- 1. Thư Tòa Soạn
- 2. Hơn 1.000 lần cạo tóc
- 3. Thầy Tôi Thế Đấy
- 4. Đời Vân Thủy
- 5. Hoằng Pháp là nhiệm vụ...
- 6. Câu Chuyện Của Dòng Sông - Dòng Sông Của Câu Chuyện
- 7. Một Áng Mây Bay
- 8. Ngôn Từ Sắc Pháp Thế Gian
- 9. Kính Mến Thầy
- 10. Nhân Duyên Thầy Trò
- 11. Có Một Điều Tôi Không Bao Giờ...
- 12. Hội Ngộ
- 13. Trùng Điệp Nhân Duyên
- 14. Năm Mươi Năm
- 15. Có Chút Gì Để Nhớ...
- 16. Nhìn Lại 50 Năm Xuất Gia...
- 17. Nguồn Cội
- 18. Viết Về Kỷ Niệm Với Sư Phụ
- 19. Trăng Nguyên Tiêu Trước Cổng Chùa
- 20. Những Kỷ Niệm Khó Quên
- 21. Als der vietn. Buddhismus nach Deutschland kam
- 22. Kể từ khi Phật giáo VN đến Đức
- 23. Chú Điển Trong Tôi
- 24. Thầy Và Tôi
- 25. 50 Năm Chặng Hành Trình Bất Tận
- 26. Tập Sách Của Thầy
- 27. Chúc Mừng 50 Năm Sinh Nhật Bổn Sư
- 28. HT Thích Như Điển Trải Nghiệm...
- 29. Thích Tử Như Lai
- 30. Sư Phụ Tôi - Bồ Tát Trợ Duyên
- 31. Đôi Dòng Về Ôn
- 32. Người Thầy Cũ
- 33. Nhớ Ngày Đầu Gặp Gỡ
- 34. Vài Kỷ Niệm Về HT Thích Như Điển
- 35. Thơ Kính Dâng Thầy
- 36.Những Chiếc bao Ny-Lông
- 37. Những Chuyến Tàu
- 38. Tự Cảm
- 39. Như Một Dòng Sông
- 40. Nhớ Lại Chuyện Xưa
- 41. Sơ Tâm Lồng Lộng
- 42. Thầy Tôi
- 43. Trăng
- 44. Bóng Mát Chùa Viên Giác
- 45. Hương Đạo Bay Xa
- 46. Người Thầy Khả Kính
- 47. Nét Bút Bên Song Cửa
- 48. Thầy Tôi
- 49. Xin Nguyện Làm
- 50. Sinh Nhật
- 51. Dấu Ấn Thần Tượng Trong Đời Tôi
- 52. Thầy Và Quê Hương
- 53. Một Thời
- 54. Hạnh Ngộ
- 55. Cảm Niệm Những Tháng Ngày...
- 56. Những Ký Ức Nhỏ Về Sư Phụ
- 57. Mấy Năm Làm Thị Giả
- 58. Sư Phụ Đã Xuất Gia Trên Nửa Thế Kỷ
- 59. Ngày Ấy Bây Giờ
- 60. Chùa Viên Giác
- 61. Sư Cố Là Ai?
- 62. 20 Năm Quỹ Học Bổng Thích Như Điển
- 63. Tôi Đi Chùa
- 64. Điểm sách
- 65. Kỷ Niệm Dưới Mái Chùa Xưa
- 66. Người Gieo Mầm Phật Pháp
- 67. Nhớ Mãi Ơn Thầy
Atlanta – Hoa Kỳ, mùa hè 2014
Thầy kính mến!
Mới đó mà đã mười năm kể từ lần đầu con được đến thăm nước Đức và Chùa Viên Giác. Đôi khi nhìn lại những hình ảnh chuyến đi năm xưa, rồi nhắm mắt lại tưởng chừng như vẫn nghe lời Thầy nói, nghe tiếng xe chạy trên những con đường cao tốc Âu châu, nghe thanh âm trầm hùng của đại chúng Viên Giác trong những thời kinh, và ‘nghe’ cả những non nớt của mình ngày ấy.
Thầy quý kính! Có thể nói trong trùng trùng duyên khởi gặp Thầy là một phước duyên của đời con, nếu nói có duyên từ kiếp trước thì có người sẽ cho rằng sáo ngữ, nhưng với con điều ấy như một sắp xếp của định mệnh.
Con còn nhớ, mùa hè năm 2000 lần đầu con lên đường sang xứ Ấn tham học, tất cả mọi thứ đều bỡ ngỡ, chẳng biết phải làm gì cho lần đầu xuất ngoại bằng đường hàng không. Con đang hồi hộp xếp hàng chuẩn bị lên máy bay thì có một người phụ nữ đến hỏi: “Thầy đi đâu?”. Con trả lời: “Dạ, đi Ấn Độ”… Sau khi lên máy bay, người phụ nữ ấy lại chỗ con bắt chuyện. Cô ấy hỏi rất nhiều về hành trình và dự định của con như thế nào? Có biết Ngài Như Điển chùa Viên Giác không? Con trình bày và nói chưa biết… Và cô ấy kết thúc câu chuyện khi máy bay đáp xuống phi trường Bangkok: “Con là Diệu Hiếu ở Chicago, đệ tử Ngài Như Điển chùa Viên Giác Đức Quốc – Ngài là ân nhân của nhiều Tăng Ni du học bên Ấn Độ”. Và gần hai năm sau, con mới có dịp diện kiến Thầy trong lần khánh thành Trung Tâm Tu Học Viên Giác tại Bồ Đề Đạo Tràng.
Mười hai năm kể từ lần có duyên gặp Thầy, con hiểu rằng trong hành trình cuộc đời bao kẻ đi qua mấy người dừng lại này Thầy là một trong những vị ân sư mà con hằng tôn kính!
Theo chân Thầy trong những lần du hóa, con nhận ra tâm lượng bao la của Thầy lo cho đàn hậu tấn. Thầy ưu tư cho cơ đồ đạo pháp, nhất là vấn đề giáo dục. Chú trọng vào lĩnh vực đào tạo những Tăng Ni có trình độ và khả năng kế thừa, Thầy dốc hết sức mình tạo mọi trợ duyên để Tăng Ni an tâm tu học. Hầu hết Tăng Ni du học xứ Ấn đều thọ ân Thầy. Xưa nay có mấy ai làm được những điều như Thầy từng làm?
Thầy làm việc không ngừng nghỉ: Thầy viết sách, dịch kinh, viết khảo luận không mệt mỏi… năm nào cũng có ít nhất một cuốn sách xuất bản. Bên Thầy con không thấy Thầy có một khoảng thời gian nào gọi là “rảnh”…
Huynh đệ vẫn thường nói rằng: Dù đường xa mệt mỏi, dù nóng lạnh khác thường, chưa bao giờ Thầy bỏ một thời kinh sáng. Việc hành trì của Thầy xuyên suốt và nghiêm mật như vậy mấy mươi năm qua. Ở đời, chuyện lý luận suông là việc quá dễ, chuyện thực hành những gì mình nói, mình nghĩ, mình theo đuổi mới là khó. Quý hóa thay!
Ở Thầy con nhận ra cung cách nghiêm minh nhưng gần gũi chân tình. Từ ngày con quyết định cuộc “hành trình phiêu bạc” trên đất Mỹ, vì không hợp với môi trường sinh hoạt mới, tất cả làm lại từ đầu, đôi khi cần lắm một câu thăm hỏi, nhưng có mấy ai… Con đã từng nhận những cuộc điện thoại để rồi phải suy nghĩ mấy ngày liền, những email “tan nát cõi lòng” từ những người mà con vẫn nghĩ là huynh đệ tình thâm, chuyển thành những đêm thức trắng. Để rồi cuối cùng con quyết định cắt bỏ điện thoại. Ngày Thầy nhắn tin từ nước Úc xa xôi, con vội chạy ra mở lại điện thoại… Đứng giữa khung trời giá lạnh hầu chuyện cùng Thầy qua đường dây viễn liên mà nghe lòng ấm áp vô cùng. Tri ân Thầy đã nhớ đến con! Tri ân Thầy đã cho con niềm tin vào cuộc sống!
Ngoài kia mùa hè đã về, gợi lại trong con cảm giác háo hức lần đầu chứng kiến những cánh đồng hoa vàng trên nước Đức, những cảnh trí như cõi tiên ở châu Âu, những ngày tháng an vui bên đại chúng Viên Giác. Con ngồi đây nhớ đến Thầy, nhớ đến bậc Thầy mô phạm đi vào cuộc đời trọn vẹn cái TÂM của đạo sư – cái TRÍ của hiền giả và cái TÌNH của một bậc tiền bối!
Mười năm hẹn một lần trở lại nước Đức hầu kính thăm và đảnh lễ tạ ân Thầy, nhưng duyên chưa đủ. Nhân sinh nhật lần thứ 65 và kỷ niệm 50 năm xuất gia – hành đạo của Thầy, từ phương xa hướng về Chùa Viên Giác – Đức Quốc, thành tâm đảnh lễ và kính nguyện Thầy tứ đại mãi an hòa để hàng hậu bối chúng con còn có nơi quy ngưỡng!
Cung kính,
Con: Giác Hạnh – Lê Bích Sơn- Từ khóa :
- Viên Giác
- ,
- HT Thích Như Điển
- ,
- Giác Hạnh
- ,
- Lê Bích Sơn