Hạnh
Huệ biên soạn - Nhà Xuất Bản TP. Hồ Chí Minh 2001
67.
THÁI ÚY LỮ HUỆ KHANH Thời NGŨ TỔ PHÁP DIỄN
Thường
quán pháp giới Hoa Nghiêm. Nhân ngày rảnh rỗi, dạo núi Ngũ
Ðài. Chợt mây mù bốn phía nổi lên, gió giông, sấm chớp,
tiếng mưa chấn động núi rừng. Khanh khiếp sợ. Giây lát,
trời mưa hơi ngớt, thấy một Ðồng tử áo vá, trùm tóc
mà đến, tay cầm kinh đến hỏi:
- Quan
nhân tìm gì ở đây?
- Mong
gặp Ðại sĩ.
- Muốn
gặp làm gì?
- Thường
xem kinh Hoa Nghiêm, ý chỉ rất sâu rộng. Tôi muốn mong Ðại
sĩ giảng dạy diệu giải. Ngõ hầu kinh điển được lưu
hành, người có đại tâm được khai ngộ.
- Diệu
ý của chư Phật rất giản dị minh bạch. Bậc Tiên Ðức
chú giải có thể hiểu, như một phẩm Thập Ðịa, văn giải
thích chẳng quá vài trang giấy. Ngày nay người ta chú giải
loạn xạ gần trăm quyển, càng cách xa ý Thánh. Thật có thể
nói phá nát đại đạo.
- Ðồng
tử mặt mũi như thế mà dám quở trách tiền bối sao?
Ðồng
tử cười nói:
- Quan
nhân lầm rồi. Ở đây một ngọn cây, một cọng cỏ đều
là cảnh giới Văn Thù. Ngay chỗ xúc sự hàng ngày của ông
không bị mê mờ, đó thật là Văn Thù.
Khanh
liền xuống lễ bái, vừa đứng dậy. Ðồng tử hiện thân
Ðại sĩ, cưỡi sư tử ẩn hiện trong mây mà tan.
52.
THIỀN SƯ QUY TÔNG TUYÊN
Thiền
Sư Quy Tông Tuyên, người Hán Châu, nối pháp Ngài Lang Gia Quảng
Chiếu kết thân với Quách Công Phủ. Chợt một hôm có quan
trấn thủ Nam Khang đến, Sư sai người đem thơ cho Công Phủ
lại dặn người đưa thơ chớ cho quan huyện trông thấy. Công
Phủ đọc thơ thấy ủy thác rằng:
- Tôi
còn sáu năm duyên đời chưa hết, hôm nay không chịu nổi
áp bức muốn thác sanh vào nhà ông, mong ông chiếu cố cho.
Công
Phủ vừa sợ vừa mừng, nửa đêm bà vợ mơ màng thấy Sư
vào trong phòng ngủ, bất giác thất thanh nói:
- Ðây
không phải là chỗ Hòa thượng đến.
Công
Phủ hỏi duyên cớ, bà vợ kể lại. Công Phủ sai đốt đền,
lấy thơ của Sư cho coi. Quả nhiên sau bà vợ có thai sanh con
đặt là Tuyên Quang. Vừa đầy năm đã nhớ hỏi chuyện trước.
Ðến
ba tuổi, Hòa thượng Bạch Vân Ðoan đi qua nhà này, Công Phủ
kêu con ra tương kiến, vừa thấy kêu lên:
- Sư
Ðiệt! (cháu).
Hòa
thượng Ðoan nói:
- Cùng
Hòa thượng từ biệt nhau đã mấy năm rồi?
Tuyên
co ngón tay nói:
- Bốn
năm.
Hòa
thượng Ðoan nói:
- Tương
biệt tại đâu?
- Tại
Bạch Liên Trang.
- Lấy
gì để chứng nghiệm?
- Cha
mẹ tôi ngày mai sẽ mời Hòa thượng thọ trai.
Chợt
có tiếng đẩy xe qua ngoài cửa. Hòa thượng Ðoan nói:
- Tiếng
gì ngoài cửa vậy?
Tuyên
làm thế đẩy xe. Hòa thượng Ðoan nói:
- Qua
thế nào?
- Ðất
bằng có một rãnh nước.
Ðến
sáu tuổi không bệnh mà chết.