(THE LOVE of LIFE)
Tác giả: G.B. Talovick - Người dịch: HT. Thích Trí Chơn
Quả Báo Của Một Việc Làm Ác
Ðời nhà Ðường (618-907) bên Trung Hoa có một anh nông phu rất tàn ác. Trưa hôm nọ, ông ta ra xem xét công việc ngoài đồng ruộng. Ông thấy con bò bên nhà hàng xóm chạy lạc vào đám ruộng của ông. Nó đang gặm lúa và dẫm đạp hoa màu.
Người nông dân vô cùng tức giận bảo rằng: “Tao làm lụng cực khổ mới có thóc lúa này, bây giờ mày đến gặm ăn và phá hoại mùa màng của tao! Mày phải trả một giá đắt cho sự ăn vụng này. Ông liền rút dao ra và nói: “Tao không muốn giết chết mày, nhưng vì mày đã ăn hại thóc lúa của tao nên tao phải cắt lưỡi của mày bỏ lại đây. Ðể tao coi mày còn dám ăn vụng, phá hoại mùa màng của tao nữa không!”
Con bò nhận biết mình có lỗi nên nó đã cúi đầu xuống và tỏ vẻ hối tiếc. Người nông dân nghèo khó đã nắm sừng ghì chặt đầu con bò xuống và dùng dao cắt cái lưỡi của nó. Con bò vô cùng đau đớn, nhưng cũng không kêu van gì được.
Về sau, người nông dân tàn ác này đã lập gia đình và có ba đứa con. Nhưng đứa nào cũng bị câm nửa năm đầu trước khi chúng biết nói. Ông không hiểu tại sao mấy đứa con của ông đều bị câm. Ông đưa chúng đi khám nhiều bác sĩ danh tiếng nhưng không một loại thuốc nào của các vị này cho có thể chữa lành giúp chúng nói được.
Người
nông dân liền nhớ lại khoảng mười hai năm trước ông đã
cắt lưỡi của một con bò đực. Ông ta hiểu rõ nguyên nhân
tại sao ba đứa con của ông bị câm. Chính do nhân tàn ác
ông gây ra đã mang lại quả báo khổ đau cho mấy đứa con
trong gia đình ông
The Results Of Cruelty
During the T’ang dynasty there was a very cruel farmer. At noon one day he went to see how everything was in his fields. He saw that the bull a neighbor used to plow had wandered into his field. It was eating the grains and had trampled his crops.
The farmer was furious. “I have worked so hard to grow these crops, and now you have come to steal some and trample the rest! You must be tired of living!” With that, he took out his knife and said, “I am not going to kill you, but since you have eaten my crops, you have to leave your tongue here. Let’s see if you ever dare steal from me again!”
The bull must have known it had done wrong, because it dropped its head and looked sorry. The mean farmer grabbed it by the horn and cut out its tongue. Even though it hurt, the bull did not cry out in pain.
Later, that cruel farmer got married and had three children. Each one of his children lost the ability to speak about half a year after it had begun to talk. The farmer did not understand why his children were mute. He took his children to see many famous doctors, but none of the medicine they prescribed could make them speak again.
Then the farmer remembered the tongue he had cut out of the bull’s mouth a dozen years before. He knew what was wrong with his children. His cruelty was reflected back into his family.