- 1. Tỳ-kheo phụng dưỡng cha mẹ
- 2. Phụng dưỡng cha mẹ thoát khỏi nạn chết
- 3. Người nghèo Sutana hiếu dưỡng cha mẹ
- 4. Chuyện kên kên chúa
- 5. Chim vẹt nhân từ
- 6. Voi chúa nuôi dưỡng voi mẹ
- 7. Lời nguyện của người con hiếu
- 8. Tôn giả Mục-kiền-liên
- 9. Nước mắt mẹ hiền
- 10. Hòa thượng cua
- 11. Các thiền sư và những người mẹ
- 12. Người con hiếu cứu mẹ
- 13. Ba hạng con
- 14. Công ơn cha mẹ không dễ đền đáp
- 15. Người con sinh từ hoa sen
- 16. Chuỗi anh lạc
- 17. Đứa con lười biếng
- 18. Chí Hiếu và cây táo Thiết Sơn
- 19. Hoàng tử A-xà-thế
- 20. Vua A-xà-thế sám hối
- 21. Cho tiền đi nghe pháp
- 22. Người con dâu kính Phật
- 23. Bốn đứa con
- 24. Chuyện thầy Dũng Mãnh
- 25. Dứt bỏ ảo tình
- 26. La-hầu-la xuất gia
- 27. Một chút lửa địa ngục
- 28. Một chồng hai vợ
- 29. Bát cơm cúng dường
- 30. Vườn Nai
- 31. Duyên xưa nghiệp cũ
- 32. Nắm tro tàn
- 33. Vụ kiện mất con
- 34. Quỷ mẹ
- 35. Bảy năm trong chậu máu
- 36. Hai đứa bé sinh đôi
- 37. Ngày xưa có một ông vua
TRUYỆN
TÍCH VU LAN PHẬT GIÁO
Minh Châu sưu tầm, Nguyễn Minh Tiến hiệu đính
Lúc bấy giờ, một con quỷ dạ-xoa cái trông thấy và thèm ăn thịt đứa bé. Nó liền biến thành một người đàn bà và đến nói với mẹ đứa bé rằng:
– Chị ơi, thằng nhỏ dễ thương quá! Có phải con của chị không?
– Vâng, con tôi đấy.
– Tôi cho nó bú nhé?
– Được, chị cứ cho.
Lúc ấy con quỷ ẵm đứa bé lên, nâng niu rồi bồng đi mất.
Trông thấy con mình bị người lạ mặt bồng đi, mẹ đứa bé đuổi theo và la lên:
– Chị, chị đem con tôi đi đâu đấy?
– Sao, con chị à? Đây là con của tôi mà.
Hai người đàn bà tranh chấp nhau về đứa bé.
Từ trong nhà nghe tiếng cãi cọ ồn ào, đức Mahosadha gọi họ và hỏi:
– Có chuyện gì xảy ra đấy?
Sau khi biết được lý do của cuộc tranh chấp và nhận ra con quỷ dạ-xoa cái qua đôi mắt đỏ ngầu và thân hình không in bóng của nó, đức Mahosadha hỏi thêm:
– Các ngươi có muốn ta phân xử việc này không?
– Xin ngài phân xử cho.
Đức Mahosadha gạch một đường thẳng trên mặt đất, đặt đứa bé nằm ngay trên đường thẳng ấy và bảo con quỷ cầm hai tay đứa bé, mẹ nó cầm hai chân đoạn ngài bảo:
– Bây giờ hai người kéo cứ kéo mạnh đi. Đứa bé sẽ thuộc về người nào kéo được nó.
Hai người đàn bà bắt đầu dùng sức kéo, đứa bé đau quá khóc ré lên.
Mẹ đứa bé, vì quá thương con, không kéo được nữa và đứng khóc.
Đức Mahosadha hỏi mọi người chung quanh:
– Trong hai người, mẹ ruột và người dưng, ai là kẻ thương yêu đứa bé?
– Kính thưa ngài, phải là người mẹ ruột.
– Và ai là người mẹ của đứa bé? Người giữ đứa bé hay là người thả đứa bé?
– Kính bạch ngài, là người thả đứa bé.
– Các ngươi có biết người muốn cướp đứa bé này không?
– Kính thưa ngài, chúng con không biết được.
– Ấy chính là một con quỷ dạ-xoa cái, nó muốn cướp lấy và định ăn thịt đứa bé.
– Kính bạch ngài, tại sao ngài biết được?
– Bởi vì đôi mắt của nó đỏ ngầu, thân hình của nó không có bóng. Nó không có một chút tình thương đối với đứa bé và kéo đứa bé một cách tàn nhẫn.
Bấy giờ đức Mahosadha mới hỏi con quỷ dạ-xoa cái:
– Mày là ai?
– Tôi là quỷ dạ-xoa.
– Tại sao mày muốn cướp đứa bé?
– Để ăn thịt nó.
– Vì mê muội, kiếp trước mày đã phạm nhiều tội ác và phải đầu thai làm quỷ. Thế mà ngày nay mày vẫn tiếp tục phạm tội ác. Ngu si lầm lạc như thế thật là quá lắm.
Sau khi ban dạy những lời vàng ngọc trên, đức Mahosadha nhận cho con quỷ dạ-xoa quy y trước khi nó từ giã.
Mẹ của đứa bé hướng về đức Mahosadha và bạch rằng:
– Kính bạch ngài, con xin kính chúc ngài được trường thọ.
Rồi với đứa con trong tay và niềm hoan hỷ trong lòng, người đàn bà bái biệt đức Mahosadha.
Minh Châu sưu tầm, Nguyễn Minh Tiến hiệu đính
Vụ kiện mất con
Xưa, có người đàn bà bồng một đứa bé đến hồ sen của đức Mahasadha để rửa tay cho nó. Sau khi rửa cho con và để con ngồi trên đống áo quần khô, người đàn bà ấy xuống hồ tắm rửa.Lúc bấy giờ, một con quỷ dạ-xoa cái trông thấy và thèm ăn thịt đứa bé. Nó liền biến thành một người đàn bà và đến nói với mẹ đứa bé rằng:
– Chị ơi, thằng nhỏ dễ thương quá! Có phải con của chị không?
– Vâng, con tôi đấy.
– Tôi cho nó bú nhé?
– Được, chị cứ cho.
Lúc ấy con quỷ ẵm đứa bé lên, nâng niu rồi bồng đi mất.
Trông thấy con mình bị người lạ mặt bồng đi, mẹ đứa bé đuổi theo và la lên:
– Chị, chị đem con tôi đi đâu đấy?
– Sao, con chị à? Đây là con của tôi mà.
Hai người đàn bà tranh chấp nhau về đứa bé.
Từ trong nhà nghe tiếng cãi cọ ồn ào, đức Mahosadha gọi họ và hỏi:
– Có chuyện gì xảy ra đấy?
Sau khi biết được lý do của cuộc tranh chấp và nhận ra con quỷ dạ-xoa cái qua đôi mắt đỏ ngầu và thân hình không in bóng của nó, đức Mahosadha hỏi thêm:
– Các ngươi có muốn ta phân xử việc này không?
– Xin ngài phân xử cho.
Đức Mahosadha gạch một đường thẳng trên mặt đất, đặt đứa bé nằm ngay trên đường thẳng ấy và bảo con quỷ cầm hai tay đứa bé, mẹ nó cầm hai chân đoạn ngài bảo:
– Bây giờ hai người kéo cứ kéo mạnh đi. Đứa bé sẽ thuộc về người nào kéo được nó.
Hai người đàn bà bắt đầu dùng sức kéo, đứa bé đau quá khóc ré lên.
Mẹ đứa bé, vì quá thương con, không kéo được nữa và đứng khóc.
Đức Mahosadha hỏi mọi người chung quanh:
– Trong hai người, mẹ ruột và người dưng, ai là kẻ thương yêu đứa bé?
– Kính thưa ngài, phải là người mẹ ruột.
– Và ai là người mẹ của đứa bé? Người giữ đứa bé hay là người thả đứa bé?
– Kính bạch ngài, là người thả đứa bé.
– Các ngươi có biết người muốn cướp đứa bé này không?
– Kính thưa ngài, chúng con không biết được.
– Ấy chính là một con quỷ dạ-xoa cái, nó muốn cướp lấy và định ăn thịt đứa bé.
– Kính bạch ngài, tại sao ngài biết được?
– Bởi vì đôi mắt của nó đỏ ngầu, thân hình của nó không có bóng. Nó không có một chút tình thương đối với đứa bé và kéo đứa bé một cách tàn nhẫn.
Bấy giờ đức Mahosadha mới hỏi con quỷ dạ-xoa cái:
– Mày là ai?
– Tôi là quỷ dạ-xoa.
– Tại sao mày muốn cướp đứa bé?
– Để ăn thịt nó.
– Vì mê muội, kiếp trước mày đã phạm nhiều tội ác và phải đầu thai làm quỷ. Thế mà ngày nay mày vẫn tiếp tục phạm tội ác. Ngu si lầm lạc như thế thật là quá lắm.
Sau khi ban dạy những lời vàng ngọc trên, đức Mahosadha nhận cho con quỷ dạ-xoa quy y trước khi nó từ giã.
Mẹ của đứa bé hướng về đức Mahosadha và bạch rằng:
– Kính bạch ngài, con xin kính chúc ngài được trường thọ.
Rồi với đứa con trong tay và niềm hoan hỷ trong lòng, người đàn bà bái biệt đức Mahosadha.
Send comment