Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Là Lá Là Hoa

08 Tháng Giêng 201400:00(Xem: 11661)
Là Lá Là Hoa


Là Lá Là Hoa

Nguyên Đạo


malala

Hình từ trang Web: www.malala-yousafzai.com

Thông điệp Malala

Người thiếu nữ rất trẻ và có duyên ấy tên là Malala Yousafzai, sinh ngày 12.7.1997, tại thị xã Mingora, huyện Swat, tỉnh Khyber Pakhtunkhwa, miền Bắc nước Pakistan. Vùng thung lũng Swat này trước đây từng là khu du lịch trượt tuyết có tiếng.

Vào năm 2004 lực lượng Hồi giáo cực đoan Taliban chiếm toàn bộ khu vực thung lũng Swat, nơi em đang sống bình yên với bố mẹ và hai người em, hằng ngày cắp sách đến trường. Tiếp đó, từ năm 2007, Taliban cấm phụ nữ không nghe nhạc và hạn chế họ lui tới nhiều cơ sở công cộng. Đến 15.01.2009 thì Taliban lại ban hành một sắc lệnh mới cấm các em học sinh nữ đi học, phá hủy khoảng 150 trường học. Thời gian này đài BBC phổ biến một tập nhật ký của một cô gái Pakistan 11 tuổi có tên là Gul Makai bằng tiếng Urdu trên trang Blog của đài BBC. Sau này người ta mới biết được Gul Makai là bút hiệu của Malala Yousafzai.

Những trang nhật ký đầy lo âu đau buồn của cô gái Pakistan 11 tuổi ấy được BBC News online đăng tải ngày 19 tháng 1 năm 2009 đã gây xúc động, như sau:

Thứ tư ngày 14 tháng 1: KHÔNG ĐI HỌC TRỞ LẠI

Tôi đang ở trong một tâm trạng xấu trong khi đi học bởi vì kỳ nghỉ mùa đông đang bắt đầu từ ngày mai. Hiệu trưởng công bố những kỳ nghỉ, nhưng không đề cập đến ngày nhà trường sẽ mở cửa trở lại. Đây là lần đầu tiên điều này đã xảy ra.

Thứ Năm 15 tháng 1: ĐÊM ĐẦY HỎA LỰC CỦA ĐẠN PHÁO

Đêm đã được lấp đầy với tiếng ồn của hỏa lực pháo binh và tôi thức dậy ba lần. Nhưng kể từ khi không còn đến trường học, tôi thức dậy muộn hơn sau 10 giờ sáng. Sau đó, bạn của tôi đến và chúng tôi đã thảo luận bài tập mang về nhà của chúng tôi. Taliban đã nhiều lần nhắm mục tiêu các trường học ở Swat.
Hôm nay là ngày 15 tháng 1, ngày cuối cùng trước khi sắc lệnh của Taliban có hiệu lực, và bạn tôi đã thảo luận về bài tập ở nhà, nếu như không có gì khác thường đã xảy ra.

Hôm nay, tôi cũng đọc nhật ký viết cho đài BBC (Urdu) và được công bố trên báo chí. Mẹ tôi thích bút hiệu “Gul Makai” và nói với cha tôi rằng tại sao không thay đổi tên của tôi là“Gul Makai”? Tôi cũng thích cái tên nầy bởi vì thực sự tên đó có nghĩa là “đau buồn”. Cha tôi nói rằng mấy hôm trước, có một người nào đó mang lại các bản in của cuốn nhật ký này nói rằng nó tuyệt vời như thế nào. Cha tôi nói rằng ông chỉ mỉm cười, nhưng thậm chí không thể nói nó đã được viết bởi con gái của mình. (Nguồn: RFA)

Khoảng cuối năm 2009 quân chính phủ Pakistan đã đuổi được phiến quân Taliban ra khỏi ngôi làng, nhưng tình hình an ninh vẫn chưa tốt đẹp mấy. Báo The New York Times và nhà làm phim Adam Ellich có đến Swat-Tal và thực hiện cuốn phim Class Dismissed (Bị sa thải khỏi lớp). Cuốn phim làm chấn động cả thế giới bên ngoài Pakistan. Hội Từ Thiện ở Thụy Sĩ thông qua Trung tâm Phụ nữ Pakistan giúp thành lập một ngôi trường ở Swat-Tal, thu nhận khoảng 150 học sinh. Sự kiện này là một cái gai trong mắt những kẻ cuồng tín của Lực Lượng Hồi giáo cực đoan Taliban.

Chiều ngày 09.10.2012 trên chuyến xe bus về nhà sau giờ tan học, một kẻ khủng bố bịt mặt bước lên xe, hỏi các học sinh ai là Malala. Tất cả đều nín thở yên lặng, nhưng nhiều ánh mắt ngây thơ phản ứng tự nhiên hướng về hàng ghế đầu, chỗ Malala ngồi. Tên khủng bố có hàm râu quai nón nhắm vào đầu và cổ Malala và các bạn em nổ súng. Malala bị thương nặng, vài em học sinh khác trên xe cũng bị thương. Hay tin Thủ Tướng Pakistan đã ra lệnh trực thăng chở em ngay đến bệnh viện thủ đô và sau đó em được chuyển cấp tốc sang Queen Elizabeth Hospital ở London để giải phẩu. May mắn thay Malala được những bác sĩ ở Anh cứu sống và được ở lại đi học ở London. Một lần nữa giấc mơ đến trường của em được thành tựu.

Nhưng Malala không chỉ dừng lại ở đó. Em cũng mong muốn các bạn của em ở Pakistan và cả 57 triệu trẻ em bất hạnh trên toàn thế giới cũng được đi học như em. Ở vùng đất tự do em đã được phép nói những gì mình suy nghĩ. Malala, dù đến nay mới 17 tuổi đã đi diễn thuyết, trả lời phỏng vấn tại rất nhiều nơi và nhiều cơ quan thông tấn.

Có thể kể vài ví dụ như sau:

Ngày 12.07.2013, ngày sinh nhật thứ 16 của em, ở Trụ sở Liên Hiệp Quốc. Đây cũng là một ngày rất đặc biệt, LHQ đặt tên là “Ngày Malala – Malala Day”, ngày mà cả ngàn sinh viên học sinh từ 85 quốc gia trên thế giới được mời đến và được ngồi trên những hàng ghế đầu còn các nhà ngoại giao và các chính trị gia lại được xếp ngồi phía sau. Hôm đó ông Gordin Browm, cựu Thủ Tướng Anh và là đặc sứ danh dự của LHQ về giáo dục toàn cầu đã chúc mừng sinh nhật của Malala và gọi cô là "cô gái dũng cảm nhất thế giới". Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki Moon cũng ngợi khen "Malala, nữ anh hùng, nhà vô địch", ông giải thích rằng "những kẻ khủng bố sợ nhất là việc người trẻ được học hành, các bé gái được học hành".

Trong bài phát biểu của Malala hôm đó, em đã trao gởi một “Thông Điệp Malala” không những chỉ đến gần một ngàn những bạn trẻ và mấy trăm nhà ngoại giao trong hội trường Liên Hiệp Quốc mà cho cả thế giới:

… “Các bạn thân mến của tôi, vào ngày 09 tháng 10 năm 2012, người Taliban đã bắn vào trán bên trái của tôi. Họ bắn bạn bè của tôi nữa. Họ cho rằng những viên đạn đó sẽ làm cho chúng tôi im lặng, nhưng họ đã thất bại. Và từ sự im lặng đó đã trỗi lên hàng ngàn tiếng nói khác. Những người khủng bố nghĩ rằng họ sẽ thay đổi mục đích của tôi và ngăn chận tham vọng của tôi. Nhưng không có gì thay đổi trong cuộc sống của tôi trừ điều này: sự yếu hèn, sự sợ hãi và nỗi tuyệt vọng đã chết. Sự mạnh mẽ, sức mạnhlòng can đảm đã nảy sinh. Tôi vẫn là Malala như xưa. Những ước muốn của tôi vẫn như cũ. Những hy vọng của tôi vẫn như cũ. Và những giấc mơ của tôi cũng vẫn như cũ. Anh chị em thân mến, tôi không chống phá ai hết. Tôi cũng không đứng đây để nói về sự trả thù cá nhân đối với người Taliban hay bất cứ một nhóm khủng bố nào. Tôi đứng đây để nói về quyền được đi học của mỗi trẻ em. Tôi mong muốn sự giáo dục cho con trai và con gái của người Taliban và của tất cả những người khủng bốcực đoan. Tôi thậm chí không căm thù người Taliban nào đã bắn trúng tôi.

Cho dù tôi có súng trong tay và anh ta đang đứng trước mặt tôi, tôi cũng sẽ không bắn anh ta. Đây là sự từ bi mà tôi đã học được từ Mohamed, nhà tiên tri của nhân từ, từ Jesus Christ và đức Phật. Đây là di sản về sự đổi thay mà tôi đã thừa hưởng được từ Martin Luther King, Nelson Mandela và Mohammed Ali Jinnah.”

[…]

“Anh chị em thân mến, chúng ta không nên quên rằng hàng triệu người đang phải chịu đựng nghèo khó và bất bình đẳng và sự vô học. Chúng ta không nên quên rằng hàng triệu trẻ em phải rời bỏ trường lớp. Chúng ta không nên quên rằng anh chị em chúng ta đang chờ đợi một tương lai tươi sáng và hòa bình. Vậy chúng ta hãy mở một cuộc đấu tranh thật huy hoàng chống lại sự thất học, nghèo đóikhủng bố, chúng ta hãy nhặt sách và bút lên, vì đây là những vũ khí mạnh mẽ nhất. Một đứa trẻ, một thầy giáo, một cuốn sách và một cây bút có thể làm thay đổi cả thế giới. Giáo dục là phương thức duy nhất. Giáo dục là hàng đầu. Cám ơn.” 

(Nguồn:http://haydanhthoigian.net/2013/07/14/bai-noi-chuyen-cua-malala-yousafzai-truoc-lien-hiep-quoc/ - Diệu Quyên dịch)

Lần khác, vào ngày 08.10.2013 trong chương trình truyền hình The Daily Show with Jon Stewart của Mỹ. Phóng viên đồng thời là danh hài Jon Stewart đã giới thiệu cuốn sách vừa xuất bản mang tựa đề „Tôi là Malala – I am Malala“ và đặt câu hỏi là Malala sẽ hành động như thế nào nếu Talaiban muốn đến sát hại cô. Câu trả lời tự nhiên không chuẩn bị của em đã khiến người dẫn chương trình nổi tiếng và đầy kinh nghiệm như Jon Stewart phải lặng người trong vài phút và không nói nên lời.

Malala đã phát biểu đầy cảm động: „Tôi vẫn tự hỏi, tôi phải làm thế nào nếu Taliban đến đây. Tôi tự nhủ: Malala này sẽ cầm chiếc giày lên và đập vào đầu họ. Nếu họ từng nghĩ là Malala thuở đó thật ngây thơ ngu dại thì sẽ lầm to. Nhưng tôi liền nghĩ ngay lại rằng: nếu tôi cầm chiếc giày đánh lên họ thì thật tôi cũng chẳng khác gì họ. Tôi không thể đối xử với người khác bằng bạo lực và hung ác, tôi sẽ đấu tranh với người khác bằng hòa bình, bằng đối thoại và bằng giáo dục. Rồi tôi nghĩ tôi sẽ nói với họ rằng giáo dục là quan trọng thế nào và sẽ nói, thậm chí tôi cũng muốn mang nền giáo dục đến với con cái của họ nữa. Và tôi sẽ nói: đó là tất cả những điều tôi muốn nói với các ông, giờ thì các ông muốn làm gì tôi thì làm”.

Ông Jon Stewart và khán giả sửng sờ trước câu trả lời của Malala. Sau đó để làm dịu không khí buổi phỏng vấn, ông ta xin nhận Malala làm con nuôi. 

(Chú thích: hình ảnh dùng giày đánh lên đầu người khác trong văn hóa Ả Rập là một hình thức sỉ nhục, như sự kiện Tổng Thống Mỹ George W. Bush đã từng bị một phóng viên ném giày vào đầu tại Iraq vào năm 2008 trong một buổi họp báo; có thể so sánh như người bình dânViệt Nam hay nói dùng chổi đánh lên đầu. - vct)

Đáng khâm phục thay một em bé gái lớn lên trong văn hóa Hồi Giáo, lúc đó chỉ mới 16 tuổi, mà đã có những nhận định chín chắn như thế. Cốt cách và khẩu khí này đến nay người ta chỉ thấy ở những bậc Thầy tiếng tăm như Mahamat Gandhi hay Đạt Lai Lạt Ma, Thích Nhất Hạnh.

Em Malala cũng được Tổng thống Mỹ Barack Obama và phu nhân Michelle cũng như con gái Malia tiếp kiến tại Tòa Bạch Ốc vào 11.10.2013. Phát ngôn viên Tòa Bạch Ốc cho biết ông Obama muốn ngỏ lời cám ơn Malala vì những công lao của cô cho việc giáo dục trẻ gái ở Pakistan. Em cũng đã tiếp kiến Nữ Hoàng Anh Elisabeth để cám ơn và tặng bà cuốn sách của em.

Trong năm 2013 Malala đã nhận được nhiều giải thưởng quốc tế giá trị, ví dụ như:

  1. Giải “Hòa bình Thiếu Nhi Quốc tế - International Children Peace” vào 06.09.2013 tại thành phố The Hague (Den Haag) Hòa Lan.
  2. Giải thưởng nhân quyền Politkovskaya vào ngày 4.10.2013 do Tổ chức phi chính phủ bảo vệ quyền lợi phụ nữ “RAW in WAR“.
  3. Giải thưởng Sakarov: Giải thưởng nhân quyền danh giá nhất Liên hiệp Âu Châu (Sakarov Award-EU’s top Human Rights Award) vào ngày 11.10.2013. Giải thưởng đã từng trao cho các nhân vật tranh đấu nhân quyền lừng danh như Nelson Mandela (Nam Phi), bà Aung San Suu kyi (Miến Điệm)… Malala đã vượt qua những người được đề cử khác là Edward Snowden, cựu nhân viên tình báo đã tiết lộ tài liệu mật về chương trình giám sát quy mô của Mỹ, và ba nhà đối lập Belarus đang bị cầm tù. Đây còn được xem là giải thưởng hàng đầu châu Âu với giá trị tương đương 65.000 USD.
  4. Malala cũng từng được đề cử là ứng viên Giải Nobel Hòa Bình năm 2013 và là ứng viên trẻ nhất cho đến nay, chỉ mới 17 tuổi.

Trên một chương trình Truyền hình ở Đức mang tên “RTL-Một Năm Nhìn Lại” vào ngày 02.12.2013, người dẫn chương trình nổi tiếng là Günther Jauch đã phỏng vấn Malala và em cũng đã nói: "Tôi chỉ mong muốn mọi trẻ em được hưởng nền giáo dục. Và tôi cũng muốn con cái của Taliban cũng có thể đi học, bởi vì giấc mơ của tôi là mọi trẻ em được cầm các cuốn sách và cây bút trong tay. Tôi sẽ luôn luôn đấu tranh cho giáo dục.” Khi Günther Jauch đề nghị Malala có một lời nhắn gởi gì đó với các bạn trẻ ở Đức thì Malala đã mỉm cười và nói rằng: Sự học rất ư cần thiết. Có bao nhiêu đứa trẻ trên thế giới muốn đi học mà vì lý do này lý do nọ không thể đi được. Các bạn ơi, các bạn vẫn có thể thích và cứ chơi Gameboy nhưng phải nhớ học.

Malala, một cô gái 17 tuổi, với tôi dù xa địa lý, lạ văn hóa như thế, đã nhắc cho tôi những bài học Phật Pháp cơ bản mà tôi đã học từ thuở còn là Oanh Vũ ở GĐPT Hà Linh, đó là Bi Trí Dũng.

Bi: Tình thương người rộng lớn, kể cả với những kẻ đã từng có ý giết hại em. Em vẫn xem họ chỉ là những nạn nhân của cuồng tín ngu muội, của tham sân si. Em sẵn sàng tha thứ cho họ và sẵn sàng giúp con cái họ trên bước đường giáo dục. Bài học về sự tha thứ của em bé 17 tuổi này đáng để mọi người suy nghĩ

Trí: Đặt giáo dục trẻ em lên hàng đầu, bất chấp tất cả hiểm nguy. Em đã đánh thức tất cả những kẻ trách nhiệm trên thế giới biết rằng hiện nay, thế kỷ thứ 21 vẫn còn 57 triệu trẻ em không có cơ hội đi học. Một đứa trẻ, một thầy giáo, một cuốn sách và một cây bút là khẩu hiệu em đã đề ra tại Liên Hiệp Quốc. Ngoài ra, câu chuyện này cũng giúp cho những bạn trẻ khác ở Tây phương, ở khắp nơi biết rằng, sự việc được cắp sách đến trường không phải ai cũng có được, không phải là một điều dĩ nhiên!

Dũng: Vô úy – không sợ hãi trước mũi súng, không sợ hãi trước bạo lực. Em cũng dạy cho chúng tôi rằng, cách giải quyết mâu thuẩn không phải bằng con đường bạo lực: lấy oán báo oán, oán ấy chất chồng; lấy ân báo oán, oán ấy tiêu tan. Em cũng cho thấy rằng tâm vô úy không phân biệt tuổi tác, dù lúc em 11 tuổi hay 17 tuổi bây giờ và những ngày sau này nữa.

Tôi biết, em không phải Phật Tử, và em cũng còn quá trẻ để chỉ nghĩ tới một kiểu chính trị toan tính thiếu thành thật, nhưng tại sao em có thể có những suy nghĩ như những Phật Tử, kể cả tinh thần bất bạo động của Phật Giáo? Thôi, tôi hiểu rồi - em chỉ nói ra những nhận thức đúng như chân lý. Và chân lý, sự thật luôn bên nhau, là nhau – dù đó là những điều đã hơn một lần được nói ra ở tận vùng thung lũng sông Hằng miền đông bắc của tiểu lục địa Ấn Độ trên hai ngàn năm trước, không chỉ cho riêng ai mà cho cả nhân loại.

Xin cám ơn em, Malala. Ma-la-la, mãi-là-lá / Ma-la-la, mãi-là-hoa. Vâng, em là lá, em là hoa cho đời thêm xanh mát. Cho phép tôi gọi em như thế theo âm ngữ tiếng Việt của tôi: Ma-la-la, mãi-là-lá / Ma-la-la, mãi-là-hoa

Ma-la-la,

mãi-là-lá, mãi-là-hoa

Cho đời rộn mãi khúc ca tình người.

Cám ơn em đã giúp tôi ôn lại bài học Phật Pháp Oanh Vũ ngày xưa. Xin cám ơn!

Kiel, nghinh xuân 2014

Nguyên Đạo - Văn Công Tuấn

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 8841)
Khuyến khích mọi người trong gia đình ta thọ năm giới, thì ngày đó là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời ta, vì gia đình ta sẽ được duy trì, và cuộc sống gia đình đơn giản...
(Xem: 10300)
Đức Đạt Lai Lạt Ma từng dạy rằng tiền bạc không mang lại hạnh phúc, vì hạnh phúc thuộc về lãnh vực tinh thần
(Xem: 11164)
Tất cả những lời giáo huấn của Đức Phật được hướng tới việc đạt đến giải thoát khỏi vòng sinh tử
(Xem: 11146)
Các con phải cố gắng niệm Phật, bởi vì công đức niệm Phật rất lớn. Đó chính là áo giáp an toàn nhất có thể che chở cho các con chứ không phải ba mẹ hay của cải vật chất.
(Xem: 10119)
... người ta có thể đoán chiếc thuyền con ấy chính là nhà của lão, vì lão phơi thuốc, xắc thuốc, nấu thuốc ngay trên đó.
(Xem: 11904)
Phái đoàn chúng tôi gồm 34 người đã thực hiện chuyến hành hương Hàn Quốc - Đài Loan - Singapore, dưới sự hướng dẫn của trưởng đoàn Thầy Hạnh Giới.
(Xem: 11694)
Chỉ riêng Phật Học Viện Hải Đức Nha Trang, dù thịnh hay suy, tiếng chuông sớm khuya vẫn không hề gián đoạn, hay tắt lịm giữa đêm tối vô minh.
(Xem: 11743)
Trong cả thành phố này, anh chị chỉ có tôi là chỗ thân nhất, vừa là thầy vừa là bạn. Buổi sáng anh gọi phone bảo trưa nay đến đón tôi về nhà dùng cơm cho vui.
(Xem: 10223)
Hoàng tử Bồ-Đề-Đa-La thả lỏng giây cương. Con bạch mã thong dong bước qua cổng hoàng thành, đi về phía hoàng cung. Đám lính lệ cúi rạp, đỡ hoàng-tử xuống ngựa.
(Xem: 9522)
Cha mẹ chúng tôi thương yêu, kính thuận nhau, và cũng hết mực thương yêu con trẻ, không bao giờ có ý ngăn cản sự góp mặt chào đời của mỗi đứa chúng tôi trong gia đình ấy.
(Xem: 10374)
Thuở đó, tăng đoàn thường ba Y, một Bát, từng bước chân trần hoằng hóa đó đây, đêm nghỉ trong rừng, tìm gốc cây êm mát, gối đầu mà ngủ.
(Xem: 9838)
Tập quán lì xì của người Việt chúng ta thực sự bắt nguồn từ một truyền thống lâu đời của Trung Quốc...
(Xem: 11866)
Ta đưa đôi mắt thiền quán nhìn sâu vào danh tướng, để thấy rõ danh tướng có làm cho ai khổ đau không? Danh tướng không làm cho ai khổ đau cả, mà danh tướng cũng không làm cho ai hạnh phúc hết.
(Xem: 11553)
Như từ một đống hoa tươi, Lựa ra ghép lại cho đời tràng hoa, Nhiều tràng phô sắc mặn mà, Người đời cũng vậy khác xa đâu nào
(Xem: 10591)
Mỗi ngày khi vừa thức giấc, Hãy nghĩ rằng, May mắn thay hôm nay, Tôi đã thức dậy, Thấy mình vẫn còn sống, Vẫn giữ được sự sống quý giá của con người.
(Xem: 11905)
Khắp nơi trong cõi dương gian, Hận thù đâu thể xua tan hận thù, Chỉ tình thương với tâm từ, Làm tiêu oán hận, giải trừ hờn căm, Đó là định luật ngàn năm.
(Xem: 10328)
“Khi tôi trông thấy một con vật dường như ngu đần mà lại biết khóc, cặp mắt của nó còn lộ vẻ đầy hãi sợ và buồn khổ, tôi bỗng rùng mình!”
(Xem: 10550)
Cứ mỗi lần nhìn bức thư pháp nơi chánh điện chùa Phổ Từ, tôi lại nhớ đến Sư Ông. Không những qua hàng chữ mường tượng ra bóng dáng người mà trong nét bút màu mực lưu lại như còn văng vẳng lời nhắc nhở tràn đầy ưu ái của Sư Ông đối với tôi và mọi người.
(Xem: 10763)
Bài chuyển ngữ dưới đây được trích từ một quyển sách của nhà sư Thái Lan Ajahn Mun (1870-1949), mang tựa là Muttodaya (Un Coeur Libéré/A Heart Released/Con Tim Giải Thoát).
(Xem: 11589)
Bài chuyển ngữ dưới đây được trích từ một quyển sách mang tựa Con tim giải thoát (A Heart Released) của nhà sư Thái Lan Ajahn Mun (1870-1949).
(Xem: 12338)
Ngạn ngữ Tây phương nói: “ Cái Tôi là cái đáng ghét” ( Le moi est haissable). Mặc dù là một câu nói được nhiều người biết, nhưng đó mới chỉ là nhận xét hời hợt về cái gọi là Cái Tôi.
(Xem: 10195)
Cho, không phải chỉ là làm vui kẻ đón nhận; mà còn là một thái độ, một nghệ thuật sống ở đời để có hạnh phúc...
(Xem: 9826)
Khi đức Phật dạy về Khổ thánh đế, Ngài nói đến năm uẩn; Ngài muốn cho chúng ta biết và thấy năm uẩn...
(Xem: 10461)
... ngài Đạt Lai Lạt Ma đã bắt đầu một ngày của mình bằng việc lễ lạy. Từ tư thế đứng, ngài buông dài người ra sàn nhà, với chỉ một tấm đệm mỏng trải trên tấm ván đủ cho phần thân mình.
(Xem: 9693)
Tại một ngôi trường tiểu học trong một thị trấn nhỏ ở Hoa Kỳ hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng cho năm học mới...
(Xem: 11323)
Nụ cười của Ngài thật là tinh tế. Thế nhưng tại sao Ngài lại mỉm cười? Có phải đấy là một thể dạng phúc hạnh mà Ngài cảm nhận được trong khi thiền định hay chăng?
(Xem: 9951)
Con người đau khổ bởi sinh già bệnh chết, tâm đau khổphiền não tham sân si, mạn, nghi, ác kiến.
(Xem: 12038)
Ngủ nghỉ mới thức dậy, xin nguyện cho chúng sanh, có trí giác hoàn toàn, nhìn rõ khắp mười phương...
(Xem: 9731)
Mãi cho đến mấy chục năm sau, Thầy mới tìm ra được hình ảnh của một vị Thầy đích thực, một vị Bổn Sư. Bổn Sư chỉ có nghĩa là "Thầy của tôi" thôi.
(Xem: 22062)
30 năm qua được coi là quá đủ cho một thế hệ tiếp nối. Nếu không được ghi lại, kể lại thì lớp người sau chắc chắn sẽ đi vào quên lãng hay hiểu một cách lờ mờ hoặc qua trung gian một người khác kể...
(Xem: 10263)
Thi phẩm “Hạt Cát Mịn” như bản tóm lược, hay nói khác thì đây là công trình “Thi Hóa Duy Thức Học” để làm tài liệu tu học. Một môn học quan trọng bậc nhất đối với người học Phật.
(Xem: 9530)
Gió mùa thu năm nay, trở nên khô khốc, ảnh hưởng bởi nạn hạn hán trầm trọng nhất trong nhiều thập kỷ qua ở xứ này.
(Xem: 10279)
Đức Phật luôn gợi nhắc cho chúng ta rằng mỗi người chúng ta đều sở hữu các khả năng và phẩm chất tốt đẹp, cần phải biết vận dụng và phát huy để làm cho cuộc sống trở nên giàu sang hiền thiện...
(Xem: 16762)
Đạo sư nói: "Tôi cũng là một người du lịch qua cuộc đời này nên không mang theo đồ đạc gì nhiều".
(Xem: 14374)
“Mùa Xuân bỏ vào suối chơi, Nghe chim hát núi gọi trời xuống hoa, Múc bình nước mát về qua, Ghé thôn mai nọ, hỏi trà mạn xưa”
(Xem: 10327)
Người tụng kinh lâu ngày sẽ hiểu ý kinh, Người niệm Phật lâu ngày sẽ thấy cảnh Phật...
(Xem: 9305)
Triều Nguyên sinh năm 1953 tại Đại Lộc, Quảng Nam, bên bến sông Thu Bồn lồng lộng gió nắng, ngan ngát hương đồng cỏ nội.
(Xem: 9385)
“Khi một ý xấu vừa manh nha, biết ngay tai họa của nó, ta liền giữ chánh niệm như cây bám chặt vào đất”.
(Xem: 13116)
Phật giáo đã có ít nhất 2500 năm lịch sử; và có lẽ, cũng đã có chừng ấy lần các thế hệ Phật giáo đồ xao lòng nhớ lại câu chuyện Phật dự hứa ngày viên tịch, báo trước giây phút bỏ lại trần gian.
(Xem: 10956)
Nói đến mùa thu, người ta nghĩ ngay đến lá vàng. Trên cây là những tán lá vàng rợp. Dưới đất là những thảm lá vàng, trải lấp cả lối đi.
(Xem: 12487)
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã có những lời dạy thật chí thiết về con người và sự vật, cảnh giớicõi nầy hay những cõi khác.
(Xem: 10948)
Shunryu Susuki Đại sư (1904-1971) là người sáng lập Trung tâm Thiền San Francisco và là một khuôn mặt chủ chốt trong việc truyền bá đạo Phật sang phương Tây.
(Xem: 13122)
Cuối tuần qua, tại Trại Huấn luyện Huyền Trang V ở Hayward, CA. Vừa lắng nghe và thông dịch lại cho các Trại sinh không hiểu tiếng Việt qua đề tài Thấu đáo về Hiện tình Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.
(Xem: 11605)
Phật ngồi đó, tiếp tục thiền định với ánh mắt từ bi hướng về những người đang thảnh thơi thưởng thức một tách cà phê ấm hoặc bận chăm chú xem màn ảnh của điện thoại...
(Xem: 9929)
Trong khuôn viên khu nhà tập thể của quân đội, xe Bus của từng đơn vị lần lượt chuyển bánh rời khỏi vùng Fribourg vào sáng ngày cuối khóa tu học
(Xem: 12984)
Tường thuật lễ Kỷ niệm 30 năm thành lập chùa Bảo Quang và Đại Lễ Vu Lan Báo Hiếu PL 2558
(Xem: 11468)
Suốt bãi biển dài rộng, không ai mong đợi một cái gì trường cửu. Tất cả đều tạm bợ, có đó, rồi để cho sóng vô tình cuốn đi...
(Xem: 13198)
Nó từng đã chứng kiến không biết bao nhiêu cuộc chuyện trò đối đáp đùa giỡn của chúng tôi quanh chiếc bàn này - vui có, buồn có, thương yêu, giận lẫy cũng có.
(Xem: 12732)
Thế giới của chúng ta sẽ hạnh phúc biết bao nếu mỗi người không chỉ chăm lo về lợi ích riêng của mình mà còn chăm lo về lợi ích của người khác nữa.
(Xem: 13526)
"Cơn Dông Giữa Mùa Hạ" là tựa đề bài tường thuật của Trần Thị Nhật Hưng nói lên nỗi niềm bâng khuâng và xúc động cùng những kỷ niệm tràn ngập dội về tâm trí của tác giả khi hay tin Sư Ông Khánh Anh viên tịch.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant