- Tuyển tập 01
- Tuyển tập 02
- Tuyển tập 03
- Tuyển tập 04
- Tuyển tập 05
- Tuyển tập 06
- Tuyển tập 07
- Tuyển tập 08
- Tuyển tập 09
- Tuyển tập 10
- Tuyển tập 11
- Tuyển tập 12
- Tuyển tập 13
- Tuyển tập 14
- Tuyển tập 15
- Tuyển tập 16
- Tuyển tập 17
- Tuyển tập 18
- Tuyển tập 19
- Tuyển tập 20
- Tuyển tập 21
- Tuyển tập 22
- Tuyển tập 23
- Tuyển tập 24
- Tuyển tập 25
- Tuyển tập 26
- Tuyển tập 27
- Tuyển tập 28
- Tuyển tập 29
- Tuyển tập 30
- Tuyển tập 31
- Tuyển tập 32
- Tuyển tập 33
- Tuyển tập 34
- Tuyển tập 35
- Tuyển tập 36
- Tuyển tập 37
- Tuyển tập 38
- Tuyển tập 39
- Tuyển tập 40
- Tuyển tập 41
- Tuyển tập 42
- Tuyển tập 43
- Tuyển tập 44
- Tuyển tập 45
- Tuyển tập 46
- Tuyển tập 47
- Tuyển tập 48
- Tuyển tập 49
- Tuyển tập 50
- Tuyển tập 51
- Tuyển tập 52
- Tuyển tập 53
- Tuyển tập 54
- Tuyển tập 55
- Tuyển tập 56
- Tuyển tập 57
- Tuyển tập 58
- Tuyển tập 59
- Tuyển tập 60
- Tuyển tập 61
- Tuyển tập 62
- Tuyển tập 63 & 64
- Tuyển tập 65
- Tuyển tập 66
- Tuyển tập 67
- Tuyển tập 68
- Tuyển tập 69
- Tuyển tập 70
- Tuyển tập 71
- Tuyển tập 72
- Tuyển tập 73
- Tuyển tập 74
- Tuyển tập 75
- Tuyển tập 76
- Tuyển tập 77
- Tuyển tập 78
- Tuyển tập 79
- Tuyển tập 80
- Tuyển tập 81
- Tuyển tập 82
- Tuyển tập 83
- Tuyển tập 84
- Tuyển tập 85
- Tuyển tập 86
- Tuyển tập 87
- Tuyển tập 88
- Tuyển tập 89
- Tuyển tập 90
- Tuyển tập 91
- Tuyển tập 92
- Tuyển tập 93
- Tuyển tập 94
- Tuyển tập 95
- Tuyển tập 96
- Tuyển tập 97
- Tuyển tập 98
- Tuyển tập 99
- Tuyển tập 100
- Tuyển tập 101
- Tuyển tập 102
- Tuyển tập 103
- Tuyển tập 104
- Tuyển tập 105
- Tuyển tập 106
- Tuyển tập 107
- Tuyển tập 108
- Tuyển tập 109
- Tuyển tập 110
- Tuyển tập 111
- Tuyển tập 112
- Tuyển tập 113
- Tuyển tập 114
- Tuyển tập 115
- Tuyển tập 116
- Tuyển tập 117
- Tuyển tập 118
- Tuyển tập 119
- Tuyển tập 120
- Tuyển tập 121
- Tuyển tập 122
- Tuyển tập 123
- Tuyển tập 124
- Tuyển tập 125
- Tuyển tập 126
- Tuyển tập 127
- Tuyển tập 128
- Tuyển tập 129
- Tuyển tập 130
- Tuyển tập 131
- Tuyển tập 132
- Tuyển tập 133
- Tuyển tập 134
- Tuyển tập 135
- Tuyển tập 136
- Tuyển tập 137
- Tuyển tập 138
- Tuyển tập 139
- Tuyển tập 140
- Tuyển tập 141
- Tuyển tập 142
- Tuyển tập 143
- Tuyển tập 144
- Tuyển tập 145
- Tuyển Tập 146
- Tuyển Tập 147
- Tuyển Tập 148
- Tuyển Tập 149
- Tuyển Tập 150
TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG
Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 42
(Từ bài số 411 đến số 420)
11 Em còn nhiều diễm phúc ! 411
12 Xóm nhỏ làng quê 412
13 Em là người bất hạnh ? 413
14 Rau cỏ bốn mùa 414
15 Giữa muôn ngàn miên viễn 415
16 Tình non nghĩa nước 416
17 Sắc thắm muôn hoa 417
18 Sông nước Việt Nam 418
19 Ngày trở về 419
20 Lá rụng về cội 420
Em còn nhiều diễm phúc !
Tháng 06-2005
Em nên nhớ, em còn nhiều diễm phúc
Em được mang một kiếp sống con người
Trong khổ đau em còn có vui tươi
Em còn có tiếng cười trong tiếng khóc
Em còn có cha, như nhà có nóc
Em còn có mẹ, như chuối ba hương
Có anh chị em trong mái ấm tình thương
Và có được một thân hình nguyên vẹn
Vào tương lai, em còn nhiều ước hẹn
Được chở che giữa sóng gió cuộc đời
Dù trần gian có nhiều lúc chơi vơi
Em còn có bóng từ thân nương tựa
Ở ngoài kia, với lứa tuổi như em, cùng trang lứa
Dù lớn hơn hay dù có nhỏ hơn
Biết bao người không có gì hết, trống trơn
Cho đến cả một người thân, không có
Họ vẫn sống dưới vòm trời nho nhỏ
Đốt đèn mờ soi thân phận hẩm hiu
Đốt đơn côi tìm ngõ tối cô liêu
Để an ủi giữa dòng đời mắt lệ
Ở ngoài kia, biết bao người như thế
Dừng tâm tư để nghe cõi nhân gian
Những khổ đau chồng oan nghiệt ngập tràn
Thì đời em vẫn còn nhiều may mắn
Ở ngoài kia, biết bao người ngậm cay bên bờ đắng
Biết bao người nếm lụy dưới vực sâu
Dầu vẫn dai, dai hơn nữa, dãi dầu
Đau vẫn khổ, khổ hơn mùi đau khổ
Thật diễm phúc cho cuộc đời em đó
Đừng than van đừng trách cứ nghe chưa
Vào những hè em mới nóng buổi trưa
Sao không thấy những người trong sa mạc !
Xóm nhỏ làng quê
Tháng 06-2005
Những con đường đất quanh quanh
Chạy dài làng quê xóm nhỏ
Óng vàng sợi nắng long lanh
Bướm bay vờn quanh trước ngõ
Dân quê hai buổi ra đồng
Hai mùa mưa nắng ngóng trông
Thơm thơm vương mùi lúa mạ
Gió sương tay cấy tay trồng
Cơm chiều nhả khói mái tranh
Sau vườn ra hái nấu canh
Cùng nhau quây quần lớn nhỏ
Đơn sơ đánh bữa ngon lành
Đêm trăng tắm mát dòng sông
Áo phơi trước ngọn gió lồng
Cùng reo câu hò tiếng hát
Khuya về bỏ lại bến không
Làng quê xóm nhỏ hữu tình
Nam thanh nữ tú xinh xinh
Cho ta lớn lên từ đó
Quê hương cuộc sống của mình
Ra đi ai không nhung nhớ
Trở về ai chẳng chờ mong
Hương quê còn đây muôn thuở
Chạnh lòng nhớ những đêm đông.
Em là người bất hạnh ?
Tháng 06-2005
Em đừng nghĩ em là người bất hạnh
Em sinh ra thua thiệt giữa cuộc đời
Rồi cứ ôm những thổn thức đầy vơi
Và cứ sống lan man nhiều mặc cảm
Em đừng nghĩ đời em sao buồn thảm
Luôn tự ti tủi thẹn, chẳng bằng ai
Thỉnh thoảng buông những tiếng nói thở dài
Và đôi lúc than thầm cho thân phận
Đừng trách cứ em ơi, đừng phẫn hận
Được như em đã diễm phúc lắm rồi
Hãy nhìn kia biết bao kẻ trong đời
Còn khổ sở hơn em nhiều lắm
Trong cuộc đời có sạch nhơ bùn cặn
Hãy nhìn lên nhìn xuống rồi nhìn ngang
Soi rọi đi, em sẽ thấy bình an
Bỡi em chưa đến tận cùng khốn khổ
Em có khổ mới thương đời đau khổ
Em có đau mới thương thế khổ đau
Cõi trần ai sao tránh bãi ưu sầu
Em còn đỡ, đâu phải người bất hạnh
Người ta khổ, cả cuộc đời gồng gánh
Cả cuộc đời ướt đẫm giọt mồ hôi
Đeo gian nan trèo lên dốc xuống đồi
Vào nhân thế nên thế trần phải thế
Sóng trùng dương cửa bể
Thuyền trơ mạn xác xơ
Ngày đêm khổ ải bơ phờ
Tháng năm đày đọa dại khờ thế nhân
Trần thân cho thấm phong trần
Đắng cay cho thấm lựa lần nghe em
Riêng em còn những ấm êm
Thấy không băng giá giữa thềm hoang vu
Em đâu đến nỗi mịt mù
Thấy không chiếc lá tiếng thu gợn hồn !
Rau cỏ bốn mùa
Tháng 06-2005
Ra đi hái lá RAU MƠ
RAU CAY hết đắng đợi chờ ấm êm
Ra vườn hái lá RAU DỀN
RAU SAM đã lớn dưới thềm trổ bông
Lên rừng hái lá DIÊU BÔNG
Vào bên bờ suối LÁ HỒNG ửng son
Lại còn RAU MÁ xanh non
Bên sông RAU ĐẮNG bên cồn RAU THƠM
Xuống ao hái lá RAU OM
Bước lên hàng dậu mấy chòm LÁ GIANG
Ngoài giồng mấy đọt RAU LANG
Lại thêm BÒ NGÓT bên giàn KHỔ QUA
RAU RĂM, RAU MUỐNG, BẠC HÀ
Vài bông SO ĐŨA, HOA CÀ thơm hương
Lại còn Giàn BÍ đầu đường
Giàn BẦU trước ngõ, Mướp HƯƠNG sau hè
Ngắt thêm mấy đọt LÁ ME
NHÃN LỒNG giăng mắc kết bè MỒNG TƠI
RAU ĐAY, RAU DIẾP nơi nơi
TÍA TÔ, RAU HÚNG, CẢI TRỜI bay bay
CẢI XANH, XÀ LÁCH bên này
RAU DIỀU dưới ruộng, RAU TRAI trên bờ
Đầy vườn rau cỏ nên thơ
Còn bao rau cỏ xanh lơ ba miền
Có tên, nghe kể biết liền
Có tên bản xứ từng miền chịu thua
Cỏ rau đều có bốn mùa
Có tiền mua chợ, không, mua ngoài đồng
Dù ngon, dù dở, cũng xong
Đói ăn khát uống no lòng thì thôi
Quê mình đẹp lắm ai ơi
Cơm ngon canh ngọt đời đời ấm no.
Giữa muôn ngàn miên viễn
Tháng 06-2005
Một hạt bụi dính trên vành đại địa
Một hạt cát rớt xuống biển mênh mông
Một giọt nước rơi xuống giữa dòng sông
Đời tôi đó, có nghĩa gì đâu tá
Tôi sinh ra giữa rừng người xa lạ
Tôi lớn lên giữa trời đất bao la
Chỗ nương thân cứ tạm gọi là nhà
Rồi vùng vẫy giữa thác ghềnh sóng lũ
Những gặp gỡ đã bao lần hội tụ
Những chia tay đã bao lúc ly tan
Rồi bước đi theo con đẩy thời gian
Để lăn lóc một đời người mệt mỏi
Hạt bụi kia còn dính, chưa lìa khỏi
Hạt cát kia còn đeo, chưa thõng buông
Nên thân tôi chưa trôi dạt về nguồn
Vẫn tiếp tục hành trình chưa chấm dứt
Đi một tới trăm
Trăm quay về nhứt
Cát bụi nào cũng cát bụi tiêu sơ
Và tôi đi như chung thỉ hằng mơ
Để đánh động những đêm khuya tỉnh mộng
Cuối trời nổi mống
Vẽ nét chân mây
Tiếng vỗ bàn tay
Rã rời huyễn tượng
Là hạt cát tôi chuyển mình thành tướng
Là hạt bụi tôi chuyển thể tồn sinh
Là giọt nước như bóng nước in hình
Luôn hiện hữu giữa muôn ngàn miên viễn.
Tình non nghĩa nước
Tháng 07-2005
Non cao cao vút đỉnh cờ
Nước sâu sâu tận mịt mờ dặm băng
Nước đi đi mãi lăn tăn
Non đi đi mãi cánh bằng lên cao
Kinh bao biến động xôn xao
Mịt mờ dấu tích xạc xào hồn ai
Thời gian ngả bóng đường dài
Không gian khắc lối hoa cài danh nhân
Nước đi mở nước bao lần
Non đi mở núi cao ngần núi non
Non đi nặng nghĩa núi non
Nước đi nặng nghĩa chờ con nước về
Tình non mang nặng ước thề
Nghĩa nước luôn nhớ trở về cùng non
Trăm năm non cũng nước non
Ngàn năm nước cũng nước non muôn đời
Tình non nghĩa nước tuyệt vời
Nghĩa non tình nước rạng ngời nước non.
Sắc thắm muôn hoa
Tháng 07-2005
HƯỚNG DƯƠNG khoe ánh thái dương
QUỲNH HƯƠNG nhoẻn nụ đêm sương rực màu
HOA SEN nở rộ dưới bàu
Lại chen HOA SÚNG, trắng màu HOA CAU
HOA TRÂM, HOA CÚC bên ao
BÔNG TRANG, BÔNG SỨ, TRÚC ĐÀO trước sân
TY GÔN khoe sắc cẩm vân
TƯƠNG VI, CẨM CHƯỚNG biết lần lựa ai
MAI VÀNG xuân thắm vàng mai
HUỲNH ANH nào sánh HOA LÀI thanh lương
Đêm về có DẠ LÝ HƯƠNG
Còn HOA TRINH NỮ bên đường ươm mơ
TRẠNG NGUYÊN, VẠN THỌ rực cờ
Trên bờ PHƯỢNG VĨ, dưới bờ HOA LAU
NGỌC LAN hoàng bạch khoe màu
HOA HỒNG đa sắc biết đâu mà tìm
Còn kia màu tím HOA SIM
Màu thanh HOA LÝ, màu chìm HOA NGÂU
HOA LAN đủ loại đủ màu
Non nghiêng bóng nước rầu rầu ngẩn ngơ
Chim sa rũ cánh bơ phờ
Cá chìm lẳng lặng đẫn đờ vây, man
Trăng mờ nhạt ánh trăng vàng
Sao mờ buồn tỏa lang thang phương trời
Hoa nào có ý lạ đời
Bỡi hoa muôn sắc tuyệt vời thế thôi
Bông hoa là của đất trời
Ngắm hoa là của ai người biết hoa
Hoa cười còn để cười hoa
Hoa cười còn để kết tòa thiên thư !
Sông nước Việt Nam
Tháng 07-2005
CẦU TRE lắt lẻo cứ đi
CẦU KIỀU khúc khuỷu có chi ngại ngùng
CẦU ĐÔI hai ngả đi chung
CẦU NGANG nối ngược KỲ CÙNG về xuôi
Hà Nội văn vật một thời
LONG BIÊN biền biệt ngậm ngùi vấn vương
Người đi, xin gởi SÔNG THƯƠNG
Người về, xin gởi HIỀN LƯƠNG bên nầy
SÔNG HỒNG mờ khói bụi bay
THÁI BÌNH muôn thuở dựng xây cơ đồ
SÔNG ĐÀ, SÔNG MÃ, SÔNG LÔ
SÔNG GIANH, BẾN HẢI xương khô chất chồng
BẠCH ĐẰNG dậy sóng Biển Đông
SÔNG GẦM, SÔNG CHẢY nhớ trông vơi đầy
SÔNG CON, SÔNG CẢ còn đây
HÁT GIANG song Nhị niềm tây lạnh lùng
Bao thời oanh liệt soi chung
Bao thời đẫm máu anh hùng xưa nay
SÔNG HƯƠNG mái đẩy chậm tay
TRƯỜNG TIỀN mấy nhịp còn cay nỗi niềm
THU BỒN gợn bóng lam tuyền
ĐÀ RẰNG uốn khúc giữa miền sơn khê
Ai về BẾN NGHÉ thì về
Ai về Đất Đỏ ai về ĐỒNG NAI
SÀI GÒN hoa lệ dấu hài
THỊ NGHÈ, BẾN LỨC, kề vai Sài Gòn
CHỮ Y qua bến VÂN ĐỒN
Băng cầu MỸ THUẬN, vượt cồn xuôi Nam
SÔNG TIỀN, SÔNG HẬU xanh lam
CỬU LONG chín khúc bao hàm Miền Tây
Muốn đi VÀM CỎ bên nầy
Muốn vào bên đó tỏ bày Cà Mau
Bắc Nam Trung vẫn một màu
Năm ngàn năm vẫn trước sau một lòng
Cùng đi liền núi liền sông
Bắc cầu liền nhịp bắc sông liền bờ
Cùng đi gìn giữ điểm tô
Muôn năm bền vững cơ đồ Việt Nam.
Ngày trở về
Tháng 07-2005
Ngày trở về tôi lặng yên không nói
Mắt buồn buồn, nhìn, ngó thật xa xôi
Ngó trước sau, ngó quanh quất một hồi
Rồi đảo mắt xa dần ra đầu ngõ
Nhìn thăm thẳm, thấy gì không trong đó
Lại ngó vào nơi một chái ba gian
Ngước lên trên, xin thắp ba nén nhang
Quyền quyện khói lòng vòng bay nhè nhẹ
Tôi ngừng lại trên tấm hình của mẹ
Rồi ngừng lại trên tấm hình của cha
Nhìn những người thân, quyến thuộc gần xa
Mới còn đây mà đã ngồi lên đó
Tôi nhìn xuống, đàn cháu con nho nhỏ
Gọi là nhỏ nhưng thật sự lớn nhiều
Có đứa đang một tay ẵm, tay dìu
Còn nhỏ nữa, vừa gái trai lúc nhúc
Ngày trở về, tôi tìm lại từng chút
Còn những gì trong tất cả đổi thay
Để nâng niu từng cái nhỏ mảy may
Như hun hút những xa mờ đất mẹ
Tôi nhắm mắt rồi thì thầm khe khẽ
Ngày trở về tìm quá khứ đã xa
Tiếng đàn xưa đã tắt hết âm ba
Hình dung lắm mới cơ hồ cộng hưởng
Chỉ thế thôi nhưng vô cùng sung sướng
Tôi đã đi trên quê mẹ đây rồi
Ngày trở về xin trả lại xa xôi
Nhưng tro lạnh đã bập bùng bếp lửa.
Lá rụng về cội
Tháng 07-2005
Đây là vùng đất nào
Mà sao người nằm đó
Tôi cúi nhìn cho rõ
Tên, lạ quá đi thôi
Tôi bỗng nghe những cảm xúc bồi hồi
Rồi lần lượt tôi tìm thăm khắp chốn
Đi một mình tôi cũng hơi ớn ớn
Bước vào thăm nhưng họ cứ nằm im
Có người buồn ánh mắt như lim dim
Lông dựng đứng, tôi nghe sao lành lạnh
Sau khi đọc danh tánh
Tôi biết họ giống mình
Trông qua những tấm hình
Lại buồn thương man mác
Có những chỗ nằm chung nhau một dạt
Có những nơi xen kẽ với người ta
Đi tới đâu cũng thấy thế vậy mà
Nếu nơi đó có người mình đang sống
Gió hiu hiu vang vọng
Người lớn nhỏ nằm yên
Nếu có những linh thiêng
Xin cho tôi được biết
Họ tình thân nói thiệt
Đã nằm đây, không phải đất của mình
Sống điêu tàn mà chết cũng điêu linh
Gởi xứ người chớ xứ mình xa lắm
Sống, đã âm thầm, mang nặng
Chết, lại chôn ké, mang đau
Bỡi tấm thân đã trôi dạt bờ dâu
Nên dong ruổi khắp năm châu bốn biển
Thân tạm gởi cho bụi mờ hư huyễn
Hồn phiêu diêu tìm lại với cửu huyền
Trái đất tròn nên gặp được Tổ Tiên
Nhớ cháu con, lâu lâu thăm một chuyến
Thác là một chuyện
Gởi là một phương
Nơi đó quê hương
Lá rụng về cội !