Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Bài Mới Nhất trang Văn Học
Điền Email để nhận bài mới

Lãng mạn khúc du xuân …

05 Tháng Mười 201000:00(Xem: 14809)
Lãng mạn khúc du xuân …


Lãng mạn khúc du xuân …

Cư sĩ Liên Hoa


Vt nng vui đùa cơn gió thong

nụ cười hoa nở lúc xuân sang

chân tình từng bước ru hoang dại

mở cánh mai vàng đón ước mơ

 

ta đi tìm đến cửa thiên thanh

từ thưở lòng son ngủ giấc dài

bao thiên niên kỷ, nhìn mây nước

giật mình, thấy bóng vẫn không phai...

 

em người, thơ cũ bến năm xưa

lặn lội đường trường, tuổi đá thưa

mảnh tâm bao nổi trời lưu chuyển

muôn trùng vạn dặm, lúc nắng mưa...

Như vậy, thì xuân đã qua rồi sao? Mới vừa đây, trên cành cây, có nhiều cánh hoa mai vàng nở, mắt mơ màng sau bao năm tháng ẩn nhẫn chờ đợi ngày khoe áo mới. Có những cành đào sum sê là hoa, cài sắc cho nụ cười duyên, như đôi má hồng mịn màng dưới ánh nắng đổ về. Những cành lan tha thướt, dáng thon, lay đưa mình trong gió, giũ lại những hương thơm nhè nhẹ… Nhưng rồi, tất cả diễn biến, hoạt cảnh nầy sẽ ra sao? Có đó, tàn đó; sanh đó, diệt đó; được đó, mất đó….

Phải chăng đó là biến thiên của vũ trụ, là giới hạn của kiếp nhân sinh để mọi người tưởng nhớ, bận tâm, ra đi tìm chân thường trong vô thường, tìm vô hạn trong hữu hạn, tìm lại mình sau bao quảng đời lưu lạc…

Có những người đi tìm hạnh phúc ở một nơi chốn nào đó, theo tâm tưởng, theo ước vọng, theo tiếng gọi riêng tư. Có người đắm mình trên sơn cao, nằm say ngủ giữa trời mưa gió, vọng đi tìm chân. Có những ai theo làn hơi tiếng nhạc, tìm lại chiều sâu thẳm, lắng nghe lại tiếng hát vút cao hay trầm bổng của mình, để lại cho đời chút dư hương. Có người nằm trải dài theo thơ văn, đi tận suối nguồn, tìm lại chân thiện mỹ theo tâm tư, theo chiều sâu của đáy tâm. Có ai đó bay nhảy trên khắp từng phương trời tư tưởng, mọi không thời gian, để đi tìm và chúng ta, anh và tôi, mọi người đi tìm…

Bởi vì một miếng cơm manh áo ư, một mảnh bằng chăng, một chút gì hư danh, một lãng đãng của công danh sự nghiệp, quyền cao, chức vọng hay được dư ăn, mặc đẹp, hoặc vinh hoa, phú quí hoặc là sự im lặng sâu lắng của nội tâm. Khi tâm không có, không lòng không tĩnh, khi yêu thương cạn kiệt… cuộc đời tự biến thành vô nghĩa, dù là ôm cất, chất chứa, gìn giữ bao nhiêu là kỷ niệm, là ký ức, là của báu, là tài sắc danh thực thụy..

Có ai đó đã nhân cách hoá bản thể, thi vị vị hoá tâm như người yêu, người tình nhân hay người con gái nào đó, để mà ca tụng, để thương yêu, để nhớ nhung, để tìm đến… vì chân tâm chính là suối nguồn vi diệu của cuộc trường sinh trong chân thường, bất biến.

 

lời muốn nói, đã nói

tình muốn trao, đã trao

ai người thuở trước cười hoang dại

rơi chút hương vàng, có chất say

có phải trường giang vang tiếng sóng

hay tóc mù bay mở rối tâm

ta gọi tên em từ biển nhớ

khởi từ vô thủy lặn tìm đây

một chút âm thanh trong tĩnh lặng

em cuời, ngàn gió suởi chân tâm

lời kinh thưở trước, miên trường gọi

bờ đá ngàn xưa, vỡ dấu tuyền ……

 

 Người ta thường nói những người theo đạo Phật, dù là miên trường an trong tâm, hơi thở cùng tâm, sống với tâm…nhưng, qua dáng đi, qua cách nói nhìn.. vẫn như toát ra những gì nghiêm trang, bi quan, rũ bỏ lòng trần, xa cách như khoảng trời phiá trước, vời vợi khó tiếp cận. Có người vẫn nghe được tiếng nói từ bi, cảm nhận được lòng khoan dung, bàn tay dịu dàng, lời pháp âm bất tận, tâm mở rộng… khi tìm đến người con Phật, nhưng lại là để kính trọng, đế thấy người khác ta, thấy bờ rào cản lại, như thể đó là mặt biển phẳng lì cơn sóng, là dấu lặng xa xăm

Có biết đâu, một chút gì gom góp lại từ những huyễn mộng của sắc, của âm thanh, của vị giác, của chạm xúc, của từng pháp mộng. của khổ đế …. Một chúng sanh nhỏ bé đó như chắt lại tư lương mật nhũ không lời trong tâm, để làm đẹp cuộc đời, qua dòng sống tiếp cận, chia sẻ chân chất.. Có gì khác nhau giữa con người, có chăng là lòng mở, mắt sáng, tâm nồng nàn hơi ấm của tình yêu dấn thân ..…

Xuân ơi, hãy mở lòng ra, cho tôi rời khỏi biên giới hạn hẹp của thân năm uẩn, vượt thoát mộng huyễn điên đảo, tìm thấy mặt mũi xuân trong mọi nơi chốn, trong khổ đau, trong hạnh phúc, trong thất vọng tràn trề hay bên những vinh quang, thành đạt và trong trái tim son trẻ nóng rực tình yêu người. Vì em, cho em, tình yêu đã muôn lần mở lớn, vạn lần nhân lên không còn biên giới, không cách ngăn… để em vươn lên khỏi ảo ảnh cuộc đời, nuôi dưỡng làm sống mạnh bước chân trên đường trở về. Nếu không yêu em chân thành, không nhớ em tha thiết … thì làm sao tôi có thể yên lắng trong vắng vẻ, trong nhộn nhịp, trong một góc đời sống… để quán chiếu, để nhìn lại, để theo từng hơi thở, để thanh tịnh tâm và để ôm em thật chặt sau bức màn ảo hoá, sau sân khấu diễn vọng tưởng…. Một cuộc đời thật đẹp vừa mở ra trang mới…

 Hãy lắng nghe lại những lời tha thiết tuôn chảy từ suối nguồn của người đi tìm chân thiện mỹ, vượt qua rào cản của ngôn ngữ, của định kiến, của thiên kiến, của cái tâm còn chơ vơ bên đời quạnh hiu… Ở nơi đó, mùa xuân đang có mặt, chắt chiu lại lời tâm như vần thơ không nhãn hiệu, mượn ngôn ngữ để vẽ vời cơn huyễn hoặc, như vui đùa cùng tâm trong bao biến thiên của đất trời, trong vọng ngôn vỡ nát… để ta thấy lại ta, ta thấy lại mùa xuân của đất trời, của cái tâm bé nhỏ hoà cùng đại thể, của một tiếng động xoáy tròn vũ trụ và của sự im lặng, đễ lãng mạn cùng xuân..

 

phải không anh

đã bao lần mình đã nói

sao cứ do dự, bâng khuâng

vì lời xưa mất dấu

danh vọng đã làm cản bước

vì cơm ăn áo mặc làm chân chùn lại

vì tâm tư còn vấn vương

những huyễn hoặc cuộc đời

hay vì những cuộc trao đổi của sóng tâm

để anh như con thuyền

chao đảo lung lay..

thì làm sao, anh thực có mặt

để chúng ta nói chuyện

cuộc hàn huyên nầy bất tận

ngôn ngữ cần bỏ đi

vì suy tư cần cùng tận

lòng nghi ngại cần để gió cuốn bay

chỉ còn lại đơn thuần

im lặng, lời vô ngôn

để bắt đầu câu chuyện

dù không cần đến lời nói

chỉ dừng chân, lắng tâm

để thấy được bầu trong xanh

nhìn được đám mây

bay thong dong không bờ bến

có phải suốt đời ta đã chạy trốn

dưới muôn ngàn vạn hình thức

để tâm vẫn mãi tìm tâm

như trăng vẫn ung dung

tìm đuổi ban đêm

như ánh mặt trời

vẫn ngần ngại sau bóng tối

khổ nạn có mặt khi tâm còn phủ sóng, mờ che

hãy để nụ cười dù non dại

vang lên cho cao vút tận trời xanh

vì đó lời chân thành nhất

dâng cho cuộc đời

hãy dừng lại anh à,

vội vàng chi khi sóng gió,

thấp thỏmđể tâm không an

đời bao giờ vẫn vậy

tách trà còn nóng

làn khói còn suơng bay

anh có thấy được tình yêu bất tận

trong từng giọt khói trà

anh có thấy được tấm lòng

trong sư dừng chân

anh có hiểu được bầu trời

vẫn mở rộng dưới chân bước

hay những con chim tung cánh bay cao

tiếng hót của phượng hoàng

như trái tim còn thổn thức

vũ trụ đó anh

nhân sinh đó anh

con người đó anh

và tình yêu đó anh

như mạch sống

của muôn vàn tinh tú

cần không gian nhảy múa

như dòng máu cuộn chảy

trong trái tim, sau lồng ngực

để tiếng nói con người

để sự chia sẻ muôn đời có mặt

đừng bóp nát mùa xuân

đừng dùng lời ngừng lại sự sống

đừng ngoặc vẽ trong tâm những vết hằn cay

đừng nuôi tâm bằng chất liệu hận thù, vọng kiến

đừng rào tâm bằng những mỹ từ hoang dại…

anh hãy mở tâm cho không gian rộng

cho trái đất mỉm cười xoay

như nguời hành khất mở rộng chiếc nón vô hình

đón nhận trời châu báu

đón nhận muôn loài

để lời tình tự yêu thương

sau những tháng ngày khổ nhọc

có mặt,

vâng, hiện hữu trong giờ phút nầy

làm vũ trụ hồi sinh

vì tình yêu là chất lành pháp nhũ

cho con người gần gủi lại nhau

khám phá vô cùng tậm của vũ trụ

mới thấy tình yêu làm nuôi sống muôn loài

trong đó có anh, có tôi

có tất cả mọi nguời

như mùa xuân vẫn hoài

muôn đời nở trong lòng

khi anh biết mình đang có mặt…..

 

 Buổi chiều, sau lúc đi làm về. Ngồi đơn độc, uống ly cà phê nóng, nhìn làn khói sương bay, chợt lại nghĩ đến tách trà, dù là sự suy nghĩ rất vô duyên, trái ngược, không công bằng… nhưng trên cuộc đời nầy, có gì là công bằng ….khi ngoài trời âm u, mưa rơi rả rích suốt một ngày. Qua những hoạt cảnh của trời đất, qua thời tiết tâm tánh bất thường, lúc lạnh lúc nóng, trong bóng tối mờ mờ, ảm đạm, nhìn thấy mùa xuân vẫn còn thổn thức đâu đây, có mặt… dù là ngày tháng vội vả trôi qua, xoá tan nhiều thứ tâm vọng. mông lung … Vì biết là những gì của cuộc đời, hãy trả lại cho cuộc đời, nên vôi ghi lại để trả về, vì sợ mất khi tâm luôn bị vẫn động, xin viết những lời của tâm như một tâm tình sâu thẳm, chân thành kính dâng tặng đến tất cả mọi người.

Mùa xuân dù trong tâm hay mùa xuân của đất trời, vẫn là những gì có thể cảm xúc, nắm bắt được cái đẹp, cái hồn của tâm, cần nâng niu, quí trọng. Đi với xuân, hơi xuân còn thấm nồng trên đôi má hồng, trên đôi mắt xa vời ánh xuân, bên trái tim còn nhịp đập … nếu chúng ta không lãng mạn cùng xuân, dìu dắt xuân trong tay, trong tâm… mà lại trang nghiêm như người du hành bên cạnh của cuộc đời, thì e xuân sẽ buồn, hồn xuân sẽ cạn kiệt, nụ cười xuân sẽ héo hon…

Xin hãy mở rộng lòng để đón xuân của chân tâm, xuân của tấm lòng, của tình yêu, của sự lãng mạn, để khúc du xuân được ca vang lên trong bầu trời vô tận…. Một mùa xuân sống ngoài những biến thiên sinh diệt, vô thường..

 

Thành kính dâng tặng,

 

Ghi lại những phút giây xúc động…

 

Ngày 08.03.2010

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 15749)
Từ cuối tháng 7 âm lịch, hoa ngô đồng bắt đầu rộ đỏ trên toàn đảo, làm cho Cù Lao Chàm thêm một vẻ đẹp vừa sinh động lại vườn huyền hoặc.
(Xem: 15052)
Biết cảm thông và chia sẻ niềm an vui với huynh đệ, lắng nghe và chấp nhận yếu kém của người khác để cùng nhau tinh tiến tu học, đó là những hạt giống thiện lành.
(Xem: 14068)
Đầu đuôi câu chuyện xảy ra tại Ấn độ, và đúng thật là như thế! Vào khoảng đầu kỷ nguyên Thiên Chúa giáo, người ta mới thấy bắt đầu xuất hiện các kinh sách Phật giáo...
(Xem: 14216)
Theo các các ấn bản lưu truyền tại Âu châu vào thời Trung cổ thì tại Ấn độ có một vị vua tên là Abener sinh được một hoàng tử kế nghiệp và đặt tên là Joasaph.
(Xem: 13213)
Mỗi chuyến đi là mỗi tầm nhìn được mở rộng. Mỗi chuyến đi giúp chị nhận thức rõ hơn bức tranh muôn màu của kiếp sống nhân sinh.. Chị có được những giây phút tĩnh lặng...
(Xem: 12639)
Bờ biển buổi sáng thật yên tĩnh. Tôi đi lần ra cồn cát ngay phía trước cổng chùa. Nước rút làm cho bờ cát thoai thoải trải dài một màu trắng bạc lấp lánh.
(Xem: 13055)
Dù gì thì đời sống tu hành của thầy cũng thật giản dị. Nơi thầy ở vẫn là mái am tranh đơn sơ, ăn uống thì đạm bạc, áo vải sờn vai mà vẫn thong dong tự tại với tháng ngày.
(Xem: 12899)
Quanh bờ suối, rải rác nhiều tảng đá lớn nhỏ với đủ hình thù tạo dáng lạ mắt gợi lên một phong cảnh trầm mặc u nhàn. Tuấn nhìn thấy màu y vàng của một vị sư...
(Xem: 12870)
Thời gian thấm thoắt qua nhanh, cuối cùng Ông tìm đến khu rừng Tuyết này để tịnh tu. Đạo mầu chưa chứng, nhưng Ông cũng tự tìm thấy niềm vui trong pháp thiền định.
(Xem: 13841)
Ấn tượng nhất vẫn là tượng Phật lộ thiên cao gần ba mươi mét, uy nghi giữa bốn bề lồng lộng mây trời gió núi. Tượng Phật đúc xi măng, trong ruột đổ đá xanh...
(Xem: 12568)
Ánh nắng chiều xuyên qua cửa sổ làm thầy thức giấc. Bước ra sân, thầy ngạc nhiên nhận ra cây cỏ trong vườn dịu dàng lan tỏa một sắc xuân.
(Xem: 13508)
Tâm tư cảm kích, nguồn cảm hứng dâng trào, nhà văn yên lặng suy nghĩ ra chiều tâm đắc. Ờ! Ta cũng là kẻ ăn mày nương nhờ cửa Phật.
(Xem: 13823)
Mấy năm sau này mẹ chị thích lui về sống cuộc đời tu niệm tại gia. Thế là chị cho xây một am thất ngay trong khu vườn cây xanh tĩnh lặng ở ngoại ô...
(Xem: 15023)
Thầy luôn ở bên cạnh, đôi mắt hiền từ nhìn con đầy tình thương ấm áp của người cha, miệng mỉm cười trao truyền sự an lạc từ tâm hồn tới tâm hồn.
(Xem: 15121)
Kính bạch thầy Quan Thế Âm. Thầy là vị Bồ tát có lòng đại từ, đại bi nên thầy có thể nghe mọi nỗi khổ đau của không chỉ nhân thế mà cả vạn loại chúng sinh trong sáu nẻo luân hồi.
(Xem: 14257)
Kính bạch thầy Di Lặc. Thầy có biết không, con đã ứng dụng thực hành giáo lý mà thầy Bổn sư Thích Ca Mâu Ni đã truyền dạy. Mỗi ngày con phải biết mỉm cười...
(Xem: 14357)
Nếu hành Bồ tát đạo thì bạn sẽ kiến tạo được bằng an cho mình - một trong vô vàn chúng sinh trong lục đạo. Khi ấy bạn sẽ có vốn liếng bằng an để hiến tặng cho người.
(Xem: 13638)
Thực ra, phiền não khổ đau chỉ biểu hiện khi tâm ta bị màn vô minh che lấp, bị chi phối bởi sự điều động của bản ngã tham sân si.
(Xem: 12518)
Sanh tử khứ lai chỉ là mộng huyễn. Làm thế nào khi rời trần thế mà lên được đài sen mới là thượng sách, mới là Phật tử chân chính...
(Xem: 14241)
Hãy im lặng để nhìn thì tôi tin bạn sẽ “ngộ” ra nhiều thông điệp sống mà cuộc đời trao ban cho mình.
(Xem: 13141)
Trời ở đây đã bắt đầu vào thu. Mỗi sớm mai khi mở cửa tôi vẫn được nhìn thấy mặt trời dần lên sau những cụm mây hồng.
(Xem: 13482)
Từ khi, tôi biết chú ý đến hơi thở và biết lắng nghe tiếng nói của con tim mình, tôi biết buông xả hơn, cười tươi hơn và biết thở đúng hơn.
(Xem: 14782)
Tôi chưa bao giờ thấy thầy tôi nổi giận, cho dù anh em chúng tôi có làm điều sai lầm. Thầy thường nhỏ nhẹ, nhắc nhở và dạy thật cặn kẽ mỗi khi chúng tôi phạm lỗi.
(Xem: 19100)
Chùa Thiện Minh, nơi tổ chức Lễ Hiệp Kỵ Lịch Đại Tổ Sư - Ngày Về Nguồn lần thứ 5, do Hòa Thượng Thích Tánh Thiệt là trưởng ban... Thích Nguyên Siêu
(Xem: 14847)
Ðạo Phật hiện diện êm đềm quanh ta. Trong một thời gian dài, cứ chặng năm giờ sáng là nằm trong giường tôi nghe tiếng gõ mõ tụng kinh...
(Xem: 14560)
Nắng trong vườn thơm hương hoa bưởi, nắng gió ngạt ngào quyện bát ngát cõi tâm hương. Giới, Định, Tuệ là đây; Giải Thoát, Giải Thoát Tri Kiến cũng là đây.
(Xem: 13059)
Sư vốn con nhà trưởng giả ở Kinh Thành. Xuất gia từ nhỏ. Cốt cách tài hoa, nên càng lớn càng tự thị. Sở học rộng rãi.
(Xem: 13080)
Theo luật nhân quả, tất cả mọi sự, mọi vật, không chừa một việc gì, đều xảy ra từ một hay nhiều nguyên nhân nào đó. Như người trồng cam thì sẽ được cam.
(Xem: 12786)
Ông là một “người lính già” đặc biệt, một “người lính già” bất tử, vì ông cũng đồng thời là một thiền sư, vì ông đã ngộ đạo với Thượng sĩ Huệ Trung trước đó.
(Xem: 13997)
Những ngày trời nắng, khi những giếng khác quanh đó đã cạn, giếng nước xóm tôi cũng chỉ hơi vơi đi một chút, rồi những cơn mưa bất chợt lại làm đầy lên.
(Xem: 14538)
Không biết tự bao giờ những câu nói dân dã quen thuộc của ba, của mẹ, của bà con hàng xóm vất vả tảo tần với cây lúa của khoai đã in sâu trong suy nghĩtâm thức của tôi
(Xem: 14571)
Việc Sầm Hoa dịch từ “tự viện” thành “chùa”, và lược dịch “Ấn Độ giáo cao cấp tăng lữ” thành “cao tăng” tức là đã có chủ ý nhắm đến đạo Phật, muốn bôi nhọ chư Tăng.
(Xem: 13430)
Những khám phá độc đáo và những lời dạy về sự giác ngộ đã trở nên gần gũi hơn qua việc thực hành tôn giáo, với khái niệm lúc ban đầu về Phật giáo đang tiến triển dần...
(Xem: 13820)
Con đường mà mỗi người phải trải qua quả thật đầy rẫy những chướng ngại, hoang mang và lầm lẫn. Vì thế phải cần có một vị thầy đích thật...
(Xem: 14700)
Trí Hải đã vượt suối trèo non tìm lên chùa Từ Vân trên núi Ngọc Trảng, phía Tây núi Kim Phụng, đến gặp thiền sư Trúc Lâm...
(Xem: 12519)
Diễm phúc sao trong phút cuối trong một đời kẻ vô nghì như tôi với quá nhiều tội lỗi lại được Hoà Thượng trụ trì ngồi niệm hồng danh Phật tiếp dẫn.
(Xem: 14595)
Hạnh phúc của con người không đến từ sự thù hận, tức giận cho nên sự trang trải tình thương trong cuộc sống xã hội là điều cần thiết nhất để hóa giải sự xung đột.
(Xem: 13609)
Xin nhớ rằng: chính nhờ những trải nghiệm khổ đau chúng ta mới đánh giá đúng đắn và hiểu thấu giá trị đích thực của hạnh phúcan lạc...
(Xem: 13358)
Thường hay tự nhủ rằng: Mình không có được cái diễm phúc sanh nhằm thời có Phật, nhưng được nghe Pháp Phật; được gặp người bạn đồng tu và được làm thân người.
(Xem: 12703)
Thiện tâm không chấp nhận máu đổ để chiến thắng nên ăn chay, không giết hại muôn loài là giải nghiệp sát sanh.
(Xem: 14002)
Những năm trước, hai gốc tùng trước sân như hai đứa trẻ, dáng điệu miệt mài trong cơn gió hiu hắt của mùa thu. Quanh năm suốt tháng, không một lời qua lại...
(Xem: 12377)
Đức Phật không phải là quan tòa để phán xử và tự cho mình có quyền phép để đưa người này vào Thiên Đàng hay đẩy người kia xuống Hỏa Ngục.
(Xem: 13693)
Tôi hát cho mẹ bài Năm Uẩn Chẳng Là Ta phổ nhạc từ Bát Nhã Tâm Kinh. Mắt mẹ vẫn nhắm chặt, hơi thở lên xuống đều đặn.
(Xem: 15195)
Cuộc tu là một chiến trận, binh lực phải được vận dụng để đối phó với những gì thật sự là đối phương, chẳng để nhằm vào những khóm lau bụi cỏ để hái hoa bắt bướm.
(Xem: 13595)
Ðối với đạo Phật, cái chính là tinh thần từ bi bình đẳng. Từ bi bình đẳng là một trong những đặc điểm nổi bật và quan trọng nhất trong Phật Giáo.
(Xem: 14515)
Sự khác biệt của mọi vật là do nghiệp riêng của chúng, chứ bản chất chúng vẫn là Chân Như. Như sóng sanh khởi từ đại dương, biến thành một làn sóng di động...
(Xem: 14309)
Một chậu quỳnh hoa có nhiều nụ là tin tức được mọi người đón chờ. Chậu hoa được đặt gần bên chánh điện, món quà sang nhất của thiền viện...
(Xem: 12513)
Tháng 8, đất trời hân hoan chào đón những đợt nắng mới, nô nức và nồng nhiệt như cảnh đồng loại đang nô đùa ngoài bể xa.
(Xem: 13508)
Khi đời sống nội tâm của bạn được lành mạnh, sung túc thì cuộc sống bên ngoài cũng sẽ ảnh hưởng theo và ngày càng trở nên phong phú.
(Xem: 13157)
Thực ra, tên gọi và hình thức món chay sẽ không là gì nếu ta không quá xem trọng nó. Mọi vật sẽ trở nên bình thường như những món quà hương vị của cuộc sống...
Quảng Cáo Bảo Trợ
free website cloud based tv menu online azimenu
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant