Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Bài Mới Nhất trang Văn Học
Điền Email để nhận bài mới

Pháp Thủ Nhãn

20 Tháng Tư 202215:25(Xem: 5820)
Pháp Thủ Nhãn

Tóm lược bài giảng Pháp Thủ Nhãn
Thầy Hằng Trường thuyết giảng Ngày 6 tháng 12 năm 2020

 

hoa sen

Phần mở đầu

- Thủ là tay, là phương tiện thiện xảo
- Nhãn là mắt, là trí huệ

Pháp Thủ Nhãn lấy Kinh Hoa Nghiêm làm bộ sườn của sự học hỏi gọi là Lý. Thực hành theo pháp 42 Thủ Nhãn của chú Đại Bi là Sự, là nền tảng của Thủ Nhãn.

Cách tu vừa tay vừa mắt mục đích là gì? 

- Tay là phương tiện để cứu độ, giúp đỡ chúng sinh
- Mắt là cái nhìn, là vũ trụ quan, là chân lý

Có sự hòa hợp giữa Thủ và Nhãn, trí huệ và phương tiện. Trong phương tiện có lòng Đại Bi (trí huệ) trong đó, không có Đại bi thì không thể có phương tiện

Cho nên pháp Thủ Nhãn là pháp tu toàn diện, không tách rời tay và mắt được. Khi tu, tâm lượng càng ngày càng mở rộng chứ không phải ngày càng nhỏ hẹp, nhiều kẻ thù, chỉ thấy trắng và đen trong thế giới này. Những người khác đảng phái với mình; mình đều cho là họ sai lầm. Từ chỗ họ khác lý thuyết, khác ý thức hệ cho tới họ là những kẻ không ăn chay trường, phạm giớiphạm luật, phạm lỗi; họ là những người không toàn diện và mình cho rằng (assume) mình là người toàn diện, là thước đo của vạn duyên, vạn sự, từ đó càng ngày mình càng đóng lại.

Tu hành là sự khai mở tâm thứcchấp nhận vũ trụ biến hóa và thay đổi không ngừng. Tin rằng mọi người đều sẽ thành Phật. Khi có vũ trụ quan như vậy, mình sẽ bắt đầu sống khác đi, không đóng tâm nữa. 

Sống mà lúc nào cũng có kẻ thù, lúc nào cũng có kẻ ghét. Trong lòng lúc nào cũng có hai chữ thù ghét thì làm sao mở tâm được, làm sao tiến bộ được?  

Vì sao tu pháp Thủ Nhãn?
Thủ để làm việc, tiếp xúc và Nhãn để nhìn xa, nhìn rộng. Như thế, mình bắt đầu đi vào con đường học Đạo và tu ĐạoCon đường tu Thủ Nhãn là con đường làm sao xử dụng thiện xảo tay và mắt. Không có tay thì rất khó khăn, không làm việc gì được. Không có mắt cũng rất khó. Hai bộ phận đó là những bộ phận quan trọng mình dùng hằng ngày. Trong khi nói, mắt cũng nhìn, tay cũng có thể làm việc. 
Phương pháp Thủ Nhãn là xử dụng những vật gần gũi mình thấy hằng ngày để có cái nhìn xa, thấy được chân lý

- Ví dụ cái bát. Mình xử dụng cái bát, hay chén, đọi, ly, những vật chứa đựng. Cầm nó và thấy triết lý sâu sắc mà nó tượng trưng.
 
Triết lý sâu sắc đó là gì? Chính là tâm mình giống như cái bát, nó có thể chứa đựng. Khả năng chứa đựng của Chân tâm rộng lớnbao la như mặt đất. Nhìn cái bát, ly, chén... để thấy nguyên lý chứa đựng, tâm mình có thể chứa đựng. Nhắm mắt lại để thấy nguyên lý sâu sắc và trở thành nguyên lý đó. 

Buổi sáng, uống trà xong, hai tay làm định ấn. Vòng tròn của hai tay giúp mình đi vào trạng thái  bao dung, bao nạp. Bao nạp cái gì? Bao nạp cảnh giới tối cao của mặt đất là lúc nào cũng có thể nuôi dưỡngtrưởng dưỡng. Do đó, tâm mình mở ra một cách rộng rãi, không còn kẹt trong hành động. 

Cái nhìn phàm phu là cầm ly trà lên coi cái này giá tiền bao nhiêu, xong nhìn coi người bên kia có cái ly tốt hơn mình không? Mình rất sợ bể đồ quý, còn ly xấu thì vất, rớt bể chẳng để ý; Khi mua đồ cho người ta, dù cho người bạn thân nhất, tốt nhất, mình cũng không mua giá cao vì không nhìn thấy chân lý. Nói chung là coi trọng giá trị vật chấtđồng tiền, nhìn vào những cái bình thường của cái ly, cái chén. Mình diễn dịch bằng sự yêu ghét của cái ngã. Nói cách khác cuộc sống của mình không mở ra Thủ và Nhãn. 

- Ví dụ cái gương. Nhìn vào gương làm gì? Nếu ta soi gương để thấy cái mặt mình thôi và tay không làm gì hơn là chỉ chải đầu thì ta không thấy xa được, lúc nào cũng kẹt trong hình tướng. Mình ngồi xuống tu để giải thoát hình tướng, tay làm vòng tròn để tiếp nhận cảnh giới vô biên và sự phản ảnh của ánh sáng nội tâm

- Ví dụ trái ngọc châu là vật dùng nhiều nhất trong nhà nhưng mình không thấy. Bọt biển, xà phòng tắm, bọt nổi lên trong nước, trong lúc đánh răng đều là Như ý châuBong bóng đủ màu sắc, ở khắp mọi nơi. Trong mỗi hạt bong bóng nhỏ như vậy nhưng không biết bao nhiêu hình ảnh trong vũ trụ phản chiếu trong hạt bong bóng đó. Nếu tìm hiểu thêm, bác sẽ biết người ta bỏ thuốc siêu vi khuẩn trong bong bóng để thuốc đi vô trong mạch máu. Khi tới cơ phận bị bịnh, bong bóng bể ra để thuốc đi vô và lành trị tế bào. 

Không có bong bóng thì cuộc sống không như ngày hôm nay. Bong bóng do sóng đánh ở biển là hạt nhân tạo thành mây và thành mưa rơi xuống. Sở dĩ mỏ dầu có là vì có bong bóng không gian trong trái đất. 

Nói cách khác, Như ý châu là cái hiện hữu trong cuộc sống hằng ngày nhưng mình không thấy và không cầm lên được. Bong bóng tượng trưng cho Chân tâm

Thủ thì có những cái có thể rờ được, nắm được như Bảo bình, bình Quân Trì, Bảo bát, Sổ Châu, dây quyến Tác... nhưng Như Ý châu dường như khó thấy. 

- Ví dụ vũ khí. Trong các Thủ Nhãn, có nhiều vũ khí: có kiếm, cung tên, cây trương, kích... Vì sao? Bởi vì văn hóa xưa muốn thu phục những người có vỏ, những người làm việc cho chính phủ nên tạo phương tiện và phương pháp tu giúp những người đó vào tu một cách dễ dàng. Nhờ tu, họ sẽ thay đổi kiến giải, bớt đi sự thù hận, giận dữ và lối sống bạo động. Cho nên có nhiều phương tiện trong thời xưa không hợp với thời nay.

Vì thế, tu Bảo Kiếm không phải để giết người. Kiếm tượng trưng cho sự bén nhọn, sắc bén. Để phù hợp với thời nay, coi Bảo Kiếm như tia laser đi thẳng từ trên xuống. Bây giờ người ta dùng tia laser để chặt đứt những thứ khác nhưng mình dùng nó để xuyên thủng vô minhvọng tưởng; tất cả những tầng bóng tối trong người. 

Kinh điển xưa đôi khi dùng những chữ mạnh bạo vô cùng như chữ diệt trừ. Diệt rồi trừ, chẳng khác chi một tổ chức độc tài phải diệt trừ thành phần phản động, nghe rất dễ sợ. Cho nên mình phải thay đổi cách dịch kinh điển để phản ảnh thời đại mới, tâm thức mới, không phải lúc nào cũng bạo động. Những định nghĩa như A La Hán là sát tặc. Sát là giết chết đi, tặc là phiền não. Nhưng ý nghĩa chung của sát, diệt, trừ là gì? Là chuyển hóa tận gốc. Vậy tại sao không dùng chữ chuyển hóa tận gốc để làm bớt đi tánh bạo động? 

Có nhiều người nghĩ càng tu nhiều Thủ Nhãn bao nhiêu càng hay bấy nhiêu và bắt đầu so sánh: Mình tu mười cái, chị tu năm cái không bằng tôi. Nhưng lại quên rằng: Vấn đề không phải tu nhiều tu ít mà khi xúc chạm với những vật hằng ngày mình có chuyển hóa cái nhìn hay không? 

1. Thủ trước Nhãn sau. Xúc chạm trước, chuyển hóa cái nhìn sau. 
2. Tu pháp Thủ Nhãn không phải để củng cố thêm bản ngã. Khi tu Như Ý Châu Thủ Nhãn, bác nghĩ tu làm sao để giàu có sung sướng là đi trật đường. 
3. Hay có khi bác nghĩ con tu làm sao để lên được cảnh giới nhất thiềnnhị thiềntam thiềntứ thiền... cũng trật. Mình không đi theo con đường thiền định đó. 
 
Kết luận
Tu Thủ Nhãn là làm sao cho nhãn quan xuyên suốt, không bị kẹt. Mỗi ngày, khi tay mình xúc chạm vật gì thì mình cảm nhận được linh hồn, tánh chất thâm sâu của vật đó và càng ngày cái nhìn của mình càng xa, càng xuyên thủng, càng làm mình giải thoát.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 2463)
Thói thường, đa số chúng ta những khi sung sướng, cuộc đời đang may mắn thành công, chỉ biết hưởng thụ lợi lộc, chìm đắm trong hoan lạc của ái dục.
(Xem: 2550)
Bài này sẽ viết về một chủ đề: cách tu nào đơn giản nhất cho những người có tâm hồn rất mực đơn sơ.
(Xem: 2013)
Người học Phật rất quen thuộc với ảnh dụ qua sông rồi thì bỏ ngay chiếc bè.
(Xem: 2370)
Triết học Phật giáo luôn chứa đựng những khái niệm sâu sắc và khó hiểu, nhưng cũng mang lại những giá trị tri thức
(Xem: 1965)
Kinh Tứ Niệm Xứ dạy hành giả thiết lập Chánh Niệm trên bốn lãnh vực Thân, Thọ, Tâm, Pháp gọi tắt là Niệm Thân, Niệm Thọ, Niệm Tâm, Niệm Pháp.
(Xem: 2199)
Các vị thánh trong Phật giáo thường được mô tảtừ bi như mẹ hiền, với sự kiên nhẫn vô tận của một người mẹ
(Xem: 1952)
Thu thúc lục căn là làm chủ sáu giác quan khi tiếp xúc với sáu đối tượng trần cảnh.
(Xem: 2376)
Bốn câu thi kệ này được trích trong bài « Kinh Hạnh Phúc » mà đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã nói cách đây đã hơn hai ngàn năm trăm năm,
(Xem: 2334)
Đức Phật đến với cuộc đời không gì khác ngoài chỉ bày cho con người một nếp sống hạnh phúc an lạc.
(Xem: 2072)
Chúng ta ở đây; chúng ta tồn tạichúng taquyền hiện hữu. Ngay cả những sinh vật không có tri giác như hoa cũng có quyền tồn tại.
(Xem: 2491)
Đức Phật xuất hiệnhành đạo nơi xứ Ấn cách nay hơn 26 thế kỷ với hiện thân con người, bậc Giác ngộ trong thế gian.
(Xem: 1969)
Phá kiến là một thuật ngữ trong Phật giáo dùng để chỉ cho việc có quan điểm, giải thích, hướng dẫn sai lạc ý nghĩa chân chính của Phật pháp.
(Xem: 2146)
“Dòng sông ơi! Vẫn thơ mộng như ngày xưa! Tình người ơi! Vẫn đẹp cho đến bao giờ…?”
(Xem: 2373)
Nói sơ tâm, là nói về tâm của người mới học, tâm đơn sơ, tâm như hài nhi trẻ nhỏ, tâm rất mực hồn nhiên, chưa có chút gì là chữ nghĩa dày đặc, không chút gì là kiến thức uyên bác.
(Xem: 2182)
Cái đẹp luôn là đề tài thơ mộng cho con người ta bay bổng, mộng mơ và tương tư không dứt, nó là một phần ý vị của cuộc sống.
(Xem: 2294)
Người tu học Phật đều biết rằng, Bát Chánh đạolà nền tảng quan trọng của toàn bộ giáo pháp Thế Tôn.
(Xem: 2003)
Chúng ta không thể nào trường sanh bất tử, trẻ đẹp, và mạnh khỏe mãi mãi được trên đời.
(Xem: 2313)
Tu hành là gì? Có phải nhất định cần thoát ly cuộc sống, chạy vào trong chùa niệm kinh lạy Phật...
(Xem: 2937)
Chánh kiến là thấy biết đúng sự thật. Thấy biết về thiện và bất thiện, căn bản của thiện và bất thiện;
(Xem: 2190)
Để đoạn tận tất cả tà kiến thì phải trau dồi chánh kiến. Chánh kiến ở đây là cái gì?
(Xem: 2788)
Thế gian không có cái gì khổ cả, khổ chỉ là những ảo giác của con người.
(Xem: 2346)
Đúng thế, đời là vô thường, huyễn mộng ai ai cũng biết. Nhưng chúng ta không thể nào ngồi im mà thụ động tại chỗ.
(Xem: 2461)
Đức Phật đã dạy các nhà sư nên đi lang thang thế nào? Các bản tiếng Anh thường dùng chữ “wander” để nói về hành vi lang thang.
(Xem: 1979)
Phàm có sinh thì có tử, đó là lẽ thường trong cuộc đời. Vạn sự vạn vật đều vận hành theo quy luật sinh ra, tồn tại, thay đổi, hoại diệt (gọi là sinh, trụ, dị, diệt)
(Xem: 1990)
Pháp thoại này Thế Tôn dạy Tôn giả La-vân (La-hầu-la) quán chiếu về thân nghiệp giống như đang soi gương thấy rõ mặt mình dơ hay sạch.
(Xem: 2394)
Cứ mỗi độ Vu Lan lại về với chúng ta, chính lúc đó là mùa Báo Hiếu, không biết bao nhiêu người con, từ khắp bốn phương nhớ tưởng đến công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ…!
(Xem: 2257)
Thỉnh thoảng chúng ta nghe rằng bạn này tu theo Thiền Chỉ, và rồi nghe rằng bạn kia tu theo Thiền Quán.
(Xem: 2480)
Bài pháp thoại này được nói tại một ngày tu Chánh niệmTu viện Tisarana, vào tháng Ba năm 2008.
(Xem: 2504)
Bài viết này được chuyển thể từ một bài báo xuất bản đầu tiên trên Tina Lear's Medium.
(Xem: 2202)
Hình như bất cứ lãnh vực nào, bước vào chuyên sâu, đều luôn có những chướng ngại, hoặc chướng duyên;nhất là hành giả trên con đường tâm linh giải thoát.
(Xem: 2294)
Về câu hỏi, thế nào là thời mạt Pháp? Tôi được nghe câu trả lời của Đức Đạt Lai Lạt Ma trong buổi nói chuyện tại chùa Viên Giác
(Xem: 2500)
Phàm phu thì sống trong thức phân biệt, nên thấy có sanh tử và không ra khỏi. Trái lại, bậc thánh thì sống trong trí và do đó thoát khỏi sanh tử:
(Xem: 2318)
Phàm là người xuất gia ở chốn Tòng Lâm, tự viện, phải sống đời phạm hạnh, nghiêm trì giới luật đã thọ, giữ gìn oai nghi tế hạnhtrang nghiêm tự thân, kính trên nhường dưới, từ ái với mọi người.
(Xem: 1797)
Bất cứ trong một tổ chức nào, từ chính trị đến xã hội, từ Tôn giáo đến đoàn thể…đều cần có một lý thuyết nền tảng vững chắc để làm cơ sở triển khai mọi sinh hoạt.
(Xem: 2245)
Mỗi ngày trong cơ thể ta đều có những tế bào cũ chết đi và những tế bào mới sinh ra nhưng có bao giờ chúng làm đám tang hay tổ chức sinh nhật cho chúng đâu
(Xem: 2561)
Chúng ta thường nghe nói rằng Thiền Tổ Sư là dạy pháp vô niệm, vô tâm.
(Xem: 2481)
Như lý tác ý là khởi nghĩ, hướng tâm về mọi sự vật và hiện tượng đúng như lời dạy của Đức Phật.
(Xem: 2381)
Một thời Đức Phật trú tại nước Xá-vệ, ở trong Thắng Lâm, vườn Cấp Cô Độc. Bấy giờ Thế Tônnói với các Tỳ-kheo:
(Xem: 2319)
Thân là thân thể của con người. Niệm là ghi nhận, quan sát. Xứ là lĩnh vực, là đề mục để hành giả quan sát tu tập.
(Xem: 2690)
“Chiếc áo không làm nên nhà sư”, nghĩa bóng của nó như một lời nhắc nhở mọi người, đừng vội đánh giá người khác qua hình thức bên ngoài.
(Xem: 2523)
Có phải bây giờ đã tới thời mạt pháp? Hay là sắp tới thời mạt pháp?
(Xem: 2057)
Tánh Không được đồng hóa với như mộng. Đây là điều hệ thống Kinh Đại Bát Nhã thường nói.
(Xem: 2451)
Toàn thể thế giới chúng ta, bên ngoài là thế gian, bên trong là tâm. Tất cả chúng là một biển vô tận của các pháp hữu vi đang vận hành.
(Xem: 1940)
Việc tu tậpthiền viện nhấn mạnh vào việc hoàn thành mọi công tác tốt đẹp. Là tu sĩ, chúng tôi đặt nặng giá trị của việc chánh niệm về những điều bình thường
(Xem: 1889)
Danh vọng nương nơi cái tôi mà tồn tại. Không có cái tôi, danh vọng không hiện hữu.
(Xem: 2589)
Đã tử lâu lắm rồi, người Phật tử đã nghe nói về thời mạt pháp.
(Xem: 2340)
Gần đây chúng ta thấy xuất hiện trên mạng xã hội nhiều bài viết kêu gọi người Phật tử phải cảnh giác với việc “trộm tăng tướng” hay “tặc trụ”.
(Xem: 2011)
Trong nhiều bài pháp tôi đã viết, thì thường đề cập đến vấn đề làm phước, tích phước, tích đức, hay tu thiện... V
(Xem: 2787)
Bố thícúng dường là một trong những hạnh đầu tiên để làm cho cõi này tốt đẹp hơn, và là những bước đi đầu tiên của Phật tử trên đường giải thoát.
(Xem: 1949)
Thuyết âm mưu không phải là vấn đề mới, nó vốn xảy ra từ xa xưa, bên Đông hay bên Tây đều có cả.
Quảng Cáo Bảo Trợ
free website cloud based tv menu online azimenu
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant