Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 83

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 12829)
Tuyển tập 83


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - 83

(Từ bài số 821 đến số 830)

 

01. Hoa Ðạo Pháp 821

02. Hoa Vô Thường 822

03. Hoa Tạng trổ bông 823

04. Hoa Diễm Hằng mỉm nụ 824

05. Hoa Chơn Thường 825

06. Hoa Từ Bi Hỷ Xả 826

07. Hoa Chánh Pháp 827

08. Hương thơm giải thoát 828

09. Hoa Phật Pháp 829

10. Hoa Giác Ngộ 830

 

 Hoa Ðạo Pháp

Tháng 9 – 2007

 

Hoa Ðạo Pháp nở trên dòng sinh diệt

Tỏa hương từ khắp ba nẻo sáu đường

Tỏa hương bi khắp pháp giới mười phương

Cho vạn hữu kết cành dương cam lộ

 

Hoa Ðạo Pháp đã hiển sinh từ độ

Khi đất trời thành trụ thuở hồng hoang

Khách lữ hành lưu lại những điểm son

Ðường vô tận không nhạt nhòa dấu vết

 

Mỗi nhân sinh đi qua dòng không sắc

Mỗi bóng hình tan tụ bước tử sinh

Vẫn còn mang mãi mãi nét nguyên trinh

Chân tánh thể không phôi pha hư huyễn

 

Hoa Ðạo Pháp vượt muôn ngàn giới tuyến

Tỏa đạo vàng thắm nhuận khắp muôn phương

Tỏa từ bi chan sức sống tình thương

Cho vạn loại xóa tan bờ ngân ngã

 

Hoa Ðạo Pháp đơm bông thuyền bát nhã

Ðưa chúng sinh vượt biển khổ trầm luân

Cứu chúng sinhtam độc quên mình

Ðáo bỉ ngạn ngời minh châu rực sáng

 

Hoa Ðạo Pháp, muôn đời luôn tỏ rạng

Qua ba thời, ngát hương đạo từ bi

Cỡi vô thường, thắp đuốc lên mà đi

Dòng sinh tử, ngát hương Hoa Ðạo Pháp.

 

Hoa Vô Thường

Tháng 9 – 2007

 

Hoa Vô Thường nở trên dòng nhân thế

Ðể tặng người đang sống cõi trần gian

Ngắm nhụy hương tan hợp - hợp tan

Bay phảng phất đi qua bờ không sắc

 

Hoa Vô Thường nở trên dòng sinh diệt

Tặng nhân gian hiểu chân lý cuộc đời

Ðã đắm chìm trong ba cõi nổi trôi

Ði đi mãi trên sáu đường hư huyễn

 

Hoa Vô Thường nở trên bờ vĩ tuyến

Tặng nhân sinh qua khúc rẽ đò ngang

Bên này bờ là dòng sống mênh mang

Bên kia bờ là phương trời ly khách

 

Hoa Vô Thường luôn luôn chuyển mạch

Tỏa đổi thay từng một sát na

Tỏa mất còn từng một âm ba

Kết hòa hóa trước muôn ngàn hiện hữu

 

Xin tặng cho anh đóa Vô Thường tuyệt mỹ

Xin tặng cho em đóa Vô Thường tinh anh

Xin tặng cho người đóa Vô Thường thiên thanh

Ði, đi khắp trên ba đường sáu nẻo.

 

Hoa Tạng trổ bông

Tháng 9 – 2007

 

Ði đâu, không bằng quê nhà

Với cơm dưa muối, với cà dầm tương

Ði đâu, không bằng quê hương

Có người thân, với tình thương quê mùa

Không cần ai bán ai mua

Không xua Nắng Hạ, không lùa Gió Ðông

Không Xuân cầu sắc cạnh hồng

Không Thu tím ngắt theo dòng buông trôi

Không treo nhân ảnh đãi bôi

Không tô nhân ngã lở bồi trần gian

Ði đâu, dù có trăng vàng

Nhưng trăng không bước trên ngàn rong chơi

Ði đâu, dù có mưa rơi

Nhưng không tí tách ngỏ lời thùy dương

Ði đâu, dù rộng muôn đường

Nhưng không rung nhịp vấn vương dặm dài

Nhìn góc biển, có thiên nhai

Nhìn hải giác, có phương đài riêng ta

Chẳng hôm nay

Chẳng hôm qua

Chẳng ngay mai

Vắt vảnh thiên thư

Vũ trụ không chỗ dư

Hư vô không chỗ trống

Búng ngón tay, cuối đỉnh đồi đồng vọng

Bặt âm vang, tịch lắng chốn vĩnh băng

Ta nghe tiếng diễm hằng

Ngân pháp âm bất tuyệt

Ta nghe vô sinh vô diệt

Reo tiếng hát núi Tỳ Lô

Thấy âm linh ngủ kín đáy mồ

Chợt tỉnh hồn mừng vui thức dậy

Những bậc Thánh Ðức an nhiên đại định

Xuất thần trổi khúc hoan ca

Ðâu không là của ta

Căn nhà nguyên trinh nhiệm thể

Ðâu, không là chỗ đến

Ðâu, chẳng phải đường về

Nụ cười hàm tiếu nguyên sơ

Vũ trụ ngàn sao lấp lánh

Riêng ta, tự thể, bao giờ

Trùng trùng Hoa Tạng trổ bông.

 

Hoa Diễm Hằng mỉm nụ !

Tháng 9 - 2007

 

Những bông hoa trên dọc đường sỏi đá

Mỉm nụ hồng giữa cát bụi sương sa

Trải nắng mưa đong giọt đọng cánh hoa

Trĩu xuống thấp la đà phô nhụy trắng

 

Mưa tạnh hột, mây tan dần, hé nắng

Giọt mưa rơi, giọt nhiểu, giọt vương cành 

Nắng lên rồi làm giọt nhỏ tan nhanh

Cánh hoa khép vương vương hơi ươn ướt

 

Gió lay động, hoa đong đưa tha thướt

Nhoẻn cánh cười khoe sắc lộng phù vân

Hương bay bay nhòe cát bụi phong trần

Nổi hương sắc giữa hoa đồng cỏ nội

 

Có bông hoa mỉm cười bên bờ suối

Có bông hoa đeo vách núi cheo leo

Có bông hoa reo gió nắng lưng đèo

Và bông hoa rực thành đô phố thị 

 

Khi sinh thái hiện hình từ vô thỉ

Khi phù sinh khởi động thuở hồng hoang

Tiếng BIG BANG lồng theo tiếng Ửng Hồng

Ðã báo hiệu hoa cười reo vạn thể

 

Cho dù di hành không nhiễm thể

Cho dù độc mộc giữa muôn phương

Xuyên trục Hoành, xoáy trục Tung

Hoa Diễm Hằng vẫn mỉm cười chuyển hóa.

 

Hoa Chơn Thường

Tháng 9 – 2007

 

Hoa Chơn Thường nở trên dòng huyễn hóa

Tỏa đạo vàng trang trải khắp mười phương

Ðưa chúng sanh về bờ bến thanh lương

Rửa tam nghiệp bằng cành dương cam lộ

 

Hoa Chơn Thường hiện hữu từ vô thỉ

Ngát hương lành vi diệu đến vô chung

Vượt hằng sa thế giới đến vô cùng

Ðể chúng sanh hưởng mùi hương diệu tánh

 

Hoa Chơn Thường nở trên đường Bát Chánh

Khắp muôn loài thấm nhuận đức từ bi

Sông vô thường vỗ sóng chuyển huyền vi

Chứng đạo ca du thuyền reo bát nhã

 

Ngã nhơn, ngã tướng, sinh vô ngã

Vô nhơn, vô tướng, diệt vô sinh

Hữu – vô, tuyệt lộ, duy huệ minh

Chư Phật bản hoài, vi sự nghiệp

 

Hoa Chơn Thường chuyển qua tay Ca Diếp

Kế thế, trao hăm tám Tổ - Tây Thiên

Một cây năm nhánh, Ðông Ðộ hoằng truyền

Tâm ứng tâm, không cần y bát nữa

 

Hoa Chơn Thường, hằng hiển sinh muôn thuở

Bừng vô ưu, qua thành trụ hoại không

Kìa xem, núi là núi, sông là sông

Nếu luận bàn, nện ba hèo vụn vỡ

 

Hoa Chơn Thường, chúng sanh luôn ghi nhớ

Nâng hai tay, ngào ngạt đóa vô tâm

Như thanh thiên bát ngát tựa trăng rằm

Bồ Tát đạo, hành trình, luôn tự chiếu

 

Hoa Chơn Thường, ôi nụ hoa hàm tiếu

Nở trong vườn giác ngộ, ngát tâm hương

Từ Hành tinh này cho đến khắp mười phương

Chơn chơn tánh, thường chơn, chơn bất thối.

 

Hoa Từ Bi Hỷ Xả

Tháng 9 – 2007

 

Hoa Từ nở cho chúng sanh an lạc

Hoa Bi nở cho chúng sanh hết đau

Hoa Hỷ ban, vượt thoát mọi tinh cầu

Hoa Xả tận, diệt tam đồ bát nạn

 

Chúng sanh khổ, như con tàu mắc cạn

Chúng sanh đau, như cầu váng long đinh

Bởi si mê nên trầm thống quên mình

Ðường sinh tử, nghiệp mang, lao vút mãi

 

Khi cô độc giữa rừng thiêng quan ải

Khi bôn ba giữa hỗn tạp quần sanh

Thiệt hơn, cao thấp, danh lợi, đua tranh

Ðầu xơ xác mấy lần thay tóc trắng

 

Hoa Từ nở, đêm đông rơi giọt nắng

Hoa Bi bừng, hạ trắng đón giọt mưa

Hoa Hỷ thơm, xuân đến khắp bốn mùa

Hoa Xả hết, cho đời không thu tím

 

Em hãy nâng Ðóa Từ Bi tâm nguyện

Em hãy trao Ðóa Hỷ Xả thanh lương

Ðưa chúng sanh về bờ bến yêu thương

Không đau khổ trên dọc đường tam thế

 

Từ nay, cuộc đời không còn đau khổ

Từ nay, cuộc đời không còn kêu thương

Tay trao tay, gieo cam lộ cành dương

Ðời hạnh phúc, không còn ai khóc nữa

 

Hoa Từ Bi là thế

Hoa Hỷ Xả là đây

Báo Phật ân, vô thượng, đức cao dày

Cứu chúng sanh, vô biên, thề nguyện độ

 

Hoa Từ Bi, đức từ bi, rạng rỡ

Hoa Hỷ Xả, đức hỷ xả, không lường

Kết từng vòng dâng lên Ðấng Pháp Vương

Khắp chúng sanh đồng chắp tay đảnh lễ.

 

Hoa Chánh Pháp

Tháng 9 – 2007

 

Hoa Chánh Pháp nở trong vườn giác ngộ

Tỏa hương thơm thấu triệt giữa chánh tà

Cho chúng sanh khắp đại địa ta bà

Dung tam thế, nhiếp mười phương, ba cõi

 

Hoa Chánh Pháp vẫn muôn đời chiếu rọi

Xóa tan đi bóng dáng của vô minh

Diệt mê si, mê hoặc, đến mê tình

Ðừng đánh lận ma cường hay pháp nhược

 

Hoa Chánh Pháp, không có cường có nhược

Không có đường mượn Phật nói chuyện ma

Không có phương mượn chánh lấp nẻo tà

Phật là Phật, ma là ma, rõ mặt

 

Hoa Chánh Pháp, không đi ngang về tắc

Không bẻ cong, không đi ngược về xuôi

hằng sa, cũng biết rõ mười mươi

Nào có nghĩa một hai, lòa nhân thế

 

Dùng đuốc tuệ chiếu muôn ngàn vi tế

Dùng chánh tâm quét sạch mọi tà tâm

Không thân sơ, không vị nể, sụp hầm

Hoa Chánh Pháp bừng hương thơm pháp giới.

 

Hương thơm giải thoát

Tháng 9 – 2007

 

Em hãy trồng khu vườn Hoa Giác Ngộ

Anh hãy gieo hạt giống Ðạo Từ Bi

Ðường Tứ Thánh, an lành, dắt nhau đi

Hỡi nhân sinh, khép khung trời nhỏ hẹp

 

Hãy vượt qua bức tường thành cưỡng ép

Hãy băng qua đáy hố thẳm tỵ hiềm

Quét sạch đi bờ đố kỵ, nhỏ nhen

Mở đại lộ nhân từ reo chánh đạo

 

Tiếng sân si, không trở thành giông bão

Tiếng oán cừu, không thành sóng phân tranh

Lửa vô minh, cùng dập tắt tơ mành

Thì nhân thế sẽ hòa bình miên viễn

 

Ðường tu tập cùng nhau đi tiệm tiến

Ðạo nhiệm mầu cùng hạ thủ công phu

Tự xưa nay, bởi ta là rùa mù

Chìm biển khổ, bộng cây xa mút nẻo

 

Giữa Mê - Ngộ, một âm ba tích tắc

Giữa Thánh - Phàm, ngắn ngủi một lằn ranh

Hãy nhìn kia, bừng một đóa tinh anh

Em và anh đã vun trồng từ đó

 

Em rảo bước qua vườn Hoa Giác Ngộ

Anh rong chơi trên đại lộ từ bi

Cuộc đời ta sẽ chuyển hóa huyền vi

Trao nhân thế mùi hương thơm giải thoát.

 

Hoa Phật Pháp

Tháng 9- 2007

 

Hoa Phật Pháp gieo trên vườn nhân thế

Cho người người gặt hái đóa từ bi

Vượt trùng dương, băng giới tuyến phân ly

Thơm bát ngát hương tin yêu, sự sống

 

Hoa Phật Pháp đi vào nơi điểm nóng

Sẽ xóa tan những bức xúc oán cừu

Những hơn thua tranh chấp gởi thiên thu

Biết nhìn nhau cảm thông tình nhân loại

 

Hoa Phật Pháp đi vào nơi lửa khói

Tiếng hoan ca reo khúc hát hòa bình

Bom đạn tàn theo dấu vết chiến chinh

Chan tình tự đơm bông hòa điệu sống

 

Hoa Phật Pháp băng qua mọi giới tuyến

Không phân chia lãnh thổ, phong tục, chủng tộc, quốc gia

Vượt trường thành vạn lý giàu nghèo, vật chất, trầm kha

Các màu da, chung vuờn hoa nhân loại

 

Không còn đâu là điểm nóng điểm lạnh

Không còn đâu là biên giới tang thương

Cùng dựng xây, trang trải đóa thanh lương

Hương dịu ngọt ấm lòng đêm giá lạnh

 

Phải thế không em, trao cho nhau lành mạnh

Phải thế không anh, trao cho nhau thăng hoa

Hoa Phật Pháp, nâng hai tay, kết tòa

Lòng nhân thế kể từ nay, hướng thượng

 

Cả thế giới, hãy cùng nhau quy hướng

Cả nhân loại, hãy cùng nhau tin yêu

Mỉm cười nhau, trao tặng đóa yêu kiều

Cõi trần gian bừng bông Hoa Phật Pháp.

 

Hoa Giác Ngộ

Tháng 7 – 2007

 

Hoa Giác Ngộ kết sáu thời tu tập

Hoa Hành Trì quyết hạ thủ công phu

Tu đến khi chỉ còn một chữ NHƯ

Cũng dứt bỏ bước lên bờ bỉ ngạn

 

Hoa Giác Ngộ trổ lên rồi, bừng sáng

Dứt trầm luân khổ ải tự xưa nay

Không có Ðông, mà cũng không có Tây

Không có Nam, mà cũng không có Bắc

 

Phật tánh, không phân chia : màu da, chủng tộc

Phật tâm, không mắc kẹt : cao thấp, nghèo giàu

Phật từ, không mắc cạn : bến cát, bờ lau

Phật quang, khắp mười phương phổ chiếu

 

Hoa Giác Ngộ, ngát hương hoa hàm tiếu

Mỗi chúng sanh là một đóa vô ưu

Dung ba thời, chuyển ba thế, truyền lưu

Cùng xuất xử, cộng nhập Tỳ Lô Tánh Hải

 

Hoa Giác Ngộ du thuyền vô quái ngại

Ðộ chúng sanh khắp pháp giới mười phương

Ðèn trí tuệ soi sáng vạn nẻo đường

Ðánh bật gốc mọi trần sa phiền não

 

Hoa Giác Ngộ trổ bông đường thánh đạo

Ðạt chơn thường, chứng đạo lý thường chơn

Chứng đạo ca, tô thêm một điểm son

Hòa hương sắc nhiệm mầu vô thượng giác.

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 14691)
Từ thuở ra đi vắng bóng chùa Đường đời đã nhọc chuyện hơn thua Trong tôi bừng dậy niềm chua xót Xao xuyến mơ về lại cảnh xưa
(Xem: 14685)
Thấy dặm thanh vân bước ngại chen Được nhàn ta sá dưỡng thân nhàn Ba gian am quán lòng hằng mến Đôi chốn sơn hà mặt đã quen
(Xem: 11448)
Nhà chỉ mấy thước vuông, sách vở xếp cạnh nồi Nếu nằm mơ, em quờ tay là chạm vào thùng gạo Ô tường nhỏ treo tranh và phơi áo...
(Xem: 11227)
Trách lung do tự tại Tán bộ nhược nhàn du Tiếu thoại độc ảnh hưởng Không tiêu vĩnh nhật sầu.
(Xem: 12888)
Ta lấy viết phết cuộc đời lên giấy Nghe đất trời cuồn cuộn âm ba Giữa thinh không ẩn hiện bóng sơn hà Nghiêng nét bút phóng ngang bờ ảo mộng
(Xem: 12850)
Một thương Oanh Vũ lam xinh Lên chùa lễ Phật, tâm thành dâng hoa Hai thương Oanh Vũ nết na Yêu cha, kính mẹ, trong nhà em ngoan
(Xem: 10034)
Nhất diệp biển chu hồ hải khách Tranh xuất vi hàng phong thích thích Vi mang tứ cố vãn triều sinh Giang thủy liên thiên nhất âu bạch
(Xem: 10588)
Một chút mây và một chút mưa Hồn em thở nhẹ cõi xa xưa Buồn bay lên mấy hàng dây thép Mây trắng em còn phơi ban trưa
(Xem: 11207)
Hạnh phúc tôi nhỏ nhoi Một góc đời xa lạ Như một thoáng môi cười Ngọt ngào xanh mắt lá.
(Xem: 11489)
Nhớ năm ngoái mẹ có lần đã hỏi Về chưa con sao vẫn thấy chưa về Con lại phải thêm một lần nói dối Chờ sang năm con hứa sẽ về quê
(Xem: 10544)
Lắng tai nghe mẹ giãi bày Cha sinh mẹ dưỡng sánh tày bể Đông Lấy gì trả nghĩa đền công Ơn sao cho xứng tấm lòng mẹ cha
(Xem: 10302)
Từ cõi mộng Khoác áo nâu sòng Qua dòng sinh tử Có – không!
(Xem: 18738)
Tinh sương hớp cạn chén trà Nhìn vào thế giới Ta bà ngát hương Nơi đây vẫn đoá chân thường Vẫn ngày Mùng Tám tỏ tường sắc không.
(Xem: 9533)
Long dài, short ngắn, tall cao Here đây, there đó, which nào, where đâu Sentence có nghĩa là câu Lesson bài học, rainbow cầu vồng
(Xem: 10713)
Hai ta lưu lạc phương Nam này Trải mấy mùa qua én nhạn bay Xuân đến khắp trời, hoa rượu nở Riêng ta với ngươi buồn vậy thay!
(Xem: 11606)
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người đến với yêu đương
(Xem: 9758)
Còn nghe được tiếng ve sầu Còn yêu đốm lửa đêm sâu bập bùng Quê người trên đỉnh Trường Sơn Cho ta gửi một nỗi hờn thiên thu.
(Xem: 11799)
Ôi ánh mắt con đường vào dữ liệu Để một lần virus tình yêu Truyền qua mạng bằng cái nhìn say đắm Khiến con tim điên đảo thất thường
(Xem: 12790)
Em biết anh là nhà thơ bụi bặm Thơ viết xong, anh để lại dọc đường Mỗi buổi sáng, em thường đi ngang đó Nhặt thơ về, em cất kỹ trong rương!
(Xem: 14544)
Gió đưa xác lá về đường Thu sang nhuộm cả sầu thương một trời Sầu thương nhuộm lấy hồn tôi, Đêm qua ngồi đọc thơ người xa xăm.
(Xem: 25489)
Bao năm rồi con lưu lạc ngàn phương, Con nhớ mẹ suốt canh trường khắc khoải, Ơn dưỡng dục mẹ ôi ! Sao xiết kể, Công sinh thành con nghĩ: quặn lòng đau.
(Xem: 11559)
Khi biết lòng anh như đã chết Mây thôi hồng, và lá cũng thôi xanh Màu hoa tươi cũng héo ở trên cành Và vũ trụ thảy một màu đen tối
(Xem: 8862)
Cư trần lạc đạo thả trùy duyên Cơ tắc xan hề khốn tắc miên Gia trung hữu bảo hưu tầm mịch Đối kính vô tâm mạc vấn thiền
(Xem: 10167)
Trải vách quế gió vàng hiu hắt, Mảnh vũ y lạnh ngắt như đồng, Oán chi những khách tiêu phòng, Mà xui phận bạc nằm trong má đào.
(Xem: 12017)
So lao tâm lao lực cũng một đàn, Người trần thế muốn nhàn sao được ? Nên phải giữ lấy nhàn làm trước, Dẫu trời cho có tiếc cũng xin nài.
(Xem: 10012)
1- Thuở trời đất nổi cơn gió bụi 2- Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên 3- Xanh kia thăm thẳm tầng trên 4- Vì ai gây dựng cho nên nỗi này
(Xem: 13412)
Thông minh nhất nam tử Yêu vi thiên hạ kỳ Trót sinh ra thì phải có chi chi, Chẳng lẽ tiêu lưng ba vạn sáu.
(Xem: 12862)
Năm xưa con mặc áo Mẹ chắt chiu đêm ngày Vì nhà mình nghèo thiếu Mẹ phải tự may tay
(Xem: 18086)
Ta ngồi mãi giữa hư vô lòng núi bỗng thấy chiều hớt hải đuổi theo mây khối thời gian rơi vào triền đá lặng hiện tại nào mất hút ở đầu cây
(Xem: 12294)
Thế sự du du nại lão hà, Vô cùng thiên địa nhập hàm ca Thời lai, đồ điếu thành công dị, Sự khứ, anh hùng ẩm hận đa
(Xem: 14379)
Như hòn sỏi nghìn năm im lặng Lì với đời, trơ với nắng sương Dòng kí ức xanh rêu ngày cũ Mộng xa xưa lặng bước đăng trình.
(Xem: 12278)
Em về nắng quáng bên sông Mộng hồn xưa đã bềnh bồng trôi xuôi Anh đi từ độ luân hồi Dừng chân quán gió bên đồi ngủ say.
(Xem: 19904)
Đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm Rượu hồng đào chưa nhấm đà say. Lòng ta như chén rượu đầy, Lời thề nhớ chén rượu này bạn ơi!
(Xem: 26769)
Mười năm vườn xưa xanh tốt Hai mươi năm nắng rọi lều tranh Mẹ tôi gọi tôi về Bên bến nước rửa chân...
(Xem: 18647)
Người về từ cõi vô biên, trắng thơm đại nguyện trăm miền bước đi.
(Xem: 18346)
Em bỏ lại khung trời tuổi mộng Bước chân đi duyên kiếp tự thuở nào Câu kinh Phật sớm hôm bầu bạn Gối thềm khuya mơ một vì sao.
(Xem: 17446)
Thuở ấy lòng tôi thơ thới quá Hồn thơ nguyên vẹn một trời hương Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại Êm ái trao tôi một vết thương
(Xem: 18855)
Anh ạ, tháng ngày mau quá nhỉ! Một mùa thu cũ một lòng đau Ba năm ví biết anh còn nhớ Em đã câm lời có nói đâu
(Xem: 36996)
Vâng lời Thầy con đi quét lá Lá vàng rơi lả tả khắp nơi Lá khô rơi như một kiếp con người Giờ phút cuối là về cùng cát bụi
(Xem: 22625)
Chiều mộng hòa thơ trên nhánh duyên Cây me ríu rít cặp chim chuyền Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá Thu đến nơi nơi động tiếng huyền
(Xem: 22086)
Tiễn chân anh tận phi trường Lỗi đi. Lỗi ở. Mười phương lỗi về Mù sương phi cảng não nề Thôi anh ở lại buồn về em mang
(Xem: 21863)
Bài thơ đầu anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng biến thành thơ
(Xem: 16860)
Bàn tay già chầm chậm, Thờ thẫn nắm tay con. Từ rãnh mắt xoáy mòn, Giọt thương cảm lăn tròn theo vết cũ.
(Xem: 21692)
Sàng tiền minh nguyệt quang Nghi thị địa thượng sương Cử đầu vọng minh nguyệt Đê đầu tư cố hương
(Xem: 22128)
Nghe như từ kiếp luân hồi Mật ngọt tình yêu còn đọng Tái sinh bên bờ môi nóng Nguồn cơn thác lũ dâng tràn
(Xem: 21175)
Đứng lên đi em, tiếp tục hành trình... đừng quỵ ngã, Dẫu gai đời đâm rướm máu đôi chân. Những con đường em qua, dẫu mịt mù, mịt mù... gió bụi
(Xem: 15620)
Hỡi ơi! Súng giặc đất rền; lòng dân trời tỏ. Mười năm công vỡ ruộng, chưa ắt còn danh nổi như phao; Một trận nghĩa đánh Tây, thân tuy mất tiếng vang như mõ.
(Xem: 29008)
Tự thuở nằm nôi Cha đâu xa vắng Ở quanh con như giọt nắng hiên nhà Ngó trước trông sau vườn rau mướp đắng Giàn cà non vừa trổ nụ hương hoa
(Xem: 14092)
Tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt, Toát hơi may lạnh buốt xương khô, Não người thay buổi chiều thu, Ngàn lau nhuốm bạc, lá ngô rụng vàng.
(Xem: 21684)
Kiếp trước em là chú sóc Còn anh là hạt dẻ nâu Sóc xô anh vào vách núi Đời này hai đứa gặp nhau!
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant