Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 116

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 12917)
Tuyển tập 116


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài Số 116 - thơ Mặc Giang

(Từ bài số 1151 đến số 1160)

macgiang@y7mail.com; thnhattan@yahoo.com.au

 

01. Xin hỏi người, đó là ai ? 1151 

02. Đừng đợi ngày mai 1152

03. Dòng suối nhỏ 1153

04. Nghe tiếng chuông ngân 1154

05. Hăm bốn chữ cái 1155

06. Cha kể con nghe 1156

07. Cha theo tiếng gọi sơn hà 1157

08. Đổi cả trần gian 1158

09. Người Cha Việt Nam 1159

10. Ông Cha của ta 1160

 

Xin hỏi người, đó là ai ?

 

Đi trong mưa, không ướt áo

Vào trong nước, không bị chìm

Sống trong đời, không khổ não

Xin hỏi người, đó là ai ?

 

Vào trong lửa, không bị cháy

Vào trong bếp, không tro tàn

Vào bùn đen, không quện cáu

Xin hỏi người, đó là ai ?

 

Giữa biển cả, không sóng đẩy

Giữa trùng dương, không hải triều

Lòng chứa đầy, tâm trống rỗng

Xin hỏi người, đó là ai ?

 

Đi ba đường, không chắn lối

Vào sáu nẻo, mãi thông thương

Cả hư vô, không thế giới

Xin hỏi người, đó là ai ?

 

Giữa mùa xuân, không hoa nở

Vào lạnh giá, không đông hàn

Mỗi thu về, không lá đổ

Mỗi hạ nắng, không khô khan

 

Không có đâu, là thời gian

Không có đâu, là không gian

Nhét hư vô trong hột cải

Nhét vũ trụ lọt chân lông

 

Trong đêm đen, vẫn ánh sáng

Trong tăm tối, vẫn thấy đường

Không hố đèo, không ghềnh ráng

Xin hỏi người, đó là ai ?

 

Trong rừng sâu, không cô độc

Giữa phố thị, như không người

Sống thanh bần, không thôn dã

Xin hỏi người, đó là ai ?

 

Mang ba y, trùm pháp giới

Đời một áo, mặc không cùng

Không cần nhà, có ba cõi

Xin hỏi người, đó là ai ?

 

Khắp ba đường, không đóng cửa

Khắp sáu nẻo, rộng lối đi

Mang hầu bao, không chỗ chứa

Xin hỏi người, đó là ai ?

 

Tháng 10 – 2008

 

Đừng đợi ngày mai

 

Hỡi đau khổ, sao đong đầy mắt lệ

Bởi giọt khô chất chứa ngập lưng tròng

Thế tại sao không cho chảy tuôn dòng

Bởi nước mắt ngập ngừng chưa muốn khóc

 

Thế tại sao ngậm sầu, ru trái chín

Bởi nguồn cơn không lối thoát thông hơi

Thế thì thu chưa tím ngắt cuộc đời

Chờ cuối mùa ào ào phơi lá rụng

 

Thế tại sao lại ôm đầu bóp trán

Bởi động não ray rứt mảnh hồn đau

Thế niềm đau sao không thảy xuống cầu

Bởi chưa thoát bốn bức tường quán trọ

 

Thế tại sao đèn khi mờ khi tỏ

Bởi cõi lòng khép kín chốn thâm u

Bầu trời trong sao vẩn đục mây mù

Bởi đen đặc nhưng mưa chưa muốn đổ

 

Thế tại sao trải bốn mùa than thở

Bởi muộn phiền u uẩn suốt tháng năm

Không mùa đông mà sao rét căm căm

Bởi hạ trắng chiếm ấm nồng tất cả

 

Hỏi tim nào là tim đau chất chứa

Hỏi lòng nào là nát dạ nắng mưa

Khổ đau không bán, ai bảo tìm mua

Hạnh phúc trên tay, sao đem đánh mất

 

Tìm gì khi đã mất

Đã mất biết đâu tìm

Giọt khô tràn mi mắt

Chứa đầy ánh sao đêm

 

Hãy nhìn kia ngõ tối

Đom đóm thắp đêm dài

Bóng thời gian qua khỏi

Đừng đợi đến ngày mai.

 

Tháng 10 – 2008

 

Dòng suối nhỏ

 

Đẹp thay dòng suối nhỏ

Hai bờ mơn cỏ xanh

Nước trong veo róc rách

Gió thoảng mát trong lành

 

Quý thay dòng suối nhỏ

Ngơ ngác con nai hiền

Giữa núi rừng thanh khiết

Rảo bước thật hồn nhiên

 

Lành thay dòng suối nhỏ

Mang cam lộ tình thương

Ươm hương thơm dịu ngọt

Trang trải đức thanh lương

 

Trọng thay dòng suối nhỏ

Ngày lên đón nắng đào

Đêm xuống loang sương bạc

Chất chứa cả trăng sao

 

Mến thay dòng suối nhỏ

Ôm vũ trụ vào lòng

Ôm ngân hà xao xuyến

Muôn đời vẫn xanh trong

 

Thương thay dòng suối nhỏ

Mãi tuôn chảy không ngừng

Qua núi rừng đồng nội

Vào biển cả vô cùng

 

Biển đời còn đau khổ

Cuộc đời còn tang thương

Cưu mang dòng suối nhỏ

Ban cam lộ pháp vương.

 

Tháng 10 – 2008

 

Nghe tiếng chuông ngân

 

Ai không nghe tiếng chuông ngân

Sao không nghe cả phong trần rụng rơi

Ngã nhân bào ảnh trong đời

Lợi danh phù phiếm chơi vơi gió lùa

Ai không nghe tiếng chuông chùa

Sao không nghe cả hơn thua bềnh bồng

Bọt bèo quẳng gánh trôi sông

Ưu phiền thán oán theo dòng nhẹ tuôn

Ai không nghe tiếng chuông đồng

Sao không nghe cả chìm xuồng tử sinh

Bụi bay không vướng tánh linh

Sóng lay không gợn chút tình trần gian

Ai không nghe tiếng chuông vàng

Sao không nghe cả muôn ngàn trầm mê

Đường xưa cùng dắt nhau về

Rong rêu bỏ lại bên lề vô minh

Ai không nghe tiếng cầu kinh

Sao không tỏ ngộ bóng hình xưa nay

“Có thì có tự mảy may

Không thì cả thế gian này cũng không”

Lành thay, nghe tiếng chuông ngân

Nghe như thế đó, dự phần Thánh Lưu

Bồ Đề một đóa Vô Ưu

Trổ bông sen quý tặng người biết nghe.

 

Tháng 10 – 2008

 

Hăm bốn chữ cái

 

Hăm bốn chữ cái, ráp vần xuôi ngược

Hết viết ngược, rồi lại viết xuôi

Lại thêm Á, Ớ, Ê, Ô, Ư

Huyền, Sắt, Nặng, còn đèo theo Hỏi, Ngã

 

Dùng chữ nghĩa, ta tha hồ diễn tả

Dùng ngữ ngôn, ta dệt ý thành lời

Băng ra biển, vượt hải lý trùng khơi

Giữa non cao, thét núi rừng lộng gió

 

Khi thì đẹp như rồng bay phượng múa

Khi thì sang như bức lụa tranh thêu

Khi nhẹ nhàng chẳng khác nhịp cầu kiều

Khi sắt đá lửa nung hơn gang thép

 

Vào hí trường, chữ nghĩa cao tiếng hát

Ra chiến trường, chữ nghĩa thét đao binh

Xuống địa ngục, chữ nghĩa quỷ thần kinh

Lên thiên cung, Thánh Thần tròn xoe mắt

 

“Ba tấc lưỡi, mà gươm mà súng

Nhà cầm quyền nghe gió cũng ghê gai

Một ngòi lông, mà trống mà chiêng

Nhà quân tử đốt đèn thêm tỏ rạng”

 

Ngược thời gian, thấy vô thỉ lảng vảng

Xuôi thời gian, thấy khép cửa vô chung

Chữ nghĩa bay khắp muôn hướng ngàn phương

Trang giấy vẫn phẳng lỳ trên tay bút

 

Ngược dòng sử, thấy dựng cờ mở nước

Theo dòng sử, thấy thời đại kinh qua

Đóng triện son, sáng tỏa ngọc ngà

Ghi dấu ấn, châu pha lộng sắc

 

Tạo ươm mơ, chữ nghĩa reo gió hát

Khúc tự tình, chữ nghĩa viết thương yêu

Nắm tay nhau, không cần nói chi nhiều

Vì nhận chân, sóng lòng chan biển mặn

 

Lấp chông gai, chữ nghĩa thôi ghềnh thác

Vá thương đau, chữ nghĩa đắp dựng xây

Vì tròn vuông, viết lên tiếng đong đầy

Vì tình người, viết thăng hoa sự sống

 

Hăm bốn chữ cái, còn hơn triều sóng

Hăm bốn chữ cái, còn hơn bạc vàng

Hết xuôi đến ngược, rạng rỡ huy hoàng

Hết ngược đến xuôi, tuyệt vời thiện mỹ

 

Hăm bốn chữ, xuất nguồn tâm nẻo ý

Thư viện kia còn có chỗ để dung

Sách vở kia cùng trân trọng để dùng

Quốc ngữ Việt vo tròn hăm bốn chữ.

 

Tháng 10 – 2008

 

Cha kể con nghe

 

Cha kể con nghe chuyện nước nhà

Từ thời lập quốc của ông cha

Đến nay dấu ngọc dày trang sử

Rạng rỡ huy hoàng lộng sắc pha

 

Cha kể con nghe non nước mình

Năm ngàn năm, sáng tỏa trung trinh

Dựng cờ mở nước cùng gìn giữ

Thế thế truyền trao vẹn nghĩa tình

 

Bao nhiêu tất đất của quê hương

Là bấy nhiêu chồng chất máu xương

Trên khắp mọi miền non nước Việt

Không sao kể hết, khó tư lường

 

Đất mẹ quê cha được sống còn

Anh linh tử sĩ cao hơn non

Cho nên mới gọi hồn thiêng vậy

Đừng có ơ hờ nghe cháu con

 

Mỗi một bước đi mỗi dặm đường

Là da là thịt lấp đau thương

Là xương là máu xây tan vỡ

Thành bức dư đồ của núi sông

 

Cha kể con nghe chuyện nước non

Con nghe rúng động cả tâm hồn

Quê hương nguồn cội ngàn xưa ấy

Là giống là dòng của Tổ Tông

 

Cha kể con nghe chuyện núi sông

Con nghe từ thuở dựng khơi dòng

Đến nay, tiếp nối ngàn sau nữa

Tuyệt thế hùng ca của Lạc Hồng.

 

Tháng 10 – 2008

 

Cha theo Tiếng Gọi Sơn Hà

 

Cha tôi đội đá vá trời

Dù cho vật đổi sao dời không lay

Cha tôi chỉ có đôi tay

Gian truân gánh vác, đắng cay không màng

Cha tôi lên núi bắt còng

Xuống sông tát biển nước bồng lên non

Cha tôi kéo lại sao hôm

Chờ sao mai mọc, rợn hồn bóng đêm

Cha tôi vỗ sóng đầu ghềnh

Suối reo nước chảy mông mênh sông dài 

Cha tôi sỏi đá khô cày

Đồng xanh gội nắng, lúa cài trĩu bông

Cha tôi nhặt lá diêu bông

Kết đài hoa mộng ước mong cho đời

Cha tôi chuyển thế lay thời

Quê hương quốc thái lên ngôi an bình

Cha tôi cỡi gió ba sinh

Thiều quang chói sáng bình minh hiện về

Cha tôi lên ải sơn khê

Chận đầu ngoại thực, đẽo tề mộng xâm

Mẹ tôi ươm mái tơ tằm

Nhà tranh đón bóng trăng ngàn dặm soi

Em tôi ít tiếng nói cười

Nhớ tình phụ tử thương người trầm kha

Cha theo tiếng gọi sơn hà

Cho em với Mẹ canh gà đẫm sương

Cha theo tiếng gọi quê hương

Cho em với Mẹ hậu phương ngóng chờ

Lên hòn Phụ Tử ươm mơ

Vọng Phu sương lạnh trăng mờ ngàn sao

Niềm riêng gởi giấc mộng đào

Niềm chung sông núi rạt rào mênh mông.

 

Tháng 10 – 2008

 

Đổi cả trần gian

 

Đổi cả đất trời lấy chữ quê

Chữ hương bên cạnh đẹp câu thề

Núi sông ấp ủ tình non nước 

Bến cũ đò ngang sóng vỗ về

 

Đổi cả đường đi lấy lối về

Phong sương tuế nguyệt trải nhiêu khê

Tha phương năm tháng dài ly khách

Xin hỏi thời gian đã đủ chưa

 

Đổi cả trần gian chọn nghĩa tình

Ngã nhân bào ảnh nổi lênh đênh

Nhục vinh bèo bọt trôi tan tác

Đừng phủ rong rêu non nước mình

 

Đổi cả phong ba bắc nhịp cầu

Dòng sông hai ngã ngập nương dâu

Đôi bờ xơ xác mờ lau lách

Bãi cát tiêu sơ bạc trắng màu

 

Đổi cả thác ghềnh mở lối đi

Băng qua thế kỷ vượt kinh kỳ

Sau lưng gác lại thềm hoang lạnh

Dĩ vãng trôi về chốn biệt ly

 

Đổi cả não phiền giữ mến thương

Trần lao rũ sạch nước cành dương

An bình thiện mỹ thăng hoa sống

Trang trải hương quê vạn nẻo đường

 

Đổi cả thế trần giữ nước non

Lăn quay con tạo dẫu hao mòn

Lở bồi cát đá phù sa nhuận

Đem lửa thử vàng, sắt mới son.

 

Người Cha Việt Nam

 

Người Cha nước Việt thật đường đường

Luyện sử đan thanh vẹn sắt son

Đánh trống khua chiêng khi quốc biến

Kinh bang tế thế lúc bình mông

 

Người Cha nước Việt thật kiên cường

Vị quốc vị gia nhuộm máu xương

Bao thưở can qua tàn khói lửa

Chiến bào rũ áo tóc pha sương

 

Người Cha nước Việt thật kiên trinh

Vị nước vị non trọn nghĩa tình

Quan ải biên thùy yên giới tuyến

Hương thơm đồng nội ổn quê mình

 

Người Cha nước Việt thật tinh kỳ

Phớt gió lông hồng vó ngựa phi

Ngang dọc tung hoành trong bốn biển

Tư nghì tâm lực chẳng hề chi

 

Người Cha nước Việt của Vua Hùng

Quốc Tổ dựng cờ mở nước chung

Kế thế truyền lưu trang sử ngọc

Muôn đời con cháu chẳng lao lung

 

Giang sơn gấm vóc nước non nhà

Chữ « S » dư đồ lộng sắc pha

Sông núi hồn thiêng an ngự trị

Ba miền đất nước sử hùng ca

 

Việt Nam một cõi vững như thần

Sông núi này là của nước Nam

Thuở trước đời sau truyền mãi mãi

Tấm lòng không thẹn với tiền nhân

 

Ta hát ca vang Cha Việt Nam

Người Cha kỳ vĩ giống da vàng

Sản sinh dân tộc kiên trinh nhất

Tự thuở đất trời đã định ban

 

Nói thế, cho hay dân tộc này

Trời không thể chuyển, đất không lay

Sao dời vật đổi, ra sao nữa

Vũ trụ càn khôn nể mặt thay

 

Huống chi nhân loại trên trần gian

Đừng có dễ ngươi lửa thử vàng

Dạ sói lòng lang un tro bụi

Bao thời rồi đó, nhớ thì kham

 

Trỗi khúc nhịp nhàng ca hát vang

Đông Tây Nam Bắc khắp trần gian

Cổ kim xuyên suốt ngàn sau nữa

Con cháu Vua Hùng nước Việt Nam.

 

Tháng 10 – 2008

 

Ông Cha của ta

 

Ông Cha khai quốc dựng gia

Khai sơn phá thạch đắp nhà Việt Nam

Ông Cha miệng nói tay làm

Lòng son dạ sắt tâm đan không sờn

Ông Cha lên núi đỡ non

Xuống sông tát biển xây hòn đảo xa

Ông Cha xuống móng dựng đà

Lên ruôi đỡ nóc lợp nhà quê hương

Ông Cha xẻ núi mở đường

Xây cầu lấp hố thông thương ba miền

Ông Cha gốc cội Rồng Tiên

Kết tinh sông núi hồn thiêng muôn đời

Dù cho vật đổi sao dời

Kinh qua lịch sử giống nòi kiên trinh

Dù cho dâu biển điêu linh

Lạc Hồng muôn thuở tự tình thủy chung

Ông Cha lẫm liệt oai hùng

Chữ hoành hết mức chữ tung tột đường

Ông Cha kiệt xuất phi thường

Giữ yên bờ cõi đuổi phường xâm lăng

Tre già che chở nụ măng

Lúa vàng ươm mộng mạ non xanh đồng

Sông dài biển rộng mênh mông

Muôn người như một chung lòng hòa vang

Kể từ mở nước Văn Lang

Năm ngàn năm đã vững vàng giang sơn

Kể từ một Mẹ trăm con

Gần chín mươi triệu vuông tròn tinh anh

Da vàng máu đỏ thiên thanh

Muôn ngàn năm nữa trong lành Việt Nam.

 

Tháng 10 – 2008

 

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 48827)
Bởi đời là cõi tạm Nên sống thật với nhau Nếu kiếp người trôi mau Thì oán thù dừng lại
(Xem: 15214)
Hoa sen nở, bốn phương về hội tụ; Chúng trung tôn, oai đức mấy nghìn năm... Hàn Long Ẩn
(Xem: 13851)
Con thường sống ngẩn cao đầu mẹ ạ Tính tình con hơi ngang bướng kiêu kỳ Nếu có vị chúa nào nhìn con vào mắt Con chẳng bao giờ cuối mặt trước uy nghi
(Xem: 11731)
Cái gọi là Đường Lưỡi Bò Nghe thật lạ, không vô Cũng không phải dưới đất chui lên Cũng không phải trên trời rớt xuống...
(Xem: 12508)
Biển Đông dậy sóng Đang đe dọa Việt Nam cùng Đông Nam Á Đường Lưỡi Bò là lưỡi hái xâm lăng...
(Xem: 11917)
Đời vốn vô thường, nhân duyên nghiệp báo Hãy cùng nhau nương náo trọn kiếp người...Quảng Chánh
(Xem: 13331)
Mười ngón tay ngoan em chắp búp sen thiền, Nguyện cuộc đời hết cảnh khổ triền miên... Thích Phước Ngọc
(Xem: 12300)
Ai mong ước trở về Chân-Thiện-Mĩ Cũng phải vào nguồn tỉnh thức tâm linh Cần hướng đến mẫu số chung: Vô Ngã
(Xem: 11191)
Quay về nương tựa thắng duyên, Vào trong cửa Tịnh, lìa miền trần ô. Hòa trong thời khóa: “nam mô”, Vơi niềm tục lụy, chồi Bồ Đề sanh. Thích Minh Tuệ
(Xem: 11562)
Tôi đã trút linh hồn bên hố thẳm Của bến bờ mộng tưởng với trăm năm Nghe gió hú qua sườn đồi thăm thẳm
(Xem: 11242)
Công đức hoằng khai nhiếp hóa của Ngài cao hơn núi cao Tấm lòng từ bi độ lượng của Ngài sâu hơn biển sâu Chữ nghĩa của trần gian làm sao phô diễn
(Xem: 10901)
Kính lạy tôn dung Ngài Con xin tìm lại dấu xưa 39 năm, hai thế kỷ sao vừa Nín thở, lặng yên, đọc từng con chữ
(Xem: 12571)
Bồng bềnh ẩn hiện bóng ngư ông Neo chiếc thuyền nan giữa bến sông Rộn rã thả câu trong quạnh vắng
(Xem: 10620)
Quá nhàm chán những trò chơi trên biển đảo Khi những chiếc vòi bạch tuộc vươn gần Sóng cuộn đau
(Xem: 12222)
Mỗi con người mỗi số phận Mỗi hồn thơ mỗi ngôn ngữ trần tình Mỗi bước chân mang dấu hằn dĩ nghiệp
(Xem: 11505)
Rớt mảnh trăng gầy trên áo tôi Trời kia kéo gió phủ chao ôi! Lang thang mấy nấc chiều thu gọi Một thoáng mai này kết nối đôi
(Xem: 9634)
Sen thơm ngát giữa bùn lầy nước đọng Sống trong đầm không vẩn đục hôi tanh Sen của em sao chẳng có màu xanh
(Xem: 10574)
Thăm chùa Long Đẩu, Địa linh, khí vượng, nhân tài, Nơi muôn màu hoa lá cỏ cây, Nơi du khách hành hương về cõi Phật... Lê Trang
(Xem: 11112)
Thiên Trúc! Thiên Trúc! Cố hương từ độ bước chân đi Mang yếu chỉ tinh ba dõi về Đông ngàn trùng chướng khí.
(Xem: 10844)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 10405)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 9986)
Mỗi lần ta gặp nhau Đều có niềm vui nhỏ Hôm nay anh lại có Một cánh hồng trao em
(Xem: 29925)
Rạng ngời một đóa kỳ hoa Vô cùng huyền diệu tinh ba khôn lường Linh Đàm phổ hóa tứ phương
(Xem: 11852)
Nợ nhau vì một câu nguyền Bạc đầu mưa nắng đôi miền đợi trông, Vầng trăng kia nợ dòng sông...
(Xem: 10627)
Gái lớn ai không phải lấy chồng, Can gì mà khóc, nín đi không! Nguyễn Bính
(Xem: 11871)
Khi bước chân con không còn chập chững, Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn... Nguyễn Trung Kiên
(Xem: 10294)
Kỷ Niệm Khóa Tu Mùa Xuân Năm 2012 Tại Chùa Hải Đức Florida - Thơ: Châu Ngọc - Lê Hoa Nhụy
(Xem: 10533)
Ta lặng ngó nàng thơ vồn vã bước Lên đồi mây gối mộng ước sơn hà Ngày hun hút hiu buồn đành khép lại
(Xem: 11047)
Nghĩ về thân thể thì đừng mong không bệnh khổ, không bệnh khổ thì dục vọng dễ sanh.
(Xem: 11561)
Ta đi tìm bạn phương nào Nhòa đôi tròng mắt, lao đao thân gầy Xuôi về Đông lại lên Tây...
(Xem: 11870)
Cứu xét Tâm Tánh thì đừng cầu không khúc mắc, vì không khúc mắc thì sở học không thấu đáo.
(Xem: 11259)
Những dấu buồn cất giữ đã bao năm Nay nói hộ nhau nghe bằng biểu tượng Đáy mắt mẹ, khoảng đắng cay còn đọng
(Xem: 11593)
Xin xót thương những linh hồn ngạ quỷ Đừng sát sinh, đừng giỗ tiệc đua đòi Mình hưởng thụ, nhưng họ thêm đau khổ
(Xem: 22940)
Trần gian cung phụng Đản sanh Mỗi Tâm mỗi Bụt viên thành truyện xưa Quản chi tạt gió xan mưa...
(Xem: 10820)
Bài này khuyết danh và có niên đại khoảng năm 1950, HT Thích Như Điển đã đọc cho Hạnh Tuệ chép lại để lưu truyền.
(Xem: 9931)
Thôi em hãy cứ phiêu bồng, Để ta kiết giới tu đông một mình, Soi gương đối diện bóng hình, Đập gương chợt thấy mông mênh đất trời
(Xem: 26244)
Bao la biển rộng sông dài. Tháng Tư ấm đậm tình người Việt Nam Lũy tre hiện mái chùa làng...
(Xem: 10098)
Dòng sông êm ả, bóng trăng thơ Nhành liễu rũ ngang mơ gió đùa Chèo xa thấp thoáng ai khua nước
(Xem: 21900)
Lumbini…! Sáng nao bình minh xanh lấp lánh Rừng cây reo, chim muôn cành xào xạc Khấp khởi nắng vàng, rộn rã nghìn hoa
(Xem: 10600)
Khi vắng -- anh nhớ em Không nhớ tóc thơm mềm Không vì môi hồng thắm Cũng không do hiền diệu
(Xem: 10028)
Hãy theo chân Phật Trải hết không gian Tâm từ quảng đại Hãy noi bóng Ngài
(Xem: 10789)
Hôm nay xin trở lại Một mong ước không phai Cho chúng sinh muôn loài Một phúc hạnh dài lâu
(Xem: 11986)
Nếu một ngày kia Ta phải đi một mình Trên đường vắng xa xăm tối, bụi Còn xa lắc...
(Xem: 11696)
Thở vào, cảm nhận hơi vào Thở ra, cảm nhận hơi ra Chú tâm lắng nghe hơi thở Vọng tâm vọng tưởng dần xa
(Xem: 11263)
Ba nghiệp lắng thanh tịnh, Gửi lòng theo tiếng chuông, Nguyện người nghe tỉnh thức, Vượt thoát nẻo đau buồn.
(Xem: 10774)
Một đóa sen đã nở rộ Đã làm xong Việc của mình... - Làng Đậu
(Xem: 10553)
Nếu ngược đường Bến Ngự, Nam Giao, Thăm chừng con dốc có còn cao, Nghe hồi chuông tối còn vang vọng, Ru điệu nam mô tự thuở nào.
(Xem: 10774)
Như Ngài, Là hiện thân của hàng Bồ Tát, Còn Ngài, đời vẫn hát, Bài ca hy vọng ngập tràng.
(Xem: 10456)
Ta yêu non nước quê mình Sông dài biển rộng in hình sơn khê Người sau kẻ trước đề huề Truyền trao nối tiếp ước thề có nhau
(Xem: 10848)
Quê Hương có gió bốn mùa Đạo Pháp có tiếng chuông chùa quanh năm Quê Hương có ánh trăng rằm...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant