Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Nhẫn nhụcAn phận

29 Tháng Ba 202119:56(Xem: 2969)
Nhẫn nhục và An phận

HUYỀN TRANG

BÀI HÀM THỤ SỐ 3 - NHẪN NHỤC

Thiện Thành – Văn Sang

Chúng Quảng Đức 1

 

Câu Hỏi Luận Văn (1000 words / 1000 từ) Theo quan điểm của anh chị, Nhẫn nhụcAn phận khác và giống nhau chỗ nào? Quý anh chị chia sẽ kinh nghiệm Người Huynh Trưởng thực hành Hạnh Nhẫn Nhục như thế nào trong đời sống và sinh hoạt GĐPT? 

"Nhẫn nhục/nại hạnh tối cao,

Niết bàn quả tối thượng” (Pháp Cú 184)

‘Khanti’ là chữ Pali dịch sang tiếng Việt là nhẫn nhục hay nhẫn nại. Nhẫn nhục/nại là pháp môn thứ 3 trong Lục Độ Ba La Mật, mà một vị đang hướng nguyện về quả vị Bồ Tát, phải tu tập một cách rốt ráo viên mãn [1].  Pháp môn tu nhẫn nhục/nại là con đường đạo cao cả thứ nhất, là hạnh tối cao và sẽ đạt được cảnh giới tối thượng thanh tịnh như ghi lại trong kinh Pháp Cú ở trên.  Là một vị huynh trưởng GĐPT Việt Nam với hạnh nguyện độ tha, với hạnh nguyện đào tạo thế hệ trẻ tại Hoa Kỳ để trở thành Phật tử chân chính góp phần xây dựng xã hội theo tinh thần Phật Giáo thì chúng ta phải biết hạnh nhẫn nhục/nại và cần phải thực hành nhẫn nhục/nại nhiều hơn những vị khác nữa để được bảo vệ thiện phápý nguyện độ tha của chúng ta sớm phần viên mãn cho dù phải đối đầu với đau khổ, nghịch cảnh, những lời nói trái tai, hành động gai mắt, và những khó khăn khác.

Sự nhẫn nhục/nại theo ý nghĩa của Phật Giáo được phân tích ra làm bốn trường hợp [2]. Một là nhẫn nại với sự vất vả khó khăn. Đó là nhẫn nại với sự mỏi mệt, khó khăn vất vả, nhẫn nại với sự đói, sự khát, sự lạnh, sự nóng trong khi phối hợp với công ăn việc làm để được thành tựu viên mãn, nhẫn nại một cách kiên cường bất khuất đối với mọi chướng ngại và bao sự vất vả. Hai là nhẫn nại với khổ thọ. Đó là nhẫn nại với sự ốm đau bất an bằng cách không thể hiện triệu chứng đau đớn hoặc khó chịu một cách quá mức làm thành tác nhân cho người thân cận hoặc người chăm sóc bực bội khó chịu hoặc khổ tâm trong việc chăm sóc. Ba là nhẫn nhục/nại với sự phẫn nộ. Đó là nhẫn nhục/nại với lời nhạo báng và chửi mắng của người khác. Một khi ta sống chung với nhau trong tập thể đông người thì thường có sự va chạm về hành động và lời nói. Nếu không có sự nhẫn nhục/nại thì sẽ phát sinh oán giận, đấu khẩu và gây tổn thương tổn hại cho nhau, sẽ làm tiêu hoại đi tình bạn và khiến thêm kẻ thù. Bốn là nhẫn nại với mãnh lực phiền não.  Đó là nhẫn nại với đối tượng hoặc vật thể dẫn đến sự quyến rũlôi cuốn làm phát sanh ái luyến, tham đắm, sân hận, si mê. Sự quyến rũ làm cho phát sinh sự ưa thích, đắm say và phóng dật. Nhẫn nại này sẽ làm cho tâm trí chánh niệm và không chạy theo mãnh lực của những phiền não.

Theo quan điểm của em, thì Nhẫn nhụcAn phận có phần giống nhau và có phần khác nhau.  Sự nhẫn nhụcAn phận giống nhau qua ý nghĩa là tự kiềm chế bản thân đối với sự việc hiện bày trước mắt, ví dụ như bị người chửi mắng mình, nhưng mình vẫn kiềm chế được. Sự kiềm chế này gìn giữ chúng ta được ở trong phần điềm tỉnh thiện hảo hơn, không sân hận dễ dàng hơn. Hoặc gìn giữ chúng ta được tinh thần thoải mái hơn khi đối mặt với sự vất vả khó khăn trong công việc nặng nhọc. Người đời thường gọi “an phận thủ thường”.  Đó là phần giống nhau của sự nhẫn nhụcan phận.

Phần khác nhau của sự nhẫn nhụcan phận là phần tiến thủ.  Người “an phận thủ thường” là người thiếu chí tiến thủ, người thiếu ý chí thay đổi vận mệnh của mình. Nhưng người nhẫn nhục/nại lại là người có ý chí thay đổi vận mệnh của chính mình. Người biết nhẫn nhục/nại là người sẽ đạt được cảnh giới tối cao thanh tịnh và dễ dàng đạt được thiện pháp. Nhẫn nhục/nại để cho thoát khỏi hoàn cảnh bất thiện, ví dụ như người nghèo khổ nhưng lại nhẫn nại với công việc nặng nhọc để được thăng tiến, nâng cao vị trí của mình lên chỗ tốt đẹp hơn. Nhẫn nại để thay đổi hoàn cảnh tốt đẹp hơn, ví dụ như nhẫn nhục nghiên cứu học hỏi để có được kiến thức, có được sự hiểu biết mới lạ và tốt hơn; hoặc nhẫn nhục tu tập ngồi thiền để diệt trừ phiền não và thanh lọc tâm thức được thanh tịnh.

Qua kinh nghiệm trong đời sống gia đình của em, của một người chồng và người cha, thì nhẫn nhục/nại với vợ con rất quan trọng cho sự hạnh phúc của gia đình.  Vì người chồng, người cha thường có sự đòi hỏi cao (high expectation) về vợ con mình trong công việc làm và học đường; ví dụ như vợ phải nấu ăn ngon, phải làm việc nhà, việc hãng tốt, và con phải học hành, làm việc tốt.  Tất cả phải làm tốt và giỏi giang mọi việc và một khi người chồng, người cha không thấy được những kết quả tốt về những điều đó với vợ con mình, thì thường dễ dàng nóng giận, lớn tiếng với vợ con. Nên, một người chồng, một người cha nhất định phải biết nhẫn nhục/nại với vợ con cho dù ở hoàn cảnh nào, để có đuợc một gia đình hòa hợp và êm đẹp.

Nhẫn nhục cũng rất quan trọng trong đời sống tại hãng công sở việc làm và trong xã hội.  Chỉ có nhẫn nhục mới có thể tránh được những mâu thuẩn, tranh cãi, hiểu lầm không cần thiết.  Chúng ta phải hiểu thấu suốt rằng, nhẫn nhục để đạt được kết quả tốt, và cơ hôi cho thăng tiến, cho tương lai.  Ví dụ như những người đồng nghiệp cố tình dồn ta vào thế kẹt (chuyện rất bình thường tại nhiều hang công sở tại Hoa Kỳ), thì chúng ta phải nhẫn nhục để tìm cơ hội tiến thân. Thời gian sẽ cho chúng ta cơ hội. 

Thực hành hạnh nhẫn nhục/nại trong khi sinh hoạt với GĐPT cũng là điểm rất quan trọng cho sự thịnh suy của tổ chức Áo Lam và là sự tu tập hạnh độ tha của một người Huynh Trưởng, với hạnh nguyện giáo dụcđào tạo tuổi trẻ trên xứ sở Hoa Kỳ này. Chúng ta có thể thấy được hạnh nhẫn nhục của chúng ta rất rõ ràng một khi có buổi họp về những buổi tổ chức như trại huấn luyện, trại hè của đơn vị, chương trình văn nghệ, hay hội xuân.  Vì trong những buổi tổ chức đó có sự khác biệt về ý kiến, phương thức, và mặt mũi nên dễ gây ra sự phản ảnh của sự trao đổi.  Ví dụ như nhóm huynh trưởng trẻ nghiêng về phát triển (progressive group) sẽ dễ dàng biểu lộ sự bất đồng ý kiến với nhóm huynh trưởng bảo thủ (conservative group). Nhóm nào cũng nghĩ ý kiếnphương pháp của nhóm mình là tốt hơn nên tranh cãi rất nhiệt huyết. Thường còn một hai nhóm trong tổ chức chúng ta không làm nhưng hay trách móc tranh cãi lớn tiếng trong những buổi tổ chức trên (trong đơn vị và miền). Nếu chúng ta thiếu nhẫn nại để lắng nghe thì dễ dàng gây gổ và đưa tổ chức Áo Lam chúng ta xuống đà suy thoái.

Người Huynh trưởng phải có được sự nhẫn nhục/nại như bốn sự nhẫn nại nói trên thì thường thành đạt một cách viên mãn trong tất cả mọi sự việc, được gặt hái sự an vui và lợi lạc trong đời sống.  Người huynh trưởng có được sự nhẫn nhục/nại này thì thường tránh khỏi việc tranh cãi và không có sự oan trái kinh sợ với một ai. Bốn điều nhẫn nhục/nại như vừa đề cập bên trên, được xếp thành một Thiện Hạnh quan trọng, nhằm hỗ trợ cho việc giáo dục tuổi trẻ trong tổ chức GĐPT thêm viên mãn, công ăn việc làm được bền vững và đạt thành kết quả lợi ích. Tất cả đều phải có sự nhẫn nhục/nại làm thành năng lực hỗ trợ cho việc độ thagiáo dục tuổi trẻ tại Hoa Kỳ. Nếu thiếu mất đi phẩm hạnh nhẫn nhục thì những việc đào tạogiáo dục thanh thiếu đồng niên và công ăn việc làm khó phần thăng tiến dễ dàng, tệ hơn là có thể bị đình trệ hoặc phải bị hủy bỏ. Vì vậy Đức Phật giảng thuyết Hạnh Nhẫn Nhục/Nại thành điều kiết tường trọng yếu, là con đường tăng trưởng tiến hóa của đời sống.


Tài liệu nghiên cứu

  1. “Lục Độ Vạn Hạnh,” Thầy Thích Nguyên Siêu
  2. “Kinh Kiết Tường,” Sư Sán Nhiên giản
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 3597)
“Này Cunda, nếu những gì thuộc quá khứhư vọng, không thật, không có lợi ích, Như lai không trả lời.
(Xem: 3761)
Sống trong thế giới đầy biến động của đại dịch COVID-19 bùng phát, mới thấy sự hiện hữu của con người trong mối tương quan
(Xem: 2896)
Khi Đức Phật còn hiện hữu cõi Ta-bà, chúng đệ tử xuất gia sống thanh tịnh, hòa hợp thành một thể thống nhất,
(Xem: 2679)
Ngoài Danh và Sắc, phần tâm linh và phần vật chất, là hai thành phần cấu tạo chúng sanh, Phật Giáo không chấp nhận
(Xem: 3187)
Ajhan Chah nói rằng nếu bạn muốn chuyển hóa tâm, bạn phải biết và chuyển hóa trái tim. Và khi thực hành bạn cảm thấy không thoải mái, muốn bỏ cuộc, đó là khi bạn biết mình đang đi đúng đường.
(Xem: 3677)
Giã từ cõi mộng điêu linh Tôi về buôn bán với mình phôi pha.
(Xem: 3279)
Những rộn ràng họp hội mấy giờ trước đã lắng xuống. Tiếng nói, giọng cười ai đó, đã tan vào hư không.
(Xem: 3350)
Những rộn ràng họp hội mấy giờ trước đã lắng xuống. Tiếng nói, giọng cười ai đó, đã tan vào hư không.
(Xem: 2950)
Học pháp là công việc quan trọng của người con Phật nếu muốn đạt được mục đích tối hậu của sự giải thoát.
(Xem: 3425)
Lắng nghe là một kỹ năng căn bản để kết nối cộng đồng. Lắng nghe để hiểu mình, hiểu người, để trút bỏ những ưu phiền, lạc quan vui sống, xây dựng xã hội tốt đẹp.
(Xem: 3772)
Pháp mang lại an bình, là nơi trú ẩn và hạnh phúc cho thế gian. Nếu thế giới bị tước đoạt Pháp, chúng ta không thể tìm thấy bất kỳ sự bình an nào ở đâu cả.
(Xem: 3600)
Vô Tầm Vô Tứ Định là nền tảng cơ bản của tất cả các loại Định trong Thiền Phật Giáo gồm chung cả ba hệ: Nguyên Thủy, Phát Triển và Thiền Tông.
(Xem: 3593)
Thiểu Dục là muốn ít; Tri túc là biết đủ. Muốn ít là đối với cái chưa có, mà vì nhu cầu, mong cho có.
(Xem: 2945)
Nói đến “Tâm” ai ai cũng hiểu được liền liền, nhưng đi sâu vào vấn đề là việc khác. Theo tôi được biết có nhiều người thường nói “Tâm” là (trái tim) có gì đâu mà diễn bày.
(Xem: 3591)
Theo nhà Phật thì trong kiếp này, có người “ở hiền” nhưng lại không được “gặp lành”, nguyên nhân là bởi họ phải “trả” những thứ đã “vay” ở trước đó!
(Xem: 3109)
Bồ tát là người tu tánh Không, ở trong tánh Không nhưng có lòng bi khi thấy chúng sanh vì không biết tánh Không nên điên đảo vọng tưởng
(Xem: 3623)
Kính số 52 Bát Thành có đoạn viết về sơ thiền một cách ngắn gọn như sau: “Ở đây, này Gia chủ, Tỷ-kheo ly dục, ly bất thiện pháp chứng và trú Thiền thứ nhất, một trạng thái hỷ lạc do ly dục sanh, có tầm, có tứ”
(Xem: 3433)
Lời cầu nguyện được đức Đạt Lai Lạt Ma thứ mười bốn của Tây Tạng sáng tác, Vinh Danh và Nguyện Cầu Tam bảo Đại Bi: Đức Phật, Giáo Huấn, và Cộng Đồng Tâm Linh.
(Xem: 3418)
Cổ nhân có câu “họa tòng khẩu xuất” như muốn cảnh tỉnh, khuyên răn người đời chớ để cho cái miệng mình nói năng tùy tiện, lung tung mà có lúc tự rước họa vào thân!
(Xem: 3859)
Từ thuở ấu thơ cho đến lúc trưởng thành, có thể ai cũng từng được nghe những câu nói đại loại như: “Nếu không nói được gì tốt đẹp thì tốt nhất nên im lặng”.
(Xem: 3930)
Nếu kẻ nào cố ý tạo nghiệp, Ta nói rằng kẻ ấy phải thọ lấy quả báo. Hoặc thọ ngay trong đời hiện tại, hoặc thọ vào đời sau.
(Xem: 3302)
Trong Kinh Như Thị Ngữ (Itivutthaka), Đức Phật nói: "Tất cả những công đức mà ta thực hiện ở trên đời góp lại cũng không bằng công đức của sự thực tập Từ Quán.
(Xem: 3634)
Đức Phật khuyên ta mỗi ngày cần quán tưởng đến năm điều. Tất cả chúng ta đều biết những điều ấy, nhưng ta thường dễ quên.
(Xem: 3339)
Chủ đề khá nhạy cảm đã dẫn dắt vô số người trong quá khứ cũng như hiện tại; Phật tử cũng như tín đồ các Tôn giáo hiện nay ...
(Xem: 3152)
Trong Kinh Như Thị Ngữ (Itivutthaka), Đức Phật nói: "Tất cả những công đức mà ta thực hiện ở trên đời góp lại cũng không bằng công đức của sự thực tập Từ Quán.
(Xem: 3199)
Nếu bị người khác làm tổn thương, bạn vẫn cần yêu thương họ, nếu người khác khi dễ bạn, bạn phải tha thứ cho họ đấy gọi là rộng kết duyên lành.
(Xem: 4609)
Tuệ Trí của Đức Đạt Lai Lạt Ma là một phần trích từ xuất bản trước đó của quyển Năng lực của Từ bi
(Xem: 3572)
Quán niệm vô thường là một trong những nội dung tu tập căn bản của người Phật tử. Mọi sự mọi vật quanh ta luôn vận động, biến đổi từng phút, từng giây.
(Xem: 3124)
Xung quanh các hiện tượng mê tín dị đoan “có tổ chức” diễn ra gần đây, đã có nhiều ý kiến trái chiều về “con đường tu tập” với những...
(Xem: 4463)
Bụt đã từng sống với hàng ngàn vị khất sĩ túc trực xung quanh. Bụt cũng đi, cũng ngồi, cũng ăn cơm với những vị nam và nữ khất sĩ khác nhưng Ngài luôn an trú trong sự tĩnh lặng.
(Xem: 3386)
Chúng ta ai ai cũng biết, trong cuộc sống hiện tại đương thời, bây giờ là thời buổi khoa học đương thời đi lên.
(Xem: 3985)
Căn bản đời sống của chúng ta là đi tìm sự hạnh phúc và tránh né sự khổ đau, tuy nhiên điều tốt nhất mà ta có thể làm cho chính bản thân
(Xem: 4553)
Theo quan niệm của Phật giáo, Khổ (zh. 苦, sa. duḥkha, pi. dukkha) là cơ sở quan trọng của Tứ Diệu Đế.
(Xem: 3809)
Thoạt nhìn thì tánh Khôngtừ bi có vẻ ngược hướng nhau, vì tánh Không nhắm đến một thực tại tuyệt đối còn từ bi thì lại hướng về một thế giới và chúng sanh vô thường, tương đối.
(Xem: 3273)
Trong nền văn hóa của chúng ta, mọi người rất khó khăn để hướng sự yêu thương tử tế đến với chính bản thân họ.
(Xem: 3529)
Ngồi lắng lòng lại để cảm nhận từng hơi thở trong ta, nghe những thanh âm của cuộc sống và nghĩ về cuộc đời của những người ngoài kia,
(Xem: 3102)
Trong xã hội Ấn Độ thời cổ đại, vị trí người phụ nữ hãy còn thấp kém. Tôn giáo và các giáo phái đương thời không đồng tình cho người nữ xuất gia.
(Xem: 3305)
Trong đời sống thường nhật, nếu muốn được tự do tự tại tất phải thực hiện bằng được hai nguyên tắc “thiểu dục” và “tri túc”.
(Xem: 3801)
Theo lời Phật dạy, nhân quả là một định luật mang tính tất yếu. Gieo nhân lành thì được hưởng quả lành, tạo nhân ác thì chịu quả báo ác.
(Xem: 3787)
Phật dạy: “Không có gì là ngẫu nhiên”. Dường như nó cũng là một sự sắp xếp tưởng như vô tình mà lại hữu ý để loài người nhận ra những điều quan trọng, điều gì đó lớn hơn con virus...
(Xem: 3351)
Đã có quá nhiều bài trên các trang mạng nói đến chính giáotà giáo. Đứng góc độ nào để phân biệt chính và tà?
(Xem: 3236)
Theo Phật giáo, nghiệp là hành động có tác ý, chủ ý của thân (Kāya, 身), khẩu (Vacī, 口), ý (Mano, 意).
(Xem: 3209)
“Lại nói: Ta vừa khởi một tâm thì nó đã thuộc về quá khứ. Tâm ta chưa khởi mới gọi là vị lai. Chẳng phải tâm vị lai tức là tâm quá khứ, tâm hiện tại lại ở tại chỗ nào.
(Xem: 3140)
Phàm ở đời, những ai muốn xây dựng sự nghiệp lớn, đều phải có đức nhẫn nhục để vượt qua bao lần thất bại mới đạt được thành công.
(Xem: 3574)
Giữa tâm điểm đại dịch COVID-19 diễn ra một cách phức tạp trong đời sống thực tiễn không chỉ ở nước ta mà khắp cả các nước trên hành tinh này,
(Xem: 3399)
Muốn ít và biết đủ tiếng Hán gọi là “Thiểu dục-Tri túc”. Đây là hai khái niệm Phật học được đề cập nhiều trong Kinh tạng, Luật tạng cũng như trong Tạng vi diệu pháp.
(Xem: 3397)
Một người khi sắp mạng chung, hành trang để đi đến đời sống khác chắc chắn không phải là tiền bạc, danh vọng mà đó chính là nghiệp thiện hay ác của chính mình.
(Xem: 3467)
Dzongsar Khyentse Rinpoche lấy phim làm một ví dụ cho lời dạy của Đức Phật về luân hồi, niết bànbản thân đời sống.
(Xem: 3955)
Đức Phật nói rằng không thể có một đời sống tâm linh chân chính nếu không có một trái tim rộng lượng.
(Xem: 3425)
Giữa tâm điểm đại dịch COVID-19 diễn ra một cách phức tạp trong đời sống thực tiễn không chỉ ở nước ta mà khắp cả các nước trên hành tinh này,
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant