Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 53

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 13076)
Tuyển tập 53


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - 53

(Từ bài số 521 đến số 530)

 

 An bình ơi, ngươi trốn mất ở đâu ! 521

Những phương trời cao rộng 522

Giải mở khối đầu, đè chi gai góc ! 523

Nở mặt, nở mũi ơi ! 524

Tiếng chuông vang vọng ngân dài 525

Xưa nay, cái thế cuộc đời 526

Ta sẽ lên ngôi ! 527

Xuân ơi, em đâu đó ! 528

Nụ cười điểm hoa 529

Mê-Giác đây rồi ! 530

 

An bình ơi, ngươi trốn mất ở đâu !

 Tháng 11-2005

 

Con người, thường hay thích bày trò tranh đấu

Con người, thường hay thích giỡn mặt đấu tranh

Nên đầu óc không ca ngợi những nét đan thanh

trọng vọng vẽ tô nhiều màu đen xám

 

Leo dốc đồi, làm sao không ghềnh ráng

Bám cong queo, làm sao khỏi quanh co

Đã hơn thua, làm sao hết đôi co

Luôn tranh chấp, an bình sao ló mặt

 

Đường cao rộng, lại đi về ngõ tắt

Lối thênh thang lại cắt xẻ dọc ngang

Cùng phun ra những chất độc hung tàn

Thì tình người làm sao không điêu đứng

 

Bãi sa mạc, thời gian dày khô cứng

Bãi sình lầy, năm tháng nhuộm hôi tanh

Cỏ không còn cất đầu lên ngọn tươi xanh

Cây nhũn tàn làm sao thơm hoa lá

 

Bỡi trần gian, nên gian trần tơi tả

Bỡi phù sinh, nên phù thế tương tàn

Bỡi xám xịt, nên xịt xám tan hoang

Làm loang lở mảnh hành tinh rách nát

 

Đêm về, sao mờ nhòa nhạt

Ngày lên, nổ đóm ánh dương

Bao nhiêu năm, còn ê ẩm bụi đường

Hơn thua nữa, hay ngừng tay đánh động

 

Hỡi những trò chơi phiêu bồng thổi mộng

An bình ơi, ngươi trốn mất ở đâu !!!

 

**** 521 ****

 

Những phương trời cao rộng

 Tháng 11-2005

 

Rác rưới, cuốn lăn theo gió lều bều

Bèo bọt, cuốn trôi theo nước lêu bêu

Một nhúm nhỏ nhoi, làm sao ngăn thác lũ

 

Cánh chim bằng, vờn bay cùng mây trời vần vũ

Cánh chim hồng, vờn lượn cùng bát ngát trăng sao

Lướt sóng băng băng, đánh vút cây sào

Sông biển trùng trùng, không đâu ngằn mé

 

Cành trúc đào, vẽ chi hình chim sẻ

Đường thênh thang, vướng chi chút cỏ hoang

Bụi phấn nào làm hoen ố vết son

Bốn mùa chuyển mới thanh cao tùng bách

 

Có nghĩa gì, đứng trên bờ lau lách

Có nghĩa gì, bám sương khói mong manh

Sao không nhìn giữa mây trắng trời xanh

Mà bi lụy chốn đầm lầy nước đọng

 

Hổ gầm vang, thét núi rừng lồng lộng

Cá kình lao, còn nát mặt biển khơi 

Nào sá chi màu cát bụi cuộc đời

Nhũn sao được tinh anh không nhiễm thể

 

Hỡi bào ảnh, phết sơn tranh phù thế

Hỡi con quay, xoáy trục cảnh phiêu bồng

Tỉnh hồn mê trong ngõ tối lông bông

bước tới những phương trời cao rộng.

 

**** 522 *****

 

Giải mở khối đầu, đè chi gai góc !

 Tháng 11-2005

 

Hãy nhốt thử tâm tư vào hang tối

Hãy nhốt thử tâm hồn dưới vực sâu

Hãy đóng khung, đè một khối lên đầu

Rồi cho biết, khả thi hay bất khả

 

Không nắm bắt mà vo tròn mới lạ

Vốn vô hình mà cột chặt sao xong

Nhưng nhân gian thích trói buột vào tròng

Và bó rọ cứng đơ như gỗ đá

 

Chim tự bay, dù cửa lồng bịt khóa

Cá tự bơi, dù tù túng ao hồ

Tâm vô cùng, đừng có khép hư vô

Ý vô tận, đừng có khoanh lằn mức

 

Ở đời, xảy ra đủ thứ chuyện, là bỡi

Nhứt cử nhứt động, đôi co chấp nhứt

Nhứt ứng nhứt xử, câu lụy hỏi tra

Thì làm sao, không nghiệt ngã ta bà

Và làm sao, sống an lành cho được

 

Bỡi trần thế, ngửa nghiêng dòng uế trược

Bỡi nhân tình, lặn hụp bến sông mê

Bỡi tự thân, vùi trong mộng gối kê

Nên nhào lộn đảo điên, sao tránh khỏi

 

Trong ô kín lại còn quay tăm tối

Nên đối đầu, tắt nghẽn, thở không ra

Rồi tiếc than, oán trách, lẫn kêu ca

Và trút đổ cuộc đời sao đau khổ

 

Thì ra bao duyên cớ

Xuất phát bỡi từ đâu

Phải giải mở khối đầu

Đừng đè chi gai góc !!!

 

***** 523 ****

 

Nở mặt, nở mũi ơi !

 Tháng 11-2005

 

Mũi mà nở, phình ra, coi chướng lắm

Mặt mà phồng, phúng phính, ngộ nghĩnh không

Rồi có khi bí sị, như cảnh chợ chiều đông

Mới khen chê, đã trở thành thế ấy

 

Lợi danh, là một bãi phù du lầy lội

Cuộc đời, là một bãi nhiễm thể phù sinh

Trôi bồng bềnh những cặn bã nhục vinh

Và bầm dập những rong rêu thành bại

 

Cái chân thật biến giữa ngàn quan ải

Cái giả danh, lại phóng bổng trời xanh

Thổi cho to chiếc bong bóng mong manh

Rồi lo sợ bọt bèo sao tan vỡ

 

Cái thiện mỹ, chận, rào, ngay ngoài ngõ

Cái tạp ô, lại mời gọi vô nhà

Thật oái oăm căn bịnh chướng trầm kha

Đến khi chết, vẫn còn đeo xuống hố

 

Rừng thăm thẳm, nên rừng nghiêng bóng núi

Dốc đèo heo, nên dốc đá cheo leo

Gió vi vu, nên gió cuốn đưa vèo

Biển mù khơi, nên trùng dương sóng vỗ

 

Bỡi lặn hụp bã phù du khốn khổ

Ê ẩm rồi, người ngợm của tôi ơi !

 

***** 524 *****

 

Tiếng chuông vang vọng ngân dài

 Tháng 11-2005

 

 Tiếng chuông vang vọng ngân dài

Nào ai mê ngủ, nào ai tỉnh hồn

 Nắng chiều, ngả bóng hoàng hôn

Lại đêm mờ mịt sóng cồn đẩy đưa

 Ước mong, theo ngọn gió lùa

Ngóng trông, theo lá bốn mùa rụng rơi

 Canh tàn treo đỉnh chơi vơi

Trăng khuya vàng vọt, rã rời ngàn sao

 Cuồng phong vùi dập ba đào

Cuồng si phẫn nộ, phóng lao tuyệt tình

 Đọa đày cho rã nhục vinh

Dày vò cho nát nhân tình trần ai

 Thử xem, son sắt có phai

Thử xem, khí tiết kéo dài tới đâu

 Nổi chìm cho thấm biển dâu

Xát xây cho thấm sắc màu tang thương

 Tinh anh, còn có đường đường

Kim ngân, còn có lo lường vàng thau

 Đôi co cho biết thuẫn mâu

Nhục nhằn cho biết vũng sâu tư nghì

 Lỡ lầm chỉ có một ly

Băng đi vạn dặm dễ gì thõng buông

 Ngân vang, đánh thức tiếng chuông

Tiếng chuông đồng vọng, tỉnh hồn cùng ai

 Giật mình, gối mộng thiên thai

Bừng trong giấc ngủ mê dài đã lâu

 Rụng rơi một cõi tinh sầu !

 

***** 525 *****

 

Xưa nay, cái thế cuộc đời !

 Tháng 11-2005

 

Lỡ bước phong trần chưa dứt sạch

Trăm năm gai góc vẫn phiêu lưu

Cuốn trôi lăn hun hút mịt mù

Thẹn mặt tang bồng chưa phỉ chí

 

Đầu phóng mãi muôn nẻo về của ý

Sức lực mòn, suy kiệt muốn buông lơi

Nói cho to, nhưng ngán ngẫm lắm rồi

Khi đóng cửa, thu mình căn gác nhỏ

 

Thử gõ cửa, anh hùng là thế đó

Thử gõ cửa, trượng phu chúm chím cười

Chỉ mỉm cười, nhưng rất thật con người

Anh hùng khựng, đành buông tay gát kiếm

 

Rừng sách vở, là một rừng câu chuyện

Rừng cổ kim, là một đống tàn khô

Nói với ta, thở một tiếng ô hô

Nói với người, dương dương, đâu có được

 

Lại cũng phủ bằng tấm mành phương chước

Lại cũng bao bằng mảnh lưới phương phi

Nhưng thực chất, vốn biết chẳng được gì

Khi đối diện chính mình, ngươi quá lắm

 

Anh hùng tận, khi anh hùng đã thấm

Trượng phu cười, đừng quá quắt người ơi

Xưa nay, cái thế cuộc đời !!!

 

***** 526 *****

 

Ta sẽ lên ngôi !

 Tháng 11-2005

 

Ta đã thấy,

Những cụ già mà còn sa nước mắt

Bởi phong trần thấm thía những niềm đau

Bởi cỗi cằn dằn vặt nát khối đầu

cay đắng ngập tràn không chỗ chứa

 

Ta có nghe,

An lão rồi, đừng nghĩ suy chi nữa

Hãy quẳng đi, đừng níu vói chi nhiều

Nhưng người già, là một trời đơn độc, cô liêu

Muốn than thở, mà làm sao lên tiếng

 

Sức đã gởi theo con đò vĩ tuyến

Lực tiêu ma theo ánh hỏa châu rơi

Buông không được, nên hụt hẫng chơi vơi

Trơ gốc rễ, nên tàn khô độc thọ

 

Bỡi khối óc, vẫn còn đầy nỗi nhớ

Bỡi tâm tư, chưa cuối nẻo trời quên

Nên nhìn trời, nhìn đất, gởi chênh vênh

Càng thẩm thấu quãng đường dài gai góc

 

Mắt cằn sâu, như rừng chùi đỉnh dốc

Lòng tịch băng, như sông hút biển khơi

Ôm hai tay, ê ẩm một cuộc đời

Chân bó gối, run run đi hết nổi

 

Thấy thương thương, viết đôi hàng nhắn gởi

Để một mai, ta cũng sẽ lên ngôi

Và ngồi kia, từ một góc khung trời

Đường đi đến, hướng về muôn vạn nẻo !

 

***** 527 *****

 

Xuân ơi, em đâu đó !

 

Xuân đang đến cho muôn hoa thêm sắc

Xuân đang về cho muôn nhụy thơm hương

Xuân đang đi cho hương sắc vương vương

Lòng xuân rộng cho tình xuân sâu nặng

 

Nụ xuân tươi lá hoa cười trong nắng

Nụ xuân nồng hoa lá động rung cây

Hương xuân bay theo gió gởi trời mây

Thềm xuân mở đượm xuân tình nhân thế

 

Xuân đang đến đón xuân trong nỗi nhớ

Xuân đang về đón xuân trong niềm mong

Mỗi mùa xuân hoa ướm nhụy đơm bông

Người nhân gian cái già đơm thêm tuổi

 

Xuân là cung bậc bốn mùa thay đổi

Nên xuân đi xuân đến vẫn còn xuân

Nhưng người đi người đến thoáng bâng khuâng

Nhất Chi Mai, em có còn đâu đó ???

 

******528*****

 

Nụ Cười Điểm Hoa

 

Xuân đi hoa lá rụng rơi

Xuân về hoa lá mỉm cười lá hoa

Xuân mơ êm ấm chan hòa

Xuân mộng hương sắc nhẹ xoa nhân tình

Xuân về ánh ngọc lung linh

Xuân đi mai đứng đầu đình trổ bông

Xuân tàn sắc có phai không

Xuân tan hương hỡi nhẹ lồng gió bay

Tình xuân nán đợi đêm ngày

Nụ xuân còn đó hây hây ửng hồng

Tầm xuân qua những đêm đông

Đón xuân đeo đá trổ bông xuân về

Xuân không lỗi hẹn ước thề

Xuân đi ươm sắc xuân về ươm hương

Xuân về vướng nhụy tơ vương

Xuân đi rơi rụng sắc hương phai tàn

Nhưng xuân còn mãi nhân gian

Nụ xuân còn đó, bên đàng trổ bông

Xuân đi xuân có xuân không

Xuân về xuân có chờ mong ai người

Không xuân khép mở đẹp tươi

Có xuân chúm chím nụ cười điểm hoa.

 

****529*****

 

Mê-Giác đây rồi !

 Tháng 01-2006

 

 Hai bên núi đá lưng đồi

Người đâu lại đến tô bồi tâm hương

 Bỗng trầm vang vọng pháp vương

Cùng nhau dìu dắt trên đường về xưa

 Bến mê bờ giác ai đưa

Sông đau biển khổ ai chưa tỉnh hồn

 Trời chiều đổ bóng hoàng hôn

Màn đêm khép lại đã mòn tử sinh

 Từ lâu che khuất tánh linh

Đắm chìm lục đạo quên mình là ai

 Xưa nay lặn hụp miệt mài

Đường về quê cũ dấu hài dặm băng

 Đêm dài không cả ánh trăng

Canh khuya mòn mỏi nhập nhằng ngàn sao

 Mộng mơ còn hỏi chiêm bao

Một chùy đập vỡ cây đào trước sân

 Tử sinh như áng phù vân

Giác mê như bóng sương ngân treo cành

 Nụ cười hàm tiếu tinh anh

Nở trên môi ngọt trong lành thơm hương

 Hòa trong vi diệu pháp vương

Thong dong rảo bước trên đường ta đi.

 

*****530*****

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 48813)
Bởi đời là cõi tạm Nên sống thật với nhau Nếu kiếp người trôi mau Thì oán thù dừng lại
(Xem: 15204)
Hoa sen nở, bốn phương về hội tụ; Chúng trung tôn, oai đức mấy nghìn năm... Hàn Long Ẩn
(Xem: 13845)
Con thường sống ngẩn cao đầu mẹ ạ Tính tình con hơi ngang bướng kiêu kỳ Nếu có vị chúa nào nhìn con vào mắt Con chẳng bao giờ cuối mặt trước uy nghi
(Xem: 11730)
Cái gọi là Đường Lưỡi Bò Nghe thật lạ, không vô Cũng không phải dưới đất chui lên Cũng không phải trên trời rớt xuống...
(Xem: 12500)
Biển Đông dậy sóng Đang đe dọa Việt Nam cùng Đông Nam Á Đường Lưỡi Bò là lưỡi hái xâm lăng...
(Xem: 11910)
Đời vốn vô thường, nhân duyên nghiệp báo Hãy cùng nhau nương náo trọn kiếp người...Quảng Chánh
(Xem: 13328)
Mười ngón tay ngoan em chắp búp sen thiền, Nguyện cuộc đời hết cảnh khổ triền miên... Thích Phước Ngọc
(Xem: 12296)
Ai mong ước trở về Chân-Thiện-Mĩ Cũng phải vào nguồn tỉnh thức tâm linh Cần hướng đến mẫu số chung: Vô Ngã
(Xem: 11181)
Quay về nương tựa thắng duyên, Vào trong cửa Tịnh, lìa miền trần ô. Hòa trong thời khóa: “nam mô”, Vơi niềm tục lụy, chồi Bồ Đề sanh. Thích Minh Tuệ
(Xem: 11556)
Tôi đã trút linh hồn bên hố thẳm Của bến bờ mộng tưởng với trăm năm Nghe gió hú qua sườn đồi thăm thẳm
(Xem: 11235)
Công đức hoằng khai nhiếp hóa của Ngài cao hơn núi cao Tấm lòng từ bi độ lượng của Ngài sâu hơn biển sâu Chữ nghĩa của trần gian làm sao phô diễn
(Xem: 10898)
Kính lạy tôn dung Ngài Con xin tìm lại dấu xưa 39 năm, hai thế kỷ sao vừa Nín thở, lặng yên, đọc từng con chữ
(Xem: 12559)
Bồng bềnh ẩn hiện bóng ngư ông Neo chiếc thuyền nan giữa bến sông Rộn rã thả câu trong quạnh vắng
(Xem: 10606)
Quá nhàm chán những trò chơi trên biển đảo Khi những chiếc vòi bạch tuộc vươn gần Sóng cuộn đau
(Xem: 12211)
Mỗi con người mỗi số phận Mỗi hồn thơ mỗi ngôn ngữ trần tình Mỗi bước chân mang dấu hằn dĩ nghiệp
(Xem: 11502)
Rớt mảnh trăng gầy trên áo tôi Trời kia kéo gió phủ chao ôi! Lang thang mấy nấc chiều thu gọi Một thoáng mai này kết nối đôi
(Xem: 9630)
Sen thơm ngát giữa bùn lầy nước đọng Sống trong đầm không vẩn đục hôi tanh Sen của em sao chẳng có màu xanh
(Xem: 10568)
Thăm chùa Long Đẩu, Địa linh, khí vượng, nhân tài, Nơi muôn màu hoa lá cỏ cây, Nơi du khách hành hương về cõi Phật... Lê Trang
(Xem: 11108)
Thiên Trúc! Thiên Trúc! Cố hương từ độ bước chân đi Mang yếu chỉ tinh ba dõi về Đông ngàn trùng chướng khí.
(Xem: 10836)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 10391)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 9977)
Mỗi lần ta gặp nhau Đều có niềm vui nhỏ Hôm nay anh lại có Một cánh hồng trao em
(Xem: 29916)
Rạng ngời một đóa kỳ hoa Vô cùng huyền diệu tinh ba khôn lường Linh Đàm phổ hóa tứ phương
(Xem: 11849)
Nợ nhau vì một câu nguyền Bạc đầu mưa nắng đôi miền đợi trông, Vầng trăng kia nợ dòng sông...
(Xem: 10620)
Gái lớn ai không phải lấy chồng, Can gì mà khóc, nín đi không! Nguyễn Bính
(Xem: 11861)
Khi bước chân con không còn chập chững, Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn... Nguyễn Trung Kiên
(Xem: 10280)
Kỷ Niệm Khóa Tu Mùa Xuân Năm 2012 Tại Chùa Hải Đức Florida - Thơ: Châu Ngọc - Lê Hoa Nhụy
(Xem: 10528)
Ta lặng ngó nàng thơ vồn vã bước Lên đồi mây gối mộng ước sơn hà Ngày hun hút hiu buồn đành khép lại
(Xem: 11040)
Nghĩ về thân thể thì đừng mong không bệnh khổ, không bệnh khổ thì dục vọng dễ sanh.
(Xem: 11557)
Ta đi tìm bạn phương nào Nhòa đôi tròng mắt, lao đao thân gầy Xuôi về Đông lại lên Tây...
(Xem: 11866)
Cứu xét Tâm Tánh thì đừng cầu không khúc mắc, vì không khúc mắc thì sở học không thấu đáo.
(Xem: 11246)
Những dấu buồn cất giữ đã bao năm Nay nói hộ nhau nghe bằng biểu tượng Đáy mắt mẹ, khoảng đắng cay còn đọng
(Xem: 11588)
Xin xót thương những linh hồn ngạ quỷ Đừng sát sinh, đừng giỗ tiệc đua đòi Mình hưởng thụ, nhưng họ thêm đau khổ
(Xem: 22937)
Trần gian cung phụng Đản sanh Mỗi Tâm mỗi Bụt viên thành truyện xưa Quản chi tạt gió xan mưa...
(Xem: 10814)
Bài này khuyết danh và có niên đại khoảng năm 1950, HT Thích Như Điển đã đọc cho Hạnh Tuệ chép lại để lưu truyền.
(Xem: 9923)
Thôi em hãy cứ phiêu bồng, Để ta kiết giới tu đông một mình, Soi gương đối diện bóng hình, Đập gương chợt thấy mông mênh đất trời
(Xem: 26231)
Bao la biển rộng sông dài. Tháng Tư ấm đậm tình người Việt Nam Lũy tre hiện mái chùa làng...
(Xem: 10092)
Dòng sông êm ả, bóng trăng thơ Nhành liễu rũ ngang mơ gió đùa Chèo xa thấp thoáng ai khua nước
(Xem: 21883)
Lumbini…! Sáng nao bình minh xanh lấp lánh Rừng cây reo, chim muôn cành xào xạc Khấp khởi nắng vàng, rộn rã nghìn hoa
(Xem: 10591)
Khi vắng -- anh nhớ em Không nhớ tóc thơm mềm Không vì môi hồng thắm Cũng không do hiền diệu
(Xem: 10023)
Hãy theo chân Phật Trải hết không gian Tâm từ quảng đại Hãy noi bóng Ngài
(Xem: 10784)
Hôm nay xin trở lại Một mong ước không phai Cho chúng sinh muôn loài Một phúc hạnh dài lâu
(Xem: 11978)
Nếu một ngày kia Ta phải đi một mình Trên đường vắng xa xăm tối, bụi Còn xa lắc...
(Xem: 11693)
Thở vào, cảm nhận hơi vào Thở ra, cảm nhận hơi ra Chú tâm lắng nghe hơi thở Vọng tâm vọng tưởng dần xa
(Xem: 11250)
Ba nghiệp lắng thanh tịnh, Gửi lòng theo tiếng chuông, Nguyện người nghe tỉnh thức, Vượt thoát nẻo đau buồn.
(Xem: 10772)
Một đóa sen đã nở rộ Đã làm xong Việc của mình... - Làng Đậu
(Xem: 10549)
Nếu ngược đường Bến Ngự, Nam Giao, Thăm chừng con dốc có còn cao, Nghe hồi chuông tối còn vang vọng, Ru điệu nam mô tự thuở nào.
(Xem: 10762)
Như Ngài, Là hiện thân của hàng Bồ Tát, Còn Ngài, đời vẫn hát, Bài ca hy vọng ngập tràng.
(Xem: 10454)
Ta yêu non nước quê mình Sông dài biển rộng in hình sơn khê Người sau kẻ trước đề huề Truyền trao nối tiếp ước thề có nhau
(Xem: 10846)
Quê Hương có gió bốn mùa Đạo Pháp có tiếng chuông chùa quanh năm Quê Hương có ánh trăng rằm...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant