Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 53

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 13013)
Tuyển tập 53


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - 53

(Từ bài số 521 đến số 530)

 

 An bình ơi, ngươi trốn mất ở đâu ! 521

Những phương trời cao rộng 522

Giải mở khối đầu, đè chi gai góc ! 523

Nở mặt, nở mũi ơi ! 524

Tiếng chuông vang vọng ngân dài 525

Xưa nay, cái thế cuộc đời 526

Ta sẽ lên ngôi ! 527

Xuân ơi, em đâu đó ! 528

Nụ cười điểm hoa 529

Mê-Giác đây rồi ! 530

 

An bình ơi, ngươi trốn mất ở đâu !

 Tháng 11-2005

 

Con người, thường hay thích bày trò tranh đấu

Con người, thường hay thích giỡn mặt đấu tranh

Nên đầu óc không ca ngợi những nét đan thanh

trọng vọng vẽ tô nhiều màu đen xám

 

Leo dốc đồi, làm sao không ghềnh ráng

Bám cong queo, làm sao khỏi quanh co

Đã hơn thua, làm sao hết đôi co

Luôn tranh chấp, an bình sao ló mặt

 

Đường cao rộng, lại đi về ngõ tắt

Lối thênh thang lại cắt xẻ dọc ngang

Cùng phun ra những chất độc hung tàn

Thì tình người làm sao không điêu đứng

 

Bãi sa mạc, thời gian dày khô cứng

Bãi sình lầy, năm tháng nhuộm hôi tanh

Cỏ không còn cất đầu lên ngọn tươi xanh

Cây nhũn tàn làm sao thơm hoa lá

 

Bỡi trần gian, nên gian trần tơi tả

Bỡi phù sinh, nên phù thế tương tàn

Bỡi xám xịt, nên xịt xám tan hoang

Làm loang lở mảnh hành tinh rách nát

 

Đêm về, sao mờ nhòa nhạt

Ngày lên, nổ đóm ánh dương

Bao nhiêu năm, còn ê ẩm bụi đường

Hơn thua nữa, hay ngừng tay đánh động

 

Hỡi những trò chơi phiêu bồng thổi mộng

An bình ơi, ngươi trốn mất ở đâu !!!

 

**** 521 ****

 

Những phương trời cao rộng

 Tháng 11-2005

 

Rác rưới, cuốn lăn theo gió lều bều

Bèo bọt, cuốn trôi theo nước lêu bêu

Một nhúm nhỏ nhoi, làm sao ngăn thác lũ

 

Cánh chim bằng, vờn bay cùng mây trời vần vũ

Cánh chim hồng, vờn lượn cùng bát ngát trăng sao

Lướt sóng băng băng, đánh vút cây sào

Sông biển trùng trùng, không đâu ngằn mé

 

Cành trúc đào, vẽ chi hình chim sẻ

Đường thênh thang, vướng chi chút cỏ hoang

Bụi phấn nào làm hoen ố vết son

Bốn mùa chuyển mới thanh cao tùng bách

 

Có nghĩa gì, đứng trên bờ lau lách

Có nghĩa gì, bám sương khói mong manh

Sao không nhìn giữa mây trắng trời xanh

Mà bi lụy chốn đầm lầy nước đọng

 

Hổ gầm vang, thét núi rừng lồng lộng

Cá kình lao, còn nát mặt biển khơi 

Nào sá chi màu cát bụi cuộc đời

Nhũn sao được tinh anh không nhiễm thể

 

Hỡi bào ảnh, phết sơn tranh phù thế

Hỡi con quay, xoáy trục cảnh phiêu bồng

Tỉnh hồn mê trong ngõ tối lông bông

bước tới những phương trời cao rộng.

 

**** 522 *****

 

Giải mở khối đầu, đè chi gai góc !

 Tháng 11-2005

 

Hãy nhốt thử tâm tư vào hang tối

Hãy nhốt thử tâm hồn dưới vực sâu

Hãy đóng khung, đè một khối lên đầu

Rồi cho biết, khả thi hay bất khả

 

Không nắm bắt mà vo tròn mới lạ

Vốn vô hình mà cột chặt sao xong

Nhưng nhân gian thích trói buột vào tròng

Và bó rọ cứng đơ như gỗ đá

 

Chim tự bay, dù cửa lồng bịt khóa

Cá tự bơi, dù tù túng ao hồ

Tâm vô cùng, đừng có khép hư vô

Ý vô tận, đừng có khoanh lằn mức

 

Ở đời, xảy ra đủ thứ chuyện, là bỡi

Nhứt cử nhứt động, đôi co chấp nhứt

Nhứt ứng nhứt xử, câu lụy hỏi tra

Thì làm sao, không nghiệt ngã ta bà

Và làm sao, sống an lành cho được

 

Bỡi trần thế, ngửa nghiêng dòng uế trược

Bỡi nhân tình, lặn hụp bến sông mê

Bỡi tự thân, vùi trong mộng gối kê

Nên nhào lộn đảo điên, sao tránh khỏi

 

Trong ô kín lại còn quay tăm tối

Nên đối đầu, tắt nghẽn, thở không ra

Rồi tiếc than, oán trách, lẫn kêu ca

Và trút đổ cuộc đời sao đau khổ

 

Thì ra bao duyên cớ

Xuất phát bỡi từ đâu

Phải giải mở khối đầu

Đừng đè chi gai góc !!!

 

***** 523 ****

 

Nở mặt, nở mũi ơi !

 Tháng 11-2005

 

Mũi mà nở, phình ra, coi chướng lắm

Mặt mà phồng, phúng phính, ngộ nghĩnh không

Rồi có khi bí sị, như cảnh chợ chiều đông

Mới khen chê, đã trở thành thế ấy

 

Lợi danh, là một bãi phù du lầy lội

Cuộc đời, là một bãi nhiễm thể phù sinh

Trôi bồng bềnh những cặn bã nhục vinh

Và bầm dập những rong rêu thành bại

 

Cái chân thật biến giữa ngàn quan ải

Cái giả danh, lại phóng bổng trời xanh

Thổi cho to chiếc bong bóng mong manh

Rồi lo sợ bọt bèo sao tan vỡ

 

Cái thiện mỹ, chận, rào, ngay ngoài ngõ

Cái tạp ô, lại mời gọi vô nhà

Thật oái oăm căn bịnh chướng trầm kha

Đến khi chết, vẫn còn đeo xuống hố

 

Rừng thăm thẳm, nên rừng nghiêng bóng núi

Dốc đèo heo, nên dốc đá cheo leo

Gió vi vu, nên gió cuốn đưa vèo

Biển mù khơi, nên trùng dương sóng vỗ

 

Bỡi lặn hụp bã phù du khốn khổ

Ê ẩm rồi, người ngợm của tôi ơi !

 

***** 524 *****

 

Tiếng chuông vang vọng ngân dài

 Tháng 11-2005

 

 Tiếng chuông vang vọng ngân dài

Nào ai mê ngủ, nào ai tỉnh hồn

 Nắng chiều, ngả bóng hoàng hôn

Lại đêm mờ mịt sóng cồn đẩy đưa

 Ước mong, theo ngọn gió lùa

Ngóng trông, theo lá bốn mùa rụng rơi

 Canh tàn treo đỉnh chơi vơi

Trăng khuya vàng vọt, rã rời ngàn sao

 Cuồng phong vùi dập ba đào

Cuồng si phẫn nộ, phóng lao tuyệt tình

 Đọa đày cho rã nhục vinh

Dày vò cho nát nhân tình trần ai

 Thử xem, son sắt có phai

Thử xem, khí tiết kéo dài tới đâu

 Nổi chìm cho thấm biển dâu

Xát xây cho thấm sắc màu tang thương

 Tinh anh, còn có đường đường

Kim ngân, còn có lo lường vàng thau

 Đôi co cho biết thuẫn mâu

Nhục nhằn cho biết vũng sâu tư nghì

 Lỡ lầm chỉ có một ly

Băng đi vạn dặm dễ gì thõng buông

 Ngân vang, đánh thức tiếng chuông

Tiếng chuông đồng vọng, tỉnh hồn cùng ai

 Giật mình, gối mộng thiên thai

Bừng trong giấc ngủ mê dài đã lâu

 Rụng rơi một cõi tinh sầu !

 

***** 525 *****

 

Xưa nay, cái thế cuộc đời !

 Tháng 11-2005

 

Lỡ bước phong trần chưa dứt sạch

Trăm năm gai góc vẫn phiêu lưu

Cuốn trôi lăn hun hút mịt mù

Thẹn mặt tang bồng chưa phỉ chí

 

Đầu phóng mãi muôn nẻo về của ý

Sức lực mòn, suy kiệt muốn buông lơi

Nói cho to, nhưng ngán ngẫm lắm rồi

Khi đóng cửa, thu mình căn gác nhỏ

 

Thử gõ cửa, anh hùng là thế đó

Thử gõ cửa, trượng phu chúm chím cười

Chỉ mỉm cười, nhưng rất thật con người

Anh hùng khựng, đành buông tay gát kiếm

 

Rừng sách vở, là một rừng câu chuyện

Rừng cổ kim, là một đống tàn khô

Nói với ta, thở một tiếng ô hô

Nói với người, dương dương, đâu có được

 

Lại cũng phủ bằng tấm mành phương chước

Lại cũng bao bằng mảnh lưới phương phi

Nhưng thực chất, vốn biết chẳng được gì

Khi đối diện chính mình, ngươi quá lắm

 

Anh hùng tận, khi anh hùng đã thấm

Trượng phu cười, đừng quá quắt người ơi

Xưa nay, cái thế cuộc đời !!!

 

***** 526 *****

 

Ta sẽ lên ngôi !

 Tháng 11-2005

 

Ta đã thấy,

Những cụ già mà còn sa nước mắt

Bởi phong trần thấm thía những niềm đau

Bởi cỗi cằn dằn vặt nát khối đầu

cay đắng ngập tràn không chỗ chứa

 

Ta có nghe,

An lão rồi, đừng nghĩ suy chi nữa

Hãy quẳng đi, đừng níu vói chi nhiều

Nhưng người già, là một trời đơn độc, cô liêu

Muốn than thở, mà làm sao lên tiếng

 

Sức đã gởi theo con đò vĩ tuyến

Lực tiêu ma theo ánh hỏa châu rơi

Buông không được, nên hụt hẫng chơi vơi

Trơ gốc rễ, nên tàn khô độc thọ

 

Bỡi khối óc, vẫn còn đầy nỗi nhớ

Bỡi tâm tư, chưa cuối nẻo trời quên

Nên nhìn trời, nhìn đất, gởi chênh vênh

Càng thẩm thấu quãng đường dài gai góc

 

Mắt cằn sâu, như rừng chùi đỉnh dốc

Lòng tịch băng, như sông hút biển khơi

Ôm hai tay, ê ẩm một cuộc đời

Chân bó gối, run run đi hết nổi

 

Thấy thương thương, viết đôi hàng nhắn gởi

Để một mai, ta cũng sẽ lên ngôi

Và ngồi kia, từ một góc khung trời

Đường đi đến, hướng về muôn vạn nẻo !

 

***** 527 *****

 

Xuân ơi, em đâu đó !

 

Xuân đang đến cho muôn hoa thêm sắc

Xuân đang về cho muôn nhụy thơm hương

Xuân đang đi cho hương sắc vương vương

Lòng xuân rộng cho tình xuân sâu nặng

 

Nụ xuân tươi lá hoa cười trong nắng

Nụ xuân nồng hoa lá động rung cây

Hương xuân bay theo gió gởi trời mây

Thềm xuân mở đượm xuân tình nhân thế

 

Xuân đang đến đón xuân trong nỗi nhớ

Xuân đang về đón xuân trong niềm mong

Mỗi mùa xuân hoa ướm nhụy đơm bông

Người nhân gian cái già đơm thêm tuổi

 

Xuân là cung bậc bốn mùa thay đổi

Nên xuân đi xuân đến vẫn còn xuân

Nhưng người đi người đến thoáng bâng khuâng

Nhất Chi Mai, em có còn đâu đó ???

 

******528*****

 

Nụ Cười Điểm Hoa

 

Xuân đi hoa lá rụng rơi

Xuân về hoa lá mỉm cười lá hoa

Xuân mơ êm ấm chan hòa

Xuân mộng hương sắc nhẹ xoa nhân tình

Xuân về ánh ngọc lung linh

Xuân đi mai đứng đầu đình trổ bông

Xuân tàn sắc có phai không

Xuân tan hương hỡi nhẹ lồng gió bay

Tình xuân nán đợi đêm ngày

Nụ xuân còn đó hây hây ửng hồng

Tầm xuân qua những đêm đông

Đón xuân đeo đá trổ bông xuân về

Xuân không lỗi hẹn ước thề

Xuân đi ươm sắc xuân về ươm hương

Xuân về vướng nhụy tơ vương

Xuân đi rơi rụng sắc hương phai tàn

Nhưng xuân còn mãi nhân gian

Nụ xuân còn đó, bên đàng trổ bông

Xuân đi xuân có xuân không

Xuân về xuân có chờ mong ai người

Không xuân khép mở đẹp tươi

Có xuân chúm chím nụ cười điểm hoa.

 

****529*****

 

Mê-Giác đây rồi !

 Tháng 01-2006

 

 Hai bên núi đá lưng đồi

Người đâu lại đến tô bồi tâm hương

 Bỗng trầm vang vọng pháp vương

Cùng nhau dìu dắt trên đường về xưa

 Bến mê bờ giác ai đưa

Sông đau biển khổ ai chưa tỉnh hồn

 Trời chiều đổ bóng hoàng hôn

Màn đêm khép lại đã mòn tử sinh

 Từ lâu che khuất tánh linh

Đắm chìm lục đạo quên mình là ai

 Xưa nay lặn hụp miệt mài

Đường về quê cũ dấu hài dặm băng

 Đêm dài không cả ánh trăng

Canh khuya mòn mỏi nhập nhằng ngàn sao

 Mộng mơ còn hỏi chiêm bao

Một chùy đập vỡ cây đào trước sân

 Tử sinh như áng phù vân

Giác mê như bóng sương ngân treo cành

 Nụ cười hàm tiếu tinh anh

Nở trên môi ngọt trong lành thơm hương

 Hòa trong vi diệu pháp vương

Thong dong rảo bước trên đường ta đi.

 

*****530*****

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 21605)
Có một ngày nào đó, Nhớ nhà không nói ra, Bấm đốt tay, ừ nhỉ, Xuân này nữa là ba... Thích Hạnh Tuệ
(Xem: 13305)
Bỗng chợt thấy già nua nào có tuổi, Chẳng buồn lo, hân hoan lòng tràn ngập. Ngày tháng trôi, ra đi từng bước nhỏ
(Xem: 27455)
Nhâm Thìn năm mới ước mơ Xin dùng tâm khảm họa thơ tặng đời Cầu cho thế giới, muôn loài Sống trong hạnh phúc, vui say hòa bình
(Xem: 11536)
này cô, cô ni nhỏ xin giữ thật vắng lặng từng bước cô đi thật dịu dàng hãy lắng nghe từng góc chùa tiếng gió xao xác của rừng thiền năm xưa
(Xem: 11526)
Viết, để khen tặng người trong cuộc đã vì tình thương, sự sống, vượt qua mọi lằn mức của khổ đau, chịu đựng và thân phận - TNT Mặc Giang
(Xem: 21655)
Xuân pháo đỏ cúc vàng bánh tét Con thơ cười giữa tiếng trống lân Khói nghi ngút giữa nhan và pháo Chan hòa trong nắng ấm tình xuân
(Xem: 10660)
Nửa mùa tóc trắng bơ vơ, Mắt xanh mòn mỏi chợt mơ vô thường... Nguyên Siêu
(Xem: 11973)
Ra đi khắp bốn phương trời Tìm ai mỏi gót muôn đời còn xa Ta về gặp lại tình ta Dấu chân viễn mộng chỉ là phù vân.
(Xem: 11167)
Giác Hoàng Phổ Chiếu - Nén hương tưởng niệm Giác Linh Cố HT Thích Thanh Đạm - Thích Minh Tuệ
(Xem: 19540)
Những truyện cổ Phật Giáo tuy giản dị nhưng rất thâm thúy, thường hàm chứa đầy đủ và sâu sắc về đạo đức, giáo dục, luân lý và triết học.
(Xem: 36601)
Xin chắp tay hoa mỉm miệng cười Hoa Ưu Đàm Bát nở xinh tươi Xanh vàng đỏ trắng sen thơm ngát Phiền não, Bồ đề, một niệm thôi
(Xem: 16841)
Đất lành còn đó dư hương Xuân thu đông hạ hằng vương vấn lòng Ngày về mòn mỏi ngóng trông Nào ai hiểu được thuyền không nước buồn
(Xem: 12824)
Ta lên núi, học làm Tiên nhẫn nhục, mặc thói đời nhân ngã với thị, phi! Mây có hẹn, mà quên về cũng được
(Xem: 10519)
đêm như cất tiếng âm hao, tiếng tan vô thức, tiếng vào hư không. dẫu bao nương nhẹ cánh hồng...
(Xem: 12154)
Kinh ví như tấm gương Soi gương thấy tâm mình Nếu đọc nhưng chưa thấy: Thiếu công phu tham thiền
(Xem: 12734)
Áo bồng bềnh đời du tăng khất sĩ Mắt bình yên nhìn thế sự phù vân Trao thức giả lời ngọc vàng minh triết Tặng hiền nhân niềm cảm hứng nhân văn
(Xem: 10921)
Sáng nay em không là một mình Và em chưa bao giờ chật hẹp. Trên em có trời Dưới em có đất
(Xem: 10390)
Phụng sự chúng sanh cúng dường mười phương chư Phật Nào đâu dị biệt Nam tông, Bắc tông...
(Xem: 9740)
Hôm nay niềm nhớ dâng về Huế Em viết bài thơ gửi mến thương Nét bút theo lòng mơ dáng chị Dịu hiền như mặt nước sông Hương
(Xem: 10541)
Dốc lên lưng chừng Thiền viện Từng dòng phồn tạp áo hoa Vô thanh hòa ngàn âm giọng Trực Tâm ngưỡng A Di Đà
(Xem: 19333)
Mẹ già tần tảo tháng ngày Giành con tấm áo kịp tày lứa đôi Hiên ngoài rả rích giọt rơi
(Xem: 10119)
Về quê giỗ mẹ Thừa Thiên giữa ngày áp thấp triền miên mưa. Và, lay phay mùi gió thanh trà...
(Xem: 15467)
Ôi Tình Mẹ dạt dào như biển lớn, Khi con đau Mẹ thức suốt năm canh, Từ sinh ra cho đến tuổi trưởng thành...
(Xem: 18300)
Con đành xa Mẹ từ lâu Đến nay mấy bận bạt màu xiêm y Thời gian còn lại những gì?! Còn hình bóng Mẹ khắc ghi trong lòng.
(Xem: 9882)
Tiếng kinh, trong như giọt nước mắt Rơi trên một chiều sẫm nắng Trên những tàn sala xanh biếc
(Xem: 8852)
Nhớ xưa theo Mẹ đến trường Cây bông lan dại bên đường lả lơi Mùa xuân dừng lại mỉm cười Xanh xanh tha thướt ngang trời bóng mây
(Xem: 9765)
Anh may mắn được về thăm xứ Huế tôi vẫn lênh đênh cách trở muôn trùng lòng thương Huế tháng năm còn đọng mãi...
(Xem: 9039)
Mưa tạnh đầu non lá rung sương Lửa trại còn un khói hoang đường Vằng vặc đêm dài trăng mười sáu...
(Xem: 12305)
Làn tóc rối trải dài trên thềm vắng Trăng có về, ngây ngất bức thảm hoang Người lữ hành trên đường đời cô quạnh...
(Xem: 13024)
Nào là hoa bưởi hoa chanh, Nào câu quan họ mái đình cây đa, Xin đừng bắt chước câu ca, Đi về dối mẹ để mà yêu nhau... Xuân Quỳnh
(Xem: 12591)
Từ khi lộ ánh trăng thiền Tri ân sâu nặng cơ duyên cuộc đời Vô ngôn sáng giữa muôn lời Dấn thân thế sự, chẳng rời Tánh Không.
(Xem: 12164)
Yêu Tổ Quốc, xin khấu đầu Tiên Tổ Gia hộ cho non nước mãi trường tồn Việt Nam này toàn vẹn khắp núi sông...
(Xem: 11475)
Vũ trụ càn khôn đã định ban Giang sơn gấm vóc ở Phương Nam Muôn đời hiện hữu cùng trời đất Son sắt tinh hoa kết sử vàng
(Xem: 14091)
Em đi, chàng theo sau. Em không dám đi mau, Ngại chàng chê hấp tấp, Số gian nan không giầu.
(Xem: 14053)
Lên miền Cực Lạc hội đồng, Mọi người khi ấy đều trông rành rành. Cho hay lành lại gặp lành, Nam mô Di Phật tu hành thì hơn.
(Xem: 12028)
Chữ tình nghĩa trời cao, đất rộng, Nỗi đoạn trường còn sống còn đau. Mấy lời tâm sự trước sau, Đôi vầng nhật nguyệt trên đầu chứng cho.
(Xem: 12359)
Khi lòng an định, Xuân về xanh non, Tâm thiền tỉnh thức, Buông nhịp sống mòn.
(Xem: 13291)
Hè đến xuân cài bên sắc nắng Gió vui câu hát niệm vô thường Hoa thoảng vị thiền màu khói bạc...
(Xem: 14527)
Có những kẻ trọn đời - góc khuất Dâng hiến trái tim hồng, với nghĩa vụ vô danh Họ quên mất mùa Xuân...
(Xem: 12252)
Đầy vơi con nước kinh thành Mù sương vẽ mãi bức tranh cội nguồn Hoàng cung dõi ánh trăng sương...
(Xem: 14567)
Đất ơi, ngươi xinh đẹp biết bao, và siêu phàm biết mấy! Hoàn hảo biết bao khi ngươi vâng lời ánh sáng...
(Xem: 13547)
Cung đàn reo thánh thót, Từng nhịp khúc buông lơi... Tình tang... Theo nốt nhạc
(Xem: 14639)
Một ngày rồi ta, trả Hơi về Gió Một ngày rồi ta, trả Thân về Đất Một ngày rồi ta, trả từng hạt Nước...
(Xem: 13694)
Em và Tôi như là hai hạt bụi, Trôi lạc loài qua bao kiếp khổ đau Nay có phải từ muôn trùng duyên nghiệp...
(Xem: 13272)
Trăm năm mặc chuyện có, không; trên đầu chữ Phật trong lòng chữ tâm; Gương huyền chiếu giữa tòng lâm...
(Xem: 13756)
Ai đem nước đổ ra sông Để cho con nước bềnh bồng trôi đi Nước kia có tội tình gì Đừng buôn đừng bán đừng vì lợi danh
(Xem: 12409)
Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Mẹ Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Cha Nhớ thương cửa cửa nhà nhà
(Xem: 12620)
Cầm kỳ thi họa thú Bát nhã diệu hành thâm Cuộc lữ hành hát hỏi tri âm Đâu chốn cõi truy tầm duyên nợ
(Xem: 12947)
Trông trời trông đất trông mây Con trông thấy Phật vun đầy hồng ân Non cao biển rộng xa gần...
(Xem: 17433)
Tạ ơn Tam Bảo chở che Ác ngăn việc trước, lành dè việc sau Trải bao ngày tháng cơ cầu Vững tâm, chánh niệm phủi lau bụi trần
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant