Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 18

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 14022)
Tuyển tập 18


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 18

(Từ bài số 171 đến số 180)

thnhattan@yahoo.com.au

 

Héo Hon, Còn Đó Nụ Cười ! 171

Nắng đổ ngày về 172

Tôi Người Cạo Mủ Cao Su 173

Tôi là Người Phu Hầm Mỏ 174

Ta đứng đó, nhìn ta cùng hư huyễn ! 175

Tôi đi Mở Cửa Thềm Hoang 176

Tôi đi Mở Cửa Ngày Mai 177

Tôi gởi bài thơ Thứ Nhất 178

Tôi gởi bài thơ Thứ Hai 179

Tôi gởi bài thơ Thứ Ba 180

 

Héo Hon Còn Đó, Nụ Cười !

 Tháng 9 - 2004

 

 Ai đem nước đổ về sông

Để cho con nước bềnh bồng trôi đi

 Ai đem lệ đổ bờ mi

Để cho đôi mắt nhiều khi hoen mờ

 Ai đem mộng phủ lên mơ

Để cho ước vọng vật vờ trời mây

 Ai đem gió để rung cây

Để cho lá rụng bay bay tháng ngày

 Ai đem đắng đổ vườn cay

Để cho nhân thế tỏ bày thiệt hơn

 Ai đem ải vắt lên non

Để cho rêu phủ đá mòn phong sương

 Ai gieo cát bụi bên đường

Để cho mờ mịt tang thương nỗi này

 Ai đem lăn lộn con quay

Để cho điên đảo đọa đày trần gian

 Ai đem trăng gởi trên ngàn

Để cho đêm tối bịt ngang lối về

 Ai làm loang lở bờ đê

Để cho non nước lỗi thề nước non

 Một năm xây xát mỏi mòn

Trăm năm thử hỏi có còn gì không

 Núi kia đứng đó nhìn sông

Sông kia hun hút, đá chồng non cao

 Đêm đêm tỉnh mộng rì rào

Ba sinh chìm nổi máu đào còn tươi

 Hương quê còn đó ! Nụ cười

Tình quê còn đó ! gởi người Việt Nam

 Nỗi lòng đeo đẳng, không cam

Đan tay vun vén, tay làm, tay xây

 Niềm đông rúng động niềm tây

Đá vàng, cơ cảm nỗi nầy tình ta.

 

Nắng Đổ Ngày Về !

 Tháng 9 - 2004

 

Kén mãi giăng tơ

Tơ tằm rút mãi

Nước kéo lên nguồn

Nước chảy về sông

Mây trắng giăng ngang

Mây ửng màu hồng

Máu chảy về tim

Máu hồng chưa cạn

Cầu gập ghềnh, ta bắt thêm miếng ván

Nẻo chông chênh, ta lót gạch bên đường

Leo ải, trèo non, dù có vạn phong sương

Ta vẫn còn nhau, trên quê hương ta đó

Giông tố nhiều rồi, ta hãy ngăn đầu gió !

Nước xoáy nhiều rồi, ta đắp lại bờ đê

Ta với ta, nào ai lỗi ước thề

Đường muôn nẻo, nên ta đi ngang dọc

Gió lộng Trường Sơn

Ngồi trên đỉnh dốc

Bóng cả cây cao

Ta thấy cả quê hương

Giẫm lối mòn xưa

Ta thấy vạn con đường

Những con đường quê hương

Nối dài lịch sử

Ta kể nhau nghe, quê hương tình tự

Ta kể nhau nghe, non nước ngàn năm

Ta nhìn nhau trong ánh mắt xa xăm

Bông lúa chín, đưa ta về đồng nội

Trời nghiêng bóng tối

Nắng đổ ngày về

Ta bước đi dọc theo lối bờ đê

Nghe sóng vỗ rì rào sông bến cũ.

 

Tôi, người cạo mủ cao su !

Tháng 9 - 2004

 

 Tôi người cạo mủ cao su

Màn đêm còn khép, mịt mù tôi đi

 Rừng cao su, chẳng nói gì

Lần mò từng gốc, tôi đi lần mò

 Một tay lấy mủng, trút vò

Một tay tôi xắn, sao cho sắc lằn

 Vỏ cây vừa đứt chưa quăng

Mủ cây trắng đục đã lăn thành dòng

 Một cây như thế là xong

Tôi đi cây khác giáp vòng mới thôi

 Đèn dầu leo lét rọi soi

Đến khi trời sáng thức rồi rừng khuya

 Trời lên đứng bóng tôi về

Một ngày cứ thế, kéo lê cả đời

 Cao su từng giọt đầy vơi

Nhựa tuôn tuôn mãi không lời tiếc than

 Gia công, chế biến, muôn ngàn

Muôn hình muôn vẻ bằng hàng cao su

 Tinh, thô, xấu, tốt, thanh, u

Đủ công đủ dụng trưng thu cho đời

 Cao su cạo mủ, người ơi

Nhà tôi nho nhỏ bên đồi hoang sơ

 Học hành ba chữ i tờ

Lớn lên cạo mủ đến giờ chưa lơi

 Nghề nào cũng sống trong đời

Quen nghề cạo mủ thì thôi cứ làm

 Cao su mùi mủ lên chàm

Nhà tôi ẩm thấp khói lam ven rừng

 Tháng ngày cơm gạo đầy lưng

Của tiền rỗng đáy, cầm chừng dần qua

 Cao su dính mủ trầm kha

Rừng su dính nhựa sắc pha phong trần

 Ai đi lên ải Hải Vân

Tôi vào rừng lá lựa lần trần ai

 Cao su mùi mủ chưa phai

Đời tôi cạo mủ, còn dài cao su !!!

 

Tôi Là Người Phu Hầm Mỏ

 Tháng 9 - 2004

 

Tôi là người phu hầm mỏ

Giữa núi rừng vắng lạnh

Giữa sa mạc hoang vu

Sơn lam chướng khí tỏa khói mịt mù

Thân chống đỡ giữa đất trời vũ trụ

Dã thú, ách tai, phong trần vá đủ

Đoàn dân phu cùng một toán phiêu hành

Mỗi bước đi là một bước mới toanh

Như trái đất mới tựu hình xuất hiện

Tôi là người phu hầm mỏ

Mỏ sắt, mỏ chì, mỏ than, chưa luyện

Mỏ vàng, mỏ bạc, mỏ thiết, mỏ đồng

Mỏ ngọc, mỏ ngà, mỏ thạch, mỏ nhôm

Mỗi một mỏ, ê mình, rởn gai, kinh dị

Xuyên thủng đường hầm, vang vang huyền bí

Đá tảng, hòn chồng, đập vỡ choang choang

Ám khí, oan khiên, độc địa, kinh hoàng

Tôi vẫn sống và thành công, mở đường khai phá

Mỗi chuyến đi là một vùng mới lạ

Ngày tháng dài hun hút những hoang vu

Hầm mỏ ơi, tiếng nói của dân phu

Trôi lạc lõng giữa mênh mông man dại

Tôi là người phu hầm mỏ

Đất phủ đầy người

Mồ hôi nhuễ nhoại

Bụi tấp tràn thân

Đôi mắt hoen mờ

Người phu một đoàn sống giữa hoang mơ

Như những vết nhỏ nhoi chấm vành đại địa

Ngày mới đến, còn thoạt nhìn ngắm nghía

Mỗi chiều về, như hình người dị hợm man khai

Nếu được quay phim, chiếu ảnh, lên đài

Chẳng khác những diễn viên chuyện dài huyền sử

Không, đó là thời đại hôm nay đó chứ

Là những người phu đào mỏ, đào hầm

Ngày cũng như đêm, lầm lũi âm thầm

Để phá vỡ những kho tàng mỏ quặng

Ngậm nuốt bồ hòn để nghe trái đắng

Đập giũa phong trần để nếm hy sinh

Trải tang thương mới xây đắp phồn vinh

Lăn gai góc mới kết thành nhung lụa.

 

Ta đứng đó, nhìn ta cùng hư huyễn !

 Tháng 9 - 2004

 

Kéo hoàng hôn cho bóng chiều xuống thấp

Đẩy trăng lên cho trăng vắt lưng trời

Xô sóng về cho sóng vỗ trùng khơi

Xới đồng ruộng cho thơm mùi lúa mạ

Gió xào xạc nghe rừng cây khua lá

Đêm dần khuya nghe tiếng dế nỉ non

Ta cùng ta để nói chuyện mất còn

Từng dòng sống đi qua, cơ hồ mộng mị

Đến là điểm tới, không ngừng không nghỉ

Đi là điểm về, không tiếng không vang

Ta ngồi đây, có phải một gạch ngang

Nối một móc giữa muôn bề như chứng tích

Ta nói ngươi nghe đêm dài cô tịch

Đêm từng đêm, thử hỏi, đó là những đêm nào

Ngày từng ngày, thử hỏi, một ngày nữa ra sao

Ngươi và ta, dùng chỗ nào để tựa ???

Dùng thời gian, bóng hư vô, mở cửa

Dùng không gian, một điểm sống, tượng hình

Cát bụi đi về không hữu lung linh

Đứng giữa mênh mông, đâu là khởi điểm

Nhưng ta có mặt, nên ta vào chuyện

Câu chuyện dài, hiện hữu xưa nay

Ngươi và ta, không một chút mảy may

Nhưng vạn hữu tồn sinh, nên muôn đời ta có mãi

Giữa hai bước không thời, vô ngại

Giữa hai cửa vào ra, không màng

Giữa hai nẻo đi về, không mang

Ta đứng đó, nhìn ta cùng hư huyễn !!!

 

 

Tôi đi mở cửa thềm hoang !

 Tháng 9 - 2004

 

 Tôi đi mở cửa thềm hoang

Tìm trong dĩ vãng có còn gì không

 Nơi này lạnh ngắt như đồng

Nơi kia loang lổ chất chồng phong sương

 Nơi này hoang vắng thê lương

Nơi kia rêu phủ vương vương bụi mờ

 Lặng thinh, một cõi hư vô

Ngậm câm, một cõi trơ trơ vô tình

 Không nghe một tiếng âm linh

Tâm quang chưa động cựa mình hồn mê

 Sao nghe “một cõi đi về”

Mênh mông, trống rỗng, cõi về là đâu

 Hay về một cõi nhiệm mầu

Không thinh không sắc không màu không vang

 Tôi leo lên thử trên ngàn

Lại càng huyễn mộng lại càng huyền mơ

 Ngàn sao lấp lánh xa mờ

Ngàn mây chìm nổi lững lờ bay bay

 Tôi về nghĩa địa loay hoay

Thử nghe âm phủ giải bày ra sao

 Mồ ma lổm ngổm thấp cao

Không lay động tĩnh không xao xuyến

 Ơ hờ tôi bước ra đi

Vô tình động cửa huyền vi, giật mình

 Trần gian là cõi sắc hình

Cõi không vô sắc vọng tình mà chi

 Thử vang một tiếng lên đi

Không vang tiếng nữa vô vi đã về

 Thì ra một cõi đi về

Khi đi mới biết cõi về là đâu

Huyền vi, huyễn thể, nhiệm mầu.

 

Tôi đi mở cửa Ngày Mai

 Tháng 9 - 2004

 

 Tôi đi mở cửa ngày mai

Thử tìm về cõi vị lai là gì

 Trống không, chẳng có cái chi

Hình chưa hiện thể, li ti chưa thành

 Mờ mờ cát bụi vờn quanh

Lan lan khói tỏa tử sanh vẽ hình

 Bóng kia, nghiêng bóng soi hình

Hình kia nghiêng bóng, vô tình bóng tan

 Đường đi không dấu bên đàng

Nẻo về không vết mơ màng mà chi

 Hồn chưa mở cửa huyền vi

Chưa vương cát bụi, cớ chi tựu hình

 Mơ hồ vẽ bóng tánh linh

Hữu hình tìm cõi vô hình sao xong

 Kìa xem nước chảy dòng sông

Bèo trôi bến mộng, bọt bồng bến mê

 Một mai con nước trở về

Thử xem bèo bọt còn mê mộng gì

 Sao nghe tử biệt sinh ly

Sinh đi vô trụ, tử đi vô thường

 Một mai cát bụi còn vương

Tùy duyên đối tác, mở đường hiện sinh

 Tôi đang mang một bóng hình

Chưa về cửa tử, cõi sinh sao về

 Đừng đem mộng phủ lên mê

Đừng đem biển cả vỗ về ba sinh

 Lo chi một cuộc tử sinh

Ba sinh còn có, tử sinh nghĩa gì

 Tử, là chuẩn bị để đi

Sinh, là cửa tử huyền vi tạo thành

 Cho hay một khối tinh anh

Đem treo lơ lửng trên cành tầm không

 Tôi đi, về với mênh mông !!!

 

Tôi Gởi Bài Thơ Thứ Nhất

 Tháng 10 - 2004

 

Thơ tôi gởi đến ruộng đồng xanh

Đồng thấp ruộng cao lúa trổ cành

Thoang thoảng hương thơm mùi lúa mạ

Cày bừa gieo hạt giống tinh anh

 

Bài thơ tôi gởi đến miền quê

Xóm dưới làng trên lối ngõ về

Hai buổi mai chiều reo gió nắng

Mái tranh bếp lửa vẹn câu thề

 

Tôi gởi bài thơ đến thị thành

Đường dài soi bóng những hùng anh

Phố phường đan kín bao tên tuổi 

Đá dẫu mòn nhưng sử vẫn xanh

 

Tôi gởi bài thơ đến phố phường

Phố phường đô hội của quê hương

Đi về ai cũng mang nhung nhớ

Một thoáng xa xôi của phố phường

 

Bài thơ tôi gởi đến quê hương

Tình tự lan xa khắp nẻo đường

Thôn dã lam chiều khuya phố vắng

Cho hồn vương vấn những yêu thương

 

Tôi gởi bài thơ đến nước non

Non thương nhớ nước nước thương non

Nước non gói trọn hồn non nước

Son sắt một lòng dạ sắt son.

 

Tôi Gởi Bài Thơ Thứ Hai

  Tháng 10 - 2004

 

Bài thơ tôi gởi những em thơ

Tuổi ngọc em ơi đẹp ước mơ

Em hãy vui chơi thời tuổi ngọc

Lớn lên tìm lại chẳng bao giờ

 

Tôi gởi cho em bé học trò

Bài thơ thành nét để em đồ

Xanh vàng đỏ trắng loang màu mực

Thành bức tranh thơ em chẳng cho

 

Tôi gởi bài thơ đến học sinh

Như trang giấy trắng của riêng mình

Một mai khôn lớn xa đèn sách

Tìm tuổi hoa niên tuyệt bóng hình

 

Bài thơ tôi gởi giới sinh viên

Viễn mộng bay xa thật diễm huyền 

Đến những chân trời cao ước vọng

Cùng thơ mở lối bước thanh thiên

 

Tôi gởi bài thơ thanh thiếu niên

Cái thời tuổi trẻ đẹp như tiên

Đắp xây sức sống nhồi sinh lực

Mang gói hành trang bước mọi miền

 

Tôi gởi bài thơ đến mái trường

Thầy, Cô vẽ viết phấn bay hương

Phất phơ tà áo vương thơ lại

Để rớt vài câu xuống vệ đường.

 

Tôi Gởi Bài Thơ Thứ Ba

 Tháng 10 - 2004

 

Thơ tôi gởi đến chị hàng rong

Chị múc liền tay khách đẹp lòng

Kiếm chác đôi đồng lưng cuộn đáy

Sợi thơ khô cạn chị còn đong

 

Thơ tôi gởi đến giới doanh thương

Sạp, gụ gần xa khắp nẻo đường

To nhỏ hàng hàng đem chất đống

Người người ngắm nghía thấy thương thương

 

Bài thơ tôi gởi giới công nhân

Gian khổ trôi đi gánh nợ lần

Cất tiếng ngâm vang rơi nặng nhọc

Hồn thơ trang trải bước phong trần

 

Bài thơ tôi gởi giới nhân viên

Nhất nghệ tinh chuyên lương hậu tiền

Bá nghệ đong đời trôi lận đận

Như thơ một chữ viết huyên thuyên

 

Bài thơ tôi gởi giới trung niên

Đã nửa đời qua nửa dốc triền

Trái sống thấm mình thương trái chín

Nửa sau sao bớt những ưu phiền

 

Tôi gởi bài thơ giới lão thành

Đã mòn ba vạn sáu trôi nhanh

Thời gian sót lại soi mê tỉnh

Kẻo trễ, rong rêu cỏ ngậm vành !

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 52)
Kinh Thủ Lăng Nghiêm (Dịch giả Phạn-Hán: ngài Bát Lạt Mật Đế (?-?), dịch giả Hán Việt: Hòa thượng Thích Duy Lực (1923-2000)) là kinh thuộc hệ thượng thừa,
(Xem: 110)
Đức Phật dạy chúng ta nhìn bất cứ điều gì xuất hiện trước mắt cũng phải nhận biết rằng: sự vật không trường tồn.
(Xem: 342)
Người theo Đạo Phật thường tin rằng, có vô lượng Bồ tát thị hiện trong nhiều hình tướngchủng tộc, trong nhiều không gianthời gian khác nhau
(Xem: 554)
Thiền Phật giáo là chìa khóa giúp chúng tamột đời sống khỏe mạnh, là một phương thuốc trị liệu giúp chữa lành thân và tâm
(Xem: 727)
Nói một cách đơn giản: mọi khía cạnh của thiền đều tốt.
(Xem: 733)
Hãy để hơi thở trôi chảy nhẹ nhàng. Hãy để tâm trí được thoải mái. Đừng ép nén hơi thở hoặc cố gắng đưa tâm vào trạng thái định.
(Xem: 770)
Có ba phương pháp thiền chính giúp đưa chúng ta trở về với tinh túy của tâm và thân một cách cân bằng, giúp tâm thoát khỏi...
(Xem: 889)
Phật dạy chúng ta tu thiền định cốt để buông xả các niệm tạp loạn, tâm lặng lẽ thanh tịnh.
(Xem: 862)
Cơ sở của thiền định Phật giáo là sự quan sát chính xác, từng khoảnh khắc về bất cứ điều gì phát sinh trong kinh nghiệm của chúng ta.
(Xem: 993)
Khi thực hành thiền, chúng ta đã được trao các phương pháp để đối trị các triền cái (tham dục, sân hận, hôn trầm thụy miên, trạo cử hối quáhoài nghi).
(Xem: 779)
Để dập tắt ngọn lửa mà chúng ta đang phải chịu đựng, cần phải có dòng nước mát của thiền tập.
(Xem: 1107)
Theo giáo thuyết Thiền tông, quán tưởng là tập trung tư tưởng để quan sát, phân tích và suy nghiệm một vấn đề, giúp cho thân an và...
(Xem: 1319)
Từ xưa, Phật giáo Trung Hoa cho hệ thống những người chuyên tâm tọa thiềnThiền tông bao gồm cả hai hệ thống Thiên ThaiTam Luận
(Xem: 1058)
Ở đâu có pháp, ở đó có nhân. Thế giới chúng ta trải nghiệm đến từ tâm, là nhân của nó. Nếu tâm tốt, thế giới sẽ tốt đẹp. Nếu tâm xấu, thế giới sẽ xấu.
(Xem: 1338)
Học giả Sarah Shaw giải thích tại sao chánh niệm phải kết hợp với đạo đức, từ bitrí tuệ - trong Phật giáo và trong cuộc sống.
(Xem: 1195)
Đây là bài cuối cùng trong số ba bài viết về chủ đề được thảo luận trong Hội nghị chuyên đề về “Cảm thọ” (Thọ, Vedanā)...
(Xem: 1145)
Để đánh giá cao thái độ khác biệt trong tư tưởng Phật giáo sơ thời đối với những cảm thọ dễ chịu, bản tường thuật về hành trình giác ngộ của chính Đức Phật đưa ra những chỉ dẫn hữu ích.
(Xem: 1366)
Chánh niệm cho phép chúng ta nhìn thấy ba khía cạnh này của thực tại: vô thường, không toại nguyện (khổ) và chẳng-phải-ta (vô ngã).
(Xem: 1653)
Đức Phật đã dạy các vị Tỳ kheo thực hành thiền như sau, “ Này các Tỷ kheo, các ông nên thực tập để luôn luôn sống trong chánh niệm và tỉnh giác.
(Xem: 1462)
Tại sao chúng ta thiền? Khi được hỏi, những người tu thiền sẽ đưa ra nhiều lý do khác nhau cho việc tu tập thiền.
(Xem: 1574)
Hành thiền không dễ. Nó đòi hỏi thời giannghị lực. Nó cũng đòi hỏi sự kiên định, kỷ luật và đam mê.
(Xem: 2463)
Ngồi Thiền, ngồi tới lúc trong không có thân tâm, ngoài không có thế giới, xa gần đều trống rỗng thì mới đạt đến chỗ không có ngã-tướng,
(Xem: 1995)
Khi chúng ta thực hành chánh niệm mỗi ngày, chúng ta mở ra những điều tuyệt vời của đời sống, điều ấy cho phép chữa lành thế giớinuôi dưỡng chính chúng ta
(Xem: 3099)
Giả dụ như, có vị nói: Chánh niệmtỉnh thức trong giây phút hiện tại! Nếu lập ngôn như vậy, thì chánh niệm đồng nghĩa với tỉnh thức còn gì?
(Xem: 2284)
Phần lớn hành giả tưởng mình hành Thiền Vipassanā nhưng trên thực tế họ đang hành thiền Định
(Xem: 1796)
Thiền Minh Sát hay còn gọi là thiền Minh Sát Tuệ, tiếng Pāli là Vipassanā, có nghĩa là “Nhìn thấy mọi thứ như nó đang thực sự là”.
(Xem: 2651)
Lúc mới bước chân vào việc hành thiền, bạn chưa thấy rõ các chuyển biến của thân và tâm.
(Xem: 2239)
Trước nhất muốn xác định cách tu tập của dòng thiền Trúc Lâm, thì chúng ta ngược dòng lịch sử để dẫn chứng.
(Xem: 2609)
Thực hành thiền nó giúp đánh thức niềm tin của chúng ta, khôn ngoan và từ bi vốn cần và chúng ta sẵn có.
(Xem: 12340)
“Nói Thiền tông Việt Nam là nói Phật giáo Việt Nam. Và những bậc cao Tăng làm sáng cho Phật giáo, làm lợi ích cho dân tộc từ thế kỷ thứ 6 mãi đến nay đều là các Thiền sư.”
(Xem: 3016)
Hành thiền không dễ. Nó đòi hỏi thời giannghị lực. Nó cũng đòi hỏi sự kiên định, kỷ luật và đam mê.
(Xem: 6765)
Bài này sẽ khảo sát một số khái niệm về các hiện tướng của tâm, dựa theo lời dạy của Đức Phật và chư Tổ sư
(Xem: 4363)
Bài này dịch từ bài viết năm 2005 nhan đề “Two Styles of Insight Meditation” của Đại sư Bodhi, người đã dịch hầu hết Kinh Tạng Pali sang tiếng Anh.
(Xem: 2621)
Tôi muốn nhấn mạnh rằng Thiền, không phải là việc chúng ta chỉ làm khi rảnh rỗi, trái lại Thiền tối cần cho cuộc sống hạnh phúc, an lành của chúng ta.
(Xem: 3279)
Hôm nay đề tài mà tôi muốn nói với các bạn là tỉnh giác hay hiểu biết sáng suốt trong khi ăn.
(Xem: 2590)
Sách thuộc loại song ngữ Việt- Anh gồm 95 bài thi kệ thiền, dịch Việt bởi Thiền sư Thích Thanh Từ, Giáo sư Lê Mạnh Thát và nhà nghiên cứu Trần Đình Sơn. Tác giả dịch sang Anh ngữ với lời ghi chú nơi mỗi bài. Sách đã được phát hành hạn chế tại Việt Namrộng rãi trên mạng Amazon.
(Xem: 3118)
Nếu như đi bộ là một môn thể dục không tốn tiền và lúc nào cũng có thể tập được thì thiền là một pháp tu không mất thời gian và lúc nào cũng có thể thực tập được.
(Xem: 2907)
Thiền Định nuôi dưỡng năng lượng để phòng ngừa dịch bệnh, giúp cho bạn có một đời sống Thân khỏe, Tâm an, Trí sáng.
(Xem: 3574)
Chánh niệm đã trở nên phổ biến trên thế giới trong những năm gần đây, nhưng ở Nhật Bản nó đã ăn sâu vào văn hoá hàng thế kỷ.
(Xem: 3770)
Không đoạn tận sáu pháp, này các Tỷ-kheo, không có thể chứng ngộ các pháp thượng nhân tri kiến thù thắng xứng đáng bậc Thánh.
(Xem: 3239)
Thiền Minh Sát có thể được xem như tiến trình phát triển một số tâm sở tích cực cho đến khi chúng đủ sức mạnh để hoàn toàn liên tục chế ngự tâm.
(Xem: 3080)
Dĩ nhiên chẳng ai muốn đau khổmọi người đều cố gắng tìm kiếm hạnh phúc.
(Xem: 4354)
Đây là bài thuyết pháp đầu tiên của Bồ Đề Đạt Ma tại Trung Hoa. Ngài thuyết giảng ngay tại triều đình của Lương Võ Đế có sự hiện diện của nhà vua và
(Xem: 6071)
Pháp thiền này không cửa để vào, nhưng vẫn lấy tam học (giới, định, huệ) để lìa tam độc (tham, sân, si).
(Xem: 5402)
Quá trình hóa giải sự hoang mang bối rối dựa trên việc làm cho tâm chúng ta ổn định và thêm sức mạnh cho tâm. Chúng ta thực hiện việc này bằng cách thực hành thiền.
(Xem: 5643)
Thực hành thiền đánh thức niềm tin của chúng ta rằng trí tuệtừ bichúng ta cần đã có sẵn trong chúng ta rồi.
(Xem: 3164)
Khi còn ở tuổi thiếu niên, tôi là kẻ luôn băn khoăn thao thức. Cuộc đời hình như chẳng có ý nghĩa gì đối với tôi.
(Xem: 5275)
Theo truyền thống sách vở, hình như gắn liền với Thiền là trà, chớ không phải cà phê.
(Xem: 2357)
Chánh niệm là một năng khiếu giúp chúng ta tạo một không gian giữa những cảm xúc / cảm thọ và sự phản hồi của mình.
(Xem: 2343)
Ngày mới đến với đạo, tôi không có trí để đọc học hay tham cứu các loại kinh luận bình thường, vì vậy tôi chỉ biết nương vào pháp Biết vọng không theo....
(Xem: 2656)
Trong khi thực hành thiền quán, hành giả thường hay vướng vào năm chướng ngại, mà thuật ngữ Phật học gọi là ngũ triền cái.
(Xem: 2480)
Sử dụng tư tưởng như một đề mục chánh niệm là một điều quan trọng. Nếu chúng ta không ý thức được tư tưởng của mình khi chúng vừa mới khởi lên
(Xem: 3355)
Stress : có nghĩa là sự dồn nén, cưỡng ép trên cả hai mặt sinh lýtâm lý, một trạng thái căn thẳng thần kinh, gây ra lo âu, sợ sệt và sau cùng là sự suy nhược cơ thể.
(Xem: 5080)
“Chánh niệm là tỉnh giác, tu tập bằng cách đặc biệt duy trì chú tâm: mục đích tập trung vào hiện tiền và không phán đoán.”
(Xem: 4923)
Thực tập thiền địnhchánh niệm không những giúp ích cho sức khoẻ chung trong cuộc sống cá nhân mà còn giúp cho cả bác sĩ và bệnh nhân trong việc chữa trị bệnh được hiệu quả hơn.
(Xem: 3988)
Khi còn là một chú tiểu mới mười sáu tuổi, Thầy tôi đã dạy tôi cách đóng cửa với sự chú tâm một trăm phần trăm.
(Xem: 5006)
Từ trước đến nay, trên sách báo, tạp chí, trong nhiều băng giảng, cho đến chư vị thiền sư, nhà nghiên cứu đó đây, ai cũng nói đến chánh niệm, và lại nói nhiều cách khác nhau.
(Xem: 4753)
Sự khác biệt là nhờ thiền mà bạn học hỏi về bản chất của tâm mình, thay vì thế giới giác quan của dục vọngtham ái.
(Xem: 4544)
Những năm gần đây, danh từ “chánh niệm” được xuất hiện tràn ngập khắp sách vở, báo chí, học thuyết, các khóa học...
(Xem: 3938)
Thiền là đường lối để thực hiện sự buông bỏ. Khi hành thiền, ta buông bỏ thế giới phức tạp bên ngoài, để có thể vươn đến thế giới an nhiên bên trong.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant