Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 92

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 12677)
Tuyển tập 92


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - 92

(Từ bài số 911 đến số 920)

 

01. Mở cửa tình thương 911

02. Chân thân bất tuyệt 912

03. Gõ tiếng Diệt – Sinh 913

04. Bảo châu như ý 914

05. Kết một đài sen 915

06. Tâm như bất thối 916

07. Dòng sông nhân ái 917

08. Tàn cát bụi 918

09. Trái tim biết thở 919

10. Chuyện Hai Dòng Sông 920

 

Mở cửa tình thương

Tháng 12 – 2007

 

Nghe gì không em hỡi

Hoa cỏ ngậm mùi sương

Nghe gì không anh hỡi

Sỏi đá gọi bên đường

 

Long lanh từng tia nắng

Reo ấm áp ngày về

Đêm đêm chìm thanh vắng

Reo vạn lý sơn khê

 

Vang đồi cao gió hát

Liên điệp khúc vấn vương

Lan sông sâu biển rộng

Đâu không bến tình thương

 

Chuông ngân dài tỉnh thức

Tiếng thanh thoát trong lành

Không còn đâu lằn mức

Như mây trắng trời xanh

 

Ca vang đồi thế kỷ

Vượt ranh giới biên cương

Nở rừng hoa thiên

Tỏa ngát ngát muôn phương

 

Hướng đi muôn vạn lối

Hướng đến muôn vạn đường

Nhân sinh đừng khắc khoải

Hãy mở cửa tình thương

Không sầu muộn vương vương.

 

Chân thân bất tuyệt

Tháng 12 – 2007

 

Sương đêm không ướt áo

Mưa gió phớt đầu trần

Như một áng phù vân

Bay giữa ngàn mây biếc

 

Ta ngồi đây, ai biết

Vốn hiện hữu ngàn xưa

Đến mãi mãi ngàn sau

Chân thân còn nguyên vẹn

 

Ra đi không ước hẹn

Sao khắc khoải chia lìa

Ô kìa, ánh sao khuya

Đêm đêm đâu có mất

 

Giữa ngàn mây xanh ngát

Thuyền ai đậu bên đê

Sông bến cũ vỗ về

Dòng sông xưa nguyên vẹn

 

Trường giang sông nước ấy

Vẫn sông nước muôn đời

Nghe tiếng nói không lời

Là thanh âm bất diệt

 

Kìa chân thân bất tuyệt

Ta muôn thuở tồn sinh.

 

Gõ tiếng Diệt - Sinh

Tháng 12 – 2007

 

Qua dòng sông sinh diệt

Ta gõ tiếng diệt sinh

Nhận chân được bóng hình

Đã từ vô lượng kiếp

 

Ta lên đường đi tiếp

Cho đến tận hôm nay

Mãi mãi đến ngày mai

Ưu đàm hoa bát ngát

 

Từ vô thỉ không khác

Đến vô chung không màng

Đường thánh đức thênh thang

Ánh đạo vàng rạng rỡ

 

Giữa rừng hoang hoa nở

Ngàn cây lá xanh tươi

Sương ngậm cỏ reo cười

Trùng trùng muôn vạn hữu

 

Qua vĩ tuyến Thành - Trụ

Qua kinh tuyến Hoại – Không

Nhẹ hơn áng mây hồng

Treo giữa thềm hư ảo

 

Qua dòng sông sinh diệt

Nhìn bóng dáng diệt sinh

Ta, tự thể nguyên trinh

Em cùng ta hiện hữu.

 

Bảo châu như ý

Tháng 12 – 2007

 

Giữa rừng hoang hiu hắt

Ta nằm nghe tiếng khóc

Của muôn loại nhiểu nhương

Khắp ba nẻo sáu đường

Ban từ ân tế độ

 

Chúng sinh còn đau khổ

Ta mạnh bước lên đường

Chúng sinh chưa tỏ tường

Ta móc hầu bao lớn

 

Đeo phong trần một gánh

Quảy một túi trên vai

Nhìn sinh tử không hai

Vẫn là sông là núi

 

Nhìn sâu vào ba cõi

Như gió thoảng mây bay

Kiếp sinh linh đọa đày

Nghe rồi mau tỉnh ngộ

 

Hoa từ bi nở rộ

Hoa chân lý đơm bông

Hoa pháp giới rỗng không

Đó là hoa tự tánh

 

Xưa nay trầm luân mãi

Bởi mê giác hai đường

Mở rộng, thỏng tay buông

Mất hai đầu chung - thỉ

 

Kìa bảo châu như ý

Ta cất bước ra đi.

 

Kết một đài sen

Tháng 12 – 2007

 

Một ngày mai em nhé

Ta sẽ nói em nghe

Nhìn sông nước đây này

Nghe gì không sóng vỗ

 

Dừng tâm tư, bỏ ngõ

Cái gì vỗ, nói đi

Mở miệng, nện ba hèo

Ngậm câm, khư ba trượng

 

Nhìn thêm kia, lá phướng

Phất phơ trước gió lồng

Hỏi có gió hay không

Gió lộng hay phướng lộng

 

Và nhìn đây, nắm tuyết

Cái gì đóng tuyết băng

Mỉm cười, không nói năng

Như nụ hoa hàm tiếu

 

Hoa cười, ai có hiểu

Em cười, em hiểu hoa

Là đã kết nên tòa

Nở đài sen bát ngát.

 

Tâm như bất thối

Tháng 12 – 2007

 

Đời có chi là khổ

Ta cứ sống an lành

Như mây trắng trời xanh

Thong dong bay cùng khắp

 

Dù cội già gai góc

Dù hoa lá xinh tươi

Ta vẫn cứ mỉm cười

Giữa đồi cao gió hát

 

Mang nguồn tâm của ý

Gởi hương nội cỏ đồng

Cho hoa lá đơm bông

Đến bờ lau sỏi đá

 

Có, thì có tất cả

Không, vốn đã là không

Nhìn pháp giới rỗng không

Băng ngang dòng sinh diệt

 

Giữa muôn trùng biền biệt

Thật ra chẳng hai bờ

Lật bức ảnh mịt mờ

Chắp tay hoa mầu nhiệm

 

Nhìn cái huyễn, không huyễn

Đã dứt sạch huyễn rồi

Thỏng tay buông, thảnh thơi

Trụ tâm như bất thối

 

Dòng sông nhân ái

Tháng 02 – 2008

 

Kéo đại dương, cho biển khơi nhỏ lại

Xếp trùng khơi, để thu hẹp hai bờ

Đưa bàn tay bắt một nhịp nên thơ

Cây cầu đã nối liền muôn giới tuyến

 

Biến cát đá thành ngọc ngà kim xuyến

Đốt bụi tro thành một khối lửa hồng

Trổ chông gai điểm nụ lá đơm bông

Xóa góc cạnh kết vòng tròn đan kín

 

Đường tung kia, đến vô cùng, mất hút

Đường hoành kia, đến vô tận, không còn

Đem hư hao đổ vào cõi càn khôn

Không thêm bớt giữa muôn trùng biến hiện

 

Có nghĩa gì nửa tinh cầu góc biển

Thắp tâm như, hiện thực tự lòng ta

Thắp tâm hoa, rung động cả thiên hà

Đừng đeo đẳng phù trầm xua bóng tối

 

Bởi vì sao, nên mù mờ le lói

Bởi lụn tàn, nên đom đóm đêm đen

Tỉnh mộng chưa, hay mớ ngủ, lãng quên

Lại mộng mị ôm hoang đường mê sảng

 

Biển khơi kia, trùng trùng nhưng có hạn

Đại dương kia, mênh mông nhưng có bờ

Còn tâm ta, trùm khắp cả hư vô

Sao rút cổ thập thò trong ốc đảo

 

Hoa tận mỹ, thơm hương bờ thạch thảo

Đá đơm bông, cát trắng lộng trùng dương

Trao tin yêu, tràn ngập bến tình thương

Cùng tắm mát trên dòng sông nhân ái.

 

Tàn cát bụi

Tháng 02 – 2008

 

Tiếng quốc quốc điểm canh trong thanh vắng

Tiếng vạc buồn rỉ rả vọng đêm sương

Tiếng ếch nhái hòa tấu giữa ruộng nương

Tiếng hổ rống rền rền khua mé núi

 

Nước róc rách nỉ non bên bờ suối

Sóng rì rào vụn vỡ thả trôi sông

Muôn vì sao nhấp nháy ngóng sao Hôm

Sao Mai ẩn vì đêm dài chưa sáng

 

Ba mươi năm, tam thập đeo bến cát

Bảy mươi năm, thất thập cổ lai hề

Thế kỷ là bao, thế hệ sao hè

Trăm năm hĩ, phong trần trêu tuế nguyệt

 

Đông không lạnh mà giá băng hơn tuyết

Hạ không nồng mà oi bức hơn than

Thu tím chi khô héo cả điêu tàn

Xuân đoản hậu, xếp cánh sầu chín nụ

 

Thuyền ai đó, gác mái chèo bến cũ

Khách mỏi mòn ngóng đợi chuyến đò ngang

Núi non kia mờ sương khói giang san

Sông biển này phủ trùng dương vợn sóng

 

Bảy mươi năm, cuối đỉnh đồi đổ dốc

Ba mươi năm, chập chững gánh phiêu bồng

Hố thâm sâu, vùi lấp, thế là xong

Nhân thế hỡi, phù sinh tàn cát bụi

 

Ba mươi năm, bóng thời gian đánh đổi

Bảy mươi năm, thất thập cổ lai hy

Hoàng tuyền kia, ôi bóng tối đen sì

Bãi tha ma, lạnh lùng rong rêu phủ

 

Hư vô mờ sương khói

Khép cánh cửa hoang vu

Rồi cũng trả thiên thu

Nghĩa gì đày nhân ngã.

 

Trái tim biết thở

Tháng 02 – 2008

 

Hát nữa đi anh, tiếng tự tình muôn thuở

Hát nữa đi em, lời chan chứa tin yêu

Tiếng hát quê hương, sắc gấm hoa thêu

Bao thời đại trải dài dòng lịch sử

 

Năm ngàn năm, đan thanh tròn nét chữ

Giống Lạc Hồng, son sắt vẹn hùng anh

Trời xanh xanh, trang sử cũng xanh xanh

Đất rộng mở, giang sơn tràn gấm vóc

 

Hát nữa đi anh, từ Nam Quan, Bản Giốc

Hát nữa đi em, thắm đượm đến Cà Mau

Bản hùng ca tự ngàn xưa đến mãi mai sau

Hà Nội, Huế, Sài Gòn, khắp ba miền đất nước

 

Bản trường ca, đời sau qua thuở trước

Trổi điệp khúc, hai tiếng gọi Việt Nam

Quê hương này, đất nước này, là của Việt Nam

Tình tự này, giang sơn này, da vàng máu đỏ

 

Hát nữa đi em, cho trái tim biết thở

Hát nữa đi anh, cho máu thấm thịt thau

Ta hát nhau nghe, trọn vẹn con tàu

Reo khắp nẻo đường quê hương rực sáng

 

Không còn nữa, đông dài giá lạnh

Không còn nữa, hạ nắng chói chan

Không còn nữa, thu tím điêu tàn

Cho xuân thắm bốn mùa lộng gió

 

Tiếng tình tự trao nhau như thế đó

Vẹn câu thề trang trải vạn tin yêu

Là người Việt Nam, gìn giữ, nâng niu

Quét tất cả mọi sắc màu xanh đỏ.

 

Chuyện Hai Dòng Sông

Tháng 02 – 2008

 

Nước sông Gianh vẫn thì thầm muôn thuở

Sông Bến Hải vẫn đập vỗ đôi bờ

Máu lệ nào xào xạc mảnh tàn khô

Hồn tử sĩ lung linh mờ rêu phủ

 

Suối vàng kia, em ơi, yên giấc ngủ

Hoàng tuyền đây, anh hỡi, thấm thịt da

Nghe nao nao tiếng quốc quốc, gia gia

Sương gió lạnh xa đưa miền băng giá

 

Tôi đứng lặng nhìn anh mờ bia đá

Tôi chạnh lòng nhìn em, mắt long lanh

Thắp nén hương, nghe thấm thía ngọn ngành

Hồn sông núi, lâng lâng niềm thổn thức

 

Trường Sơn tỏa chiều tàn loang khói bạc

Biển Đông vang đêm xuống khuất hoàng hôn

Tim lặng câm, nghe se thắt dập dồn

Hai dòng sông chôn vùi bao xương máu

 

Nước róc rách, đôi bờ khua sông núi

Sóng rì rào, đập vỗ đẩy bờ xa

Anh nằm kia, chìm dĩ vãng phôi pha

Em ngủ đó, tóc sương bay bụi gió

 

Ánh mắt em nhìn tôi, rồi bỏ ngỏ

Đôi mắt anh, thoáng hiện nét đăm chiêu

Thương nhau nghe, nói sao nữa, chi nhiều

Ai không thấm đoạn đành cơn dâu biển

 

Sông Gianh kia trầm ngâm không lên tiếng

Bến Hải đây nghèn nghẹn nói không lời

Thương tiếc em, yên giấc ngủ ngàn thu

Thương tiếc anh, Trường Sơn mờ biển Thái.

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 48825)
Bởi đời là cõi tạm Nên sống thật với nhau Nếu kiếp người trôi mau Thì oán thù dừng lại
(Xem: 15213)
Hoa sen nở, bốn phương về hội tụ; Chúng trung tôn, oai đức mấy nghìn năm... Hàn Long Ẩn
(Xem: 13847)
Con thường sống ngẩn cao đầu mẹ ạ Tính tình con hơi ngang bướng kiêu kỳ Nếu có vị chúa nào nhìn con vào mắt Con chẳng bao giờ cuối mặt trước uy nghi
(Xem: 11731)
Cái gọi là Đường Lưỡi Bò Nghe thật lạ, không vô Cũng không phải dưới đất chui lên Cũng không phải trên trời rớt xuống...
(Xem: 12508)
Biển Đông dậy sóng Đang đe dọa Việt Nam cùng Đông Nam Á Đường Lưỡi Bò là lưỡi hái xâm lăng...
(Xem: 11915)
Đời vốn vô thường, nhân duyên nghiệp báo Hãy cùng nhau nương náo trọn kiếp người...Quảng Chánh
(Xem: 13330)
Mười ngón tay ngoan em chắp búp sen thiền, Nguyện cuộc đời hết cảnh khổ triền miên... Thích Phước Ngọc
(Xem: 12300)
Ai mong ước trở về Chân-Thiện-Mĩ Cũng phải vào nguồn tỉnh thức tâm linh Cần hướng đến mẫu số chung: Vô Ngã
(Xem: 11183)
Quay về nương tựa thắng duyên, Vào trong cửa Tịnh, lìa miền trần ô. Hòa trong thời khóa: “nam mô”, Vơi niềm tục lụy, chồi Bồ Đề sanh. Thích Minh Tuệ
(Xem: 11558)
Tôi đã trút linh hồn bên hố thẳm Của bến bờ mộng tưởng với trăm năm Nghe gió hú qua sườn đồi thăm thẳm
(Xem: 11240)
Công đức hoằng khai nhiếp hóa của Ngài cao hơn núi cao Tấm lòng từ bi độ lượng của Ngài sâu hơn biển sâu Chữ nghĩa của trần gian làm sao phô diễn
(Xem: 10899)
Kính lạy tôn dung Ngài Con xin tìm lại dấu xưa 39 năm, hai thế kỷ sao vừa Nín thở, lặng yên, đọc từng con chữ
(Xem: 12564)
Bồng bềnh ẩn hiện bóng ngư ông Neo chiếc thuyền nan giữa bến sông Rộn rã thả câu trong quạnh vắng
(Xem: 10608)
Quá nhàm chán những trò chơi trên biển đảo Khi những chiếc vòi bạch tuộc vươn gần Sóng cuộn đau
(Xem: 12214)
Mỗi con người mỗi số phận Mỗi hồn thơ mỗi ngôn ngữ trần tình Mỗi bước chân mang dấu hằn dĩ nghiệp
(Xem: 11503)
Rớt mảnh trăng gầy trên áo tôi Trời kia kéo gió phủ chao ôi! Lang thang mấy nấc chiều thu gọi Một thoáng mai này kết nối đôi
(Xem: 9632)
Sen thơm ngát giữa bùn lầy nước đọng Sống trong đầm không vẩn đục hôi tanh Sen của em sao chẳng có màu xanh
(Xem: 10570)
Thăm chùa Long Đẩu, Địa linh, khí vượng, nhân tài, Nơi muôn màu hoa lá cỏ cây, Nơi du khách hành hương về cõi Phật... Lê Trang
(Xem: 11111)
Thiên Trúc! Thiên Trúc! Cố hương từ độ bước chân đi Mang yếu chỉ tinh ba dõi về Đông ngàn trùng chướng khí.
(Xem: 10839)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 10397)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 9983)
Mỗi lần ta gặp nhau Đều có niềm vui nhỏ Hôm nay anh lại có Một cánh hồng trao em
(Xem: 29923)
Rạng ngời một đóa kỳ hoa Vô cùng huyền diệu tinh ba khôn lường Linh Đàm phổ hóa tứ phương
(Xem: 11849)
Nợ nhau vì một câu nguyền Bạc đầu mưa nắng đôi miền đợi trông, Vầng trăng kia nợ dòng sông...
(Xem: 10625)
Gái lớn ai không phải lấy chồng, Can gì mà khóc, nín đi không! Nguyễn Bính
(Xem: 11867)
Khi bước chân con không còn chập chững, Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn... Nguyễn Trung Kiên
(Xem: 10288)
Kỷ Niệm Khóa Tu Mùa Xuân Năm 2012 Tại Chùa Hải Đức Florida - Thơ: Châu Ngọc - Lê Hoa Nhụy
(Xem: 10531)
Ta lặng ngó nàng thơ vồn vã bước Lên đồi mây gối mộng ước sơn hà Ngày hun hút hiu buồn đành khép lại
(Xem: 11044)
Nghĩ về thân thể thì đừng mong không bệnh khổ, không bệnh khổ thì dục vọng dễ sanh.
(Xem: 11560)
Ta đi tìm bạn phương nào Nhòa đôi tròng mắt, lao đao thân gầy Xuôi về Đông lại lên Tây...
(Xem: 11869)
Cứu xét Tâm Tánh thì đừng cầu không khúc mắc, vì không khúc mắc thì sở học không thấu đáo.
(Xem: 11253)
Những dấu buồn cất giữ đã bao năm Nay nói hộ nhau nghe bằng biểu tượng Đáy mắt mẹ, khoảng đắng cay còn đọng
(Xem: 11592)
Xin xót thương những linh hồn ngạ quỷ Đừng sát sinh, đừng giỗ tiệc đua đòi Mình hưởng thụ, nhưng họ thêm đau khổ
(Xem: 22938)
Trần gian cung phụng Đản sanh Mỗi Tâm mỗi Bụt viên thành truyện xưa Quản chi tạt gió xan mưa...
(Xem: 10818)
Bài này khuyết danh và có niên đại khoảng năm 1950, HT Thích Như Điển đã đọc cho Hạnh Tuệ chép lại để lưu truyền.
(Xem: 9930)
Thôi em hãy cứ phiêu bồng, Để ta kiết giới tu đông một mình, Soi gương đối diện bóng hình, Đập gương chợt thấy mông mênh đất trời
(Xem: 26239)
Bao la biển rộng sông dài. Tháng Tư ấm đậm tình người Việt Nam Lũy tre hiện mái chùa làng...
(Xem: 10096)
Dòng sông êm ả, bóng trăng thơ Nhành liễu rũ ngang mơ gió đùa Chèo xa thấp thoáng ai khua nước
(Xem: 21896)
Lumbini…! Sáng nao bình minh xanh lấp lánh Rừng cây reo, chim muôn cành xào xạc Khấp khởi nắng vàng, rộn rã nghìn hoa
(Xem: 10598)
Khi vắng -- anh nhớ em Không nhớ tóc thơm mềm Không vì môi hồng thắm Cũng không do hiền diệu
(Xem: 10027)
Hãy theo chân Phật Trải hết không gian Tâm từ quảng đại Hãy noi bóng Ngài
(Xem: 10786)
Hôm nay xin trở lại Một mong ước không phai Cho chúng sinh muôn loài Một phúc hạnh dài lâu
(Xem: 11980)
Nếu một ngày kia Ta phải đi một mình Trên đường vắng xa xăm tối, bụi Còn xa lắc...
(Xem: 11695)
Thở vào, cảm nhận hơi vào Thở ra, cảm nhận hơi ra Chú tâm lắng nghe hơi thở Vọng tâm vọng tưởng dần xa
(Xem: 11252)
Ba nghiệp lắng thanh tịnh, Gửi lòng theo tiếng chuông, Nguyện người nghe tỉnh thức, Vượt thoát nẻo đau buồn.
(Xem: 10773)
Một đóa sen đã nở rộ Đã làm xong Việc của mình... - Làng Đậu
(Xem: 10551)
Nếu ngược đường Bến Ngự, Nam Giao, Thăm chừng con dốc có còn cao, Nghe hồi chuông tối còn vang vọng, Ru điệu nam mô tự thuở nào.
(Xem: 10767)
Như Ngài, Là hiện thân của hàng Bồ Tát, Còn Ngài, đời vẫn hát, Bài ca hy vọng ngập tràng.
(Xem: 10455)
Ta yêu non nước quê mình Sông dài biển rộng in hình sơn khê Người sau kẻ trước đề huề Truyền trao nối tiếp ước thề có nhau
(Xem: 10847)
Quê Hương có gió bốn mùa Đạo Pháp có tiếng chuông chùa quanh năm Quê Hương có ánh trăng rằm...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant