: 10376)
Diễm phúc sao trong phút cuối trong một đời kẻ vô nghì như tôi với quá nhiều tội lỗi lại được Hoà Thượng trụ trì ngồi niệm hồng danh Phật tiếp dẫn.
(Xem: 11544)
Hạnh phúc của con người không đến từ sự thù hận, tức giận cho nên sự trang trải tình thương trong cuộc sống xã hội là điều cần thiết nhất để hóa giải sự xung đột.
(Xem: 10930)
Xin nhớ rằng: chính nhờ những trải nghiệm khổ đau chúng ta mới đánh giá đúng đắn và hiểu thấu giá trị đích thực của hạnh phúcan lạc...
(Xem: 10691)
Thường hay tự nhủ rằng: Mình không có được cái diễm phúc sanh nhằm thời có Phật, nhưng được nghe Pháp Phật; được gặp người bạn đồng tu và được làm thân người.
(Xem: 10135)
Thiện tâm không chấp nhận máu đổ để chiến thắng nên ăn chay, không giết hại muôn loài là giải nghiệp sát sanh.
(Xem: 11494)
Những năm trước, hai gốc tùng trước sân như hai đứa trẻ, dáng điệu miệt mài trong cơn gió hiu hắt của mùa thu. Quanh năm suốt tháng, không một lời qua lại...
(Xem: 10263)
Đức Phật không phải là quan tòa để phán xử và tự cho mình có quyền phép để đưa người này vào Thiên Đàng hay đẩy người kia xuống Hỏa Ngục.
(Xem: 11169)
Tôi hát cho mẹ bài Năm Uẩn Chẳng Là Ta phổ nhạc từ Bát Nhã Tâm Kinh. Mắt mẹ vẫn nhắm chặt, hơi thở lên xuống đều đặn.
(Xem: 12736)
Cuộc tu là một chiến trận, binh lực phải được vận dụng để đối phó với những gì thật sự là đối phương, chẳng để nhằm vào những khóm lau bụi cỏ để hái hoa bắt bướm.
(Xem: 11091)
Ðối với đạo Phật, cái chính là tinh thần từ bi bình đẳng. Từ bi bình đẳng là một trong những đặc điểm nổi bật và quan trọng nhất trong Phật Giáo.
(Xem: 12016)
Sự khác biệt của mọi vật là do nghiệp riêng của chúng, chứ bản chất chúng vẫn là Chân Như. Như sóng sanh khởi từ đại dương, biến thành một làn sóng di động...
(Xem: 12034)
Một chậu quỳnh hoa có nhiều nụ là tin tức được mọi người đón chờ. Chậu hoa được đặt gần bên chánh điện, món quà sang nhất của thiền viện...
(Xem: 10514)
Tháng 8, đất trời hân hoan chào đón những đợt nắng mới, nô nức và nồng nhiệt như cảnh đồng loại đang nô đùa ngoài bể xa.
(Xem: 10950)
Khi đời sống nội tâm của bạn được lành mạnh, sung túc thì cuộc sống bên ngoài cũng sẽ ảnh hưởng theo và ngày càng trở nên phong phú.
(Xem: 10576)
Thực ra, tên gọi và hình thức món chay sẽ không là gì nếu ta không quá xem trọng nó. Mọi vật sẽ trở nên bình thường như những món quà hương vị của cuộc sống...
(Xem: 13562)
Thật vậy, luôn có một sự tương quan chặt chẽ giữa lòng vị thahạnh phúc. Nhiều công trình nghiên cứu còn cho thấy là hành động cho mang lại nhiều xúc động tốt đẹp hơn...
(Xem: 11261)
Thủy vừa nói vừa đưa mắt nhìn ra xa. Đôi mắt đen láy đượm buồn. Trong nhà Thủy là người giống mẹ hơn cả, đặc biệt là đôi mắt.
(Xem: 10604)
Vậy, Tiểu Sư Phụ đi đâu? Cô bé hỏi. Nhìn đôi mắt thủy sắc, tôi trả lời - trả lời với chính mình, đi đâu à? Tôi cũng hỏi câu này nhiều lắm rồi.
(Xem: 10468)
Ca ngợi con ngườihoa sen không chỉ là tôn vinh sự chiến thắng vinh quang sau cùng của chúng, mà còn là ca ngợi sự kiên nhẫn, chịu đựng, gian khổ khó khăn...
(Xem: 12742)
Không ai có thể biết trước những gì sẽ xảy ra vào ngày mai... Thế nhưng ta vẫn có một niềm tin... Vậy thì hãy hành xử một cách tốt đẹp nhất và không hối tiếc gì cả.
(Xem: 11687)
Tôi tự nghĩ hóa ra khủng hoảng kinh tế cũng là những gì liên hệ đến xúc cảm. Tôi nghĩ rằng người ta dung túng quá đáng các thứ xúc cảm tàn phá, chẳng hạn như sự tham lam...
(Xem: 15104)
Tôi cảm thấy rằng những hệ thống không thực tế do con người tạo ra cuối cùng sẽ trở lại trong cung cách nhân bản tự nhiên. Chúng tôi yêu mến tự do.
(Xem: 16349)
Tiết Vu Lan bâng khuân nhớ Cha công dưỡng dục, mùa Báo hiếu bùi ngùi thương Mẹ đức cù lao... Thích Hạnh Tuệ
(Xem: 11863)
Ta hiện hữuhiện hữu với cha mẹ, với thầy, với bạn. Ta hiện hữuhiện hữu với con người, với muôn loài và với thiên nhiên. Không có cha mẹ thì sẽ không bao giờ có ta.
(Xem: 11685)
Không biết tự bao giờ, hình ảnh cái hàng rào quê bình dị, thân thương gắn liền với tuổi thơ nhọc nhằn nhưng cũng nhiều niềm vui đã in sâu trong tâm thức của tôi.
(Xem: 14072)
Như một vị Đạt Lai Lạt Ma đầu tiên du hành sang phương Tây, ngài cũng đã ca tụng những đạo đức bất bạo động đến hàng triệu người...
(Xem: 12224)
Con thuyền sau những tháng năm đưa khách qua sông, rồi đỗ mục ở bến sông đời lặng lẽ… Thích Hạnh Tuệ
(Xem: 13759)
Điều cần thiết, trước nhất, là xóa tan cội rễ của những cảm xúc tiêu cực, của phiền não, tiêu trừ chính nguồn gốc của sân hậnthù oán.
(Xem: 12176)
Nắng đã biến thành là thứ tâm linh vô giá, che chở cho đời, cho con người, như bàn tay của Bồ tát Quán Thế Âm, đem niềm vui hạnh phúc cho nhân loại.
(Xem: 11626)
phải chăng sau cánh cửa hẹp là phương trời phóng khoáng, sau ưu phiềnan lạc thảnh thơi, sau bất hạnhhạnh phúc ngọt ngào…
(Xem: 13232)
Theo sự nghiên cứu, chúng tôi không hề thấy có việc đốt vàng mã cúng tế người chết được ghi trong tam tạng kinh điển của nhà Phật.
(Xem: 14352)
Tôi nghĩ con người phải mang theo tâm linh của họ - - và sự đấu tranh của họ. Và tôi nghĩ có thể là một phương pháp bất bạo động.
(Xem: 11870)
Chư Tăng sống có mục đích công ích thì quần chúng sẽ không xa rời đạo Phật; chư Tăngquần chúng đều hướng vào tâm linhcông ích xã hội...
(Xem: 12561)
Giáo lý của Đức Phật bao gồm hai mặt của một thực tại, đệ Nhất nghĩa đế thuộc bình diện siêu việtđệ nhị nghĩa đế thuộc về thế giới hiện tượng.
(Xem: 12187)
Chức năng chính của chùa chiền tự viện là hoằng duơng Phật pháp, thực tập lời Phật dạy và tổ chức các hoạt động có tính giáo dục chứ không chỉ là du lịch mà thôi.
(Xem: 12068)
Để có cái nhìn sâu sắc và thấu triệt được mọi vấn đề của cuộc sống, bạn chỉ cần lặng lẽ quan sát thân tâm mình và hoàn cảnh đương tại một cách rõ ràng, khách quan...
(Xem: 11658)
Trong một kiếp người ta có vật chất ta cũng không thể mang theo lúc chết, không có gì là của mình ngoài nghiệp, điều lành, phước báu mình đã tạo.
(Xem: 11491)
Ngày mới vào lớp một, ngày đó lớp một nhỏ nhất, không có mầm chồi lá như bây giờ, tôi đã có một người bạn. Khá thân. Hắn thương tôi lạ.
(Xem: 11508)
Ở khía cạnh tu học thì những người bạn đạo hoặc huynh đệ đồng tu chính là người thầy của mình, bởi sự tu tập và những kiến giải của họ...
(Xem: 11406)
Đây là cuộc lễ kéo dài nhiều ngày nhất và quan trọng nhất, vì, ngoài lễ cầu hòa bình, còn kèm chúc mừng sinh nhật và truyền quán đỉnh đặc biệt.
(Xem: 13318)
Tôi xem thật là quan trọng để có một đời sống hạnh phúc. Cội nguồn chính của hạnh phúc là trong chính chúng ta.
(Xem: 11693)
Cho đến nay tư tưởng Phật Giáo đã thấm nhuần trong tâm hồn Dân Tộc Việt Nam thành một khối keo sơn khó phai mờ và lay chuyển...
(Xem: 13398)
Ngược dòng thời gian, cách đây cả 2300 năm, Trung quốc là nước đã biết trồng dâu nuôi tầm, lấy kén ươm tơ dệt lụa... Lê Chương
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant