Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Mọi Việc Đều Có Thẻ Xảy Ra Với Tất Cả Chúng Ta, Mọi Lúc

19 Tháng Mười 202319:12(Xem: 1442)
Mọi Việc Đều Có Thẻ Xảy Ra Với Tất Cả Chúng Ta, Mọi Lúc

Mọi Việc Đều Có Thẻ Xảy Ra  Với Tất Cả Chúng Ta, Mọi Lúc 

Sylvia Boorstein
Vô Minh 

 kinh hoa nghiem



Tâm trí
 của Đức Phật được gọi là bồ đề tâmnghĩa đen là “tâm giác ngộ”. Bồ đề tâm có hai khía cạnh: trí tuệ—sự hiểu biết sâu sắc về bản chất của thực tại, và lòng từ bi—tình yêu thương đối với tất cả chúng sinh và mong muốn giải thoát họ khỏi đau khổBồ đề tâm thực sự là bản chất thực sự của chúng ta, và thông qua các thực hành khác nhau, chúng ta có thể phát triển trí tuệ và lòng từ bi bẩm sinh này. Sylvia Boorstein, giáo thọ Thiền Minh Sát được yêu mến, đã tìm ra một cách để mọi người chia sẻ và mở rộng tình yêu tự nhiên cũng như sự quan tâm đến người khác.

 

Tôi đã hướng dẫn một lớp học kéo dài hai giờ vào sáng thứ Tư tại Trung tâm Thiền Spirit Rock trong hơn mười lăm năm. Trong số khoảng bảy mươi người ở đó vào mỗi tuần nào, có những người đã đến thường xuyên ngay từ đầu, những người mới đến để xem nó như thế nào và những du khách đến San Francisco đến vì họ đang ở trong thành phố. Tôi đã bắt đầu nghĩ về nó như là nhà thờ địa phương của chúng tôiChúng tôi luôn bắt đầu bằng cách chào hỏi những người mới đến. Sau đó tôi đưa ra một số hướng dẫn thiền định và chúng tôi ngồi yên lặng trong ba mươi hoặc bốn mươi phút. Trong những phút cuối cùng của buổi tọa đàm, tôi nhắc mọi người rằng họ có thể đề cập đến tên của những người mà họ đặc biệt nghĩ đến, những người đang đối mặt với một thử thách đặc biệt, để chúng ta, với tư cách là một nhóm, có thể nghĩ đến họ với sự quan tâm và hỗ trợ chung . Tôi thường bắt đầu bằng cách kể tên một người mà tôi biết—“Tôi đang nghĩ đến người bạn Allison của tôi, người đang hồi phục sức khỏe sau ca phẫu thuật ung thư buồng trứng”—và đợi người khác nói. Mọi người nói một cái tên, một mối quan hệ và một thử thách.

“Tôi đang nghĩ đến chị họ Joan của tôi, người bị thoái hóa điểm vàng.”

“Tôi đang nghĩ đến con dâu Louise của tôi vừa bị sảy thai.”

“Tôi đang nghĩ đến anh trai Tom của tôi, người con trai vừa mất việc và mất nhà.” “Tôi đang nghĩ đến người bạn Michael của tôi, người bị ung thư phổi.”

“ . . . Chú John của tôi, người bị khí thũng.” “ . . . con trai tôi, Tim, vừa được chẩn đoán mắc bệnh lưỡng cực.”

“ . . . bạn tôi Bernie, người đã mất gần hết số tiền tiết kiệm hưu trí cho anh ấy và vợ anh ấy.”

“ . . . người hàng xóm Virginia của tôi, con gái của cô ấy đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi vào Chủ nhật tuần trước trên đường trở lại trường đại học.”

Tôi không kêu gọi mọi người nói. Theo thứ tự ngẫu nhiên, từ các phần khác nhau của căn phòng, các giọng nói nói ra tên, mối quan hệ và hoàn cảnh đặc biệt. Đôi khi tôi nhận ra một giọng nói, hoặc một cái tên. Thường xuyên hơn là không. Đôi khi việc đặt tên diễn ra trong một thời gian dài. Luôn có một khoảng cách giữa các giọng nói, như thể mọi người đang suy ngẫm về những gì họ vừa nghe. Tôi nghĩ rằng chúng tôi chia sẻ cảm giác rằng không cần phải vội vàng hoàn thành, không có hoạt động nào quan trọng hơn để hoàn thành. Không phải tất cả các trường hợp đặc biệt mà mọi người đề cập đến đều thảm khốc, mặc dù có vẻ như những tình huống đáng buồn thường là những tình huống xuất hiện trước. Sau đó, giữa những khó khăn, ai đó sẽ nói: “Tôi đang nghĩ đến con gái Jessica của tôi, nó vừa được nhận vào ba trường đại học và cần phải lựa chọn.” Hoặc, “Tôi đang nghĩ đến con trai và con dâu của tôi đang trên đường đến Peru để gặp đứa con gái mới nhận nuôi của họ.” Hoặc, “Tôi đang nghĩ về người bạn cùng phòng thời đại học của tôi từ Michigan, người đã là bạn của tôi trong 50 năm và tối nay sẽ đến thăm.”

Tôi không nghĩ mình đang tưởng tượng ra tiếng thở phào nhẹ nhõm hay sự cảm kích của cả cộng đồng sau tin vui. Những khoảnh khắc đó dường như là những cơ hội mà tâm trí tôi, có lẽ là tâm trícủa mọi người, có thể “lấy lại hơi thở” và nhớ lại những niềm vui đã tạo nên dấu ấn trong cuộc sống và khiến nó có vẻ đáng mong muốn tiếp tục đối mặt với khó khăn.

Đôi khi việc liệt kê tên và hoàn cảnh diễn ra trong vài phút: “ . . . cháu trai Jason của tôi trong chuyến công tác thứ hai ở Iraq.

“ . . . em gái Ruth của tôi bị ung thư vú.” “ . . . bạn tôi Claire, người mà tiền tiết kiệm cả đời đã được đầu tư với Bernie Madoff.” “ . . . cháu gái Renee của tôi, đang mang thai chín tháng và chồng vừa mất việc và mất bảo hiểm của họ.

“ . . . mẹ của chồng tôi, Ruby, người sắp chết vì bệnh Alzheimer.”

Đến một lúc căn phòng lại trở nên yên lặng, và chúng tôi ngồi thêm một lúc nữa. Tôi nói một lờichúc phúc cho tất cả những người mà chúng tôi đã đề cập, và cho tất cả những người đau khổ ở khắp mọi nơi, và tôi rung chuông. Thông thường, tất cả chúng tôi chỉ ngồi đó và nhìn nhau một lúc. Tôi thường cảm thấy mình không nói nên lời, choáng váng trước hàng loạt nỗi đau mà thể xác và tinh thần phải gánh chịu và cảm thấy khiêm tốn trước lòng dũng cảm chung của chúng ta không chỉ trong việc tiếp tục bất chấp những thử thách trong cuộc sống mà còn sẵn sàng chia sẻ chúng với nhau .

Còn có bằng chứng thuyết phục nào hơn, ngoài chứng ngôn cá nhân, về những khó khăn không thể tránh khỏi trong cuộc sống? Mỗi tuần, khi chúng ta lắng nghe nhau về bệnh tật của người trẻ và người già, về những thất vọng và mất mát ở mọi lứa tuổi, chúng ta trực tiếp xác nhận rằng không thể là một con người gắn bó với nhau bằng tình cảm mà không dễ bị tổn thương và nỗi đau vượt ra ngoài chúng taCảm giác của tôi là nghe được thông điệp ngầm mà hầu hết chúng ta tiếp tục thực hiện bất chấp những khó khăn của chúng ta sẽ tạo nên sức mạnh và lòng can đảm. Tôi chắc chắnđiều đó đúng với tôi và tôi nghĩ nó cũng đúng với những người khác. Vào cuối mỗi thứ Tư, tôi cảm thấy được giải thoát đáng kể khỏi bất kỳ sự than phiền hay bệnh tật nào mà tôi có thể đã mắc phải trước khi đến lớp. Tôi cảm thấy tử tế hơn, kết nối hơn, thông qua cả nỗi buồn và niềm vui được chia sẻ với những người trong phòng và qua họ, hướng tới mọi người ở khắp mọi nơi.

Đức Phật đã dạy rằng cuộc sống là khó khăn cho tất cả mọi người. Ngài nói, đau khổ là yêu cầu trải nghiệm phải khác với những gì nó vốn có. Tất nhiên, chúng ta làm những gì có thể để giải quyết nỗi đau. Đôi khi bệnh được chữa khỏi. Đôi khi các mối quan hệ được hàn gắn. Đôi khi thiệt hại được bù đắp. Đôi khi, mặc dù, không có thể làm được gì. Giáo lý giải thoát của Đức Phật là tâm bình an là điều có thể thực hiện được, bất kể trong hoàn cảnh nào.

Tôi nhớ lần đầu tiên tôi được nghe truyền thuyết về người mẹ trẻ ôm đứa con trai đã chết của mình chạy đến khẩn cầu Đức Phật, người được biết là có thần thông giúp hồi sinh đứa con của cô. Tôi biết ngay lập tức, bạn cũng sẽ biết nếu bạn chưa quen với câu chuyện này, rằng khi Đức Phật trả lời: “Tôi sẽ làm điều đó nếu bạn mang cho tôi một hạt cải từ một gia đình chưa từng có ai chết,” cậu bé sẽ không sống. Người mẹ, chán nản, trở về sau cuộc tìm kiếm của mình khi biết rằng mọi ngườiđều chết và trái tim có thể tồn tại trong đau buồn. Đối với tôi, lời hướng dẫn “hãy mang cho tôi một hạt cải” có nghĩa là: “Hãy nhìn xung quanh bạn. Bạn được hỗ trợ bởi tất cả những người khác trên thế giới.” Tôi hiểu được kết cục của truyền thuyết, người mẹ lạy Phật và trở thành đệ tử của ngài, như một phép lạ của bà.

Tôi cảm thấy bản thân mình được hỗ trợ bởi nhận thức rằng mọi người đều đấu tranh. Tại Spirit Rock vào các buổi sáng thứ Tư, khi tôi nghe thấy một giọng nói mà tôi không nhận ra, “Dì Claire của tôi, người mắc bệnh Parkinson. . . ” Tôi nhớ người bạn Claire của tôi, người không mắc bệnh Parkinson nhưng mắc bệnh khác, và Phyllis, người mắc bệnh Parkinson, và dì Miriam của tôi, người duy nhất còn lại trong gia đình tôi lớn tuổi hơn tôi cho đến khi bà qua đời. Giọng một người phụ nữ nói: “Tôi đang nghĩ đến con trai Jacob của tôi trong chuyến công tác lần thứ hai ở Iraq,” khiến tôi nhớ đến những người anh em họ của mình, con trai Jonathan của họ đã trở lại Iraq trong chuyến công tác lần thứ ba, và tôi nghĩ về tất cả những người có con trai và con gái trong các cuộc chiến tranh trên toàn thế giới. Khi tôi nói, trong phần hồi hướng công đức cuối cùng vào cuối buổi học, “Nguyện cho tất cả chúng sinh được an lạchạnh phúc và chấm dứt khổ đau,” tôi thực tâmmuốn nói điều đó. Vào một buổi sáng thứ Tư cụ thể khi danh sách các trường hợp đặc biệt đa dạng và các mối quan hệ họ hàng rộng rãi một cách bất thường, một người nào đó đã nói: “Mọi việc xảy ra với mọi người.” Vào thời điểm đó, tôi nghĩ rằng nhận xét đó là một phản ứng đối với vô số tình huống phức tạpnỗi buồn và niềm vui xảy ra với mọi người. Điều mà tôi cảm thấy đúng hơn bây giờ là khi tôi chú ý đầy đủ, tôi nhận ra rằng mọi việc đang xảy ra với tất cả mọi người một cách tập thể, và tôi cảm thấy biết ơn và đồng cảm với tất cả chúng ta.

 

Ghi chú của người dịch

 

[A] Bài dịch từ một chương của Tuyển tập “Những bài viết về Phật giáo hay nhất trong năm 2010” (The Best Buddhist Writing 2010) do Melvin McLeod biên tập.

 

SYLVIA BOORSTEIN, Tiến sĩ, là giáo thọ đồng sáng lập tại Trung tâm Thiền Spirit Rock ở Woodacre, California. Bà là tác giả của nhiều cuốn sách bán chạy nhất, bao gồm “Chú ý, vì lòng tốt” (Pay Attention, for Goodness’ Sake) và “Hạnh phúc là một công việc nội tâm” (Happiness Is an Inside Job). Bà sống ở California và Pháp và đi khắp nơi để giảng dạy thiền định và lòng từ ái.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 1602)
Giới luật là nền tảng căn bản của đạo giải thoát. Người tu nếu không tuân giữ đúng theo giới luật mà Phật đã răn cấm, thì ...
(Xem: 1461)
Thông thường, người thực hành đạo Phật tìm cách tránh thoát cái vô thường, cái sanh diệt để chứng nhập cái không vô thường, cái không sanh không diệt.
(Xem: 1754)
Ở đời có người quan niệm rằng, mình sống làm người, sau khi chết mình cũng sẽ tái sinh làm người ở một cõi nào đó, thậm chí có người còn nghĩ mình về sống dưới suối vàng.
(Xem: 1720)
Con người thường có quan điểm: “mạng sống, sự sống của con ngườivô giá, là giá trị nhất so với sự sống của muôn ngàn loài khác”
(Xem: 1581)
Khi chúng ta thức dậy vào buổi sáng và nghe radio hoặc đọc báo, chúng ta phải đối mặt với những tin buồn: bạo lực, tội ác, chiến tranh và thiên tai.
(Xem: 1631)
Tham luận “The Way to World Peace via an Integrated Kantian and Buddhist Perspective” được tác già trình bày tại Diễn Đàn Phật Giáo
(Xem: 1474)
Xuyên qua các nguyên tắc để tạo điều kiện hưng thịnh cho một quốc giathiết lập một xã hội thanh bình, đức Phật cũng có những bài thuyết pháp rất rõ ràng về các lãnh vực chính trị, chiến tranh, hòa bình, điểm này đã được phổ cập hóa trong cộng đồng xã hội. Đức Phật luôn chủ trương bất bạo động, xóa bỏ hận thù, tái lập tình thươngkiến thiết hòa bình chân chánh.
(Xem: 1865)
Bản Ngã Càng Lớn, Sĩ Diện Càng Nhiều, Càng Dễ Bị Tổn Thương.
(Xem: 1629)
Thân mạng chúng tachúng ta không biết yêu thương thì làm sao chúng ta có đủ yêu thương để gửi đến người khác.
(Xem: 1414)
Mỗ là quan chức thường thường bậc trung, tuy chưa phải là đại gia nhưng cũng có thể gọi là gìau sang có máu mặt.
(Xem: 1699)
Trong rất nhiều phương pháp tu tập thì phòng hộ các căn (bảo vệ các giác quan) được Đức Phật giảng dạy rất chi tiết.
(Xem: 2267)
Quán tưởngphương pháp Phật tử áp dụng hằng ngày, luyện cả thân tâm, đem lại sự hòa hợp giữa tinh thầnvật chất, giữa con ngườithiên nhiên.
(Xem: 1947)
Hành động phản ánh được ý thức, tính cách của mỗi người, lời nói, suy nghĩ thế nào sẽ biểu hiện ra hành động như thế đó,
(Xem: 1311)
Hôm ra mắt đợt đầu 29 cuốn của Thanh Văn Tạng trong công trình phiên dịch Đại Tạng Kinh Việt Nam do Hội Đồng Hoằng PhápHội Đồng Phiên Dịch Tam Tạng Lâm Thời tổ chức tại Little Saigon, Miền Nam California, Hoa Kỳ, vào ngày 19 tháng 3 năm 2023
(Xem: 1484)
Đạo Phật được biết đến như một tôn giáo hiền hòa nhất và điều đặc biệtcuộc đời vị lãnh đạo tinh thần tối cao của đạo Phật gắn liền với những cái cây.
(Xem: 1487)
Là một tiến trình tự nhiên của con người và muôn loài, bệnh vốn là một giai đoạn của vòng luân hồi sanh tử, là một phần của quy luật thành - trụ - hoại - không.
(Xem: 1825)
Dĩ nhiên là người phàm chúng ta không ai thấy được địa ngục, trừ Đức Phật và các bậc Thánh La-hán.
(Xem: 1599)
ghiệp là tất cả những hành động có tác ý, biểu hiện thường xuyên bằng thân, khẩu, hay ý.
(Xem: 1467)
Phật giáo không chỉ chủ trương từ bi đối với con người, tôn trọng đối với mọi sinh mệnh mà còn phải bảo vệ môi trường sống thiên nhiên,
(Xem: 1609)
Thật sự chúng ta chỉ có một trách nhiệm, tìm đọc và tìm hiểu những lời Phật dạy thật sự là những lời dạy của đức Phật,
(Xem: 1542)
Trước đây, vào thời niên thiếu, tôi chưa từng tín ngưỡng bất kỳ một tôn giáo nào. Tôi đang đứng giữa ngã tư đường, không Phật cũng không Đạo.
(Xem: 1868)
Mỗi người trong chúng ta, ai cũng có một cái “Tôi” và tính chấp thủ, nhưng có người ý thứcquán chiếu được điều đó
(Xem: 1569)
Cửa vào bất nhị, còn gọi là pháp môn bất nhị, từ xa xưa đã được truyền dạy từ thời Đức Phật, chứ không phải là hậu tác của chư tổ Bắc Tông,
(Xem: 1554)
Nhưng giới khoa học vẫn còn hoang mang trong nhận định thế giới vật chất đời thường là ảo, không có thực thể.
(Xem: 1547)
quan niệm rằng người có danh phận, giàu sang là do phước và cúng dường, hộ trì người có phước thì được phước nhiều hơn?
(Xem: 1623)
Hai từ chiến tranh, không ai trong chúng ta là không nghe đến. Trong quá khứ đã có rất nhiều cuộc chiến tranh xảy ra trên quả địa cầu nầy,
(Xem: 1794)
Kinh Thủ Lăng Nghiêm có tên gọi đầy đủ là :"Kinh Đại Phật Đảnh Như Lai Mật Nhân Tu Chứng Liễu Nghĩa Chư Bồ Tát Vạn Hạnh Thủ Lăng Nghiêm",
(Xem: 1687)
Tôi nhớ lần nào gặp Đại sư cũng thấy Ngài mặt mày hồng hào, tinh thần khang kiện.
(Xem: 1635)
Trong rất nhiều phương pháp tu tập thì phương pháp phòng hộ các căn môn được Đức Phật giảng dạy rất chi tiết.
(Xem: 1522)
Kể từ khi con người biết xử dụng tiền bạc làm đơn vị trao đổi mua sắm đến nay, thì không ai là không cần đến tiền!
(Xem: 1620)
Đối trong nhà Phật thì thế gian gồm có khí thế gianchúng sanh thế gian.
(Xem: 1398)
Đây là một trường hợpThiền sư Thích Nhất Hạnhcộng đồng của Thầy đã thay đổi cuộc đời của một người.
(Xem: 2125)
Tam tam-muội là chỉ cho ba loại định, tức là ba loại pháp môn quán hành của Phật giáo, được xem như là nguyên lý thực tiễn của Thiền định. Định có nghĩa là tâm hành giả trụ vào một đối tượng nào đó khiến cho ý không bị tán loạn, dần dần tâm ý trở nên trong sáng và phát sinh trí tuệ.
(Xem: 1436)
Đời tôi gần giống như cuộc đời của cậu bé mồ côi ở Viện Dục Anh trong văn Vũ Trọng Phụng. Chúng tôi đều sinh ra dưới một ngôi sao xấu. Từ những ngày còn bé tôi đã không có một cái gì để gọi là riêng tư. Đời tôi gắn liền với tập thể, lớn lên và nương tựa vào tập thể.
(Xem: 1646)
Để giúp người Phật tửđời sống đạo hạnh, đức Thế Tôn đưa ra năm giới căn bản.
(Xem: 3069)
Tinh thần hòa hiệp là ý nghĩa sống lành mạnh an vui, tinh thần của một khối người biết tôn trọng ý niệm tự tồn, và xây dựng vươn cao trong ý chí hướng thượng.
(Xem: 1655)
Khi con gái tôi còn nhỏ, tôi vẫn thường đưa con đến chùa lễ Phật, học tiếng Việt, sinh hoạt văn hóa Việt…
(Xem: 1830)
Điều phi đạo là những việc dẫn đến sự hao tài, thứ nhất đó là đam mê cờ bạc.
(Xem: 1697)
Chu Lợi Bàn ĐặcMa Ha là hai anh em sinh đôi sinh ra trong một gia đình Bà la môn ở thành Xá Vệ (Sravasti - Ấn Độ).
(Xem: 2155)
Nếu có ai đó hỏi Phật Pháp có gì hay thì những người đệ tử Phật sẽ trả lời như thế nào?
(Xem: 1694)
Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử do Phật Hoàng Trần Nhân Tông khai sáng trong khoảng cuối thế kỷ 13.
(Xem: 1880)
Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử do Phật Hoàng Trần Nhân Tông khai sáng trong khoảng cuối thế kỷ 13.
(Xem: 2100)
Trong suốt cả Pháp Bảo Đàn Kinh, là những lời dạy của Lục Tổ, ngài chỉ hai lần nói đến hai chữ “từ bi”:
(Xem: 2279)
Thông thường, người ta thường nghĩ “làm phước” là phải làm điều gì đó to lớn, mang tính cho và nhận bằng những vật phẩm...
(Xem: 1778)
Từ góc độ văn hóa có thể thấy ở Phật giáo Việt Nam nói chung và Thiền phái Lâm tế Chúc Thánh nói riêng, có những giá trị văn hóa tiêu biểu
(Xem: 2726)
Đối với người thế gian, tài sản quý giá nhất của họ chính là gia đình, của cải vật chất, công danh sự nghiệp, nhưng với người xuất gia thì đó là trí tuệ.
(Xem: 1811)
Phàm có sinh thì có tử, đó là lẽ thường trong cuộc đời. Vạn sự vạn vật đều vận hành theo quy luật sinh ra, tồn tại, thay đổi, hoại diệt (gọi là sinh, trụ, dị, diệt)
(Xem: 1945)
Nguyễn Du không những là một thi hào lớn của Việt Nam mà còn là nhà Phật học uyên bác. Ông từng viết trong bài thơ “Chiêu Minh Thái Tử Phân Kinh Thạch Đài” lúc đi sứ sang Tàu vào triều Nguyễn, đầu thế kỷ 19 rằng,
(Xem: 1912)
Việc chọn “ngày lành tháng tốt” để tiến hành những công việc hệ trọng trong đời sống của người Việt, được biết bắt nguồn từ thói quen do ảnh hưởng văn hóa, tập tục cổ xưa
(Xem: 1692)
Phật giáo trước hết là một tôn giáo, vì thế những tư tưởng của giáo lý Phật giáo không đề cập nhiều tới những vấn đề triết học...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant