Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Quan Âm Bồ Tát

14 Tháng Mười Hai 201300:00(Xem: 10671)
Quan Âm Bồ Tát


Tập thơ Quan Âm Bồ Tát

HT Thích Thuyền Ấn


quan_am_bo_tat_thuyen_an

 

Thơ

Thơ tôi nho nhỏ,

Hoa nở ven đồi.

Trăng vàng sáng tỏ,

Sao hiện đầy trời.

 

Xuân

Pháo nổ ta nghe lòng nổ vang

Muôn hoa rực rỡ đón Xuân sang

Thu Đông lui gót, Xuân bay đến

Mai nở say sưa tắm nắng vàng.

 

Quan Âm Bồ Tát

Lòng mơ nâng đóa sen vàng,

Quan Âm Bồ tát nhẹ nhàng ngự lên.

Không gian bát ngát mông mênh,

Biển khơi Bồ tát lênh đênh thuyền từ,

Cứu người đến bến vô dư,

Viên thành Phật quả chân như tỏa ngời.

Dù cho lửa cháy ngút trời,

Quan Âm vào đấy độ người trầm luân.

Dù cho biển khổ gian truân,

Quan Âm mang nặng lòng nhân cứu đời,

Quan Âm Bồ tát giữ lời nguyện xưa.

Dù cho bão tố đêm mưa,

Quan Âm Bồ tát vẫn chưa lui về.

Dù chìm biển ái sông mê,

Quan Âm vào đấy tìm bề cứu ra.

Dù cho khắp cõi Ta bà,

Điêu linh chìm ngập, hằng sa đọa đày,

Muôn ngàn hệ lụy đắng cay,

Quan Âm từ mẫu cứu ngay an lành.

Dù cho sự nghiệp tan tành,

Xác xơ đói khổ, năm canh ưu sầu,

Quan Âm vận dụng phép mầu,

Dẹp cơn đói khổ, sang giàu có ngay.

Dù cho sóng gió bủa vây,

Biển khơi bão tố Đông Tây hãi hùng,

Từ bi rộng lớn vô cùng,

Quan Âm cứu khổ hết lòng độ ra.

Trần gian dù lắm phong ba,

Chiến tranh bùng nổ can qua ngút trời,

Đó đây bom đạn tơi bời,

Quan Âm hiện đến cứu người khổ đau.

Ai ơi nên nhớ khuyên nhau,

Thành tâm trì niệm nguyện cầu Quan Âm.

Thiết tha kính cẩn nhất tâm,

Tháng năm cầu nguyện Quan Âm cứu đời.

 

Ta Bà Khổ

Ta bà khổ, Ta bà đầy khốn khổ

Vô minh trùm phủ nặng kiếp đau thương

Chơi vơi bến mê ngập sóng vô thường

Biển ái mênh mang tràn đầy bão tố

Trần lụy trót vương, vướng ngàn thống khổ

Rối như tơ, tháo gỡ mãi không ra

Càng keo sơn càng cay đắng thiết tha

Trời đất rộng, gông khổ đau kềm hãm!

Mùa Đông lạnh, từng đêm Đông ảm đạm

Nhìn tối tăm, nghe bi đát hoang vu

Bãi tha ma như địa ngục âm u

Hồn ai đó nằm chết trong lòng đất!

Lệ rưng rưng, tâm niệm “Nam mô Phật”

Mong thuyền từ cứu độ vạn sinh linh

Xin đức Thế Tôn rọi ánh quang minh

Mặt trời trí tuệ tỏa lên bừng sáng

Cho kiếp sống thế nhân ngời quang đãng

Vơi vơi đi khắc khoải vạn thương đau.

 

Kiếp Người

Thê lương lạnh kiếp luân hồi

Vô minh ngu tối trói người tử sinh

Gian truân đắng kiếp điêu linh

Sắc, tình, danh, lợi: ngục hình đau thương.

 

Cuộc Đời

Sắc đẹp, tình yêu, tiền tài, danh vọng

Dựng nên thiên thai hồn mộng tuyệt vời!

Chúng cũng cho người điêu đứng, tả tơi,

Chua xót, đắng cay, đọa đày, khổ lụy!

 

Ảo Mộng

Ảo mộng sắc không khuấy kiếp người

Hiển vinh phú quí Xuân hồng tươi

Giai nhân tuyệt sắc xinh như ngọc

Tắt thở tan vong hoa hết cười.

 

Vất Bỏ

Bả lợi danh điêu linh anh thế ấy

Mộng bá vương đày hùng kiệt tháng năm

Vất tất cả siêu thoát ngắm trăng rằm

Kiếp phù sinh tang thương, ngu, điên, dại.

 

Thức Tỉnh

Thức tỉnh lại, anh ơi dừng hẳn lại!

Khanh tướng chi? Tình ái lệ đầy vơi!

Vương bá công hầu bẫy lụy kiếp người

Buông bỏ hết đời anh ngời siêu thoát.

 

Kiếp Phù Sinh

Đống xương khô lạnh nằm trong đất

Kiếp phù sinhgiấc mộng sầu!

Oai như vươngcông hầu,

Chết rồi danh lợi còn đâu theo mình.

 

Phật Tánh

Phật tánh tuyệt vời trong ta sẵn có

Mê quên đi, phiêu bạt kiếp luân hồi

Bả lợi danh đày đọa khổ không thôi

Tỉnh ngộ lại ngay đây bờ giải thoát.

 

Khổ Đế

Từng tinh tú giống như từng giọt nước,

Trôi lênh đênh khắp biển rộng hư không.

Nào ai ngờ trong vũ trụ mênh mông,

Từng ngôi sao nổ tan chưa từng biết.

Từng kiếp người xuôi tay thầm lặng chết!

Từng đế vương oanh liệt nay còn đâu?

Từng độ thịnh suy “bãi bể nương dâu”

Từng triều đại vàng son điêu tàn đổ

Từng dịp biến thiên quả đất bùng nổ

Từng nền văn minh băng hoại tiêu tan

Từng trận chiến tranh lớn nhất thế gian

Từng lớp xương khô phơi đầy mặt đất.

Từng căm hờn sôi bùng lên uất uất

Từng nghìn năm buồn căm lặng trôi qua

Từng bông hoa rã cánh dưới trăng tà

Từng tuyệt thế giai nhân nằm tắt thở

Từng tỷ phú gia tài đùng tan vỡ

Từng núi vàng nối gót bỏ ra đi

Từng mối tình đầu thắm thiết mê ly

Từng túp lều tranh thơm bốc lửa cháy

Từng nức nở đêm trường không che đậy

Từng đau thương chua xót lúc chia phôi

Từng ca nhi lẻ bóng khóc đơn côi

Từng chiến hạm bắn nhau chìm đáy bể

Từng thắng bại ngập toàn bằng máu lệ

Từng vinh quang chuốc lấy vạn hận thù

Từng hiển hách mua oán vọng thiên thu

Từng xác chết nằm đơn côi quạnh quẽ

Từng anh hùng vung gươm thiêng cái thế

Từng vạn năng gây sông máu núi xương.

Xin các lãnh tụ các cường quốc xót thương

Cho nhân loại được tự do hạnh phúc

Cả thế giới thôi gông cùm tù ngục

Khắp hoàn cầu chấm dứt mọi chiến tranh

Để nhân loại sống thực sự an lành.

Chiều nay lạnh lòng nghe đau từng đoạn

Nhìn nghĩa trang lặng buồn trong gió thoảng

Ngàn muôn năm mây trắng vẫn còn bay.

 

Chơi Vơi

Người ta trong cuộc đời

Bọt nước trên biển khơi

Lênh đênh hằng sa kiếp

Trăng buồn trôi chơi vơi.

 

Đông về hoa tuyết rơi

Nghe gió buốt khắp nơi

Không gian chìm hoang vắng

Chim ngại bay lưng trời.

 

Luân hồi khổ rã rời

Thêm bom đạn tơi bời

Điêu linh và chết chóc

Xương trắng đó đây rơi.

 

Chua xót khó nên lời

Đời khổ lắm ai ơi

Cầu xin Phật cứu độ

 

Ngân Vọng

Chuông chùa ngân vọng không gian

Hồn nghe lắng dịu muôn ngàn đau thương

Thế gian vạn kiếp tơ vương

Trang nghiêm cảnh Phật ngát hương thoát trần.

 

Hạt Bụi

Đem gói trọn cả ba ngàn thế giới

Bỏ gọn vào trong hạt bụi huyền

Cầm núi Tu-di đập nát A-tỳ

Gửi hết chúng sinh lên thiên đường ở.

 

Bình Minh Dậy

Một sáng tinh sương trời vắng mây

Nhẹ nhàng trăng ngủ Trường sơn tây

Rạng Đông ưu ái bình minh dậy

Đêm tối tan rồi không có đây.

 

Ta Nghe

Ta nghe hồn vỡ làm đôi,

Trăng vàng trắc ẩn bồi hồi trên không.

Ta nghe nức nở trong lòng,

Trăng vàng trầm lặng cảm thông nhiệm mầu.

Ta nghe hồn chết đêm thâu,

Trăng vàng tha thiết nguyện cầu cho ta.

 

Trăng Vàng

Trăng vàng rụng xuống suối mơ,

Hai con hạc trắng ngẩn ngơ lưng trời,

Trăng vàng nũng nịu tuyệt vời,

Hai con hạc trắng chẳng rời bồng lai.

 

Lung Linh

Suối mơ bóng nguyệt lung linh

Hồn còn mang nặng ân tình Như Lai

Trả lui giấc mộng thiên thai

Cho con hạc trắng bồng lai bay về.

 

Ngắm Trăng

Trời xuống trần gian du ngoạn chơi

Gặp anh hàn sĩ ngắm trăng cười

Hỏi rằng anh khổ hay hoan lạc?

Anh vẫn nhìn trăng rất thảnh thơi.

 

Anh già hay trẻ nói ta nghe

Ta sẽ vì anh mà chở che

Nói thẳng với ta điều ước nguyện

Mau lên kẻo muộn, để ta về.

 

Nhìn trời hàn sĩ mắt như sao

Thăm thẳm suy tư ngoảnh lại chào

Tôi kẻ hàn sinh tìm sức sống

Từ mười bảy tuổi đã gian lao.

 

Kẻ ác hại tôi, phá phách tôi

Không cho tôi tiến tự lâu rồi

Chẳng nề gian khổ tôi vùng dậy

Ước nguyện vun bồi đạo pháp thôi.

 

Kẻ ác lưu manh lại rất hăng

Phá tôi, tôi lặng như trăng rằm

Trời cao vươn dậy lòng soi sáng

Bền chí sách đèn qua tháng năm.

 

Từ tuổi thơ ngây khi Mẹ tôi

Chia tay vĩnh biệt có trao lời:

“Con kiên chí học cho thành đạt,

Hoằng đạo lan truyền khắp mọi nơi.”

 

Ghi tạc vào tim ý Mẹ hiền

Đạp lên gian khổ, dẹp oan khiên

Nếm bao cay đắngđen bạc

Vùng dậy mỉm cười say bút nghiên.

 

Trăng ngắm nhìn tôi, tôi ngắm trăng

Đêm nay trời sáng ánh trăng rằm

Đạo mầu Phật Tổ truyền lan mãi

Là nguyện lòng tôi qua tháng năm.

 

Đố Ai

Đố ai liễu thoát tử sinh,

Tôi xin trao trọng tâm tình chân như.

Đố ai không vướng ưu tư,

Tôi xin dắt đến vô dư Niết bàn.

Đối ai sạch nghiệp trần gian,

Tôi đưa về chốn lạc bang liên trì.

Đố ai chứng pháp vô vi,

Tôi xin đốt nát A tỳ ngay cho.

Đối ai quên hẳn âu lo,

Tôi ban hạnh phúc ấm no suốt đời.

Đối ai trọn kiếp vui cười,

Tôi cho lên sống trên trời với tiên.

Đối ai trút hết lụy phiền,

Tôi xin giải thoát oan khiên bây giờ.

Đối ai lòng chẳng vương tơ,

Tôi mời trăng xuống tặng thơ tuyệt vời.

Đố ai phát nguyện cứu đời,

Tôi xin bái phục dâng lời tán dương.

Đố ai rủ bỏ ghét thương,

Tôi tôn người ấy: Thánh vương thoát trần.

Đối ai dứt tuyệt tham sân,

Tôi xem là bực vĩ nhận đại hùng.

Đối ai thấy Phật trong lòng,

Tôi xin truyền ý dung thông nhiệm mầu.

Đối ai ngộ đạo thâm sâu,

Tôi xin hỏi thử rằng đâu bồ đề?

Đố ai diệt trọn si mê,

Tôi xin chỉ rõ nẻo về chân tâm.

 

Người Và Tôi

Người sờ soạng với lợi danh hư huyễn,

Tôi lắng sâu vào thế giới tâm linh.

Người chìm đắm trong dục vọng muôn hình,

Tôi phiêu du khắp chân trời giải thoát.

Người đa mang tham sân si đọa lạc,

Tôi luyện lòng bằng trí tuệ từ bi.

Người ngựa xe vàng ngọc chẳng thiếu gì,

Tôi lánh xa chốn hồng trần huyên náo.

Người những tưởng công khanh là phước báo,

Tôi thấy rằng vương bá chính oan khiên.

Người mơ chiếm cả thế giới đảo điên,

Tôi buông bỏ trọn trần gian hệ lụy.

Người nhiệt cuồng mê vinh hoa phú quí,

Tôi đắm hồn say thế giới Phật tâm.

Người lao mình vào tội ác sai lầm,

Tôi ngày đêm tinh tu theo pháp Phật.

Thế Tôn xưa bỏ ngai vàng, điện ngọc,

Xa vợ con, vất phú quí trần gian,

Cầm bình bát sống giải thoát tâm an,

Quyết tìm phương cứu chúng sinh hết khổ.

Hằng sa đau thương từ bi nguyện độ,

Trầm luân vùi ngợp điêu đứng đắng cay.

Lục đạo nổi chìm phiêu bạt đó đây,

Đức Mâu Nichúng sinh cứu thoát,

Vào rừng sâu đạo mầu quyết thông đạt,

Đêm đêm về trầm lặng với trăng sao,

Đạo bồ đề Ngài năm tháng khát khao,

Tìm cho ra, cứu nguy Ta bà khổ.

Đêm thành đạo lúc sao mai lộ,

Đức Thế Tôn chứng Vô thượng bồ đề.

Cứu chúng sinh thoát bể khổ sông mê

Tắm Niết bàn reo vui bờ giác ngộ.

Người và tôi cùng xin Phật cứu độ,

Người và tôi cúi đầu lễ Như Lai,

Người và tôi tu giải thoát trần ai.

 

Huyền Trang Đại Sĩ

Kính cẩn kỷ niệm công đức xả thân hoằng đạo của Huyền Trang pháp sư, và kính tặng những vị xuất gia đã tự nguyện hiến trọn đời mình phục vụ chánh pháp.

 

Không, nhất quyết phải đi

Vương pháp? Chết ngại gì [1]

Đạo mầu đang mờ thế,

Yên sống để mà chi?

 

Ngựa ơi! Dũng tiến ta cùng ngươi,

Dưới ánh bình minh rực chiếu ngời,

Ta ước làm sao truyền đạo cả,

Lan tràn bừng chói đến muôn đời.

 

Trập trùng núi biếc ngựa người đi,

Vượt ải băng sông ai dám bì?

Ngày ẩn đêm đi ôm chí cả,

Hiên ngang lặng tắm nắng Gô-bi.[2]

 

Dũng mãnh vượt qua bao dặm đường,

Hy-ma[3] hùng vĩ thẹn che sương,

Đến đây lòng đã lâng lâng nhẹ

Bão cát còn đâu nỗi đoạn trường.

 

Lan-đà[4] truy ngộ thực kỳ duyên,

Học đạo nơi đây với Giới Hiền,

Diệu pháp sau khi đã thấu triệt,

Từng phen chấn động cả Tây thiên.[5]

 

Quê cũ về đây bủa đạo vàng,

Vua Đường nghinh tiếp điện Nghi Loan,[6]

Pháp mầu thỉnh vấn, oai hùng đáp,

Làm thỏa người nghe tợ tiếng đàn.

 

Tiếng đàn diệu pháp trỗi ngân vang,

Chỉ nẻo người đi đến Niết bàn,

Giục trống, thượng cao cờ chánh pháp,

Hoa đàm hương vị hẳn chưa tan.

 

Gian truân hề! Sá chi.

Vinh quang hề! Kể gì.

Lớn lao hề! Chí cả.

Bao la hề! Từ bi.

 

 

Phật tử Quảng Minh kính tưởng nhớ và niệm ân đến Hòa thượng Thích Thuyền Ấn mà đánh máy tập thơ “Quan Âm Bồ Tát” mà Hòa thượng sáng tác khi còn ở Tổ đình Ấn Quang.

Trình bày và chép thơ bởi Quảng Minh.



[1] Trước khi lên đường Tây du, Huyền Trang pháp sư bị vua hạ chiếu cấm ngăn. Nhưng nặng lòng với việc phục hưng chánh pháp, Ngài vẫn quả quyết lên đường, không ngại ngùng tai biến.

[2] Gô-bi (Gobi): Tên của bãi sa mạc nằm khoảng giữa Mông CổTây Tạng. Nắng nơi đây và cát chốn này, đã vùi chôn biết bao du khách thương gia.

[3] Hy-ma (Himalaya): Hy Mã Lạp Sơn, tên một dãy núi ở châu Á, phân chia tiểu lục địa Ấn Độ khỏi cao nguyên Tây Tạng.

[4] Lan-đà (Nalanda): Na-lan-đà, tên của một Đại tùng lâm lớn nhất ở Ấn Độ. Huyền Trang học đạo nơi đây.

[5] Tây thiên: Tên gọi xứ Ấn Độ.

[6] Khi Huyền Trang pháp sư vừa về nước, vua Đường Thái Tông nghinh tiếp Ngài tại điện Nghi Loan, để thỉnh vấn về đạo pháp.

quan_am_bo_tat_thuyen_an_2

Nghe tuyển tập 2 CD Thơ và Nhạc "Ngàn Năm Còn Đó"

của Cố HT Thích Thuyền Ấn


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 15204)
Hoa sen nở, bốn phương về hội tụ; Chúng trung tôn, oai đức mấy nghìn năm... Hàn Long Ẩn
(Xem: 13845)
Con thường sống ngẩn cao đầu mẹ ạ Tính tình con hơi ngang bướng kiêu kỳ Nếu có vị chúa nào nhìn con vào mắt Con chẳng bao giờ cuối mặt trước uy nghi
(Xem: 11730)
Cái gọi là Đường Lưỡi Bò Nghe thật lạ, không vô Cũng không phải dưới đất chui lên Cũng không phải trên trời rớt xuống...
(Xem: 12506)
Biển Đông dậy sóng Đang đe dọa Việt Nam cùng Đông Nam Á Đường Lưỡi Bò là lưỡi hái xâm lăng...
(Xem: 11910)
Đời vốn vô thường, nhân duyên nghiệp báo Hãy cùng nhau nương náo trọn kiếp người...Quảng Chánh
(Xem: 13328)
Mười ngón tay ngoan em chắp búp sen thiền, Nguyện cuộc đời hết cảnh khổ triền miên... Thích Phước Ngọc
(Xem: 12297)
Ai mong ước trở về Chân-Thiện-Mĩ Cũng phải vào nguồn tỉnh thức tâm linh Cần hướng đến mẫu số chung: Vô Ngã
(Xem: 11181)
Quay về nương tựa thắng duyên, Vào trong cửa Tịnh, lìa miền trần ô. Hòa trong thời khóa: “nam mô”, Vơi niềm tục lụy, chồi Bồ Đề sanh. Thích Minh Tuệ
(Xem: 11556)
Tôi đã trút linh hồn bên hố thẳm Của bến bờ mộng tưởng với trăm năm Nghe gió hú qua sườn đồi thăm thẳm
(Xem: 11236)
Công đức hoằng khai nhiếp hóa của Ngài cao hơn núi cao Tấm lòng từ bi độ lượng của Ngài sâu hơn biển sâu Chữ nghĩa của trần gian làm sao phô diễn
(Xem: 10898)
Kính lạy tôn dung Ngài Con xin tìm lại dấu xưa 39 năm, hai thế kỷ sao vừa Nín thở, lặng yên, đọc từng con chữ
(Xem: 12560)
Bồng bềnh ẩn hiện bóng ngư ông Neo chiếc thuyền nan giữa bến sông Rộn rã thả câu trong quạnh vắng
(Xem: 10606)
Quá nhàm chán những trò chơi trên biển đảo Khi những chiếc vòi bạch tuộc vươn gần Sóng cuộn đau
(Xem: 12211)
Mỗi con người mỗi số phận Mỗi hồn thơ mỗi ngôn ngữ trần tình Mỗi bước chân mang dấu hằn dĩ nghiệp
(Xem: 11502)
Rớt mảnh trăng gầy trên áo tôi Trời kia kéo gió phủ chao ôi! Lang thang mấy nấc chiều thu gọi Một thoáng mai này kết nối đôi
(Xem: 9630)
Sen thơm ngát giữa bùn lầy nước đọng Sống trong đầm không vẩn đục hôi tanh Sen của em sao chẳng có màu xanh
(Xem: 10568)
Thăm chùa Long Đẩu, Địa linh, khí vượng, nhân tài, Nơi muôn màu hoa lá cỏ cây, Nơi du khách hành hương về cõi Phật... Lê Trang
(Xem: 11108)
Thiên Trúc! Thiên Trúc! Cố hương từ độ bước chân đi Mang yếu chỉ tinh ba dõi về Đông ngàn trùng chướng khí.
(Xem: 10836)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 10392)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 9980)
Mỗi lần ta gặp nhau Đều có niềm vui nhỏ Hôm nay anh lại có Một cánh hồng trao em
(Xem: 29916)
Rạng ngời một đóa kỳ hoa Vô cùng huyền diệu tinh ba khôn lường Linh Đàm phổ hóa tứ phương
(Xem: 11849)
Nợ nhau vì một câu nguyền Bạc đầu mưa nắng đôi miền đợi trông, Vầng trăng kia nợ dòng sông...
(Xem: 10621)
Gái lớn ai không phải lấy chồng, Can gì mà khóc, nín đi không! Nguyễn Bính
(Xem: 11862)
Khi bước chân con không còn chập chững, Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn... Nguyễn Trung Kiên
(Xem: 10280)
Kỷ Niệm Khóa Tu Mùa Xuân Năm 2012 Tại Chùa Hải Đức Florida - Thơ: Châu Ngọc - Lê Hoa Nhụy
(Xem: 10528)
Ta lặng ngó nàng thơ vồn vã bước Lên đồi mây gối mộng ước sơn hà Ngày hun hút hiu buồn đành khép lại
(Xem: 11040)
Nghĩ về thân thể thì đừng mong không bệnh khổ, không bệnh khổ thì dục vọng dễ sanh.
(Xem: 11558)
Ta đi tìm bạn phương nào Nhòa đôi tròng mắt, lao đao thân gầy Xuôi về Đông lại lên Tây...
(Xem: 11866)
Cứu xét Tâm Tánh thì đừng cầu không khúc mắc, vì không khúc mắc thì sở học không thấu đáo.
(Xem: 11246)
Những dấu buồn cất giữ đã bao năm Nay nói hộ nhau nghe bằng biểu tượng Đáy mắt mẹ, khoảng đắng cay còn đọng
(Xem: 11588)
Xin xót thương những linh hồn ngạ quỷ Đừng sát sinh, đừng giỗ tiệc đua đòi Mình hưởng thụ, nhưng họ thêm đau khổ
(Xem: 22937)
Trần gian cung phụng Đản sanh Mỗi Tâm mỗi Bụt viên thành truyện xưa Quản chi tạt gió xan mưa...
(Xem: 10814)
Bài này khuyết danh và có niên đại khoảng năm 1950, HT Thích Như Điển đã đọc cho Hạnh Tuệ chép lại để lưu truyền.
(Xem: 9923)
Thôi em hãy cứ phiêu bồng, Để ta kiết giới tu đông một mình, Soi gương đối diện bóng hình, Đập gương chợt thấy mông mênh đất trời
(Xem: 26233)
Bao la biển rộng sông dài. Tháng Tư ấm đậm tình người Việt Nam Lũy tre hiện mái chùa làng...
(Xem: 10092)
Dòng sông êm ả, bóng trăng thơ Nhành liễu rũ ngang mơ gió đùa Chèo xa thấp thoáng ai khua nước
(Xem: 21885)
Lumbini…! Sáng nao bình minh xanh lấp lánh Rừng cây reo, chim muôn cành xào xạc Khấp khởi nắng vàng, rộn rã nghìn hoa
(Xem: 10592)
Khi vắng -- anh nhớ em Không nhớ tóc thơm mềm Không vì môi hồng thắm Cũng không do hiền diệu
(Xem: 10023)
Hãy theo chân Phật Trải hết không gian Tâm từ quảng đại Hãy noi bóng Ngài
(Xem: 10784)
Hôm nay xin trở lại Một mong ước không phai Cho chúng sinh muôn loài Một phúc hạnh dài lâu
(Xem: 11978)
Nếu một ngày kia Ta phải đi một mình Trên đường vắng xa xăm tối, bụi Còn xa lắc...
(Xem: 11693)
Thở vào, cảm nhận hơi vào Thở ra, cảm nhận hơi ra Chú tâm lắng nghe hơi thở Vọng tâm vọng tưởng dần xa
(Xem: 11250)
Ba nghiệp lắng thanh tịnh, Gửi lòng theo tiếng chuông, Nguyện người nghe tỉnh thức, Vượt thoát nẻo đau buồn.
(Xem: 10772)
Một đóa sen đã nở rộ Đã làm xong Việc của mình... - Làng Đậu
(Xem: 10549)
Nếu ngược đường Bến Ngự, Nam Giao, Thăm chừng con dốc có còn cao, Nghe hồi chuông tối còn vang vọng, Ru điệu nam mô tự thuở nào.
(Xem: 10762)
Như Ngài, Là hiện thân của hàng Bồ Tát, Còn Ngài, đời vẫn hát, Bài ca hy vọng ngập tràng.
(Xem: 10454)
Ta yêu non nước quê mình Sông dài biển rộng in hình sơn khê Người sau kẻ trước đề huề Truyền trao nối tiếp ước thề có nhau
(Xem: 10846)
Quê Hương có gió bốn mùa Đạo Pháp có tiếng chuông chùa quanh năm Quê Hương có ánh trăng rằm...
(Xem: 21691)
Có một ngày nào đó, Nhớ nhà không nói ra, Bấm đốt tay, ừ nhỉ, Xuân này nữa là ba... Thích Hạnh Tuệ
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant