Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 62

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 12876)
Tuyển tập 62


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - 62

(Từ bài số 611 đến số 620)

 

11. Hình bóng Thầy 613

12. Nhớ ơn Thầy 614

13. Hình bóng Mẹ Hiền 615

14. Hình bóng Cha Già 616

15. Một người đi 617

16. Hạnh nguyện người tu 618

17. Nhớ nghĩa ân Sư 619

18. Đời tôi là Tăng Sĩ 620

19. Đời tôi là Ni Cô 621

20. Cung tiễn HT Đổng Chơn 622

 

 Hình Bóng Thầy

 Tháng 10 - 2006

 

Thầy ra đi, cõi chơn thường miên viễn

Mái sân chùa, như vắng bóng Thầy ơi

Chốn liêu phòng, buông khung rèm cửa sổ

Gió phất phơ, reo kẽ lá không lời

 

Thầy ra đi, khung trời còn nhung nhớ

Chiếc áo nâu, nhuộm bạc nếp khói hương

Chiếc y vàng, bay bay màu hoại sắc

Mái chùa xưa, ấp ủ lớp ngân sương

 

Thầy ra đi, hình bóng Thầy còn đó

Quãng đường dài, ghi dấu nét, không pha

Cát bụi bay, thì thầm khua sỏi đá

Gợi hồn ai, bóng nguyệt nhớ trăng già

 

Thầy rũ áo, gác thuyền từ bát nhã

Dòng sông xưa, nhịp sóng vỗ đôi bờ

Khách lại qua, nhìn dòng sông, gợi nhớ

Hình bóng Thầy dẫn dắt thuở ban sơ

 

Tiếng chuông đầu hôm buông thả

Tiếng chuông mỗi sớm xa đưa

Ngân vang trôi về nỗi nhớ

Mênh mang hình bóng tôn thờ

 

Lời kinh trầm bỗng bên chùa

Người nghe hết tiếng hơn thua

Trở về nguồn tâm muôn thuở

Giật mình thấy bóng Thầy xưa.

 

 

 Nhớ Ơn Thầy

 Tháng 10 - 2006

 

NamA Di Đà Phật

Chúng con xin nhớ ơn Thầy

Một đời, nguyện bước Như Lai

Trên cầu Thượng Thừa chứng quả

Dưới thời, chuyển hóa hoằng khai

 

“Thầy là con thuyền thanh lương”

Thầy là Tăng Bảo tựa nương

Thầy là cây cao bóng mát

Dắt dìu đệ tử muôn phương

 

Thầy mang hạnh nguyện từ bi

Tâm dung, bất khả tư nghì

Dùng xe Ba Thừa chuyển bánh

Thời thời chuyên chở người đi

 

NamA Di Đà Phật

Chúng con xin nhớ ơn Thầy

Búp sen xin chắp hai tay

Nguyện Phật mười phương minh chứng

Thâm ân giáo dưỡng cao dày

 

Dù cho nước chảy đá mòn

Dù cho lấp biển dời non

Huệ mạng một đời mới khó

Chúng con xin nhớ ơn Thầy.

 

 Hình Bóng Mẹ Hiền

 Tháng 10 - 2006

 

Mẹ ra đi, cõi vô thường tan biến

Mái tranh nghèo, như vắng bóng Mẹ ơi

Chốn cô phòng, buông khung rèm cửa sổ

Gió phất phơ, reo kẽ lá không lời

 

Mẹ ra đi, khung trời còn nhung nhớ

Áo bà ba, nhuộm một nắng hai sương

Áo vải thô, bạc phai màu hoại sắc

Mái nhà xưa, ấp ủ bóng Mẹ thương

 

Mẹ ra đi, bóng Mẹ Hiền còn đó

Quãng đường dài, ghi dấu nét, không pha

Cát bụi bay, thì thầm khua sỏi đá

Gợi hồn con, bóng nguyệt nhớ trăng già

 

Mẹ rũ áo, cuộc đời như bỏ ngõ

Dòng sông xưa, nhịp sóng vỗ đôi bờ

Mỗi lần qua, thêm một lần thương nhớ

Mắt Mẹ già vời vợi tóc bạc phơ

 

Tiếng chuông đầu hôm buông thả

Tiếng chuông mỗi sớm xa đưa

Ngân vang trôi về nỗi nhớ

Mênh mang hình bóng tôn thờ

 

Lời kinh trầm bỗng bên chùa

Dọc đường rơi rụng hơn thua

Trở về nguồn tâm muôn thuở

Đây rồi hình bóng Mẹ xưa

Hàng me ru gió đong đưa !!!

 

 Hình Bóng Cha Già

 Tháng 10 - 2006

 

Cha ra đi, cõi vô thường tan biến

Mái tranh nghèo, như vắng bóng Cha ơi

Vẫn còn đây, bức mành thưa cửa sổ

Gió phất phơ, reo kẽ lá không lời

 

Cha ra đi, khung trời còn nhung nhớ

Áo bà ba, nhuộm một nắng hai sương

Áo vải thô, bạc phai màu hoại sắc

Cảnh nhà xưa, nghiêng một mái Song Đường

 

Cha ra đi, bóng Cha Già còn đó

Quãng đường dài, gai góc vẫn không phai

Cát bụi bay, thì thầm khua sỏi đá

Gợi hồn con, bóng núi đổ sông dài

 

Cha rũ áo, cuộc đời như bỏ ngõ

Dòng sông xưa, nhịp sóng vỗ đôi bờ

Mỗi lần qua, thêm một lần thương nhớ

Bóng Cha già cằn cỗi tóc bạc phơ

 

Tiếng chuông đầu hôm buông thả

Tiếng chuông mỗi sớm xa đưa

Ngân vang trôi về nỗi nhớ

Mênh mang hình bóng tôn thờ

 

Lời kinh trầm bỗng bên chùa

Dọc đường rơi rụng hơn thua

Trở về nguồn tâm muôn thuở

Đây rồi hình bóng Cha ơi

Quê nhà một mái xa khơi !!!

 

 Một Người Đi

 Tháng 10 - 2006

 

Người ra đi, cõi phiêu bồng đâu đó

Cửa không gian, như vắng bóng người ơi

Cửa thời gian, treo bức mành khép mở

Gió phất phơ, reo kẽ lá không lời

 

Người ra đi, khung trời còn nhung nhớ

Những ngày qua, nhuộm vạc nắng pha sương

Những hôm nay, loang loang màu tim tím

Bóng hình ai, ghi nhòa nhạt bên đường

 

Người ra đi, những ngày xa xưa đó

Của một thời dĩ vãng vẫn chưa phai

Cát bụi bay, xạc xào khua sỏi đá

Gợi hồn ai, nhắm mắt thức đêm dài

 

Người cất bước, cuộc đời chưa bỏ ngõ

Dòng sông xưa, nhịp sóng vỗ đôi bờ

Mỗi lần qua, thêm một lần nhung nhớ

Nước thì thầm ấp ủ bến sông mơ

 

Vạc đầu hôm buông thả

Dế rỉ rả canh khuya

Ngân vang trôi về nỗi nhớ

Mênh mang hình bóng chưa mờ

 

Giữa dòng đời muôn ngả

Trôi những nẻo xa khơi

Lá vàng buông lả chả

Phơi gió bụi không lời.

 

 Hạnh nguyện người tu

 Tháng 10 - 2006

 

 Từ ngày tôi bước đi tu

Tâm tư rũ nhẹ mây mù trần gian

 Đẹp trong như thể trăng ngàn

Thong dong tự tại trên đàng phù sinh

 Ngoài, không nặng nhẹ nhục vinh

Trong, không vẩn đục duyên tình thế nhân

 Tương chao dưa muối thanh bần

Đầu trần chân đất, phong trần sá chi

 Nâu sồng vá nhuộm từ bi

Cà sa hoại sắc, bình thùy cành dương

 Từ ngày tôi bước đi tu

Nguyện xin vén nhẹ mây mù trần gian

 Nguyện xin biển khổ muôn ngàn

Không còn dậy sóng miên man cuộc đời

 Nguyện xin nhân thế nơi nơi

Chan hòa điệu sống, nói lời từ bi

 Đan tâm trang trải tư nghì

Đan tay tô thắm từ bi đạo vàng

 Thương người trong cõi trần gian

Nên tôi đi mãi trên đàng tôi đi !!!

 

 Nhớ Nghĩa Ân Sư

 Tháng 10 - 2006

 

“Ân giáo dưỡng một đời nên huệ mạng”

Nghĩa bảo khuyên một kiếp mới nên người

Mang tâm lực đi phụng hiến cuộc đời

Mang bi nguyền đi dựng xây đạo pháp

 

Muốn là cây đỡ phong ba bão táp

Muốn là thuyền vượt sóng cả trùng dương

Phải là kiềng ba chân, phải khí khái đường đường

Không những chỉ chuộng tài, mà còn to bồi tâm đức

 

Mầm cây non làm sao được tươi tốt

Cội tre già, uốn nắn lúc còn măng

Biết bao nhiêu công khó mới làm nên

Thi ân không cầu báo, nhưng người thọ ân phải nhớ

 

Ân nghĩa đáp đền, là châm ngôn muôn thuở

Câu, “nhất tự vi sư, bán tự vi sư”

Nhắc nhở cho ta, và nhắc nhở cuộc đời

Thế học không thừa, Đạo học cũng không dư

 

Những vì sao sáng tỏ

Soi đêm tối xa mờ

Tiếng gầm sư tử hống

Làm tan vỡ hư vô

 

Xanh bốn mùa tùng bách

Là đức tánh trượng phu

Học tang bồng lương đống

Là nhớ nghĩa ân sư.

 

Đời tôi là Tăng Sĩ

 Tháng 10 - 2006

 

Đời tôi là Tăng sĩ

Đâu không phải là nhà

Nên từ ái ly gia

Nghĩa thương người nhân thế

Ân tín thí đàn na

 

Đời tôi là Tăng sĩ

Không có cái riêng mình

Nhìn bào ảnh hư vinh

Trên, đền ơn Phật, Tổ

Dưới, thương khắp chúng sinh

 

Thân, đầu trần chân đất

Đời, một áo ba y

Đi trên dòng sinh tử

Chỉ nói Đạo Từ Bi

 

Bước vào nhà Như Lai

Ăn cơm của Như Lai

Nhìn pháp giới không hai

Nên nói Đạo Như Lai

 

Đời tôi là Tăng sĩ

Vũ trụ vẫn còn dư

Nhà lửa là ngục tù

Nên sống đời độc cư

 

Đời tôi là Tăng sĩ

Khi sinh chỉ một mình

Đến đi là đối cảnh

Nên độc lộ di hành

 

Đời tôi là Tăng sĩ

Quy nhất chỉ một thôi

Tâm khôngtự tánh

Rồi như thế mà đi !!!

 

Đời tôi là Ni Cô

Tháng 10 - 2006

 

Đời tôi là Ni Cô

Đầu xanh tự bỏ bao giờ

Không còn tóc bay bụi gió

Nên sống đời đẹp như mơ

 

Đời tôi là Ni Cô

Tương chao dưa muối thanh bần

Tiếng chuông hòa theo tiếng mõ

Hương thơm ngào ngạt tương lân

 

Trên tôn thờ Đức Phật

Dưới từ ái vị tha

Cho là cho tất cả

Nên có, có hằng sa

 

Muốn sạch gốc Ta Bà

Sạch phiền não, trần sa

Nên con Sãi ở chùa

Thời thời quét lá đa

 

Lìa thường tình nhi nữ

Học thánh đức Như Lai

Pháp thântự tánh

Biển tuệ tự nhiên khai

 

Đời tôi là Ni Cô

Tấm thân khoác áo nâu sồng

Hạnh nguyền gương soi sáng tỏ

Nên nhìn pháp giới trống không

 

Đời tôi là Ni Cô

Nhìn trông Mê-Giác hai bờ

Thong dong du thuyền Bát Nhã

Nên sống đời đẹp như mơ.

 

 Cung tiễn Giác Linh Hòa Thượng Thích Đổng Chơn

Viên tịch ngày 29-8-Bính Tuất, tiểu bang Pennsylvania, Hoa Kỳ

43 Pháp Lạp, 71 thế tuế. TNT kính bái.

 

Đất Hoa Kỳ, năm mươi mốt tiểu bang, còn trống

Úc Đại Lợi, sáu bang hai lãnh thổ, chẳng hơn

Địa cầu nầy, bặt một niệm, trống trơn

Khắp pháp giới, dứt sát na, huyễn hóa

Khi Thị Hiển, như Hoa Đàm một đóa

Khi Đổng Chơn, như tĩnh mặc Vô Ưu

Từ vô thường, duyên duyên khởi truyền lưu

Cỡi vô thường, đi trên đường sinh diệt

Bảy mươi mốt năm Thế Tuế, một vòm trời xanh biếc

Bốn mươi ba năm Pháp Lạp, áng mây trắng thong dong

Xuất thân Phật Học Đường Nam Việt-Ấn Quang

Pháp Sư Giảng Sư Đoàn-Như Lai Sử Giả

“Nơi nào cần, chúng tôi tới

Nơi nào gọi, chúng tôi đi

Không quản gian nguy

Không màng khó nhọc” (1)

Mấy chục năm trường,

Cùng quê hương, đồng bào, cao nguyên, núi rừng, đồi dốc

Mấy chục năm trường,

Cùng pháp lữ, đệ huynh, thành thị, thôn quê, biển rộng, sông dài

Chiếc thông y, mòn năm tháng, vẫn nâu sồng không phai

Chiếc vàng y, trải thời gian, vẫn một màu hoại sắc

Vị thời thế, dùng trí tuệ từ bi, dẫn dắt

Vị nhân sinh, dùng tình thương từ ái, đắp xây

Hạnh lợi tha, hòa-tương-chuyển-hóa, đong đầy

Nguyện phụng sự, nhập-ứng-tùy-cơ, chiêu cảm

Khi thế núi gác lưng đồi, treo ghềnh ráng

Khi thế nước cạn mạch nguồn, chúc non sông

Chữ tang đánh đổ chữ bồng

Chữ Lạc réo rắt, chữ Hồng nghe đau 

Qua cầu, dừng bước bên cầu

Nước trôi man mác, rầu rầu tang thương

Ra đi cũng bởi quê hương

Ra đi cũng bởi tình thương quê mình

Dù cho nghiệt ngã mặc tình

Nếu không, ai hiểu nước mình thế đâu

Mang một khối tinh cầu

Mang một khối tinh anh

Reo ngàn năm sỏi đá

Mang một khối tự tình

Mang một khối niềm tây

Trải muôn vạn lòng quê

Cờ Hoa, gieo cội Bồ Đề

Cờ bay ngũ sắc, quyện về hồn thiêng

Biển dâu, mới nói tang điền

Non sông, mới nói Ba Miền Việt Nam

Phật Giáo Việt Nam huy hoàng

Từ ngàn xưa vẫn thế

Phật Giáo Việt Nam muôn đời

Đến ngàn sau, không lay

Sắt son Thị Hiển tỏ bày

Đổng Chơn tánh thể xưa nay

“Có, thì có tự mảy may

Không, thì cả thế gian này cũng không” (2)

Có, thì có cả núi sông

Không, thì vạn hữu càn khôn chẳng còn

Tiễn Ngài Thị Hiển-Đổng Chơn

Đằng vân chi lộ, Linh Sơn trở về

Rong chơi bến khổ sông mê

Rung chuông tỉnh thức bên lề tử sinh

“Cây Đa còn đứng đầu Đình

Cành Mai trước ngõ, nghiêng mình trổ bông” (3)

 

Úc Châu vào Thu, ngày 22-10-06

Thích Nhật Tân cung tiễn

 

(1) Trích 4 câu của Cố Hòa Thượng Thích Thiện Hoa

(2) Trích 2 câu của một vị Thiền Sư

(3) Trích 2 câu của Mặc Giang

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 12649)
Chuông điểm chùa xa ngân giọt nhỏ Tri âm nương bóng nguyệt theo về Mời nhau lưng chén, quên phù thế...
(Xem: 10788)
Đi ở, hồn nhiên giữa cõi người Mỗi ngày hương sắc mỗi hoa tươi Tỏa – cho ngây ngất trời phương viễn Ủ - để mơn man đất ngạch trường...
(Xem: 9522)
Pháp Hoa vi diệu khôn lường Ba đời Chư Phật tán dương Chúng sanh thành tâm quy ngưỡng Ánh trăng dẫn lối đưa đường
(Xem: 9637)
Xanh bốn mùa tùng bách Là đức tánh trượng phu Học tang bồng lương đống Là nhớ nghĩa ân sư.
(Xem: 10076)
Nam Mô A Di Đà Phật Liên trì ao báu nở hoa Hoa sen chín phẩm kết tòa Một lòng Tây Phương trực vãng
(Xem: 12816)
Chùa tôi nho nhỏ bên làng Bên dòng sông quyện bên hàng thông xanh Có tre mấy lũy yên lành Có chim ca hót trên cành líu lo
(Xem: 12193)
Gương tâm hiển lộ xuân bất diệt, Từ ấy thanh bình giữa sắc-không.
(Xem: 10765)
Từng bước với đường chiều, Dưới hàng cây xanh mát, Giữa tâm hồn bát ngát, Sáng nụ cười tin yêu
(Xem: 13045)
An nhiên, nhạn vượt sông dài Ảnh in làn nước buổi mai lạnh lùng Nhạn lưu dấu chẳng cố lòng...
(Xem: 13027)
Sao thưa trăng nhạt sáng từ tâm Tất Đạt từ lâu phát quảng tâm Thê tử đoạn tình vì đại nguyện Quốc thành xả bỏ bởi bi tâm
(Xem: 10072)
Tôi là người Việt Nam, nước da tôi cùng một màu vàng như các sắc tộc Á Châu, Nhưng trái tim tôi hòa cùng một nhịp đập như người dân Tây Tạng...
(Xem: 12944)
Nắng lụa chan hoà dâng ý thơ Ấm tình gia tộc chốn hoang sơ. Lên đồi hoa trắng, hồn thư thái Cứ ngỡ lạc vào một cõi mơ…
(Xem: 19215)
Cho dù gặp lúc phong ba, Tình thương của mẹ chan hòa xiết bao! Ngày của mẹ, đẹp làm sao! Cho con dâng chút ngọt ngào nhớ ơn.
(Xem: 19637)
Chập chờn thức giấc nửa khuya, Tưởng hình bóng Mạ như vừa thoáng qua. Áo dài nối vạt phất phơ!
(Xem: 21220)
Đêm qua nhớ Mẹ xiết bao! Trằn qua trở lại, nghẹn ngào lòng con. Mơ màng giấc mộng chưa tròn, Nửa đêm ray rứt héo hon vô cùng.
(Xem: 20272)
Con đã viết nhiều bài thơ về Mẹ Không lần nào kể hết nỗi lòng con. Ơn nghĩa sinh thành như biển như non
(Xem: 19712)
Con nghe rằng mẹ giấu điều lo lắng Mẹ hay buồn, hay lo nghĩ về con Mẹ hay bước ra ngoài con đường vắng...
(Xem: 18991)
Cơn bão tuyết châm chích và vùi dập Ánh trăng thanh lạnh lẽo chiếu trên trời Giờ tôi lại thấy rìa làng quen thuộc...
(Xem: 20418)
Bình minh đang gọi ra bình minh khác Trên cánh đồng lúa mạch bốc khói sương? Tôi nhớ về người tôi thương mến nhất...
(Xem: 21034)
Vĩ đại thay! Sau từng cánh cửa Dù đi xa hay ở rất gần Ta vẫn nghe tiếng con gọi mẹ...
(Xem: 17891)
Mẹ có nghĩa là ánh sáng Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim Mẹ có nghĩa là mãi mãi Là cho đi không đòi lại bao giờ
(Xem: 21771)
Con sẽ không đợi một ngày kia Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
(Xem: 11860)
Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy...
(Xem: 12752)
Uống vào giọt đắng thời gian Vươn mình chụp bắt tuổi vàng hư không.
(Xem: 13484)
Tự mình, tự trang nghiêm Tự mình, tự thành thật Với chính mình và cuộc đời...
(Xem: 12690)
Tình yêu là trói buộc Trói trong dây tham si Trói trong mọi tiền kiếp Kiếp trước và kiếp nay.
(Xem: 19550)
Năm xưa con còn nhỏ Mẹ dẫn con đi chùa Tóc mẹ vẫn còn xanh Bốn tuổi muốn xuất gia.
(Xem: 14650)
Buông ra hãy buông ra Tất cả đều do ta Thứ gì cũng gom góp Sao kham nổi đường xa?
(Xem: 11565)
Ta tìm Mi từ vạn nẻo Nơi chân trời góc bể chốn mây trôi Nhưng im hơi Mi lánh mặt ta rồi...
(Xem: 12987)
Tin Xuân thấp thoáng ngàn xa Câu Kinh Vô Tự nở hoa cúng dường... - Tập thơ Suối Hoa- Tác giả: Tuệ Nga
(Xem: 12644)
Tôi âm thầm cảm tạ Tạ ân Đấng Cha Lành Đã mở khai trí tuệ Tôi nghe tâm an bình
(Xem: 12625)
Ta đi tìm lại mình Giữa biển đời náo động Ơi, ưu phiền cuộc sống Ơi, khát vọng bon chen
(Xem: 11493)
Chùa Bồ Vàng bên giòng sông Như Nguyệt Mùa Xuân về xanh biếc lá Ngâu non Sao bỗng nghe nhung nhớ dậy ngợp hồn...
(Xem: 10995)
Tôi về miền an trú Lượm hạt Nắng Bồ Đề Dài năm trong cõi tạm Bụi hồng trần lê thê
(Xem: 10373)
Trong tôi lãng đãng khói sương Nên sương khói mãi vấn vương thơ mình Là Thơ là Mộng là Tình Trăm năm Thơ Mộng theo mình, ảo hư
(Xem: 11611)
Những cây, những cành thấm nhuần nước ngọt Nắng Bồ Ðề tươi mát trải khắp vườn nhân sinh
(Xem: 12257)
Nước cành dương của mẹ hiền, Dập tan lửa tục ba miền trầm luân. Rạng ngời danh đức Quán Âm, Trước sau giữ mối từ tâm cứu đời.
(Xem: 12010)
Ông nhà giàu dạo bước, Trên phố quen hoàng hôn, Gặp chú đánh giày buồn, Lam lũ gầy khổ sở
(Xem: 8987)
Như sen nở dưới mặt trời Vươn cao mặt nước, xa nơi bùn lầy, ưu tiên truyền đạo giờ đây Khai tâm những kẻ loay hoay tìm đường
(Xem: 10327)
Tháng 12, Tháng 01 Năm 2011 Bão lụt tại Queen-sland Úc Đại Lợi Ngày 23 tháng 02 Động đất xảy ra tại Christ-church Tân Tây Lan
(Xem: 14060)
Trở về nương tựa cội tâm Phước duyên cuối nẻo phong trần thong dong...
(Xem: 13539)
Thênh thang rừng nắng sớm Róc rách suối trong veo Thiền sư chống gậy trúc Chim ngàn ríu rít theo...
(Xem: 12452)
Ta có bài thơ xanh xanh màu lá cỏ Nhặt ở đáy lòng nên con chữ cũng rưng rưng Ta có bài thơ về tình người, sự sống...
(Xem: 13289)
Ban mai dạo quanh vườn Chồi biếc còn giăng sương Núi rừng tràn sức sống...
(Xem: 12943)
Chiều Hương Thiền Gió không là gió Sao nghe như Nâng nhẹ bước chân ai...
(Xem: 12896)
Rắn trườn lên đồi tây Rung hết cả rừng cây Gió về bên đồi đông Tịch liêu. Chiều. Ráng hồng.
(Xem: 14607)
Khi đến chẳng mang theo gì Cũng như vậy đó ra đi nhẹ nhàng Sá chi đâu chuyện thế gian...
(Xem: 14359)
Trùng phùng - Tưởng niệm thi sĩ, triết gia Phạm Công Thiện - Tác giả: Triều Nguyên
(Xem: 41753)
Bôn ba ngoài vạn dặm Cũng chỉ một trăng rằm Bao nhiêu là hố thẳm Xoáy về nốt ruồi đậm
(Xem: 11540)
Tiếng thét ấy đã im bặt gánh trần gian quẫy bước dặm ngàn âm thanh khốc liệt vẫn bàng hoàng ngân vang...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant