Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Giáo Dục Phật Giáo

02 Tháng Ba 201909:39(Xem: 3651)
Giáo Dục Phật Giáo

GIÁO DỤC PHẬT GIÁO

Tỳ Kheo Thích Minh Điền

 

Nói đến giáo dục chính là xu hướng vươn lên của con người trong lý tính duyên sinh, nhằm đạt thành chân - thiện - mỹ cho cuộc sống chung cùng. Khi nói đến yếu tố duyên sinh, thì không thể không xét đến nhân quả của từng sự vật hiện tượng, nhằm thấy rõ y báochánh báo tương ứng. Một cộng nghiệp liên hệ khắn khít với từng biệt nghiệp, và ngược lại. Đức Phật dạy: “Cái này có nên cái kia có, cái này sinh nên cái kia sinh, cái này diệt nên cái kia diệt”. Vì vậy, giáo dục là sựn ghiệp của đại chúng; trong ấy mỗi cá nhân là những động lực tương tác không thể tách rời. Một thế giới cộng sinh được nhìn qua lăng kính tương tức (ở trong nhau và đi vào nhau) của dòng nhân quả, nên mới thấy rõ sự quan trọng của chuỗi dài trao truyền và tiếp thọ của cuộc sống nhân sinh

 

Thân thểhạt giống tâm thức của con cái chính là gạch nối giữa cha mẹ và nhiều thế hệ ông bà, cũng như sự tương tác của nhân quần xã hội. Vì vậy, muốn trao cho con cái một thân hình khỏe mạnh, đòi hỏi thân thể của cha mẹ phải mạnh khỏe. Tạo ra nguồn sống lành mạnh để nuôi thân và biết sử dụng những lời hay ý đẹp để đi vào cuộc sống, là biết sống tốt đẹp cho mình và cho người. Thân thểtâm thức của trẻ con chính làbản sao của những thế hệ đi trước. Một ý nghĩ không lành mạnh, một lời nói không dễ thương và một hành động gây phương hại của người lớn chính là tác nhân xấu ảnh hưởng đếncác thệ hệ tương lai. Một con người sống buông thả cho dục vọng, là tựlàm băng hoại thân tâm mình và góp phần lấy đi sự lành mạnh của các thế hệ con cháu. Một đứa con kém thông minhliên hệ tương ứng đến điếu thuốc lá và sự say sưa rượu chè của cha mẹ.

 

Cơ thể loài người mất dần sức đề kháng và làm cho Gen (AND) biến dạng tạo thành những bệnh nan y như ung thư v.v… là hệ quả của nguồn sống bị nhiễm hóa chất. Người ta sẵn sàng vô cảm chạy theo lợi nhuận mà quên mất sự đầu độc bởi chính hành động thiếu trí tuệtình thương của mình, bằng cách đưa Melamine vào sữa cho trẻ con dùng, hay hòa chất phóc – môn (formaldehyde) vào bún phở. Người ta sẵn sàng vô cảm bằng cách đưa những phim ảnh, báo đài có nội dung bạo động hận thù, gây chia rẽ ra giữa cộng đồng nhân loại, tạo duyên cho các thế hệ con cháu nhiễm ô. Bạo lực học đường ngày nay, đâu không bắt nguồn từ những nguyên nhân ấy? Phải thấu rõ hai từ “truyền thông” tổ tiên chúng ta đã sử dụng; để đừng tiếp tục “truyền kẹt” cho nhau. Một cộng nghiệp (cộng đồng) xấu tác động đến từng biệt nghiệp (cá nhân), và từng biệt nghiệp xấu cũng tác hại đến cộng đồng. Phải thấu rõ dòng nhân quả tương tục tạo thành hiện báo, sinh báohậu báo; nhằm xây dựng một thế giới lành mạnhtốt đẹp cho hiện tại và tương lai. Muốn được vậy, thì trước hết phải ý thức “Ẩn ác, dương thiện” (bỏ xấu ác mà trao truyền tốt lànhtrong nghệ thuật trao truyền mà đức Phật đã chỉ dạy. 

 

Cha mẹ, những người lớn và thầy cô giáo phải là những kỹ sư tâm hồn biết trồng người tốt đẹp cho cuộc đời.Những chức sắc tôn giáo, những nhà giáo dục, những nghệ nhân, những nhà chính trị và giới cầm quyền cũng phải là những kỹ sư tâm hồn góp phần trồng người tốt đẹp cho đời.Những bạo lực ngày nay trên thế giới, đều do những hành động phi nhânbản và những tà thuyết tai hại của loài người cộng lại. 

 

Người ta thường mệnh danh dân chủ tự do, công bằng bác ái v.v… nhưng hành động thì lại rơi vào độc tài, chuyên chế, tạo nên hệ quả mạnh hiếp yếu, thế hiếp cô, nước lớn hiếp nước nhỏ. Vì vậy, thật khó mà có công bằngtrong cộng đồng nhân loại, mỗi khi lòng người chưa xả sạch vị kỷ.Một nền giáo dục nhân bản phải được xây dựng trên cơ sở lý trí và tìnhthương, nhằm hóa giải những nguyên nhân đưa đến thống khổ cho loài người. Đầu thiện, giữa thiện, và rốt sau đều thiện chính là nền giáo dục nhân bản tuyệt đốiđức Phật đã chỉ dạy, nhằm lành mạnh hóa cánhân và cộng đồng nhân loại. Nhờ vào lý trí, giúp chúng ta thấy rõ mọi nguyên nhân và hệ quả do loài người cộng lại; chứ không do một Đấngsiêu thực nào. Con người là chủ nhân làm cho thế giới nội tại và ngoại tại trở nên thanh bình, tốt đẹp; mà cũng có thể làm cho nhiễm ô, chiến tranh, chết chóc, hận thùđau khổ. Hành vi tốt hay xấu, thiện hay ác, si mê hay trí tuệ của từng cá nhân (biệt nghiệp) và của cả cộng đồng (cộng nghiệp) là yếu tố quyết định sự an vui hạnh phúc hay khổ đau.

 

Thấu rõ lý tính tương sinh, nên chúng ta không quay lưng sấp mặt hay chạy trốn thực tại; cũng không tin tưởng gởi gắm cho thần linh; cũng không van xin hay phó thác cho những Đấng siêu thực nào. Bởi không ailàm cho ai trở nên tốt đẹp thánh thiện; mà cũng không ai làm cho ai trở nên độc ác đê hèn ngoài chính mình. Giá trị của mỗi con người đềutùy thuộc vào hành vi của họ trong cuộc sống chung cùng. Một biệt nghiệp tốt trong cộng nghiệp tốt và ngược lại, là hệ quả tương sinh.Vì vậy, đừng nên đổ lỗi cho một ai về những xấu ác và sai trái lỗi lầm của nhau; mà phải biết xây dựng cho mình một nền giáo dục nhân bản tuyệt đối nơi mỗi hồn. Vì vậy cho nên, dung túng cho những học sinh biếng nhác và chây lười trong sự học tập là dự phần phá hoại công cuộc trồng người cho đời. Nhưng, đánh mắngmột cách thậm tệ vì nhữnglỡ lầm và sai trái của học sinh, là bước đầu phá hoại nền giáo dục nhân bản. Người lớn hỏng tạo duyên cho trẻ con hư. Đức Phật dạy: “Si là gốc của muôn tội lỗi, mà trí tuệ là gốc của muôn hạnh lành”. Vìvậy, thắp sáng trí tuệ và bảo vệ tình thươngbước đầu của nền giáo dục nhân bản vậy.

 

BUDDHIST EDUCATION

Written by: Venerable Master Thích Minh Điền

English Translation: Disciple Thích Thiện Trí (Thánh Tri)

 

Education is the tendency of human that rise in the fundamental principle ofDependent Arising or Causation1, aiming to achieve the TruthGood, and Beauty2for the mutual and interdependent life. When it comes to the factors of dependent arising, it is impossible not to consider the cause and effect of each phenomenon, to see clearly the corresponding of the Resultant Person3and the Dependent Condition4. Joint or collective karma is closely connected to each separated karma and vice versa. The Buddha taught: “When this exists, that comes to be. With the arising of this, that arises. When this does not exist, that does not come to be. With the cessation of this, that ceases.”Therefore, education is the work of the masses; in which each individual is an inseparable interactive motivating force. A symbiotic world is seen through the interactive lens (in each other and together) of the causal and conditional stream; so that one can explicitly see the importance of the long chain of transmission and reception of human life.

         

The child’s body and conscious seed are the link between their parents and generations of grandparents, as well as the interaction of everyone in society. Therefore, if the parents want to give their child a healthy body, then first it requires the parents’ bodies to be healthy as well. Creating a healthy source of life to feed yourself and knowing how to use beautiful words and ideas to come into life, is to know how to live well for yourself and for people. The child's body and mind are the copies of previous generations. An unhealthy thought, an unpleasant word, and a harmful act of the adult is the bad factor affecting future generations. A person who runs after desire is to self-destruct his body and mind and contribute to taking away the health of his descendants. A poorly intelligent child is correspondingly associated with the parents’ cigarette and alcohol intoxication. 

 

The human body loses its resistance, weaken its immune system, and causes the Gene (DNA) to transform into incurable diseases such as cancer is a consequence of the chemical contaminated source of life. People are willing to emotionlessly run after profits but forget the poisoning by their own lack of wisdom and love, by putting melamine in milk for children to use, or mixing the formaldehyde into noodles. People are willing to be indifferent by bringing movies, newspapers, and media with hateful and violent contents, causing division among the human communities, creating harmful and infectious conditions for generations of descendants. Today school violence, isn’t it originated from all of those causes? One must explicitly understand the two words “transparent communication”that our ancestors used; so that one doesn't continue to have a “non-transparent communication”to each other. A bad joint karma (community) affects each individual karma (individual), and each individual bad karma also harms the community. It is necessary to thoroughly understand the stream of continuous cause and effect that constitutes the immediateor present retributionnext life retribution, and future retribution5; to build a healthy and beautiful world for the present and the future. To do so, one must be conscious of “show good, hide bad”(abandon the evil and transmit the good) in the art of transmission that the Buddha taught. 

 

Parents, teachers, and adults must be the soul engineers who know how to cultivate good people for society. Religious dignitaries, educators, artisans, politicians, and rulers must also be soul engineers contributing to the human cultivation for the good of life. Today's violence in the world is due to the combination of harmful doctrines and inhuman actions of mankind. 

 

People often label themselves as democratic freedom, fairness, charity, and other things, but their actions fall into dictatorship and tyranny; which creates a consequence of the strong oppresses the weak, the powerful suppresses the powerless, and the big country dominates the small country. Therefore, it is difficult to be fair in human society, every time the mind of people has not discharged their own selfishness. A humanistic education must be built on the basis of reason and love to neutralize the causes of suffering for humanity. The beginning, the middle, and the end are all good which is the absolute humanistic education that the Buddha taught to strengthen the individual and human community. Thanks to reason, which helps one sees clearly that all the causes and consequences are created by humanity and not by any supernatural or surrealistic beings. Man is the master who makes the inner and external world become peaceful and beautiful; which can also make defilements, war, death, hatred, and suffering. Good or bad behavior, good or evil, ignorance or wisdom of each individual (individual karma) and the whole community (collective karma) are factors that determine happiness or suffering.

 

Understand thoroughly the fundamental principle of mutualistic coexistence, one does not turn away, face down, or hide from the reality; also does not trust nor submit oneself to deities; nor begging or surrendering to any supernatural or surrealistic beings. This is because no one can make anyone good and holy; no one can make anyone wicked and despicable except oneself. The value of every human being depends on their behavior in their mutual coexisting life. Individual good karma in collective good karma and vice versa is an interdependent consequence. Therefore, do not blame anyone for each other's evil and wrongdoings; but build an absolute humanistic education in every soul. Therefore, tolerating inactive and lazy students in their learning is directly contributed to the destruction of the work of human cultivation. But, badly scolding the students for mistakes and wrongdoings, is the first step to undermine the humanistic education. Failing adults create conditions for spoiled children. Buddha taught: “Ignorance is the root of all wrongdoings and sufferings, but wisdom is the root of all good and happiness.”Therefore, lighting wisdom and protecting love is the first step of humanistic education.

 

 

Glossary

 

  1. Dependent Arisingor Conditional Arisingor Causation(Pratiyasamutpada in Sanskrit or Paticcasamuppada in Pali)– one of the basic core teachings of Buddha that all dharma (phenomena) arise in dependence upon other dharma.  For example, the human body is created by the causal conditions such as one’s karma, parents, atoms, and many other conditions. 
  2. Truth, Good, and Beauty– in an ultimate ideal world where everyone wants to live truthfully, does good things diligently in life, and know to love and respect the beauty of life and the world. 
  3. Resultant Person- Being the resultant person, good or bad, depends on or results from former karma. For example, being born as a man in this life is the result of upholding the five basic Buddhist precepts in one’s past life.
  4. Dependent Condition- the dependent condition or material environment, good or bad, on which a person depends on results from former karma. For example, a person’s parents, children, and other things that a person has in this life, directly ties to the person’s past life karmic actions.
  5. Immediate or Present Retribution, Next Life Retribution, and Future Retributionthe immediateor present retributionmeans present life recompense for the good or evil done in the present life. For example, if good karmic seeds are created or sowed in this life, it is possible to reap those meritorious retributions or happy fruits in this present life; in other hands, if bad karmic seeds are sowed in this life, then it is possible to reap the suffering fruits in this present life. Next life retributionmeans the good or bad karmic actions are done in the present life can be resulted in happy or suffering as ripen karmic fruits immediate next life. And the future retributionmeans the good or bad karmic actions are done in the present life can be resulted in happy or suffering as ripen karmic fruits not immediate next life, but the following lives after the immediate next life.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 22)
Sơ quả hay Tu-đà-hoàn là quả vị Thánh đầu tiên mà người Phật tử có thể chứng đạt ngay hiện đời.
(Xem: 173)
Cuộc đời và công việc của Bồ tát được nói trong phần cuối đoạn Đồng tử Thiện Tài gặp đức Di Lặc.
(Xem: 203)
Trong khi các tín ngưỡng về nghiệp và tái sinh là phổ biến vào thời của Đức Phật,
(Xem: 225)
Đây là ba phạm trù nghĩa lý đặc trưng để bảo chứng nhận diện ra những lời dạy của đức Đạo sư một cách chính xác mà không
(Xem: 291)
Đi vào Pháp giới Hoa nghiêm là đi vào bằng bồ đề tâm thanh tịnh và được cụ thể hóa bằng nguyện và hạnh.
(Xem: 206)
Nhị đế là từ được qui kết từ các Thánh đế (āryasatayā) qua nhân quả Khổ-Tập gọi là Tục đế
(Xem: 255)
Quí vị không giữ giới luật có thể không làm hại người khác, nhưng thương tổn tự tánh cuả chính mình.
(Xem: 349)
Lầu các của Đức Di Lặc tượng trưng cho toàn bộ pháp giới của Phật Tỳ Lô Giá Na; lầu các ấy có tên là Tỳ Lô Giá Na Đại Trang Nghiêm.
(Xem: 312)
Trong kinh Duy Thức thuộc tạng kinh phát triển, để chỉ cho sự huân tập thành khối nghiệp lực (A Lại Da Thức và Mạc Na Thức,)
(Xem: 304)
Tín ngưỡng Dược Sư với đại diện là thế giới Lưu ly nằm ở phương Đông mà nó tương tự với các cõi Tịnh độ khác, đều dùng việc
(Xem: 383)
Hai câu hỏi hiện lên trong đầu tôi khi nghĩ về giáo lý vô thường liên quan đến cuộc đời tôi.
(Xem: 615)
Lôgic học là một ngành học có mục đích xác định các quy tắc vận hành của tư duy để tìm kiếm sự thực.
(Xem: 476)
Trong quá trình hình thành và phát triển xã hội, con người luôn khát khao tìm cầu hạnh phúc, thỏa mãn nhu cầu về vật chất và tinh thần.
(Xem: 484)
Tuệ là trí tuệ tức cái biết, thức là nhận thức cũng là cái biết. Cả hai đều là cái biết nhưng có đặc điểm khác nhau.
(Xem: 582)
Khái niệm Niết-bàn vốn thành hình cách đây hơn 2500 năm. Các học giả và các triết gia khác nhau
(Xem: 754)
Ở trên là hai câu đầu trong bài kệ Lục Tổ Huệ Năng khai thị nhân bài kệ của thiền sư Ngọa Luân. Câu chuyện được thuật lại trong Pháp Bảo Đàn Kinh, phẩm Cơ Duyên thứ 7.
(Xem: 839)
Chữ “Tăng đoàn” là một thuật ngữ tiếng Phạn, có nghĩa là “cộng đồng” và được sử dụng chủ yếu để chỉ những tín đồ đã xuất gia của Đức Phật,
(Xem: 858)
Tóm tắt: Phật giáotôn giáo được biết đến như một hệ thống triết học mang đậm chất tư duy, trí tuệ cùng giá trị đạo đức cao.
(Xem: 845)
Mỗi người hiểu về nghiệp theo mỗi kiểu khác nhau tùy vào nhận thức và trải nghiệm bản thân, nhưng phần lớn vẫn chịu ảnh hưởng của cách hiểu trong dân gian về khái niệm của từ này.
(Xem: 737)
Từ ngàn xưa cho đến thời điểm xã hội phát triển mạnh mẽ về mọi mặt như hiện nay, mặc dù nền văn minh có bước tiến bộ vượt bậc
(Xem: 712)
iáo lý Duyên khởi được xem như chiếc chìa khóa mở ra kho tàng pháp bảo Phật giáo, vì có thể giải quyết những vấn đề của khổ đau, cả sự sanh ra hay chết đi của con người.
(Xem: 715)
Đại Chánh Tân Tu Đại Tạng Kinh tập thứ 14. Kinh văn số 550 gồm 12 quyển. Chữ Hán từ trang 865 đến trang 894, gồm tất cả 29 trang.
(Xem: 815)
Những nhu cầu của con người sinh học thì giản dị, khi đói chỉ mong được ăn, khi khát mong được uống, khi mệt mong được nằm,
(Xem: 834)
Khi thân thể tiều tụy chỉ còn da bọc xương, những khổ thọ chết người đều đã trải qua,
(Xem: 942)
Trong quá trình thuyết giáo của đức Phật, những lời dạy của Ngài không được lưu giữ dưới dạng văn bản chữ viết
(Xem: 718)
Nhân ngày húy nhật của Hòa thượng Thích Trí Thủ, một trong những vị tông sư hoằng truyền luật học Phật giáo thời cận đại,
(Xem: 618)
Hành giả tu hành muốn mau đạt đến kết quả như mình mong muốn thì, điều kiện tiên quyết trước hết là chúng ta cần phải chọn lựa pháp môn nào cho thích hợp với căn cơ của mình
(Xem: 715)
Trọng tâm của triết học Phật giáohọc thuyết nổi tiếng về tính không - rằng tất cả chúng sinhhiện tượng đều trống rỗng về bản chất hay bản chất cố hữu.
(Xem: 826)
Vô phân biệt được nói đến nhiều lần trong Kinh Đại Bát Nhã Ba La Mật.
(Xem: 718)
Theo lý Duyên Khởi của đạo Phật, tất cả vạn hữu vũ trụ được hình thành do yếu tố hòa hiệp của nhơn duyên và sẽ đi đến phân ly do duyên tan rã.
(Xem: 708)
Cuộc chiến đấu mới–Sau khi Đức Phật nhập diệt, hình bóng của ngài vẫn hiện ra trong hàng thế kỷ trong một hang động–một hình bóng rất lớn
(Xem: 825)
Như Nietzsche khuyên răn chúng ta hãy lại bắt đầu học làm mới bằng cách để ý đến những việc ‘tầm thường’ và sự vận hành của ‘thân’ để xác định
(Xem: 852)
Tôi nghĩ là làm một việc có lý khi bác bỏ tuyên bố của Nietzsche rằng đạo Phật là một dạng của ‘thuyết hư vô thụ động,’ rằng đạo Phật truyền dạy
(Xem: 827)
Đặt vấn đề có phải đạo Phật là một dạng của ‘Chủ thuyết hư vô thụ động’ có nghĩa là đặt vấn đề liệu summum bonum[1] của đạo Phật,
(Xem: 864)
Dù có nhiều tác phẩm đa dạng về Phật học thích dụng ở Châu Âu thời kỳ trước Nietzsche,
(Xem: 902)
Nhân ngày húy nhật của Hòa thượng Thích Trí Thủ, một trong những vị tông sư hoằng truyền luật học Phật giáo thời cận đại,
(Xem: 887)
Hành giả tu hành muốn mau đạt đến kết quả như mình mong muốn thì, điều kiện tiên quyết trước hết là chúng ta cần phải chọn lựa pháp môn nào
(Xem: 1087)
Cửa vào bất nhị, còn gọi là pháp môn bất nhị, từ xa xưa đã được truyền dạy từ thời Đức Phật, chứ không phải là hậu tác của chư tổ Bắc Tông,
(Xem: 953)
Tinh thần hòa hiệp là ý nghĩa sống lành mạnh an vui, tinh thần của một khối người biết tôn trọng ý niệm tự tồn, và xây dựng vươn cao trong ý chí hướng thượng.
(Xem: 1675)
Xuất xứ của Bát Chánh Đạo có hai nguồn là nguồn từ Phật chứng ngộ mà thuyết ra và nguồn được kết tập lại từ các kinh điển
(Xem: 1066)
Tam tam-muội là chỉ cho ba loại định, tức là ba loại pháp môn quán hành của Phật giáo, được xem như là nguyên lý thực tiễn của Thiền định.
(Xem: 1211)
Tôi kính lễ bái bậc Chánh giác, bậc tối thắng trong hết thảy các nhà thuyết pháp, đã thuyết giảng Duyên khởibất diệtbất sinh,
(Xem: 956)
Thay vì tìm hiểu nguồn gốc tại sao phải chịu luân hồi sinh tử, con người không ngừng tìm kiếm căn nguyên của vũ trụ vạn vật, nơi mình sinh ra;
(Xem: 1215)
Khi Thái tử Tất-đạt-đa nhận thấy tất cả mọi người dân đang chìm trong đau khổ, và ngay chính bản thân mình rồi cũng phải chịu qui luật già, bệnh, chết
(Xem: 1116)
Danh từ nghiệp hay karma (skt.) được đề cập thường xuyên trong các luận giải về tư tưởng triết họctôn giáo Ấn-độ.
(Xem: 1124)
Tứ quả là bốn quả vị sai biệt của các bậc Thánh Thinh Văn thừa, tùy thuộc vào trình độ căn cơ của hành giả đã đạt được sau khi tu tập
(Xem: 1281)
Sau khi hoàng hậu Ma-da (Mayā) quá vãng, vua Tịnh Phạn (Suddhodana) tục huyền với Mahāpajāpatī Gotami và bà đã xuất gia
(Xem: 1562)
Kinh Pháp Hoa dạy rằng: “Đức Phật ra đời vì một đại nhân duyên. Đó là khai thị cho chúng sanh liễu ngộ Phật tri kiến nơi mình”.
(Xem: 2037)
Một trong những hình thức ta nuôi dưỡng phiền giận về chính mình là mặc cảm tội lỗi.
(Xem: 1096)
Các câu hỏi, không khác với câu khẳng định, dựa trên các giả định.
(Xem: 1354)
Đối với những người nhìn vào Phật giáo qua phương tiện tiếng Anh, việc thực hành lòng từ bi và sự xả ly có thể không tương thích với nhau,
(Xem: 1098)
Từ khi đức Phật xác lập: “Mọi vật đều vô thường, mọi vật đều vô ngã”, thường được diễn tả với danh từ Sarvam Sùnyam (mọi vật đều Không).
(Xem: 947)
Trong lịch sử Thiền Tông Việt Nam, Thiền sư Trần Thái Tông (1218-1277) được kể như một nhân vật vô cùng đặc biệt, với nội tâm giác ngộ cao siêu,
(Xem: 1065)
Trước đây qua giáo lý của Đức Phật chúng ta hiểu rằng Đạo Phật là đạo xây dựng trên nền tảng trí tuệ, tức dùng sự giác ngộ, hiểu biết
(Xem: 1100)
Thiền sư Trần Thái Tông (1218 -1277) một vị thiền sư siêu việt, ông vua anh minh, nhà tư tưởng lớn, một nhân cách cao cả.
(Xem: 1536)
Nhận thức rằng tất cả đều là giả tạm và cuộc đời là một nỗi khổ đau lớn, nên đức Phật mới đi tìm chân lýgiác ngộ chân lý.
(Xem: 1287)
Khi đức Phật còn tại thế, Ngài đã quy chế cho cộng đồng Tăng phải an cư ba tháng mùa mưa, ngày nay lịch an cư tùy hệ phái, từ rằm tháng tư đến rằm tháng bảy theo truyền thống Phật giáo Bắc phương;
(Xem: 1293)
Trung đạo là khái niệm được dùng khá nhiều trong Phật giáo. Tùy duyênTrung đạo được định nghĩa khác nhau,
(Xem: 1027)
Đại Chánh Tân Tu Đại Tạng Kinh tập thứ 14. Kinh văn số 550 gồm 12 quyển. Chữ Hán từ trang 865 đến trang 894, gồm tất cả 29 trang.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant