Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 128

01 Tháng Ba 201200:00(Xem: 12766)
Tuyển tập 128


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG


Tuyển tập 10 bài Số 128 - thơ Mặc Giang

(Từ bài số 1271 đến số 1280)

macgiang@y7mail.com ; thnhattan@yahoo.com.au

 

01. Cái nghèo quê tôi

02. Tạ tội quê nghèo

03. Chưa hẳn là người

04. Quê hương là nhất

05. Chờ một nhịp cầu

06. Một khối tình quê

07. Lại một dòng sông

08. Tiếng gọi dòng sông

09. Non nước quê mình

10. Đóa Hoa Hiếu Hạnh

 

Cái nghèo quê tôi 

 

Quê hương tôi nghèo lắm

Cơm cháo độn ngô khoai

Ngay từ thuở chào đời

Quen dần trong đói khổ

 

Cái nghèo đèo cái khó

Cái quẫn bó cái khôn

Nên chứa chất tâm hồn

Hòn chồng nâng đá tảng

 

Sóng tràn bờ lãng mạn

Bãi cát trắng bụi lau

Dìu dịu hơn hương cau

Thơm thơm hơn nếp một

 

Đất cày nằm sắp lớp

Lằn bừa nhũn bụi tro

Tay nắm chiếc quạt mo

Phất băng bèo nhân ảnh

 

Con đê ngăn lối chắn

Hàng giậu vững như đồng

Đỡ cả núi cả sông

Trải bao thời nghiêng ngửa

 

Lũy tre xanh trước ngõ

Bụi trúc biếc sau hè

Sừng sững tựa sơn khê

Biển Đông reo núi Thái

 

Quê hương tôi nghèo lắm

Nhưng không tiếng thở than

Nhân nghĩa kết đá vàng

Nhân tình đơm son sắt

 

Quê hương tôi nghèo lắm

Nhưng chẳng có đâu bằng

Lòng dân sáng trăng rằm

Rọi đêm đen phù thế

 

Khắp năm châu bốn bể

Đâu hơn quê hương tôi

Thử đi bốn phương trời

Quê hương tôi là nhất

 

Sá gì bã vật chất

Nghĩa gì bãi phồn hoa

Bèo bọt cuốn trôi bờ

Thế nhân chìm ảo mộng

 

Quê hương tôi lồng lộng

Mây trắng ngát trời xanh

Sự sống đẹp trong lành

Nghèo nhưng nhất thiên hạ

 

Ngàn cây ca hoa lá

Biển rộng hát sông dài

Thử mở cửa thiên thai

Quê hương tôi diễm lệ

 

Nghèo mà chân thiện mỹ

Rách mà sạch thanh lương

Không đâu bằng quê hương

Việt Nam mình em nhé !

 

Tháng 7 – 2009

 

Tạ tội quê nghèo

 

Tôi xin tạ tội quê nghèo 

Ấm nồng bếp lửa mái tranh

Củ khoai lùi tro chưa chín

Đói no từ thuở đầu xanh

 

Tôi xin tạ tội quê nghèo

Ruộng đồng chân bùn tay lấm

Gánh gồng cày sâu cuốc bẫm

Luyện tôi dũng lực trung trinh

 

Tôi thương mẹ tôi mưa nắng

Tôi nhớ cha tôi vun trồng

Mồ hôi phơi vành áo trắng

Tô bồi tình biển nghĩa sông

 

Tôi xin giữ lấy quê nghèo

Mặn mà gừng cay muối mặn

Đậm đà tình sâu nghĩa nặng

Cưu mang xuống biển lên đèo

 

Quê nghèo có tội gì đâu

Nuôi ta lúc chửa xanh đầu

Cho dù đi đây đi đó

Không phai gốc rạ úa màu

 

Lợi danh, bọt trôi bãi biển

Sang hèn, bèo dạt bến sông

Quẳng đi ta bà thế giới

Điền viên ruộng lúa ngô đồng

 

Luống cày vun trồng đất mẹ

Lối bừa vun xới quê cha

Mạ non thì thầm khe khẽ

Đồng xanh thơm lúa sơn hà.

 

Tháng 7 – 2009

 

Chưa hẳn là người !

 

Tiếng ve réo rắc trưa hè

Một mùa inh ỏi tai nghe

Khốc khô lòn khe gió nắng

Đong đầy một cõi tình quê

 

Quê người lạnh buốt mùa đông

Cái tình cố quận thinh không

Bếp điện mền bông lò sưởi

Nhưng không lửa khói ấm nồng

 

Quê người cũng gọi là xuân

Chào nhau tay bắt mặt mừng

Hương xuân chừng như để có

Chứa đầy một khoảng trống không

 

Quê người cũng có thu sang

Rừng cây đổ lá thu vàng

Khung trời tàn thu tím ngắt

Nhưng không tiếng nói thôn làng

 

Quê người phố thị thênh thang

Cái giàu đầy ắp cái sang

Văn minh nâng cao cường độ

Nhưng không tiếng nói phố phường

 

Ai có xa quê mới biết

Xa quê như thiếu tiếng cười

Quê hương nếu ai chối bỏ

Sống thôi, chưa hẳn là người !

 

Tháng 7 - 2009

 

Quê hương là nhất

 

Quê hương nắng táp mưa lùa

Đói nghèo không tốn tiền mua

Đẳng đeo một đời gian khổ

Mà sao nhung nhớ dư thừa

 

Quê hương nay ruộng mai đồng

Bốn mùa ấm lạnh tháng năm

Đong giọt mồ hôi cơm áo

Mà sao nặng trĩu trong lòng

 

Quê hương một mái nhà tranh

Khổ nghèo từ thuở đầu xanh

Lớn lên thành đô phố hội

Mà sao ruột héo tơ tằm

 

Quê hương xóm nhỏ thôn làng

Nắng thì đổ lửa chói chang

Mưa thì dầm dề thác lũ

Mà sao tình tự mênh mang

 

Đi đâu cũng một cuộc đời

Ở đâu cũng thế mà thôi

Nhưng tình quê hương chỉ một

Không sao có thể đắp bồi

 

Quê hương có hoa có bướm

Ở đâu không bướm không hoa

Nhưng chỉ quê hương là nhất

Tha phương không phải là nhà.

 

Tháng 7 – 2009

 

Chờ một nhịp cầu

 

Cây cầu chung một con sông

Mà sao đứt nhịp giữa dòng thế ni

Muốn qua, thật khó quá đi

Sa chân nước xoáy nhỡ thì làm sao

Nhớ nghe không dễ đâu nào

Phong ba bão táp bèo trào bọt tan

Nhìn kia, một Phá Tam Giang

Xưa nay biết mấy bẽ bàng lắm ru

Xa xa sương tỏa mịt mù

Hai đầu đành đoạn thiên thu sóng cồn

Thời gian chưa phủ dấu sờn

Không gian chưa lấp vết mòn hằn sâu

Khi nào bắt lại nhịp cầu

May ra vá đắp biển dâu xanh rì

Thắp lên đóm lửa li ti

Soi trong đêm tối đen sì đã lâu

Sao ơi, đừng có đeo sầu

Trăng ơi, đừng có kê đầu gối sương

Đầm lầy khoét rãnh khai mương

Cuối hầm nứt kẽ mở đường chui ra

Qua rồi những thuở chia xa

Cây cầu nối nhịp tình ta vẹn tình

Mới tan hết những lao linh

Cảm cơ thấm thía chuyện mình nghe em.

 

Tháng 7 – 2009

 

Một khối tình quê

 

Tôi mang một khối tình quê

Lên non xuống biển chưa hề chia xa

Bốn mùa đưa đẩy lại qua

Xuân đông thu hạ vậy mà, thế thôi

Tôi mang từ thuở nằm nôi

Đến nay nguyên vẹn, cuối đời nguyên trinh

Đi đâu, như bóng với hình

Ở đâu cũng vậy, như mình với ta

Rằng xa, xin đáp, thế à

Rằng gần, cũng đáp thế à, có chi

Tôi leo lên đỉnh Ba Vì

Sông Đà, núi Tản thầm thì bao phen

Tôi trèo lên Ải Nam Quan

Cà Mau sóng vỗ chứa chan nỗi niềm

Niềm chung cho tới niềm riêng

Tình non nghĩa nước mọi miền quê hương

Bước đi từng bước trên đường

Nghe trong gió thoảng khôn lường hồn quê

Đi đâu, cũng nhớ tình quê

Ở đâu, cũng nhớ bốn bề bủa giăng

Như đêm, đã có vầng trăng

Như ngày, đã có nắng vàng lung linh

Hương quê nặng trĩu khối tình

Hồn quê vương vấn như mình với ta.

 

Tháng 7 – 2009

 

Lại một dòng sông

 

Đôi bờ của một dòng sông

Lan man sóng đẩy nước bồng trôi đi

Bờ nầy lên tiếng thầm thì

Bờ kia ôm ấp những gì xưa nay

Bụi lau ru gió lay lay

Hàng dừa đón nắng cay cay xa mờ

Con đê trông ngóng đêm mơ

Cây đa nghiêng bóng bến đò chờ ai

Sao hôm chờ đợi sao mai

Dấu chân vẽ cát nhạt phai chưa tàn

Rong rêu ủ kín bên đàng

Phong sương trải lớp thời gian úa màu

Vẳng nghe cát đá kêu đau

Tang thương thấm lạnh nương dâu rợn hồn

Nước đi ra biển thăm cồn

Tới nguồn thăm cội lên non thăm đèo

Phù sinh nhân ảnh đưa vèo

Gom bong bóng nước cỡi bèo hợp tan

Đưa tay vớt ánh trăng ngàn

Lung linh đáy nước trường giang xô bờ

Dòng sông ôm bóng ru mơ.

 

Tháng 7 – 2009

 

Tiếng gọi dòng sông

 

Vẳng nghe tiếng gọi dòng sông

Bến đi bến đợi bến mong bến chờ

Đầu ghềnh nước chảy xa bờ

Cuối sông nước cuốn lặng lờ ra khơi

Trầm tư bốn biển đất trời

Nhìn trông quán trọ cuộc đời lại qua

Chỗ này, là cửa là nhà

Chỗ kia, là bãi tha ma rợn hồn

Đi từ chót đỉnh núi non

Băng ra hải đảo sóng cồn khua vang

Ngập ngừng khúc rẽ đò ngang

Đêm khuya thanh vắng trăng ngàn lung linh

Bóng ai như thể là mình

Rong rêu sót lại lưu hình chưa pha

Ô hay một cõi ta bà

Biết bao dấu tích nhà ga phiêu bồng

Trăng kia còn vắt từng không

Sao kia còn hiện giữa thềm hư vô

Bèo trôi bến nước sóng xô

Bọt trồi bãi cát tàn khô bụi hồng

Dòng sông vọng tiếng thinh không.

 

Tháng 7 – 2009

 

Non nước Quê Mình

 

Anh đi biền biệt phương xa

Cha già đỡ nắng, mẹ già gối sương

Anh đi lối cỏ bên đường

Quê nhà một cõi, dặm trường đăm chiêu

Ruột đau, biết mấy chín chiều

Lòng đau, biết mấy chỉ điều đan tơ

Biển Đông réo rắc hải hồ

Trường Sơn vợn khói cơ đồ tóc tang

Nhớ xưa ai đến Đèo Ngang

Thềm hoang rêu phủ, quan san treo cành

Mờ mờ nhân ảnh hoen thành

Gập ghềnh sóng vỗ reo quanh ghế ngồi

Dòng sông nay lở mai bồi

Đẩy xô cát trắng mặn mòi phù sa

Anh đi, xa mái quê nhà

Đêm đêm quốc gọi, canh gà vọng sương

Trăng khuya vàng vọt ngàn phương

Lập lòe đom đóm soi đường từ ly

Mắt mẹ sâu thẳm bờ mi

Lòng cha hun hút tư nghì núi sông

Mạ non khô khốc ruộng đồng

Lúa vàng èo uột ngậm bông bốn mùa

Cái quay búng sẵn được thua

Bọt bèo thời thế gió lùa lại qua

Anh đi, bỏ lại quê nhà

Nào cha nào mẹ nào bà nào con

Núi kia, đeo đá ôm non

Sông kia, ru biển mơ hòn đảo xa

Anh đi bụi gió sương pha

Phong trần đập giũa cho tà phù sinh

Hỡi ôi, non nước quê mình !!!

 

Tháng 8 – 2009

Mặc Giang

 

Đóa Hoa Hiếu Hạnh

 

Một bông hồng xin dâng Mẹ

Một bông hồng xin dâng Cha

Đền ơn hiếu hạnh những là thấm đâu

Công Cha phải nhớ làm đầu

Nghĩa Mẹ phải nhớ là câu trau mình

Song Đường một đóa nguyên trinh

Không hoa nào cõi phù sinh sánh bằng

Công Cha nghĩa Mẹ nặng oằn

Đền ơn hiếu hạnh không ngằn mé đâu

Một bông hồng xin dâng Mẹ

Một bông hồng tưởng nhớ Cha

Không bông nào cõi ta bà

Thiêng liêng cao quý như hoa song đường

Mẹ, cho tiếng nói tình thương

Cha, cho nghị lực trên đường trần gian

Hoa hồng cho Mẹ em mang

Mỗi khi ấm lạnh dọc ngang đi về

Cho Cha, anh gánh sơn khê

Gánh sông gánh núi ước thề trĩu vai

Hoa hồng cho Mẹ em cài

Thương yêu dịu ngọt phương đài thơm hương

Cho Cha, anh bước lên đường

Dấn thân phụng hiến can trường không pha

Một bông hồng, nhờ đức Mẹ

Một bông hồng, nhờ ơn Cha

Đáp đền, không tiếng kêu ca

Hiếu hạnh, không tiếng xót xa so bì

Đừng để Mẹ ứa vành mi

Tóc Cha bạc trắng tư nghì vì ai

Chắp tay nâng đóa hoa cài

Con hiền cháu thảo kề vai chung lòng

Vườn hồng xin mãi trổ bông

Đóa hoa Hiếu Hạnh vun trồng tháng năm.

 

Tháng 8 – 2009

Mặc Giang

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 4242)
Đoàn ca kịch nọ nổi danh Kiếm ăn đi khắp tỉnh thành làng thôn Diễn tuồng ác quỷ kinh hồn Tuồng "Quỷ La Sát" luôn luôn hãi hùng
(Xem: 3085)
Một buổi sáng, Trời Mây trong xanh ngắt, Nắng tung tăng chào đón một ngày vui... Gió êm đưa tia nắng rộn niềm vui, Mặt Trời lên tỏa hào quang rực sáng...
(Xem: 3130)
Hôm nay vào trước Cổng Chùa, Nhận Cành Hoa Trắng cài lên áo mình. Tâm Hương một nén ân tình, Kính dâng lên Mẹ muôn phần nhớ thương !
(Xem: 3974)
Thi Hoá Kinh Trung Bộ 4 tập - Giới Lạc Mai Lạc Hồng
(Xem: 3786)
Tuy là thầy của Nhật Hoàng Thiền sư vẫn thích lang thang du hành Ngài tuy đã rất nổi danh Vẫn làm khất sĩ dạo quanh khắp vùng.
(Xem: 4000)
Cỏ cây, sinh vật thời xưa Đều cùng biết nói, lại vừa biết nghe Riêng loài người giỏi mọi bề Được tôn chúa tể chính vì trí khôn,
(Xem: 4199)
Nguồn sức mạnh của trẻ thơ Chính là tiếng khóc bất ngờ kêu la. Nguồn sức mạnh của đàn bà Là cơn phẫn nộ bùng ra tức thời.
(Xem: 5649)
Một thiền sư rất nổi danh Lãng du theo đám mây xanh cuối trời Chân ông in dấu khắp nơi
(Xem: 3484)
Tất cả Pháp Thế Gian, Ta cần phải buông bỏ, Tín- Hạnh- Nguyện ghi nhớ. Thu nhiếp các Lục Căn, Giữ Tâm luôn thanh tịnh.
(Xem: 4117)
Khi mà bạn có Mẹ hiền Chăm lo cho bạn ngày đêm an phần Những gì bạn muốn bạn cần Mẹ hoan hỉ giúp, xả thân chẳng phiền.
(Xem: 4654)
Mẹ mà nở những nụ cười Lúc nào cũng chiếu sáng ngời đẹp thay, Mẹ ôm ấp trong vòng tay Mang niềm vui tới bao ngày trong ta.
(Xem: 3354)
Có hai phương cách thông thường Thực thi tôn giáo cõi dương trần này Một là hãy sống xa đây Xa nơi trần tục như thầy tu thôi
(Xem: 2934)
Trời rạng muôn phương với trăng sao, Đất rung bảy lần cùng núi rừng, Người về rực rỡ vườn tuệ giác, Thiên nhạc dặt dìu khúc xưng dương.
(Xem: 3532)
Một người giàu có thuở xưa Tác phong đứng đắn lại thừa thông minh Cho nên các kẻ chung quanh Tỏ lòng thán phục, tỏ tình kính yêu
(Xem: 8636)
Cuộc đời ảo giác giấc mộng dài, Lao đao chuốc khổ để làm chi? Suốt ngày say khướt bên chén rượu, Mình ta ngất ngưỡng mái hiên ngoài.
(Xem: 4723)
Cầu mong đại dịch chóng qua thôi Thế giới giờ đây điêu đứng rồi Phố xá đìu hiu đều đóng cửa Thôn quê lặng lẽ thảy im hơi
(Xem: 3090)
Lời Kinh Đêm càng vút cao cao mãi, Tỏa lan vào ánh sáng khắp Không Gian... Mỗi Câu Kinh tràn ý nghĩa Ngọc Vàng, Bây cao mãi, hòa tan vào Vũ Trụ....
(Xem: 3677)
Thiền sư tinh tấn tu hành Cho nên đạo hạnh nổi danh khắp vùng Bà con ca tụng vô cùng Ngài nêu gương sáng soi chung cho đời.
(Xem: 4731)
Trong một viện dưỡng lão ở nước Úc, cụ ông Mak Filise, 86 tuổi, không có thân nhân nào thăm viếng trong nhiều năm.
(Xem: 3986)
Nước kia có một ông vua Nghe lời đồn đãi khó ưa về mình Ngoài đời có kẻ phê bình Rằng mình bạo ngược, tính tình tàn hung
(Xem: 4278)
Lại thêm một ngày cho cuộc đời. Lại thêm một ngày cho em, Lại thêm một ngày cho anh, Lại thêm một ngày cho những người còn sống trên cõi đời này.
(Xem: 4460)
Nợ nước thù chồng nặng cả hai Cùng em chia sẻ bước chông gai Sơn hà dựng lại, dân ghi đức Vương bá xây nền quốc chính ngôi
(Xem: 4223)
Nguyện Cầu Đức Phật Dược Sư, Chữa cho Thế Giới bớt dần dịch căn,
(Xem: 3299)
Một năm Thầy Hư Vân về Kê Túc, Để tịnh tu, giao Hội cho Cao Tăng... Tại đây, Thầy tu sửa Chùa Hưng Vân... Chùa La Thuyên, tỉnh Hạ Dương cho hoàn chỉnh
(Xem: 4895)
Ta cứ ngỡ tuổi già toàn tẻ nhạt, Ngại bốn mùa năm tháng lướt qua nhanh,
(Xem: 3306)
Nơi miền bắc Ấn Độ xưa Trong vương quốc nọ có vua trị vì Giúp vua là vị quan kia Có tài định giá những gì bán buôn
(Xem: 4637)
Bạn ơi, Muốn sống hạnh phúc thì xin bạn: Đừng đem chuyện hàng xóm vào gia đình. Đừng đem chuyện đường phố vào nhà. Đừng đem chuyện cộng đồng vào những bữa cơm.
(Xem: 4971)
Tuyển tập song ngữ “Thơ Thiền Lê-Nguyễn Zen Poems” đã góp một phần rất tuyệt vời khi đưa ra ánh sáng một phương diện khác của ảnh hưởng Thiền tại Việt Nam...
(Xem: 5003)
Xuân về khắp chốn rộn tin vui Mở cửa mừng Xuân rạng ánh cười Phú quý Xuân sang nguồn cội thắm Vinh hoa Tết đến nghĩa tình tươi
(Xem: 3784)
Kỷ Hợi qua, Canh Tý đến nhanh, Ba Mươi Tết, thanh thản, yên bình, Bánh chưng xanh, quả, hoa bầy sẵn, Chuẩn bị dâng cúng Phật đầu năm.
(Xem: 4074)
Thêm một mùa Xuân chốn viễn phương. Nhớ về quê cũ trắng canh trường!
(Xem: 3828)
Thức chờ năm mới gió đượm hương trà nửa khuya tóc trắng một đời sắp qua.
(Xem: 4463)
Rừng Sala giữa cây Song Thọ, Lúc nửa đêm, Phật sắp Niết Bàn, Không khí quá trang nghiêm yên tịnh, Các Đệ Tử ngồi kín chung quanh.
(Xem: 3822)
Trong chuyến đi, Hành Hương Thăm Đất Phật. Đến Sông Hằng rồi Lộc Uyển xanh tươi, Tiếp theo là Thánh Tích Phật xa xôi... Rồi sau đến Nalanda hoang phế!
(Xem: 4448)
Nhân vào ngày Lễ Tạ Ơn Chúng ta cảm tạ vô vàn thành tâm Những lời cầu nguyện quanh năm, Tạ ơn gia cảnh muôn phần yêu thương,
(Xem: 4106)
Tờ mờ sáng tinh sương, Gậy, nón lá, lên đường, Ai không khỏe ở lại ! Vì Leo núi đường trường,
(Xem: 3478)
Một ngày mới tôi về thăm Phật Tích. Bao lâu rồi trông đợi đến hôm nay. Thời gian qua tâm tư ngóng từng ngày. Đủ duyên lành cùng nhau thăm Đất Phật
(Xem: 4113)
Ở Ba La Nại thời xưa Có nhà giàu nọ rất ưa bạc bài Ông thường chơi với một người Cũng mê bài bạc, tứ thời ăn thua
(Xem: 4138)
Thuở xưa có kẻ đi đường Rất là khát nước nên dừng chốn đây Kiếm tìm nước khắp Đông Tây Thấy sương lóng lánh giăng đầy phía xa
(Xem: 4597)
Tu Bồ Đề sinh ra đời Một ngày đặc biết đất trời lạ sao Trong nhà của cải biết bao Tự nhiên biến mất đường nào ai hay.
(Xem: 5459)
Dốc đá ven đường tiến thẳng non, Sương chùng suối róc cảnh chon von. Qui chơn thấy lẽ không tìm ngọn, Lập hạnh vun đời vẫn nguyện con.
(Xem: 3927)
Thuyền Nhân trước nay thành “Thùng Nhân” Việt... Boat People hoá thành “Load People”. Xin cầu nguyện cho những linh hồn vừa khuất bóng.
(Xem: 4045)
Hè nhau báng bổ chốn thiền môn Kẻ xướng người hô phang dập dồn Bắt bóng toang mồm rao báo nóng Trông hình ngoác mỏ động làng ồn
(Xem: 4616)
Lắng lòng nghe một chiếc lá rơi Mùa Thu vừa đến nhẹ bên đời Chiều phai, giọt nắng còn vương đọng Như thầm tiếc nuối một ngày trôi..
(Xem: 4125)
Trước khi câu chuyện xảy ra Ở bên châu Á người ta nói rằng Voi và chó chẳng kết thân Chẳng bao giờ có thể gần gũi nhau,
(Xem: 4940)
Cội Bồ đề lá cành xanh thắm Bám đất sâu in đậm bóng từ Bao năm chẳng quản hoại hư Chở che muôn loại thân như diệu kỳ
(Xem: 4667)
Duyên trần thúc đẩy đến nơi này, Khổ luỵ sầu đau cứ mãi quay Lận đận bơ vơ bao mộng mị Lênh đênh lạc lõng bấy mơ lay
(Xem: 4096)
Bồ tát tự tại cứ đi, Chúng sanh theo gót những gì ngài qua, Để cùng thoát khổ Ta Bà, Tây phương tịnh độ một nhà an vui.
(Xem: 3755)
Có chàng giàu có kể chi Tiền nhiều nhưng lại ngu si tức cười Không hề biết đến việc đời, Một hôm chàng chợt dạo chơi trong vùng
(Xem: 4142)
Căn bản của sự tha thứ là quên đi những gì đã xảy ra, nhưng nhớ những gì đã xảy ra rồi và cần tha thứ cho sự bình an của tâm hồn.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant