Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 49

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 13222)
Tuyển tập 49


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 49

(Từ bài số 481 đến số 490)

thnhattan@yahoo.com.au

 

Nước mắt nào ? 481

Bảo vệ hành tinh xanh ! 482

Tử sinh, hai nhịp vơi đầy ! 483

Đi là đến, đường về luôn bỏ ngõ ! 484

Người về, tôi đi ! 485

Mỗi kiếp, mở một đường đi mới ! 486

Người sung sướng chắc gì hơn ta được 487

Cõi mộng cuộc đời 488

Ai giúp ngươi cho được ! 489

Vui lên đi ! 490

 

Nước mắt nào ?

  Tháng 9 * 2005

 

Nước mắt nào, nhỏ xuống vũng lầy nhân thế

Bãi đau thương, còn tranh chấp, dập vùi

Bãi nhiễu nhương, còn hỗn tạp buồn vui

Cả trăm năm, một kiếp người, chưa đủ

 

Nước mắt nào, nhỏ xuống vũng lầy sinh tử

Những tai ương, mang cái chết lạnh lùng

Sống khác nhau mà lại phải chết chung

Mạng con người vùi thây như cỏ rác

 

Nước mắt nào, nhỏ xuống vũng lầy chua chác

Người với người xử sự tựa như men

Chữ đức nhân đã mờ mịt trước đèn

Chữ quân tử rải lên thềm băng giá

 

Nước mắt nào, nhỏ xuống vũng lầy lệ đá

Bay nhạt nhòa, cát bụi cũng tiêu sơ

Sống giữa đời mà cứ ngỡ như mơ

Niềm chân thực chôn trước thềm hư huyễn

 

Nước mắt nào, nhỏ xuống vũng lầy phù phiếm

Trông lều bều như bèo giạt mây trôi

Sóng nhấp nhô thêm nay lở mai bồi

Vùi xơ xác tàn khô không tư lự

 

Nước mắt nào, còn rưng rưng tình tự

Hết thương đau cho miệng mỉm môi cười

Mang tin yêu thắp sáng mọi con người

Cùng xây dựng cõi trần gian tươi đẹp !

 

*****

 

Bảo vệ hành tinh xanh !

  Tháng 9 - 2005

 

Trái đất, không còn là một hành tinh xanh,

Ươm mơ sự sống

Hết nhân tai thì lại đến thiên tai

Dưới đất, trên không, thủy lục, nối dài

Không chấn động nơi nầy, thì rung rinh nơi nọ

 

Nơi nầy hạn hán, nơi kia bão tố

Nơi nầy chết khô, nơi nọ chết chìm

Nơi nầy hết hồn, nơi nọ đứng tim

Khủng bố, chiến tranh, động đất , cuồng phong, hỏa hoạn

 

Ghe, thuyền chìm, số ít người hốt hoảng

Phà, tàu nghiêng, con số lớn, thất kinh

Nạn phi cơ, cùng kéo xuống âm linh

Nạn xe lửa, cùng mò trong sắt vụn

 

Thời tiết đổ, bốn mùa thay lá rụng

Nhật nguyệt xoay, hai lằn mức đêm ngày

Mạng con người, trong khoảnh khắc phút giây

Sống và chết, không kịp chia tích tắc

 

Có khi chết, một cái ào, tím ngắt

Có khi chết, một cái ào, im re

Có khi chết, một cái ào, nín khe

Thật mơ hồ, trông còn hơn mộng mị

 

Chết thật tình, mà nghe sao vô lý

Chết lạnh lùng, chết thật quá tự nhiên

Mới đó, mà trôi về một cõi lãng quên

Mới đó, mà lung linh mờ cát bụi

 

Núi, không còn vững vàng non núi

Sông, không còn êm ả dòng sông

Biển, không còn lăn tăn sóng vỗ bềnh bồng

Đất, không còn liền, rung rinh chấn động

 

Còn gì không, ươm mơ tràn nhựa sống

Còn gì không, bảo vệ hành tinh xanh

Đừng nhẫn tâm đánh đổ những tròng trành

Chết vạn vậtđau lòng nhân loại !!! 

 

*****

 

Tử sinh, hai nhịp vơi đầy

  Tháng 9 - 2005

 

Trong tích tắc, biết bao nhiêu sự chết

Chứ đâu cần một đêm với một ngày

Chứ đâu cần một tháng với một năm

Chỉ nói riêng loài người, chứ chưa nói loài khác

 

Sự sống chết như trùng trùng hòa nhạc

Bản trường thiên trên vạn nẻo vô thường

Bản u hoài trên muôn hướng thê lương

Sống và chết, gảy cung đàn bất tận

 

Mỗi cá thể, tùy theo duyên, cơ, phận

Kiếp trăm năm dù nay thiếu mai thừa

Tử thần im, cõi sống còn dây dưa

Tử thần gọi, một đi không trở lại

 

Người đang chết, đột nhiên, không kịp ngoáy

Người đang sống, sờ sững trong phút giây

Rồi phớt qua, như gió thoảng mây bay

Lại tiếp tục hành trình reo nhân thế

 

Nhịp sống chết vẫn dửng dưng ngạo nghễ

Gõ vi vu từng âm điệu du dương

tâm can và nát ruột tình thương

Hai âm điệu tử sinh rung rung mãi

 

Sâu thăm thẳm cho tận cùng khổ ải

Cao vô ngần cho thấu đến chân mây

Tử sinh hai nhịp vơi đầy

Cung đàn sống chết, còn đây vô thường !

 

*****

 

Đi là đến, đường về bỏ ngõ !

 Tháng 9 - 2005

 

Mấy mươi năm tôi đã đi

Khi nhìn lại chẳng được gì

Cả cuộc đời, chỉ là con số không trống rỗng

 

Trước mặt, một khung trời lồng lộng

Sau lưng, một dĩ vãng lùi xa

Quảng đường đi dù cây cỏ lá hoa

Vẫn trả lại bóng rêu mờ cát bụi

 

Ngày tôi đi, rừng hoang reo gió núi

Ngày tôi về, triều sóng vỗ đại dương

Cõi trần gian, trả lại bến thê lương

Cõi nhân gian, trả lại bờ vắng lặng

 

Thấm hơi muối, nên vương mùi biển mặn

Thấm gió rừng, nên vướng vị sương pha

Mấy mươi năm dong ruổi cõi ta bà

Càng thẩm thấu cuộc đời nơi quán trọ

 

Nói rằng có, thì có gì để có

Nói rằng không, thì vốn sẵn đã không

Thuyền phiêu du đưa đẩy biển bềnh bồng

Nơi tôi đến, chỉ là người lữ khách

 

Chiều nghiêng bóng, hoàng hôn về tĩnh mặc

Thức đêm dài, tỉnh mộng đếm canh thâu

Đưa bàn tay gom góp những sắc màu

Rơi lả chả, rớt xuống thềm băng giá

 

Cát bụi bay, lay động hồn sỏi đá

Gió la đà lành lạnh cửa tâm tư

Nên tôi đi, đi nữa vẫn còn dư

Đi là đến, đường về luôn bỏ ngõ ! 

 

*****

 

Người về, tôi đi !

  Tháng 9 - 2005

 

Người về trên đỉnh Linh Sơn

Tôi đi trên mỏm chờn vờn núi non

 Người về vết cũ lối mòn

Tôi đi trên nẻo chưa con đường nào

 Người về bỏ ngõ hư hao

Tôi đi đón nhận rạt rào tình quê

 Người về tựa vách Tào Khê

Tôi đi hố thẳm vỗ về thâm sâu

 Người về một cõi nhiệm mầu

Tôi đi muôn cõi dù đâu chẳng cần

 Người về tịch ảnh tánh chân

Tôi đi vá đắp phong trần muôn phương

 Người về vui với chơn thường

Tôi đi vui với ngân sương đêm dài

 Người về ngủ chốn thiên thai

Tôi đi đánh động phương đài giá băng

 Người về núp bóng vĩnh hằng

Tôi đi khêu ngọn hải đăng giữa trời

 Người về, xa lánh cuộc đời

Tôi đi muôn kiếp không nơi nào chừa

 Người về tột đỉnh thượng thừa

Tôi đi vô đẳng chưa vừa đường đi

Song hành rồi cũng như ri

Vô hành rồi cũng thế ni độc hành

 Vẽ chơi hai lối vòng quanh

Vòng tròn búng sẵn loanh hoanh tròn tròn

 Cho hay, hư huyễn nào hơn !!!

 

*****

 

Mỗi kiếp, mở một đường đi mới !

  Tháng 9 – 2005

 

Tám mươi năm, rồi Người cũng ra đi

Ba ba năm, rồi Người cũng từ ly

Nói cho lắm, rồi giữa đường bỏ ngõ

 

Tôi cứ đi dù khi mờ khi tỏ

Nếu không trăng thì có những vì sao

Nên tôi đi muôn kiếp, chết chi nào

Nẻo sinh tử mở toang, ai đóng cửa

 

Người tịch chơn, rồi ngồi yên, cũng rứa

Người vĩnh hằng, rồi tĩnh lặng, cũng thôi

Còn tôi đi cho nát cõi luân hồi

Dẫm cho mòn đường vào ra sinh tử

 

Nếu Người thấy, bảo tôi đi chi dữ

Tôi không thấy, nên đi mãi chẳng sao

Đem càn khôn hứng trên rổ hư hao

Hốt rỗng không, đổ xuống thềm huyễn ảo

 

Mỗi tấm thân như một lần vá áo

Mỗi sắc hình như một áng phù vân

Tôi cứ đi chẳng hẹn lữa hẹn lần

Dù sáu nẻo bốn đường đâu có thiệt

 

Tôi đến với những tận cùng thống thiết

Tôi chia với những tận đáy thương đau

Dù biển dâu có thăm thẳm một màu

Tôi vạch nét để lột trần tang hải

 

Không qua đèo làm sao nhìn quan ải

Không băng rừng làm sao biết sơn khê

Có cần chi quay gót nẻo đi về

Tôi cứ tới, chỗ nào không có lối

 

Người ngồi lâu có mỏi

Cùng bước với tôi chơi

Tôi cứ đi, chưa hết một cuộc đời

Vì mỗi kiếp mở một đường đi mới !

 

*****

Người sung sướng chắc gì hơn ta được !

  Tháng 9 – 2005

 

Đừng trách chi, cuộc đời là thế đó

Nếu thanh cao, còn gì nghĩa cuộc đời

Phải nổi trôi, cho thấm những đầy vơi

Phải phong trần, cho đượm mùi gió bụi

 

Đừng trách chi, một kiếp người ngắn ngủi

Nếu bình yên, không uổng lắm hay sao

Không biển khơi, làm sao biết ba đào

Không hầm hố, cần chi đường bằng phẳng

 

Đừng trách chi, cuộc đời sao cay đắng

Nếu không mùi, có vô vị lắm không

Ta phải đón cái buốt của mùa đông

Ta phải nhận cái nồng trong nắng hạ

 

Đừng trách chi, tình người sao kỳ lạ

Một bức tranh phải đủ sắc đủ màu

Đã làm người phải thấm nghĩa thương đau

Mới hiểu được cõi trần gian lao khổ

 

Trăng vẫn đẹp, dù trăng ngà mấy độ

Hoa vẫn tươi, dù từ đá đơm bông

Ta nhận chân tất cả có hơn không

Người sung sướng chắc gì hơn ta được !

 

*****

 

Cõi mộng cuộc đời

  Tháng 9 - 2005

 

Lặng yên, nhìn lại cuộc đời

Hoàng hôn nghiêng bóng chơi vơi giữa dòng

 Cội già ra vẻ thong dong

Mà sao ẩn nét bên song u hoài

 Xa mờ vén bức mành soi

Mai kia rồi sẽ lẻ loi một mình

 Diễm huyền mở cửa lung linh

Bờ đê hớt hãi bờ kinh rợn hồn

 Ráng chiều kéo chậm hoàng hôn

Mà sao con đẩy dập dồn đưa mau

 Chân mây mặt nước rầu rầu

Điểm canh gõ nhịp canh thâu đã về

 Dù cho như một cơn mê

Nhưng khi giã biệt ê chề làm sao

 Lỡ đi, biết đến nơi nào

Còn thua những giấc chiêm bao chập chờn

 Chiêm bao còn mộng bao lơn

Cõi về lạnh ngắt trống trơn cõi về

 Xuân xanh còn kéo lê thê

Lá vàng rung rẩy đã kề sát bên

 Bàng hoàng, xin gởi lãng quên

Mà sao cứ nhớ, đêm đêm giật mình

 Trơ vơ, chiếc bóng soi hình

Ai ai cũng thế, thì mình thế thôi

 Mới hay cõi mộng cuộc đời !

 

*****

 

Ai giúp ngươi cho được ?

  Tháng 9 – 2005

 

Ai bảo ngươi chui ra

Trên thế giới ta bà

Để rồi than đau khổ

 

Ai bảo ngươi chúi cổ

Vào thời đại nhiểu nhương

Để rồi than ly loạn

 

Ai bảo ngươi tính toán

Giữa bãi biển nương dâu

Để rồi kêu tang hải

 

Ai bảo ngươi qua ải

Của ngưỡng cửa diêm phù

Lại than đời trần thế

 

Ai bảo ngươi vào bể

Giữa sóng vỗ muôn trùng

Rồi trông bờ thăm thẳm

 

Ai bảo ngươi chìm đắm

Trong thế thái nhân tình

Rồi hận đời đen bạc

 

Ai bảo ngươi lưu lạc

Không biết nẻo quay về

Tìm đâu ra nguồn cội

 

Trong sáng và tăm tối

Cũng tại chính ngươi thôi

Đừng trách cứ lôi thôi

Ai giúp ngươi cho được ? 

 

*****

 

Vui lên đi !

 Tháng 9 – 2005

 

Vui lên đi, cuộc đời sẽ đổi mới

Mỉm môi cười chớm nở vạn tin yêu

Những mầm non vươn nụ cuối tiêu điều

Dòng nhựa sống len qua bờ khô héo

 

Vui lên đi, cuộc đời sẽ có nẻo

Khúc quanh co sẽ có lối mở ra

Khi đã cùng trong tận điểm trầm kha

Ép chân tường vượt mình băng bức phá

 

Vui lên đi, cuộc đời sẽ khác lạ

Nụ tầm xuân ươm hạt hạ, thu, đông

Nét xinh tươi từ sỏi đá đơm bông

Giữa hoang dại tựu thành hoa mới quí

 

Vui lên đi, cuộc đời sẽ ý vị

Những tinh khôi xô đẩy mọi chán chường

Mở mắt nhìn để còn thấy yêu thương

Sống hướng thượng giữa biển trần phù thế

 

Vui lên đi, sông dài ra cửa bể

Lướt thuyền đời reo sóng vỗ đại dương

Trong mênh mông, đâu có chỗ cùng đường

Trời đất rộng, thu mình chi ngõ hẹp

 

Vui lên đi, mỗi niềm vui ý đẹp

Một ngày qua, một ngày lại, mới tinh

Cuối từng đêm sẵn hiện ánh bình minh 

Nếu biết sống, cuộc đời luôn tươi đẹp !

 

*****

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 21674)
Có một ngày nào đó, Nhớ nhà không nói ra, Bấm đốt tay, ừ nhỉ, Xuân này nữa là ba... Thích Hạnh Tuệ
(Xem: 13350)
Bỗng chợt thấy già nua nào có tuổi, Chẳng buồn lo, hân hoan lòng tràn ngập. Ngày tháng trôi, ra đi từng bước nhỏ
(Xem: 27545)
Nhâm Thìn năm mới ước mơ Xin dùng tâm khảm họa thơ tặng đời Cầu cho thế giới, muôn loài Sống trong hạnh phúc, vui say hòa bình
(Xem: 11580)
này cô, cô ni nhỏ xin giữ thật vắng lặng từng bước cô đi thật dịu dàng hãy lắng nghe từng góc chùa tiếng gió xao xác của rừng thiền năm xưa
(Xem: 11567)
Viết, để khen tặng người trong cuộc đã vì tình thương, sự sống, vượt qua mọi lằn mức của khổ đau, chịu đựng và thân phận - TNT Mặc Giang
(Xem: 21713)
Xuân pháo đỏ cúc vàng bánh tét Con thơ cười giữa tiếng trống lân Khói nghi ngút giữa nhan và pháo Chan hòa trong nắng ấm tình xuân
(Xem: 10697)
Nửa mùa tóc trắng bơ vơ, Mắt xanh mòn mỏi chợt mơ vô thường... Nguyên Siêu
(Xem: 12019)
Ra đi khắp bốn phương trời Tìm ai mỏi gót muôn đời còn xa Ta về gặp lại tình ta Dấu chân viễn mộng chỉ là phù vân.
(Xem: 11187)
Giác Hoàng Phổ Chiếu - Nén hương tưởng niệm Giác Linh Cố HT Thích Thanh Đạm - Thích Minh Tuệ
(Xem: 19615)
Những truyện cổ Phật Giáo tuy giản dị nhưng rất thâm thúy, thường hàm chứa đầy đủ và sâu sắc về đạo đức, giáo dục, luân lý và triết học.
(Xem: 36665)
Xin chắp tay hoa mỉm miệng cười Hoa Ưu Đàm Bát nở xinh tươi Xanh vàng đỏ trắng sen thơm ngát Phiền não, Bồ đề, một niệm thôi
(Xem: 16875)
Đất lành còn đó dư hương Xuân thu đông hạ hằng vương vấn lòng Ngày về mòn mỏi ngóng trông Nào ai hiểu được thuyền không nước buồn
(Xem: 12878)
Ta lên núi, học làm Tiên nhẫn nhục, mặc thói đời nhân ngã với thị, phi! Mây có hẹn, mà quên về cũng được
(Xem: 10577)
đêm như cất tiếng âm hao, tiếng tan vô thức, tiếng vào hư không. dẫu bao nương nhẹ cánh hồng...
(Xem: 12193)
Kinh ví như tấm gương Soi gương thấy tâm mình Nếu đọc nhưng chưa thấy: Thiếu công phu tham thiền
(Xem: 12768)
Áo bồng bềnh đời du tăng khất sĩ Mắt bình yên nhìn thế sự phù vân Trao thức giả lời ngọc vàng minh triết Tặng hiền nhân niềm cảm hứng nhân văn
(Xem: 10959)
Sáng nay em không là một mình Và em chưa bao giờ chật hẹp. Trên em có trời Dưới em có đất
(Xem: 10459)
Phụng sự chúng sanh cúng dường mười phương chư Phật Nào đâu dị biệt Nam tông, Bắc tông...
(Xem: 9778)
Hôm nay niềm nhớ dâng về Huế Em viết bài thơ gửi mến thương Nét bút theo lòng mơ dáng chị Dịu hiền như mặt nước sông Hương
(Xem: 10593)
Dốc lên lưng chừng Thiền viện Từng dòng phồn tạp áo hoa Vô thanh hòa ngàn âm giọng Trực Tâm ngưỡng A Di Đà
(Xem: 19414)
Mẹ già tần tảo tháng ngày Giành con tấm áo kịp tày lứa đôi Hiên ngoài rả rích giọt rơi
(Xem: 10158)
Về quê giỗ mẹ Thừa Thiên giữa ngày áp thấp triền miên mưa. Và, lay phay mùi gió thanh trà...
(Xem: 15549)
Ôi Tình Mẹ dạt dào như biển lớn, Khi con đau Mẹ thức suốt năm canh, Từ sinh ra cho đến tuổi trưởng thành...
(Xem: 18367)
Con đành xa Mẹ từ lâu Đến nay mấy bận bạt màu xiêm y Thời gian còn lại những gì?! Còn hình bóng Mẹ khắc ghi trong lòng.
(Xem: 9898)
Tiếng kinh, trong như giọt nước mắt Rơi trên một chiều sẫm nắng Trên những tàn sala xanh biếc
(Xem: 8872)
Nhớ xưa theo Mẹ đến trường Cây bông lan dại bên đường lả lơi Mùa xuân dừng lại mỉm cười Xanh xanh tha thướt ngang trời bóng mây
(Xem: 9787)
Anh may mắn được về thăm xứ Huế tôi vẫn lênh đênh cách trở muôn trùng lòng thương Huế tháng năm còn đọng mãi...
(Xem: 9083)
Mưa tạnh đầu non lá rung sương Lửa trại còn un khói hoang đường Vằng vặc đêm dài trăng mười sáu...
(Xem: 12354)
Làn tóc rối trải dài trên thềm vắng Trăng có về, ngây ngất bức thảm hoang Người lữ hành trên đường đời cô quạnh...
(Xem: 13081)
Nào là hoa bưởi hoa chanh, Nào câu quan họ mái đình cây đa, Xin đừng bắt chước câu ca, Đi về dối mẹ để mà yêu nhau... Xuân Quỳnh
(Xem: 12623)
Từ khi lộ ánh trăng thiền Tri ân sâu nặng cơ duyên cuộc đời Vô ngôn sáng giữa muôn lời Dấn thân thế sự, chẳng rời Tánh Không.
(Xem: 12180)
Yêu Tổ Quốc, xin khấu đầu Tiên Tổ Gia hộ cho non nước mãi trường tồn Việt Nam này toàn vẹn khắp núi sông...
(Xem: 11503)
Vũ trụ càn khôn đã định ban Giang sơn gấm vóc ở Phương Nam Muôn đời hiện hữu cùng trời đất Son sắt tinh hoa kết sử vàng
(Xem: 14128)
Em đi, chàng theo sau. Em không dám đi mau, Ngại chàng chê hấp tấp, Số gian nan không giầu.
(Xem: 14085)
Lên miền Cực Lạc hội đồng, Mọi người khi ấy đều trông rành rành. Cho hay lành lại gặp lành, Nam mô Di Phật tu hành thì hơn.
(Xem: 12071)
Chữ tình nghĩa trời cao, đất rộng, Nỗi đoạn trường còn sống còn đau. Mấy lời tâm sự trước sau, Đôi vầng nhật nguyệt trên đầu chứng cho.
(Xem: 12405)
Khi lòng an định, Xuân về xanh non, Tâm thiền tỉnh thức, Buông nhịp sống mòn.
(Xem: 13333)
Hè đến xuân cài bên sắc nắng Gió vui câu hát niệm vô thường Hoa thoảng vị thiền màu khói bạc...
(Xem: 14553)
Có những kẻ trọn đời - góc khuất Dâng hiến trái tim hồng, với nghĩa vụ vô danh Họ quên mất mùa Xuân...
(Xem: 12276)
Đầy vơi con nước kinh thành Mù sương vẽ mãi bức tranh cội nguồn Hoàng cung dõi ánh trăng sương...
(Xem: 14603)
Đất ơi, ngươi xinh đẹp biết bao, và siêu phàm biết mấy! Hoàn hảo biết bao khi ngươi vâng lời ánh sáng...
(Xem: 13585)
Cung đàn reo thánh thót, Từng nhịp khúc buông lơi... Tình tang... Theo nốt nhạc
(Xem: 14670)
Một ngày rồi ta, trả Hơi về Gió Một ngày rồi ta, trả Thân về Đất Một ngày rồi ta, trả từng hạt Nước...
(Xem: 13740)
Em và Tôi như là hai hạt bụi, Trôi lạc loài qua bao kiếp khổ đau Nay có phải từ muôn trùng duyên nghiệp...
(Xem: 13312)
Trăm năm mặc chuyện có, không; trên đầu chữ Phật trong lòng chữ tâm; Gương huyền chiếu giữa tòng lâm...
(Xem: 13782)
Ai đem nước đổ ra sông Để cho con nước bềnh bồng trôi đi Nước kia có tội tình gì Đừng buôn đừng bán đừng vì lợi danh
(Xem: 12433)
Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Mẹ Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Cha Nhớ thương cửa cửa nhà nhà
(Xem: 12650)
Cầm kỳ thi họa thú Bát nhã diệu hành thâm Cuộc lữ hành hát hỏi tri âm Đâu chốn cõi truy tầm duyên nợ
(Xem: 12975)
Trông trời trông đất trông mây Con trông thấy Phật vun đầy hồng ân Non cao biển rộng xa gần...
(Xem: 17465)
Tạ ơn Tam Bảo chở che Ác ngăn việc trước, lành dè việc sau Trải bao ngày tháng cơ cầu Vững tâm, chánh niệm phủi lau bụi trần
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant