Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 44

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 13132)
Tuyển tập 44


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 44

(Từ bài số 431 đến số 440)

thnhattan@yahoo.com.au

 

31 Một túi hành trang ! 431

32 Mơ màng cùng thần ngủ ! 432

33 Hư vô, một nắm trong tay ! 433

34 Đưa tay mở cửa trần gian ! 434

35 Vỗ về sông bến cũ ! 435

36 Nói đi anh ! 436

37 Ta không nói ! 437

38 Vợ chồng quê 438

39 Trái cây bốn mùa 439

40 Muôn Chim ca hát 440

 

Một túi hành trang !

 Tháng 07-2005

 

Tôi xếp lại hành trang, rồi cất bước

Một thời qua, xin bỏ lại sau lưng

Tôi bước đi để về với vô cùng

Còn tất cả, xin trả về quá khứ

 

Tôi chỉ mang một nỗi niềm tình tự

Gói đơn sơ trong một túi hành trang

Mọi vào ra tôi cứ bước lang thang

Vậy mà nó đeo tôi từ vô thỉ

 

Túi hành trang không có gì kỳ bí

Không hình hài và chẳng nặng cân đong

Tôi xài hoài, nó vẫn vậy, không lưng

Mà thật lạ, càng xài càng đầy nhóc

 

Hễ có đất, là cỏ cây đâm lộc

Hễ có nước, là hoa lá đâm chồi

Như túi hành trang bé nhỏ của tôi

Vẫn còn đó trong vô cùng vô tận

 

Chính vì thế nên động lòng trắc ẩn

Động mối từ thôi thúc nẻo tâm tư

Nên đã mang nhiều kiếp vẫn chưa dư

Huống chi chỉ một lần thân cát bụi

 

Núi kia, xin trả về cho núi

Sông kia, xin trả về cho sông

Đầu đội trời, chân đạp đất, như không

Nhưng đâu đâu cũng hiện hình sông núi

 

Phong trần, xin trả lại cát bụi

Biển dâu, xin trả lại bờ lau

Nhưng đến đâu, cũng gợn thấy sắc màu

Thương kiếp sống trên bước đường sinh tử

 

Gói hành trang, xin vo tròn một chữ

Một chữ vô nhưng còn đó vô cùng

Nên tôi đi trong hiện hữu muôn trùng

Và cát bụi cũng nhìn tôi ngán ngẩm !

 

 

Mơ màng cùng Thần Ngủ !

 Tháng 07-2005

 

Tôi nhắm mắt mơ màng cùng Thần Ngủ

Trốn ở đâu, ông hãy hiện mau về

Để cùng nhau đi vào giấc ngủ nghê

Tôi nằm yên chờ ông quay trở lại

 

Dõi xa xôi tìm lên ngàn quan ải

Rồi lại tìm xuống đáy vực thâm sâu

Khép bờ mi nặng trình trịch mái đầu

Ông vẫn biến biệt tăm không ló dạng

 

Mới ngày nào tri kỷ như đôi bạn

Rủ nhau đi từng giấc ngủ êm đềm

Biết bao phen nếu có lỡ ngủ quên

Ông cũng để tôi yên, không đánh thức

 

Những ngày xưa, ông thường hay chầu chực

Việc chưa xong, ông cũng dụ, ngủ đi

Vậy mà nay, ông biệt mất âm ty

Hay đi lạc không biết đường về lại

 

Ông tệ quá, bắt tôi phải chờ mãi

Mắt trơ trơ trắng dã những đêm thâu

Đầu lăn quay vụn vỡ mấy tinh cầu

Ông đi mất làm sao tôi ngủ được

 

Khi nào về hãy cho tôi biết truớc

Lỡ giật mình tôi đuổi cổ thì sao

Giữa đêm khuya đâu biết là đứa nào

Ông ú ớ, đừng, đừng, ta Thần Ngủ

 

Quá mệt đi, đúng là ông Thần Ngủ

Trông bơ phờ, mặt mũi mắt kèm nhem

Hãy im re, đừng cựa quậy, mau lên

Kẻo đi nữa thì khổ đời khốn kiếp !!!

 

 

Hư Vô, một nắm trong tay !

 Tháng 07-2005

 

 Đưa tay mở cửa hư vô

Thử xem nơi đó, cơ hồ ra sao

 Nhỡ khi đã bước chân vào

Biến đi đâu mất chẳng sao mà lần

 Biết bao biện thuyết giải phân

Biết bao bút mực cũng ngần thế thôi

 Sinh thời tạm có trong đời

Tử thời biền biệt chơi vơi muôn trùng

 Bảo rằng bản thể vô cùng !

Bảo rằng về với thủy chung thường hằng !

 Không thêm không bớt, tịch băng

Cũng như diệp lạc qui căn, tuyệt hình !

 Khi cần thì mới hiện sinh

Lâu năm nín thở, vặn mình chui ra

 Chui ra, giỡn mặt ta bà

Nói năng ba chuyện căn nhà trần gian

 Đến khi quẳng gánh bên đàng

Dày cơn gió bụi, bẽ bàng chui vô

 Thật không, hay cũng mơ hồ !

Như đem ánh nguyệt thảy hồ lung linh !

 Ô kìa, chỉ bóng, hỏi mình

Bóng kia biến mất, hỏi mình là ai ?

 Bảo rằng, thật có cũng sai

Bảo rằng không có, lưỡi dài quá thay !

 Bảo rằng, có ! tự mảy may

Bảo rằng, không ! thế gian này cũng không

 Ô kìa, một lỗ chơn lông

Càn khôn vũ trụ, nhét xong, chưa đầy

 Nhìn xem, như một áng mây

Hỏi chi lơ lửng bay bay mây ngàn

 Nhìn xem, một cõi không gian

Hỏi chi huyễn tượng bức màn hư vô

 Muốn vô, thì cứ chui vô

Muốn ra, thì cứ đội mồ chui ra

 Hư vô, dễ dãi thế à !

Hèn chi lại bảo căn nhà xưa nay

 Hư vô, một nắm trong tay !

 

 

Đưa tay mở cửa trần gian !

 Tháng 07-2005

 

 Đưa tay mở cửa trần gian

Để ta dạo bước trên đàng ta chơi

 Tử sinh có sẵn trong đời

Bức tranh phù thế vẽ vời phù sinh

 Không đi, cũng chẳng thiệt mình

Có đi, cũng chẳng tội tình riêng ai

 Trần gian bỏ ngõ không cài

Cứ đi từng đoạn miệt mài tử sinh

 Tội chi, không bước đăng trình

Người ta đi hết, một mình đơn cô

 Tội chi, khép cửa hư vô

Người ta đi khắp hải hồ có sao

 Có mình, cũng chẳng tơ hào

Không mình, cũng chẳng mất nào cho ai

 Nên ta bước ngắn bước dài

Trần gian bước xuống, tuyền đài bước lên

 Đất trời rộng quá thênh thênh

Cuối sông nước chảy, đầu ghềnh thác reo

 Tử sinh, chiếc lá đưa vèo

Gởi thân quán trọ cánh bèo hợp tan

 Không cười, cũng có tiếng vang

Có cười, cũng chỉ tiếng đàn rung dây

 Nay thì dạo gót bên nầy

Mai thì cất bước vui vầy bên kia

 Để nghe những tiếng chia lìa

Để nghe những tiếng đầm đìa tóc tang

 Khi nào đóng cửa trần gian

Thì ta chấm dứt trên đàng ta đi

 Vui lên, người hỡi buồn chi

Ghé chơi cho phỉ có gì mà đau

 Xưa nay cũng chỉ một màu !!!

 

 

Vỗ về sông bến cũ !

 Tháng 07-2005

 

Xin đừng trách người đi sao đi mãi

Vì xa xôi cuốn hút nẻo đường dài

Ở sau lưng còn có những nhạt phai

Bao hình ảnh chưa hoen mờ dấu vết

 

Xin đừng trách người đi sao biệt tích

Ươm tơ tằm còn kéo mãi tơ vương

Dù hằn lên những vết cắt đoạn trường

Dâu có bạc, tơ tằm nào quên kén

 

Xin đừng trách người đi sao không hẹn

Đường dốc đồi heo hút đỉnh sơn khê

Nước trơ trơ non nào có lỗi thề

Nhìn những mảnh tang thương treo tuế nguyệt

 

Xin đừng trách người đi sao cách biệt

Con nước trôi nên phải cuốn qua cầu

Nước đôi bờ mặt nước dẫu chìm sâu

Vẫn tơi tấp giữa đôi bờ mấp mé

 

Xin đừng trách người đi sao lặng lẽ

Nghẽn mạch tim không nói được nên lời

Nhưng nhìn nhau ta sẽ hiểu nhau thôi

Chống tay chèo ngã mình trên sóng bạc

 

Nước róc rách cùng thầm reo tiếng hát

Sóng vỗ bờ cùng cất tiếng đầy vơi

Có mặt nhau trong một khoảng cuộc đời

Bèo trôi dạt người đi người ở lại

 

Có ở đi, mới biết những tồn tại

Có ở đi, mới biết những hằng mơ

Nước gặp cồn nên cuốn xoáy đôi bờ

Khi qua rồi vỗ về sông bến cũ.

 

Nói đi anh !

 Tháng 07-2005

 

Nói đi anh, may ra còn hiểu được

Đừng lặng yên, chưa hẳn đã tốt đâu

Đừng nghĩ rằng, theo năm tháng chìm sâu

Khơi lại chi đống tro tàn quá khứ

 

Nói đi anh, may ra còn hiểu chứ

Có người thương, có người ghét cơ mà

cảm thông, cũng sẽ có kêu ca

Nói hay không, cũng trôi về dĩ vãng

 

Nói đi anh, dẫu cho đời ta thán

Bể dâu nhiều thì phải lắm đãi bôi

Sao ngậm tăm, không một chút nhếch môi

Mặc cho ai muốn nói gì thì nói

 

Phải chi anh là người trơ gốc cội

Sống riêng mình chẳng ảnh hưởng đến ai

Thì dẫu cho có nằm xuống tuyền đài

Ai cần hỏi và cần chi phải nhắc

 

Bỡi vì anh, một con người kỳ quặc

Của một thời kỳ dị, cũng kỳ khôi

Đóng một vai kỳ bí, cũng kỳ tồi

Thật kỳ tài và cũng nhiều kỳ cục

 

Cho nên anh vo tròn một điểm mốc

Biết bao nhiêu thứ chuyện cần nói ra

Nhất là những điều bí mật sâu xa

Đã làm được thì tại sao im lặng ???

 

Ta không nói !

 Tháng 07-2005

 

Ta không nói, ai hiểu sao thì hiểu

Ta im lặng, ai nghĩ sao thì sao

Ta đã im thì đa cụ nan đào

Ta đã lặn thì nan truy tứ mã

 

Bỡi vì nói, chẳng có điều chi lạ

Mà có nói cũng chẳng có ai nghe

Lại còn cho cùng một lũ cá mè

Nói hay không, chẳng có gì tốt đẹp

 

Kể từ đó, ta không còn được phép

Có nói gì cũng chỉ thế mà thôi

Cho nên ta cúi mặt và gục đầu

Nếu có chết thì vùi chôn lòng đất

 

Kể từ đó, nhiều khi muốn nói thật

Dù nói ra, có hết sức bẽ bàng

Dù nói ra, có hết sức trái ngang

Nhưng nghĩ lại, tốt hơn, không nên nói

 

Kể từ đó, ta thường hay tự hỏi

Đâu lương tri, đâu lý trí, đâu tấm lòng

Đâu tình người, đâu khối óc, đâu con tim

Những cay xé đã làm ta tan nát

 

Biển mênh mông rầu rầu tràn sóng bạc

Núi thâm u thăm thẳm phủ mờ sương

Ta riêng ta tất cả những chán chường

Khép khung cửa giữa một trời câm lặng

 

Hoàng hôn xuống ánh bình minh gọi nắng

Ngày đang lên bóng tối kéo chìm sâu

Ta riêng ta vụn vỡ những tinh sầu

Xuống đất lạnh gởi hoàng tuyền băng giá

 

Thời thế, thế thời, chi tá !

Tại nhân, tại thế, tại ta !

Đan tâm, can dự, đi qua !

Loang lổ, điêu tàn, nghiêng ngửa !!!

 

 Vợ chồng quê

 Tháng 07-2005

 

 “Trên đồng cạn, dưới đồng sâu

Chồng cày, vợ cấy, con trâu đi bừa”

 Vợ làm lao khổ vừa vừa

Để chồng gồng gánh sức thừa nam nhi

 Vợ còn nhà cửa nữa chi

Còn cơm còn nước mấy khi an nhàn

 Còn bao thứ nữa gian nan

Hai quê một cảnh còn mang vác nhiều

 Cho nên sức lực tiêu điều

Chứ đâu gót ngọc đem thêu cành vàng

 Chưa chồng một nửa lầm than

Có chồng hai nửa lại càng đắng cay

 Chồng nên cơ cảm nỗi này

mòn sức lực dù dày trần lao

 Dù cho khổ ải chẳng sao

Dù cho cực nhọc, nệ nào phải không

 Lại mang cái tiếng đàn ông

Phải là trụ cột, phải công chống chèo

 Vì nhà vì cửa, phải trèo

Vì con vì vợ, phải đèo gian truân

 Công lao gian khó đèo bồng

Chia cay xẻ đắng chung lưng hiệp đầu

 “Trên đồng cạn, dưới đồng sâu

Chồng cày, vợ cấy, con trâu đi bừa”

 Của chồng, công vợ, cũng vừa

Chồng gồng vợ gánh, chớ chừa cho ai

 Một mai, mai một, một mai

Đắng cay, cay đắng, miệt mài, ấm no.

 

Trái Cây bốn mùa

 Tháng 07-2005

 

 Đưa tay nâng trái MÃNG CẦU

DỪA, ĐIỀU, ĐU ĐỦ, dãi dầu cũng cam

 Dư Xài (XOÀI) thì cố gắng làm

Thơm thơm có MÍT, thanh đàm có LÊ

 KI-MA vàng óe CÔ CHÊ

THANH LONG, VÚ SỮA, ước thề mai sau

 Se tơ, phải nải BUỒNG CAU

NA thêm BUỒNG CHUỐI, giỏ trầu xách tay

 SẦU RIÊNG, MĂNG CỤT rung cây

Lay lay CHÙM RUỘT, hây hây TRÁI HỒNG

 CHANH, ME, TÁO, KHẾ chua không

CHÔM CHÔM, VẢI, NHÃN, đầy nong, đầy quày

 TRÂM, SIM, BƠ, MẬN còn đây

Rổ lưng CỐC, LỰU, rổ đầy BOÒNG BOONG

 XOÀI CÁT, XÁ LỊ nghe giòn

ĐÀO TIÊN nghe ngọt, BỒ HÒN nghe đau

 SIA-RI bên dãy TRÁI DÂU

Hàng hai NHO TÍM, hàng đầu NHO XANH

 BƯỞI ngon, từng múi nghe thanh

QUÍT ngon từng tép, trong lành CAM Tươi

 Đếm đi, một chục thành mười

Nhanh tay, vui miệng, mỉm cười mười hai

 Mời nhau, nếm thử, lai rai

Bê thêm DƯA HẤU, lại nài DƯA GANG

 Nào BẦU nào BÍ ngập tràn

KHỔ HOA, CÀ, MƯỚP, dọc ngang mấy hàng

 KHÓM-THOM thoang thoảng bay sang

CHUỐI Chiên thơm phứt, BẮP Rang thơm lừng

 Dùng dằng thêm nữa, thôi đừng

Mua lương, bán hậu, để chừng mai sau

 Cây ngon trái ngọt đủ màu

Quanh năm suốt tháng chớ đâu một ngày

 Sống sao cho trọn vui vầy

Người kia cũng nhớ người nầy cũng trông

 Bốn mùa cây trái đơm bông

Bốn mùa cây trái trỗ bông bốn mùa !

 

 

 Muôn Chim ca hát

 Tháng 07-2005

 

 “CON CÒ, CON VẠC, CON NÔNG

Sao mầy giậm lúa nhà ông hỡi cò ?”

 Ba con sao hỏi riêng cò

Không đồng đều thế, đau cò không ông ?

 “Con Cò lặn lội bờ sông

Gánh gạo đưa chồng nước mắt nỉ non !”

 Đêm khuya CON QUỐC gọi hồn

CHIM HẠC cất cánh, CHIM HỒNG bay bay

 “Chiều chiều ÉN liệng truông mây”

CHÈ VÔI, SE SẺ lạc bầy nghe đau

 Cầu cho trắng hiện BỒ CÂU

Chiến tranh chấm dứt, bẻ đầu thù căm

 LE LE, VỊT NƯỚC, lăng xăng

QUẠ kêu nam đáo, đừng băng bắc bình

 Một đôi CÔNG, PHỤNG xinh xinh

YẾN, OANH hai sắc khoe mình cầm ca

 HỌA MI bên cạnh SƠN CA

CHIM ƯNG, CHIM Ó hắt ra nặt mùi

 CHIM CÚT, ĐÀ ĐIỂU cụt đuôi

Thương không CHIM CHÍCH dám khui CÚ MÈO

 Kêu gì CHÈO BẺO, CHÈO BEO

Kêu như SÁO, KÉT, học theo chứ gì

 CHIM QUYÊN ai nỡ chia ly

ĐẠI BÀN rũ cánh bỏ đi sao đành

 Lại còn CHIM CỎ, CHIM TRANH

Còn CHIM BÓI NƯỚC đậu cành thùy dương

 Đẹp không hai cánh UYÊN ƯƠNG

Đừng đem treo mộng nghê thường hợp tan

 “Chim khôn hót tiếng rảnh rang

Người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe”

 Nghe vè nghe vẻ nghe ve

Nghe chim ca hót kéo bè cầm ca

 La là la lả la la

CHIM MUÔNG hòa khúc âm ba vang lừng

 Cùng reo khúc nhạc tưng bừng

Cùng reo tiếng hát vang lừng chim ca.

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 5532)
Vua A Xà Thế một ngày Cúng dường Đức Phật lễ đầy trang nghiêm, Hôm sau vua họp tôi hiền Cùng ngồi bàn chuyện cúng thêm dâng ngài.
(Xem: 5420)
Một món quà nho nhỏ Ấm lòng kẻ lỡ đường Đến những người bất hạnh Đang thiếu thốn tình thương .
(Xem: 6106)
Sau tám vạn bốn ngàn năm Dấn chân đường đạo, ẩn thân cửa thiền Sống đời tu sĩ bình yên Nhà vua hạnh phúc kia liền mệnh chung
(Xem: 5958)
Một lần té bẳy lần ta đứng dậy Đứng một mình tiếp tục bước đường đi Ta không mong ai cứu vãn điều gì Chỉ muốn được cất bước đi vô ngại .
(Xem: 6887)
Hình như đất vẫn thì thầm Đừng gieo thơ thẩn nẩy mầm thở than Hình như trời đã than van Sáng mưa chiều bão gió càng thong dong
(Xem: 7469)
Xã buông duyên phận một đời Giữ chi phiền muộn bởi lời thề xưa Vô thường réo gọi sớm trưa Học buông hành xã nắng mưa chẳng màng
(Xem: 7790)
Điều Ngự Trượng Phu xuất thế gian, Vô ưu mừng rỡ tỏa non ngàn. Tỳ Ni thị hiện sen nâng bước, Lộc Uyển quảng khai đạo khởi lan.
(Xem: 5643)
Không phiền não cầu mong chi giải thoát Cứ thong dong như nước chảy qua cầu (T.Tuệ Sĩ?) Người ơi đừng mãi lo sầu Mở tung cánh cửa nhiệm mầu tâm ta
(Xem: 6526)
Trầm hương len gió thắm y vàng, Phật Đản linh thiêng diệu thế gian. Vang vọng kinh thâm niềm hỷ lạc, Diễn bày pháp bảo hướng bình an.
(Xem: 5604)
Liễu nghĩa Phật Thừa khai Pháp Nhẫn Đường về Cực Lạc chẳng hề xa Thâm tín Phật ngôn lìa giả tướng Ta Bà (hay)Tịnh Độ ở Tâm ta . Quán chiếu lời vàng ngộ Sắc Không .
(Xem: 4661)
Thiền môn nét đẹp lắng yên Lòng người đạo sĩ an nhiên tháng ngày Mở khai tâm trí trong ngoài Như như bất động hiển bày nội tâm
(Xem: 5166)
Phật từng khuyên dạy chúng sanh: "Họa từ cái miệng phát sinh tức thời Các con ăn nói lựa lời Giữ gìn cái miệng cuộc đời được an!"
(Xem: 5417)
Ngài từ thuở rất xa xưa Quyền cao, chức trọng lại dư bạc vàng Nhưng về già nhận ra rằng Càng thêm tuổi tác lại càng khổ đau
(Xem: 5561)
Ba trăm sáu lăm ngày là mấy ? Cõi hồng trần trông thấy mà thương Đời người như khói mây sương Sáng trong lấp lánh vô thường biến tan .
(Xem: 12111)
Đọc tụng kinh văn lắng nghiệp trần, Lời kinh thánh thoát diệt tham sân. Đèn thiền tỏa chiếu xua niềm tục, Đuốc tuệ ngời soi thấu lẽ chân.
(Xem: 6090)
Vọng niệm lăng xăng suốt tháng ngày, Đảo điên, quanh quẩn, lắm dời thay. Đi đi, đến đến, thô tâm hiện, Đứng đứng, ngồi ngồi, vọng nghiệp bày
(Xem: 6059)
Chơn tâm tịch tĩnh chiếu đêm ngày, Động tịnh xưa nay, chẳng đổi thay. Đến đến, đi đi, tuỳ cảnh hiện, Cười cười, nói nói, ứng duyên bày.
(Xem: 5909)
Cuộc sống trăm năm tưởng đâu nhiều Nào ngờ như cảnh khói lam chiều Thoáng qua giây lát rồi tan biến Còn lại bầu trời thật đáng yêu .
(Xem: 6835)
Đưa người trở lại con đường Hiểu thương từ trong ánh mắt Rạng ngời khắp cả năm châu Muôn người cùng nhau khai phóng Niềm vui khắp cả địa cầu .
(Xem: 5891)
Thiêng liêng mầu nhiệm ánh dương tràn , Ban rải tình thương đến muôn vàn, Diễn giảng kinh vàng lan khắp chốn, Hoàng dương chánh pháp dứt kêu than.
(Xem: 5971)
Khổ lụy tai ương mãi bám vây Tới lui luẩn quẩn biết ai thay. Ba đường giác ngộ nào đâu thấy ! (*) Sáu nẻo trầm mê chẳng có hay !
(Xem: 5063)
Tháng tư hướng về quê cũ Hai bờ ngăn cách đại dương Biết bao người con dân Việt Ra đi mang cả tình thương .
(Xem: 6173)
Nụ cười kết nối tình ta Hoà trong ánh mắt thiết tha cõi lòng Cười cho xuyên suốt mây hồng Cho đời đẹp mãi tấm lòng bên nhau .
(Xem: 6341)
Có hai người bạn lái buôn Bàn nhau sửa soạn lên đường đi xa Đem hàng hóa để bán ra Cùng đi một hướng, cùng qua một vùng,
(Xem: 5996)
Tham lam, sân hận dài lâu Si mê không dứt, Đạo mầu chẳng tin Ngày lìa dương thế muộn phiền Vợ như nghiệp chướng theo liền bên ta,
(Xem: 6609)
Bình bát cơm muôn nhà Duyên hoá độ ngàn xa Bước đi cùng khắp chốn Mây trắng trải ngàn hoa .
(Xem: 6617)
Xôn xao trần thế sống an nhiên, Xả bỏ ưu tư chẳng lụy phiền. Sáng sáng tụng kinh trên điện Phật, Chiều chiều thiền tọa dưới hàng hiên.
(Xem: 6991)
Trong chiều nghiêng tím đỏ Giai điệu nào rung lên Đôi bàn tay bé nhỏ Trên dương cầm thân quen
(Xem: 10410)
Tôi đi trong chiều Cali Màu hoa vàng ngập tràn giữa chiều nắng gió Những cánh chim gọi nhau về tổ Mây tím vắt ngang chiều như tà áo ai bay
(Xem: 5732)
Hương phấn chiều về hoa trắng bay Đời ta trôi dạt tận phương này Vui cùng vui với nguồn tâm đạo Vui tiếng chuông chùa giữa đổi thay .
(Xem: 6951)
Chuông ngân từng tiếng thật linh thiêng, Cảnh tỉnh hàm linh khắp mọi miền. Xả bỏ phàm tình, tu thánh giáo, Gieo trồng tuệ nghiệp, chứng tâm nguyên.
(Xem: 5429)
Thiết nghĩ đời người chẳng bao lăm, Trao dồi đạo nghiệp nguyện tinh cần. Vun mầm đức tuệ, xây niềm lạc, Tưới nước bi từ dựng cảnh an.
(Xem: 7386)
Trăng thiền chiếu sáng khắp thiên nhân, Chiếu nẻo vô minh, soi lỗi lầm. Chiếu cội Bồ Đề, soi thể tánh, Soi lòng Bát Nhã, tỏ nguồn tâm.
(Xem: 7072)
Ta về một cõi tâm không Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn Còn yêu một thuở đi hoang Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya
(Xem: 4851)
Vàng bạc giấy tiền đốt tiêu hao Ô nhiễm môi trường khổ biết bao Thà đem cứu giúp người đói khổ Phước đức ân sâu nghĩa đồng bào .
(Xem: 9265)
Đời là tạm chẳng có chi là thật Xác thân này cũng là cõi hư vô Nhìn hạt sương lóng lánh sáng hôm nào Một tia nắng biến tan về biển cả .
(Xem: 6632)
Ngoài trời mưa lạnh sáng nay Ta ngồi yên lặng nhìn ngay chính mình Cuộc đời là cả hành trình Buồn vui thương ghét tự mình biết thôi .
(Xem: 5644)
Thành Ba-La-Nại thuở xưa Ở miền bắc Ấn có vua trị vì Quốc vương nhiều ngựa kể chi Nhưng riêng một ngựa kia thì tuyệt luân
(Xem: 6822)
Duyên lành Thầy đã xuất gia, Bốn mươi năm chẳng như là chiêm bao Lăng Nghiêm vang vọng thuở nào Mà trong tiềm thức Ưu đàm rộ bông
(Xem: 6163)
Hạt giống Phật muôn đời như trăng sáng Thế mà ta chẳng nhận biết bao giờ Mãi mò tìm trăng dưới nước ngoài khơi Càng tìm mãi mãi càng thêm mệt xác .
(Xem: 6642)
Mắt em quán trọ của ngàn sao Ngọt ngất hoang sơ ánh rượu đào Pha loãng nắng tà dâng cát bụi Ấm lòng khách lữ bước lao đao.
(Xem: 5480)
Bốn chục năm qua một tấm lòng Ngoài đời trong đạo vẫn thong dong Không con không cái không sự nghiệp Ta vẫn là ta giữa đại đồng .
(Xem: 5842)
Lung linh tỏa sáng đài cao, Cúi đầu gập lạy len vào tánh trong. Hiểu rằng chẳng ỷ cầu mong. Nương theo pháp Phật thong dong cõi trần.
(Xem: 5768)
Mãi niệm thời qua trong tĩnh lặng, Luôn đi tháng đến chốn bình an. Sáng rồi quang rạng thêm ngày mới, Khổ ải trầm luân hiểu chẳng than.
(Xem: 7261)
Vì vô minh mãi quên đi Khi gieo nhân ác quả thì đớn đau Từ kiếp này qua kiếp sau Con đường địa ngục đọa mau thoát nào.
(Xem: 6885)
Tôi nhắc lại chúng sinh Đừng bao giờ bỏ cuộc Mặc chuyện chi xảy ra Mặc diễn tiến quanh ta Chớ bỏ cuộc bao giờ.
(Xem: 5235)
Đường tu chẳng muộn bao giờ Xin đừng cố đợi cố chờ làm chi Mai này ta có thể đi ( chết ) Còn đâu học pháp từ bi thánh hiền
(Xem: 5716)
Nhớ Thu xưa hoa đắng trái sầu Nhìn lá phong vàng thổn thức đau Khung trời kỷ niệm còn vương vấn Xuôi ngược dòng đời lắm khổ đau…
(Xem: 5850)
Đã hết rồi tuổi già sắp đến Đốt hương lòng thắp nến soi tâm Đã đi đã đến âm thầm Tử sinh một thoáng trầm luân vạn đời
(Xem: 8369)
Quan Âm đức hạnh nguyện cao thâm, Hiện tướng đoan nghiêm giữa thế trần.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant